Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15

Gần cả tuần nằm ở bệnh viện rồi , Manh nghỉ ngơi cũng phát chán , lần đầu được thoải mái như vậy không cần phải lo công diễn , tập luyện cả đêm , thời gian ngủ thì chẳng có vài ba tiếng . Nhưng Manh lại thấy nhớ những điều đó vô cùng . Đã nói với Mo xin cho mình xuất viện sớm nhưng Mo nhất quyết không cho vì vết thương của Manh chưa lành hẳn .
_ Hôm nay em xuất viện rồi . Chị đi giải quyết 1 số giấy tờ cho xong . Em ở đây chờ chị . Không được đi lung tung sẽ ảnh hưởng đến vết thương  . Lát cùng về .
Mo nói rồi đi đến phòng tiếp tân làm thủ tục xuất viện cho Manh .
_ Okk .
Còn Manh thì ở trong phòng thu xếp đồ đạc lại rồi ngồi đó chờ Mo cùng về .
Nhưng có người đã đột nhốt đến thăm Manh . Ngõ cửa và bước vào
_ Mình vào được chứ ?
Manh
_ Được. Vào đi .
Mao đi lại gần Manh hỏi
_ Cậu đã đỡ chưa . Hôm nay xuất viện mà phải không ?
Manh cười
_ Đỡ nhiều rồi . Lát nữa mình sẽ được về .
Mao ấp úm
_ Xin lỗi....mình thật sự không muốn làm cậu ra như vậy . Đới Manh mình xin lỗi !!!
Manh nhìn Mao với ánh mắt hiền từ
_ Không phải lỗi của cậu. Đó là sự cố . Cậu cũng vì lo cho Mo nên mới vậy . Yên tâm mình hiểu mà . Đừng vì vậy mà ấy nấy với mình.
Mao nhìn Manh rồi trả lời
_ Cảm ơn cậu Đới Manh .
Rồi nói tiếp
_ Chúng ta có thể đi dạo chút được không ? Ở dưới công viện bệnh viện .
Manh
_ Được . Cùng đi nào .
2 người cùng nhau đi dạo vừa đi vừa trò chuyện
Mao mở lời
_ Đới Manh .... mình ...
Thấy Mao có vẻ hơi lạ Manh hỏi
_ Sao thế ? Định nói gì cho mình à ?
Mao
_ Ừm . Cho mình hỏi cậu câu này nha ? Phải trả lời thật lòng .
_ Được cậu cứ hỏi . Nếu được mình sẽ trả lời .
Mao nghe vậy gật đầu nhìn Manh rồi nói tiếp
_ Đới Manh à cậu có thích Momo không ?
Manh đơ mắt trước câu hỏi đột ngột này của Mao .
_ Sao cậu lại hỏi vậy ? Không phải như cậu nghĩ đâu Mao à . Đừng .... hiểu lầm ...
Mao
_ Cậu cứ trả lời mình trước đi . Mình không có nghĩ gì đâu . Yên tâm.
Mao vỗ vỗ vai Manh tỏ ra mình không sao . Thật sự muốn nghe câu trả lời từ Manh
Manh cuối đầu xuống đất không biết trả lời sao với Mao đây .
_ Mình .... thật sự rất thích chị ấy . Nhưng mình hoàn toàn không muốn xen vào giữa 2 người . Cậu đừng hiểu lầm . Cậu với Mo quen nhau mình thật sự rất vui . Cậu có thể mang lại hạnh phúc cho chị ấy .
Mao nghe Manh nói mà lòng có chút nhói lên vì
_ Đới Manh à . Cậu có biết 1 điều này không . "Cái gì không phải của mình thì không bao giờ là của mình cả ". Mình cũng như thế có lẻ chỉ là " Mình đã vô tình đi ngang qua mùa hoa nở đẹp nhất mà thôi " .
Mao nói tiếp
_Còn cậu thì khác cậu . Cậu từ từ đi qua cánh đồng hoa ấy . Và chọn đúng 1 bông hoa thuộc về mình .
Manh tiếp lời
_ Mao à . Chắc cậu đã hiểu lầm rồi . Mình với chị ấy thật sự chỉ là bạn bè .
Mao
_ Dù mình có làm đến đâu đi chăng nữa vẫn không làm thay đổi được 1 thứ cậu biết không ?
Manh
_ Là gì ?
Mao
_ Đó là tình cảm của Mo dành cho cậu . Từ đầu mình đã không nên có tình cảm này với Mo . Thật đấy !!!
Manh
_ Đừng nói vậy Mao à .
Mao
_ Còn nữa . Hãy hứa với mình 1 điều .
Manh nói
_Điều gì ?
_ Sau khi mình buông tay rồi . Cậu nhất định phải khiến chị ấy hạnh phúc . Được chứ ?
Bây giờ Manh phải làm sao đây . Manh đang phá hoại hạnh phúc của Mao , làm tổn thương cậu ấy . Manh chưa từng nghĩ mình sẽ là người thứ xen vào giữa hai người họ .
Manh
_ Mình ....Mao à .... cậu đừng làm như vậy . Điều đó
Mao cắt ngang
_Cậu có còn coi mình là bạn không?
_ Cậu nói điên gì thế . Dù thế nào đi nữa mình với cậu vẫn mãi là bạn .
Mao
_ Vậy thì được . Hãy thay mình mang lại hạnh phúc cho Mo . Coi như là tạ tội với mình vậy .
Manh
_Mình ...... xin lỗi cậu . Đáng lẽ người không nên có tình cảm với Mo là mình .
Mao
_ Chuyện đó không quan trọng chỉ là người Mo thích không phải là mình . Nó không phải lỗi do cậu . Đừng tự trách mình .
Manh biết Mao đang cố tỏ ra mình ổn . Mỗi lần có chuyện gì cậu ấy đều để trong lòng tự mình ít khi nói ra .
_ Mao ..... à !!! Mình ...
Mao làm vậy là tốt cho mình hay là cho Mo đây .
Mao cầm 2 bên vai Manh nhẹ giọng nói
_ Mình tin cậu sẽ mang lại hạnh phúc cho chị ấy . Đừng vì mình mà đánh mất đi người yêu cậu . Cũng đừng vì mình mà khó xử .
Sự có lỗi bao trùm lấy Manh
_ Nhưng mà...
Mao
_ Không như không nhị gì hết . Nếu cậu cứ như vậy . Mình sẽ đánh vào cậu đến khi nào cậu thất tĩnh ra đó . Lúc đó đừng có trách mình không nể tình cậu là bạn .
Manh
_ Được . Mình sẽ đồng ý với cậu nhưng ..
_ Gì nữa đây ?
Manh
_ Đừng vì vậy mà đau lòng .
Mao mạnh mẽ dứt khoát trả lời
_ Yên tâm . Mao Mao đây không yếu đuối như cậu nghĩ đâu .
Manh và Mao đều nhìn nhau cười rất tươi rồi trở về phòng bệnh của Manh . Cũng gần đến giờ được xuất viện rồi . Khi đó Mo thì đang ngồi lo lắng không biết Manh đi đâu . Điện thoại không bắt máy . Vừa bước vào
_ Em đi đâu đó có biết chị lo lắm không .
Manh ngạc nhiên
_ Xin lỗi .Em ra ngoài với  Mao
Manh vừa nói vừa chỉ ra phía sau . Thì có 1 con người nữa bước vào đó là Mao
Mo nhìn Mao , Mao nhìn Mo mặt đối mặt ....
Chuyện gì sẽ xảy ra khi họ gặp nhau bây giờ . Đối diện với người mình yêu nhưng người đó lại không yêu mình . Giờ phải làm gì ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro