Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

Mọi người có bữa hẹn hôm nay sẽ đi ăn . Nên các thành viên đều có mặt ở trước công ty lúc 6h. Lúc vào bàn ăn ai cũng vui vẻ trò chuyện với nhau . Chỉ riêng 2 người , đó là Manh và Mo là chẳng nói câu nào . Ai hỏi thì trả lời , còn không thì chỉ ngồi nghe . Ngồi đối diện nhau mà cứ như là cách nhau mấy chục cây số . Chỉ lén nhìn nhau rồi lại thôi . Chủ đề bàn tán bây giờ của mọi người là Mo . Ai cũng thắc mắc về vết thương của Mo . Bình thường Mo rất chú ý đến bản thân ít khi nào bị thương . Nhưng bây giờ lại bị thương .
Lạc
_ Momo tay chị sao vậy . Còn cả trên môi nữa ?
Bee
_ Cậu làm sao vậy ? Còn đau không ?
Tôn Nhuế , Lữ Nhất và Tiểu Phi
_ Momo chị bị làm sao vậy ?
..... mọi người quan tâm hỏi Momo về tình hình vết thương
Momo chỉ cười và nói rất nhỏ nhẹ
_ Không sao chỉ là 1 vết thương nhỏ do mình bất cẩn ngay ra . Giờ thì đỡ đau rồi . Vài hôm sẽ ổn .
Vừa nói ánh mắt Mo vừa nhìn vào 1 người khiến người đó bất chợt cuối mặt xuống bàn chẳng nói gì .
Momo vừa nói vừa đứng dậy :
_ Mọi người cứ ăn tiếp đi . Chị vào nhà vệ sinh cái .
Sau khi Mo đi Đới Manh cũng từ từ đi vào nhà vệ sinh .
Manh muốn nói chuyện với Mo 1 chút . Vào đến bên trong
Manh
_ Momo em có chuyện muốn nói .
Mo
_ Giờ không phải lúc . Có gì thì cứ về phòng mà nói . Ở đây không tiện .
Manh nhận ra sự lạnh lùng từ trong giọng nói của Mo . Rồi chỉ lặng lẽ bước ra ngoài . Trong tay thì đang cầm 1 thứ gì đó liền nhét nó vào túi .
Bữa ăn diễn ra trong không khí vui vẻ và hạnh phúc vì hiếm khi có dịp mà đi ăn đầy đủ như vậy . Xong hết thì mọi người về phòng . Mao và Mo thì đi dạo cùng nhau sẵn tiện mua 1 vài thứ . Còn Lạc , Manh và 75 thì đến 1 quán nước gần đó để uống và trò chuyện .
Kiki và Triết đều đồng thanh
_ Thế là đã kết thúc được rồi Đới Manh à ? Cậu đã đạt được 1 đích của mình còn gì .
Lạc
_ Đúng vậy . Đã đến lúc nên buông tay được rồi .
Manh cố tỏ ra mạnh mẽ đáp
_ Phải rồi . Đã đến lúc phải dừng lại .
_ Ừm ...
Cả ba đều đồng ý với quyết định của Manh
_ Nhưng mình chút thời gian . Không phải nói buông là buông liền được .
_ Được . Chúng mình chờ Ngốc Manh trở lại . Nhất định phải làm được .
Manh
_ Okk .
Họ nói chuyện 1 chút rồi trở về phòng mình để nghỉ ngơi , mai phải tiếp tục công diễn . Còn Manh thì mang đầy trạng mà nhìn từ trên phòng mình nhìn xuống đất . Với bao nhiêu suy nghĩ trong đầu .Manh pov " Đã đến lúc nên dừng lại rồi Manh à . Có thể chị ấy mới hạnh phúc "
Đang đấu tranh giữa con tim và lý trí thì Manh bắt gặp MaoMo đang ở dưới rất tình tứ với nhau . Vội kéo màn cửa sổ lại rồi đi vào . Không hiểu sao lại có chút nhói ở trong tim . Đã quyết định dừng lại rồi còn gì .
Sau đó Manh chờ Mo lên
_ Chị về rồi sao . Chúng ta có thể nói chuyện với nhau 1 chút được không?
_ Được . Nhưng giờ giữa 2 ta có gì để nói à ?
Manh
_ Có chứ . Em chỉ muốn ..
Mo cắt ngang
_ Đừng nói em chỉ lại xin lỗi chị nữa à . Không cần đâu . Chỉ mong sau này sẽ hạn chế sự tiếp xúc này .
Manh
_ Em hiểu.
Mo
_ Vậy là tốt .Em biết mối quen hệ chúng ta là gì mà . Đúng không kể cả với Mao nữa ?
Manh
_ Biết chứ . Giữa em và chị đơn giản chị là bạn . Còn chị với Mao là người yêu .
Mo cười
_ Tốt rồi . Chị không muốn mối quen hệ giữa chúng ta phức tạp hơn . Đặc biệt là điều đó sẽ làm tổn thương đến Mao . Chị thật sự xin lỗi .
Manh mĩm cười rồi đáp
_ Em hiểu rồi . Chị yên tâm từ đây về sau sẽ không bao giờ tái diễn lại chuyện đó nữa đâu . Xin lỗi vì đã ảnh hưởng đến chị .
Mo biết mình đã làm tổn thương Manh rất nặng nhưng chẳng biết làm thế nào hơn nữa . Chỉ được quyện chọn 1 và mất 1 . Và Mo đã chọn Mao . Mo nhìn Manh rồi  nhỏ giọng nói .
_ Cảm ơn em !!!
Manh vừa nói vừa lấy ra 1 tép thuốc giảm đau dùng để sức lên những vết thương bầm . Nó rất hiệu quả. Đưa cho Mo :
_ Cuối cùng em chỉ xin chị 1 điều . Nhận lấy thứ này . Và nhận lấy cái ôm của em lần cuối không ? .
Mo nhận lấy tép thuốc rồi gật đầu thay cho sự đồng ý .
Manh bước tới ôm Mo thật chặt rồi tựa mặt vào vai Mo khẽ nói
_ Sau lần này . Em hứa mọi chuyện sẽ trở về như trước .Dù có xảy ra chuyện gì đi nữa . Em nhất quyết sẽ không làm tổn thương chị và Mao . Em không phải là đứa sẵn sàng bán rẻ lương tâm mình để được hạnh phúc . Yên tâm .
Manh nói xong buông tay khỏi cái ôm đó . Rồi bước đi .
Mo nghe được những lời đó mà lòng đau đớn . Cô không tin tưởng vào Manh sao ? Chưa bao giờ cô nghĩ vậy nhưng sao khi Manh nói ra . Mo mới biết rằng mình đã làm Manh đau lòng như thế nào . Manh sợ nhất là ai đó không tin tưởng vào mình . Người đó không ai khác là Mo .
Những ngày sau đó Manh vẫn cùng đội tham gia công diễn bình thường . Chỉ có điều sau khi công diễn xong thì chẳng 1 ai thấy Manh đâu nữa . Dạo này Manh ra khỏi phòng rất sớm nhưng lại về phòng rất khuya . Có lẻ là do tránh mặt Mo . Lúc nào cũng đợi Mo đi ngủ rồi mới về phòng mình . Luôn lang thang ở các con đường 1 mình thỉnh thoảng thì vào quán nào đó uống 1 ít cho thư giản . Manh bây giờ trầm lặng hơn hẳn , trong công diễn hoàn toàn trái ngược lại với ngoài đời .
Lạc và Triết thấy Manh hơi lạ nên đã theo dõi xem Manh làm gì ở bên ngoài . Cảnh tượng của Manh khiến tim của Lạc và Triết thắt lại . Một con người Đới Manh  hoạt bát lanh lợi lúc trước đâu rồi ? Trả lại đây 1 Đới Manh vô hồn lấy bờ sông làm bạn lấy những ghế đá làm người thân , lúc nào cũng ngồi 1 mình ngắm cảnh cho hết  ngày bên các bờ sông .
Lạc lên tiếng
_ A Ba nhìn Đới thúc như vậy con không chịu nổi được nữa rồi .
_ Giờ thì rất khó để khiến Manh trở lại bình thường . Cú sốc ấy đang giết cậu ấy hằng ngày .
Lạc
_ Cứ như vậy chị ấy sẽ càng hành hạ mình thêm thôi . Con sẽ đi tìm Momo để  nói về việc này .
Triết vội nắm tay Lạc lại
_ Không được . Manh như vậy đã quá lắm rồi . Giờ em đi nói cho Mo thì có ích gì ? Em quên giờ này Mao với mo đang là gì à ? Chuyện này không còn liên quan đến Mo nữa.
_ Nhưng em ... không thể ngồi yên mà nhìn chị ấy như vậy .
_ Đừng làm mọi chuyện tệ hơn. Chị ấy sẽ từ từ trở lại thôi .
Hai con người lặng lẽ nhìn 1 người mà đau lòng .
Còn phần Mo thì chẳng tốt hơn gì . Ngoài công diễn ra đừng nói là nói chuyện ngay việc nhìn và cười với Mo . Manh cũng không hèm làm . Manh lướt qua Mo nhưng người xa lạ . Đúng theo lời hứa sẽ không làm ảnh hưởng đến mối quen hệ của Mao với Mo . Thời gian này MaoMo rất ngọt nên mọi chuyện đều rất xuôn sẻ . Chỉ là thiếu đi 1 người . Mo giờ đây không còn gặp Manh thường . Sáng ra đã không còn thấy bóng dáng quen thuộc ấy nữa . Về tối lại càng hiếm hôi hơn . Manh thừa về rất muộn . Mo vô cùng lo lắng cho Manh dù biết là mình bây giờ mình chẳng có tư cách gì . Mình là người đề nghị như vậy mà . Nhưng cảm giác trống vắng cứ ùa về khiến Mo cô đơn và nhớ bóng dáng ấy vô . Đã bao lâu rồi họ không đùa giỡn và nói chuyện với nhau . Người ngoài nhìn vô sẽ thấy họ rất bình thường với nhau . Không xảy ra chuyện gì cả .
Đến 1 hôm, ngày ấy là công diễn mọi người đều chuẩn bị hết tất cả chỉ có điều là không ai thấy Manh đâu . Cố gọi điện thoại rất nhiều . Lên phòng tìm thì cửa khóa . Không ai biết Manh ở đâu . Nên đã tìm chìa khóa để mở phòng Manh ra . Lúc mở được mọi người đều sửng sót . Manh nằm bất động , cơ thể thì sốt như lửa vậy . Bị ngất đi . Không còn khả năng kiểm soát .
Các thành viên đã đem Manh đến bệnh viện . Nếu trễ chút nữa là xong đời. Manh bị thiếu dinh dưỡng trầm trọng , mất ngủ , hoạt động quá sức dẫn đến cơ thể suy nhược ngất đi vì kiệt sức . Kèm theo cơn sốt nếu không kịp thời phát hiện thì... rồi .
Công diễn vẫn phải bắt đầu , mọi người thay phiên nhau đến chăm sóc Manh . Đã 2 ngày nằm đây mà Manh vẫn chưa tỉnh . Ai cũng lo lắng hết . Riêng Mo thì đang tự trách mình , không ngờ Manh lại xảy ra nông nổi vậy . Nếu không phải tại cô nói ra những điều nàn nhẵn ấy Manh đã không cần phải tự hành như vậy .... Đã quá muộn để nhận ra điều đó . Đới Manh ra sao ? như thế nào? và sau này Đới Mạc sẽ  đi tới đâu vẫn là 1 câu hỏi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro