Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Đố Phụ Tân Thần

" Có một số việc nhất định không thể quên."

" Vậy em nói xem, chị đã quên gì?"

Khê Nang vừa nhìn thấy Tịnh Y trở lại dáng vẻ ác ma, liền vội vàng tỏ vẻ nó không có ác ý.

" Công chúa, tôi không phải kẻ địch của người. Tôi không dám làm ngài tổn thương, nên ngài không cần đề phòng tôi."

" Ta không nhớ là Ma giới có quen biết với Bách Quỷ Địa Ngục đấy, ai kêu các ngươi tới đây?'_Tịnh Y tuy đã chịu ảnh hưởng và tiếp xúc nhiều với nhân giới. Nhưng từ khi sinh ra, đã có thân phận cao quý, cho dù thể hiện sự dịu dàng cũng đầy sát khí.

" Chuyện đó tạm thời là bí mật. Có rất nhiều chuyện ngài phải tự mình nhớ lại, nếu để người khác nói thì cũng như kể lại một câu chuyện mà thôi. Chẳng có ý nghĩ gì."

Tịnh Y thật sự không biết phần ký ức của mình có sai lầm gì, đã làm mình quên mất chuyện gì. Nàng nghi ngờ nhìn Nang Khê, nhưng vẫn không biết bọn chúng làm vậy là có mục đích gì.

" Cúc Tịnh Y, Tịnh Y?"

" Hả?"

La Lan đưa tay dùng sức đẩy Tịnh Y đang ngẩn người, thì nàng mới hoàn hồn. Sau đó, Tịnh Y phát hiện, mình đang đổ hết hạt cafe vào trong thùng rác. Đây là những hạt cafe quý nhất trong quán, người bình thường nhìn thấy tuyệt đối sẽ rất đau lòng.

" Xin lỗi, chị không tập trung."_Nhìn những việc mình làm, Tịnh Y vội vàng nói xin lỗi.

" Nhìn chị từ sáng đến giờ hình như có tâm sự gì đó, có phải mệt quá không? Hay là chị về nhà nghĩ ngơi đi!"_La Lan cảm thấy hôm nay Tịnh Y không có tinh thần làm việc, nếu cứ thế thì chỉ thêm luống cuồng tay chân. Thôi thì cứ để chị ấy về nhà nghĩ ngơi vậy.

" Không sao, lúc nãy chị lo nghĩ đến vài thứ. Chị không cần nghĩ ngơi, làm em phải lo lắng rồi. Thật xin lỗi!"_Tịnh Y đưa tay lên trán xoa đầu, nói xin lỗi. Nàng không mệt, chỉ là quá chú ý đến lời nói của Khê Nang, nên từ sáng đến giờ không mấy tập trung.

La Lan thấy Tịnh Y như vậy, cười rồi thôi. Tuy không phải là lần đầu tiên nhìn thấy chị ấy như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên chị ấy thất thần như vậy, chắc hẳn là có chuyện. Nhưng chị ấy đã nói vậy, nhất định sẽ điều chỉnh được tâm trạng.

Ngày đó, Khê Nang nói với Tịnh Y những lời đó, rồi hẹn gặp lại. Nàng không ra tay với nó, vì tạm thời nó không gây trở ngại gì. Hơn nữa, nếu giết nó, thì nàng không có cách nào tìm hiểu rõ mọi chuyện. Tạm thời cứ buông tha cho nó. Chỉ là sau khi về nhà, Tịnh Y mới nhớ ra điện thoại cho Gia Mẫn, như gọi lại thì báo máy bận. Suýt nữa là nàng đã chạy đi khắp phố tìm. Cũng may là điện thoại đã kết nối được, nhưng từ đó nàng không còn tin tức gì của Khê Nang.

Mấy thứ đó tự nhiên xuất hiện, rồi tiết lộ cho nàng một vài tin tức, nhưng không thèm nói rõ. Thậm chí, chỉ nói không đầu không đuôi, làm nàng không thể nào hiểu nổi. Cứ như một chứng bệnh nan y, làm người khó chịu như sắp chết. Cũng may, Tịnh Y cũng không hoàn toàn tin tưởng bọn chúng, dù có chút để tâm, nhưng chỉ là một khoảng khắc.

" La Lan, Tịnh Y, em tới chơi đây!"_Nana trên người vác thêm hai cái túi hai bên xuất hiện, gương mặt tràn đầy sức sống. Đúng là gái mười sáu, rất có tinh thần.

" Tại sao cậu lại đến đây?"_La La có vẻ bực mình, ghét bỏ ra mặt.

" Cậu nói 'lại' là thế nào? Ngày mai mình phải đi học, nên muốn đến thăm cậu một chút, cảm động chưa?"

" Cậu có nhớ nhung cái trường đó sao, nói phải đi học mà không biết chừng nào mới chịu đi. Hơn nữa, Tịnh Y không phải ở đối diện nhà cậu à? Sao lại chạy đến tận đây?'_La Lan cảm thấy đâu có gì đặc biệt, đâu cần làm quá thế.

Bị nói trúng tim đen, Nana nghịch ngợ lè lưỡi. Sau đó, đi đến bên cạnh Tịnh Y.

" Lần này khai giảng, em rất muốn papa đến. Nhưng, papa nói phải trốn cô họ, vì thế nào cũng bị cô ấy chỉnh cho một trận. Nên em muốn tìm người cầm chân cô họ em lại giùm, tính đi tính lại, thì chỉ có chị là người thích hợp nhất. Chị Tịnh Y, xin chị làm ơn giúp em, hẹn hò với cô họ em đi!"_Nan kéo tay Tịnh Y nói.

" Hẹn hò phải làm cái gì?"_Dù vừa là bạn bè vừa là người mình yêu, nhưng Tịnh Y vẫn chưa biết 'hẹn hò' là gì?

" Ha ha, là đi ăn cơm, dạo phố, cùng nhau xem phim....nói chung là chơi cái gì cũng được. Gần đây, ở Giang Bắc mới mở một khu công viên hải dương. Nói chung, hẹn hò làm những chuyện vui vẻ là được rồi. Cho nên, nhận cơ hội này cùng nhau bồi dưỡng tình cảm không phải rất tốt sao?'_Nana làm nũng, xoa tay Tịnh Y.

" Vậy cũng được, nhưng papa em đâu thể trốn Gia Mẫn mãi."_Tịnh Y vẫn thấy có chút hơi khẩn trương. Dù Gia Mẫn có lúc nhìn rất hung dữ, nhưng cũng đâu đến mức phải trốn như vậy?

" Chị không cần lo, em chỉ là sợ họ đến lễ khai giảng làm ầm ĩ đến mức báo động thôi. Dù biết sẽ có chừng mực, nhưng để trường biết thì rất phiền, tệ hơn lúc đó em sẽ bị bà cô ruột không nhân tính giáo huấn. Hơn nữa, ngày mai còn phải đối với hai người bạn học từ Ngọc Tiên Sơn về nữa, quá bận rồi. Cho nên, em xin chị tạm thời giữ chân cô họ em lại dùm."

Nghe đến đây, Tịnh Y cảm thấy thoát mồ hôi, rối mù cả lên. Lễ khai giảng của người bình thường đều thế này sao? Nhưng, nhà họ Từ đâu có ai bình thường. Đặc biệt là bảo bối đại tiểu thư này đây, thì mọi người nhìn thấy đều phải đứng xếp hàng dài, tương lai xem ra rất náo nhiệt đây.

Cái cớ Nana tạo ra cũng tốt, xem như giúp được Tịnh Y một tay. Dù sao cũng là cơ hội cho nàng, nên Tịnh Y cũng tình nguyệt giúp. Tịnh Y xin nghỉ, La Lan cũng không ý kiến. Đêm đó, về đến nhà Tịnh Y liền nói với Gia Mẫn, ngày mai muốn đi công viên hải dương.

" Nhưng, ngày mai là ngày Nana khai giảng, tôi muốn đến dự. Nghe nói con bé là học sinh đại diện, được lên phát biểu. Hôm khác, tôi đi cùng cô."_Gia Mẫn biết Tịnh Y không phải cố tình gây sự. Công viên hải gì thì lúc nào đi cũng được, nhưng ngày khai giảng của Nana từ rất hiếm, nói vậy chắc cô ấy cũng hiểu.

Hiểu ý, Tịnh Y tiểu thư đành phụ lòng mọi người, nhìn Gia Mẫn cười:" Vậy thì lần sau chúng ta đi vậy."

Tịnh Y lập tức đi xin lỗi Nana. Nan hiển nhiên nghe thấy, liền ở trên giường nhảy lên.

" Lúc này, chị phải ăn vại chứ, làm nũng nè, cầu xin cô họ nữa, sao có thể như vậy! Chị là người đề nghị, nên phải kiên trì không ngừng, không được cũng không thể bỏ cuộc. Phải có nghị lực, thì mới theo đuổi được người ta chứ!"

Chuyện gì đây! Tịnh Y thấy Nana càng nói càng đi lạc đề, sao lại lôi chuyện tình cảm của nàng vào đây? Hơn nữa, nhìn Nana còn muốn sốt ruột hơn nàng.

Tịnh Y hết cách, chuẩn bị đi qua phòng Gia Mẫn. Kết quả, đang đứng trước cửa phòng Gia Mẫn suy nghĩ nên nói cái gì, thì cửa phòng liền mở. Nàng nhìn thấy gương mặt Gia Mẫn như muốn giết người, nhưng khi nhìn thấy nàng liền nở nụ cười.

" Này, Tịnh Y ngày mai tôi với cô đi công viên hải dương chơi."_Gia Mẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng. Trong nhất thời không biết nên dùng bản mặt để đối mặt với Tịnh Y. Cô ấy hiểu là một chuyện, nhưng nàng được voi đòi tiên thì thật hơi quá đáng.

" Ơ? Không phải chị muốn đi dự lễ khai giảng của Nana sao?'_Tịnh Y ngạc nhiên khi Gia Mẫn thay đổi chủ ý. Nếu Nana ở bên cạnh nói câu này, Gia Mẫn chắc chắn sẽ lập tức nổi giận. 

Gia Mẫn lúng túng cười:" Vì cảm thấy đi công viên hải dương với cô vui hơn."_Nhưng trong lòng thì đang thầm nguyền rủa tên tiểu vương bát đản! Cái gì lễ khai giảng không cần cô họ đi dự. Cô họ không phải cũng là thân thích sao? Cô họ đi dự lễ khai giảng của cháu sẽ làm cháu mất mặt à? Gia Mẫn thật sự không chịu nổi cái giọng điệu của Nana ở đầu dây bên kia, cứ như nàng đi sẽ làm mất mặt con bé vậy! Cái gì mà cầu xin nàng đừng đi! Dưới cơn nóng giận, đương nhiên sẽ không tự chuốc nhục mà chường mặt đi.

" Có thật không?'_Nghe nói thế, Tịnh Y cười rất vui vẻ. Nàng tưởng đây là quyết định riêng của Gia Mẫn, không biết sự thật đằng sau. Đôi khi hiểu lầm cũng là điều tốt đẹp.

Nana đứng trước cửa sổ, cầm điện thoại nhìn Tịnh Y ở nhà đối diện cảm thán:" Chị Tịnh Y, em chỉ có thể giúp chị tới đây thôi. Còn phía sau, thì phải chờ xem tạo hóa của hai người rồi."

Hai người cùng nhau đi chơi, đúng là rất trông chờ, nên cũng không làm sao mà ngủ được. Nên, khi cả hai đã cùng nhau bàn bạc nên đi đâu.

Đi công viên hải dương, Tịnh Y mặc một chiếc váy màu lam rất hợp cảnh. Gia Mẫn thì chẳng có gì đặc biệt, vẫn trước sau như một ngự tỷ giang hồ. Hai người hai phong cách hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng cả hai đều đẹp, thật làm người khác ánh mắt bị kích thích. Cho dù, ở trong công viên chật ních người, cũng dễ dàng nhận ra hai người.

" Không ngờ, công viên hải dương lại đông như vậy."_Tịnh Y cảm thán, đây không phải một chỗ để hẹn hò.

" Chúng ta chưa từng đi vào chốn đông người, cản thận lạc, đi qua đây. Nhớ nắm lấy tay tôi."_Gia Mân rất tự nhiên nắm lấy tay Tịnh Y, rồi kéo nàng đi vào trong đường hầm đáy biển.

Đứng dưới đường hầm đáy biển, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy rất nhiều loại cá, cảm giác như đang đứng dưới lòng đại dương vậy. Tịnh Y lần đầu tiên nhìn thấy nhiều sinh vật biển như vậy, ở Ma giới đâu đâu cũng có sinh vật, nhưng chẳng con nào đáng yêu cả. Tịnh Y vui vẻ chạy về phía trước, đứng gần những tấm kính trong suốt kia. Nàng muốn nhìn thật rõ những chú cá đầy màu sắc bên trong.

Tách_

Gia Mẫn thấy Tịnh Y mặc một bộ váy màu tìm, hòa mình vào cùng những chú cá kia, thật là hình ảnh đẹp hiếm có, nên liền lấy điện thoại ra chụp một tấm. Tịnh Y nghe thấy tiếng âm thanh quay đầu lại, nhìn thấy Tịnh Y chụp hình, liền muốn nhào đến xem.

" Chị chụp cái gì vậy? Để em xem một chút!"

" Không có gì, chỉ là chụp một đại mỹ nhân."

" Chị hình như chụp hình em phải không? Em muốn xem."

Kết quả, hai người ở trong đường hầm đáy biển rượt đuổi nhau. Tịnh Y không chú ý, vô tình đụng phải một cô gái khí thế hùng hổ, vừa định nói xin lỗi. Nhưng cô gái không thèm để ý, đi ngang qua nàng, rồi đứng trước mặt một người con trai, tát hắn một cái.

" Vương Lộ, cô điên à!?"

" Ngày hôm qua vừa chia tay với tôi, hôm nay liền cùng con tiện nhân này đến đây. Còn nói trước đây các người không quen nha? Anh định lửa quỷ chắc? Con tiện nhân đó ở đây phải không?"

" Tôi đã yêu Phỉ Nhi từ rất lâu rồi thì sao? Ai bảo cô không như em ấy, tính tình cũng không được như em ấy. Nếu không phải sợ cô gây sự, thì tôi đã sớm chia tay rồi, không cần phải đợi đến ngày hôm qua."

Một nam một nữ ở phía sau bắt đầu cãi nhau kịch liệt. Gia Mẫn và Tịnh Y cũng không đùa nữa, tạm thời rời xa khỏi ngọn lửa chiến tranh, tránh bị ăn đạn lạc. Nhưng hai người đó to tiếng quá, kéo theo rất nhiều người đến xem. Dù là công viên hải dương, nhưng cũng phải có trật tự, cuối cùng bảo an đành phải vào cuộc kết thúc cuộc chiến.

Hiếm khi được đi chơi, nên Gia Mẫn và Tịnh Y không thèm để ý đến chuyện xấu, liền đi tiếp nơi khác dạo. Chỉ là không ngờ sau cuộc cãi vã đó, thì công viên hải dương lại một lần nữa xôn xao.

" A ~~~"_giọng rít gào của một cô gái, làm mọi người chú ý.

Mọi người đều tập trung nhìn vao nơi cô gái vừa hét lên. Có một thi thể đàn ông đang nổi lềnh bềnh trong nước, xung quanh còn có rất nhiều cá cảnh nhiệt đới. Gia Mẫn và Tịnh Y vừa nhìn thấy liền nhận ra, người đàn ông đó chính là người con trai vừa cãi vã lúc nãy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro