Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Ma Nữ Giá Lâm

Triệu Gia Mẫn bây giờ đã biết như thế nào gọi là 'thần té xuống trần, bị người khi [dễ]'. Nếu là trước đây, phép tắc đối với nàng chỉ là một bản đồ chơi đầy chữ, nàng đây kiêu ngạo coi trời bằng vung, nhưng lần này lại ảnh hưởng đến pháp lực của nàng, thì nên chơi lớn nha. Pháp lực của nàng chỉ còn một chút, giờ lại còn giảm xuống do trừ điểm, để xem Gia Mẫn làm sao gây sự đây. Cái đám thần tiên trên kia, rõ ràng là muốn chỉnh nàng.

" Không cần trả góp, em đây sẽ trả hết một lượt cho chị."_Triệu Gia Mẫn nói rất hào khí, dáng vẻ giống như có thể cầm vài triệu đập vào mặt người khác cũng không thành vấn đề.

Mạc Hàn ghét bỏ nhìn Gia Mẫn nói:" Thần tiên cũng có tiền gửi ngân hàng à?"

Manh Đới không hiểu ý Mạc Hàn, nên hỏi tẹc ra:" Thần tiên có tiền riêng à?"

" Em đây đương nhiên.....không có! Nhưng không có nghĩa bạn bè, em sẽ không có!"_HỨ! Nít ranh, các người tưởng chỉ vài đồng tiền lẻ đó, có thể làm khó bổn đại tiên à! Gia Mẫn xem ra rất tự tin, không lẻ nàng tính lách luật thi! Làm chuyện tốt thì có lẽ nàng không biết, nhưng làm chuyện xấu thì có lẽ nàng rất rành. Đúng là có thiên phú.

Tất nhiên, Mạc Hàn và Manh Đới không tin Gia Mẫn có bạn bè, cô em này nói là đi ăn cướp còn đúng hơn. Nhưng đi ăn cướp là chuyện xấu, sẽ bị trừ điểm, sẽ bị 'đày' xuống làm một phàm nhân, lúc đó Gia Mẫn không thể làm mưa làm gió nữa. Chuyện này đối với Mạc Hàn có trăm cái lợi chứ không hại, vì vậy nàng sẵn lòng để Gia Mẫn đi tìm 'bạn'.

Triệu Gia Mẫn nhìn thấy Mạc Hàn lại cười trên sự đau khổ của người khác, tức muốn hộc máu, nhưng phải giải quyết chuyện tiền bạc trước. Làm thần tiên, lâu lâu có thể chạy xuống trần gian du lịch, thường thì không cần dùng 'tiền'. Nhưng bây giờ, phải sống trong xã hội con người, 'tiền' là thứ không thể thiếu, mấy cái quy tắc gì đó của thần tiên không thể kiếm ra tiền.

Vì muốn bỏ đi hai lần trừ điểm, Gia Mẫn lập tức phóng ra đến cửa. Tay vừa cầm khóa cửa, thì chuông cửa đúng lúc reo lên. Mở cửa ra, đúng bên ngoài là một cô gái có mái tóc dài, mắt mở to nhìn người trước mặt, hai người một trong một ngoài cứ đứng đó bốn mắt nhìn nhau. Hai giây sau, Manh Đới vọt tới, đóng mạnh cửa lại.

Hành động của Manh Đới làm Gia Mẫn nghi ngờ, không hiểu, bộ người ngoài cửa là chủ nợ đến đòi tiền à? Nàng rõ ràng nhìn thấy, đó chỉ là một cô gái mỏng manh, xinh đẹp. Nếu đi đòi phải kêu đứa nào, to to, hung hung, một chút mới đúng chứ! Đừng nghĩ Gia Mẫn là thần tiên mà nàng không biết, đi đòi nợ phải là đàn ông lực lượng, đặc biệt là không hai pha như hai mẹ trong nhà?

Cúc Tịnh Y đang đứng ngoài cửa cũng hoang mang theo, nàng vừa bước qua cửa truyền thống, thì bị đẩy lên một tàu điện ngầm. Sau khi ra khỏi tàu điện ngầm, do không quen thuộc với nhân gian, cho nên nàng đã đón xe taxi nói địa chỉ nhà Mạc Hàn, ai ngờ bị kẹt xe hơn nữa ngày. Cúc Tịnh Y vất vả hỏi đường cả buổi, mới tìm được tới nhà Mạc Hàn. Nàng lại bất ngờ khi nhìn thấy người mở cửa là một người lạ hoắc, phải chăng nàng đã đi nhằm nhà?

" Ở trong tiểu biệt thự ba tầng, mà còn thiếu nợ?'"_Gia Mẫn nói lấy cơ hội chà đạp. Nhưng cảm thấy hình như có cái gì đó kì lạ, Gia Mẫn xoay người muốn mở cửa, thì Manh Đới đã nhanh hơn một bước, dán dính cơ thể vào trong cửa không nhúc nhích.

Manh Đới nháy mắt với Mạc Hàn, muốn rụng hết cả lông mi. Cuối cùng Mạc Hàn cũng nhận ra, nhìn thoáng qua người đứng bên ngoài cửa, chính xác là Cúc Tịnh Y, một người bạn ở Ma giới. Chỉ cách nhau một cánh cửa, một bên là Thần, một bên là Ma, nếu hai người biết được thân phận của nhau, chắc sẽ tạo thành một trận đại chiến Thần Ma. Mà đó không phải vấn đề đáng chú ý, trọng điểm là đây là nhà Mạc Hàn, nếu họ đánh nhau xong một trận, ai sẽ là người tổn thương nhất đây, không phải nàng sao.

" Ở ngoài đó là bạn của em, cô ấy là người rất ngây thơ, chỉ biết Mạc Hàn là thiên sư thôi. Đối với mấy chuyện thần tiên quỷ quái, cô ấy chưa biết nhiều, cho nên chuyện em là thần tiên nhớ giữ bí mật nha." _Manh Đới dùng cả người chặn cửa, cười hì hì nói với Gia Mẫn.

" Chị đây nghĩ em ngu đến thế à! Tự dưng không có chuyện gì, chạy đến nói với người ta, tôi chính là thần tiên làm cái quái gì. Với lại, khi xuống trần tiên khí đã bị che giấu rồi."_Gia Mẫn nhìn cái người thần kinh bất bình thường trước mắt. Chuyện có chút xíu mà cũng làm quá lên, đúng là ngu ngốc. Làm thần tiên có cả một đống phép tắc, nếu không phải vì tiện lợi, Gia Mẫn cũng không thèm ở chung nhà với Mạc Hàn. Dù sao, trong cái nhà này có ai là người bình thường đâu.

Một bên đã giải quyết xong, Manh Đới yên tâm mở cửa, thật may Cúc Tịnh Y vẫn chưa đi. Tịnh Y vẫn còn không hiểu chuyện gì, thì Manh Đới đã nhào tới nhiệt tình chào đón. Giống như chuyện lúc này chưa từng xảy ra, cả hai như bạn bè lâu năm chưa gặp.

" Đã lâu không gặp, a hi hi!! Em tới sao không báo trước một tiếng!"_Manh Đới ra sức vỗ vai Tịnh Y, nụ cười đặc biệt khoa trương. Mạc Hàn một bên xoa thái dương, âm thầm nghĩ 'em làm lố quá rồi!"

" Bởi vì Ma..ưm..ưm.."_Cúc Tịnh Y chưa kịp nói hết câu, đã bị Manh Đới bịt miệng lại.

" À à ~~ Là em muốn tạo bất ngờ phải không? Đúng là rất bât ngờ đó, a hi hi~~"_Manh Đới ôm chặt lấy Tịnh Y, nói nhỏ vào tai nàng:" Tuyệt đối đừng nói em từ Ma giới đến. Người đứng đối diện chỉ là người bình thường, nói ra sẽ dọa chết người ta đấy."

Cúc Tịnh Y lúc này mới nhìn lại cô gái trước mặt, có vài phần giống Mạc Hàn, phong cách ăn mặt như dân chơi, nàng âm thầm đánh giá rồi gật đầu. Ma Lợi An cũng đã nhắc nhở nàng, khi lên trần gian không được nói ra mình là ác ma. Bởi vì, khôn biết ai bạn ai thù, không được dễ dàng tin tương bất kỳ ai.

Hai bên đã được giải quyết, tiên khí ma khí đều được che giấu. Chỉ cần hai bên luôn nghĩ đối phương là 'người bình thường', không biết đến sự thật đằng sau là được. Manh Đới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình quá chi là thông minh. Thả long tâm tình, bây giờ là phần giới thiệu.

" Lần đầu tiên gặp mặt, cũng nên giới thiệu một chút. Cái người rất ngầu này là em họ của Mạc Hàn, Triệu Gia Mẫn. Còn cái người bé bé xinh xinh, dịu dàng này là bạn của tụi chị, Cúc Tịnh Y."

Lúc này Triệu Gia Mẫn mới có dịp quan sát kĩ Cúc Tịnh Y, nàng ngắm nhìn cô gái từ đầu đến chân, mái tóc dài ngang eo nhìn rất dịu dàng, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp. Không biết có phải nàng bị ảo giác hay không, tại sao nàng lại nhìn thấy trong đôi mắt kia có một màu xanh lam nhàn nhạt. Từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, nhìn như thế nào cũng là một cô gái nhu nhược, không có lực sát thương.

" Xin chào!"_So với biểu tỷ có tính cách đạm bạc kia, thì Gia Mẫn có tình cảm với Tịnh Y hơn. Nàng rất hiếm khi chủ động nói chuyện trước với người lạ.

" Xin chào!"

Triệu Gia Mẫn đưa tay lên muốn bắt tay, nhưng Cúc Tịnh Y không biết cứ nhìn chằm chằm vào cánh tay đang giơ ra trước mặt, tình hình lúc này ngưng động. Triệu Gia Mẫn đứng đó một tay đưa ra, không phải con người thường bắt tay chào hỏi sao? Đây là lần đầu tiên Gia Mẫn chủ động, vậy lại bị người ta làm mất mặt như vậy. Thật khiến người khác tức giận muốn đập bàn.[ Chuyện là cả một cái nồi, chị nhà là không biết cái gì là bắt tay, anh nhà thì lần đầu tập tành muốn thử => một cục nhục đã được tạo thành !!]

Một giây sau, Gia Mẫn ngượng ngùng rút tay lại, trong lòng thầm chửi rủa. Một giây tiếp theo đó, Gia Mẫn xoay người hất tóc, động tác lưu loát, hít một hơn sâu, cố gắng ổn định tâm trạng.

Cúc Tịnh Y nhìn Gia Mẫn với ánh mắt khó hiểu, chỉ hất tóc thôi mà cũng cần vẽ một vòng cung lớn như vậy, người này có khi còn lố hơn cả Papa kì cục của nàng nữa ấy chứ, không lẽ con người ai cũng thích làm lố như vậy à? Nàng liếc nhìn Manh Đới, nhưng biểu hiện của Manh Đới rất bình thường. Tịnh Y nhìn lại Gia Mẫn, bên ngoài khoác áo da đen, bên trong là áo thun trắng, cái quần thì rách tưa, mang một đôi boot đen ôm sát đôi chân, bộ người trần gian đều thích ăn mặc vậy sao. Nhưng tại sao, khi nhìn thấy Gia Mẫn, nàng lại có cảm giác rất quen thuộc, cô ấy nhìn rất giống người ở Ma giới.

Với suy nghĩ của Tịnh Y, cả Thiên giới đều giơ tay biểu quyết, đồng loạt tán thành ý kiến trên. Vị thần tiên thích gây sự đó, chính là 'sản phẩm' bị lỗi ở Thiên giới, đầu thai lộn chỗ, khẩu cầu Ma giới vui lòng đi lụm lại giùm.

" Cô là người nước ngoài à? Tên nghe quái thật."_Triệu Gia Mẩn thấy tướng mạo và tên của Cúc Tịnh Y có cái gì đó rất đặc biệt, nên muốn biết rõ. Bởi vì, hiện giờ nguồn sức mạnh của hai người đã bị ép lại, nên cả hai đều nghĩ đối phương là con người.

Manh Đới bị kẹt ở giữa nghe được nghi vấn của Gia Mẫn, bắt đầu lo lắng.

" Em thật có mắt nhìn nha! Tịnh Y là đến từ Noworld đó."_Manh Đới nói dối không chớp mắt.

" Lão Đới, lần này em đến đây sẽ ở lại một khoảng thời gian, papa đã mua cho em một căn nhà biệt thự kế bên. Sau này, em sẽ ở đó."_Cúc Tịnh Y biết Manh Đới đang giúp nàng loại bỏ nghi vấn của Gia Mẫn, nên cũng không quan tâm đến Manh Đới nói dối. Tiếp theo, nàng thông báo cho họ biết chúng ta sắp trở thành hàng xóm.[ ayda không phải là Manh Đới nói dối đâu, hai người nghĩ vậy là tội Manh Đới lắm á, tại hai người không biết tiếng anh chứ bộ người ta đã nói rõ ràng vậy còn gì.............]

Nghe đến đó, Mạc Hàn liền phản ứng. Nàng biết chuyện Tịnh Y nói Gia Mẫn ở đây thì hơn bất tiện, liền quan đầu nói với Gia Mẫn:" Cô em không phải muốn đi vay tiền sao? Vừa vặn bạn chúng tôi đến chơi, không cản trở cô em đi làm đại sự."

" Chị cho rằng tôi muốn ở đây nghe à! HỨ, chào!"_Triệu Gia Mẫn miệng nhai kẹo cao su, quay lưng bỏ đi.

Sau khi xác nhận Gia Mẫn đã đi khỏi, Manh Đới liền vui vẻ kéo Tịnh Y vào nhà. Ba năm trước, vì ngăn chặn ngày Tận Thế bọn họ đã xuống Ma giới tìm hoa Diễm Ma, lại được Cúc Tịnh Y giúp đỡ rất nhiều. Cũng chính vào lúc đó bọn họ đã trở thành bạn bè, sau khi giải quyết xong ngày Tận Thế, họ đã quay lại Ma giới để cảm ơn Tịnh Y.

Về sau, hai bên chỉ xem như tình cờ có quan hệ, đây là lần đầu tiên Tịnh Y đến trần gian, thật hù được Manh Đới và Mạc Hàn giật mình. Vị Ma Vương biến thái cuồng con gái quá mức cho phép kia, lại dễ dàng để cho Tịnh Y một mình lên trần gian, không thể tin nổi, chắc chắn có ẩn tình.

" Tịnh Y, sao em lại đến nhân giới?"

" Em phải hoàn thành một kì thi ở nhân giới. Khi nào đủ điểm khôi phục lại ma lực, mới có thể trở về Ma giới."

Lại là thi? Tại sao Thần Ma lại thi cùng một lúc? Manh Đới và Mạc Hàn nhìn nhau, không biết những ngày tháng êm đềm còn kéo dài được bao lâu?

Triệu Gia Mẫn ra khỏi nhà Mạc Hàn mới nhớ ra, nàng đang ở nhân giới, mà cái thẻ ATM duy nhất lại quăng cho Mạc Hàn. Thế lấy tiền đây mà đi xe? Không lẽ ẻm đi bộ, đời nào!

" Đi taxi không trả tiền có bị trừ điểm không?"_Triệu Gia Mẫn nói với giám thị đang bay vòng trên đầu nàng.

" Đi taxi không trả tiền? Tương đương với quỵt tiền, trừ!"_Tạ Lôi đặt chéo tay trước ngực nói.

" Thế đi tới nơi, có người trả tiền xe, vậy không tính là quỵt tiền."

" Tất nhiên, nhưng Gia Mẫn đại thần, ngài muốn nhờ ai trả tiền xe? Cướp giật tài sản của người khác cũng bị trừ điểm."

" Taxi ~~"

Triệu Gia Mẫn đưa tay đón một chiếc taxi. Trần gian này thật phiến phức, đi taxi còn bị kẹt xe, nàng thật sự những tháng ngày trên Thiên giới, không có một đống phép tắc, cũng không phải đứng chờ xe như vầy. Cuộc sống đôi khi rất muôn màu, thỉnh thoảng chúng ta sẽ gặp được những vị tài xế rất có duyên dáng, chở người đi lòng vòng hóng gió rồi mới chịu đến nơi. Không biết có phải do ăn ở hay không, mà hôm nay Gia Mẫn lại gặp phải một vị tài xế rất nhiệt tình, lại thích ham vui nữa. Đường tắc trống trống thì không đi, cứ thích chui vô mấy khu kẹt xe mà đau ấy chứ.

" 180 tệ 5"_Tài xế dừng xe báo giá tiền cho Gia Mẫn.

Vị sư phụ này xác định là không chở nàng ra khỏi thành phố chứ? Cho dù đi từ sân bay tới đây cũng không mắc như vậy, tài xế này không phải muốn troll nàng chứ.

Gia Mẫn quay đầu hỏi Tạ Lôi:" Ta có thể đánh hắn không?"

Tài xế vẫn đang chờ Gia Mẫn trả tiền, không để ý nàng đang nói chuyện với không khí.

" Tôi quên mang theo bóp tiền, chờ một chút!"_Gia Mẫn xuống xe, trong lòng thầm nghĩ 'cho ngươi chờ đến chết đi'. Trong thời gian ngắn, nàng không thể quay lại.

Triệu Gia Mẫn đứng trước một căn biệt thự cực kì to lớn, đây là nơi mà bất kì thiếu nữ nào cũng muốn được gả vào. Tất nhiên, nếu chủ nhân căn biệt thự này lại một vị bạch mã hoàng tử thì tốt rồi. Có điều, Gia Mẫn chỉ là 'người dưng' với cái người cao sang trong đó. Nhưng vị tài xế kia thì tưởng rằng đây là nhà nàng, nên cũng không sợ bị quỵt tiền, ngoan ngoãn ngồi im trong xe chờ.

Gia Mẫn ấn chuông cửa có gắn video call, rồi đưa mặt nhìn sát vào đó. Người ở trong nhà nhìn qua người trên màn hình, vừa nhìn thấy mặt Gia Mẫn liền té bật ngửa ra sau, hét lên.

" Báo động cấp một!!! Triệu Gia Mẫn ma nữ đến rồi!! Sếp mau chạy đi!!"

" Ta nghe được đó, mau kêu Thần Tài lết ra đây, chào đón ta nào!"

---------------------------------------

NoWorld cái này chắc mọi người cũng biết ha dịch nôm na có nghĩ là Không giới đó, là ẻm không đến từ thế giới nào trên đó hết, Lão Đới chơi chữ với Gia Mẫn.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro