Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 3


"Sớm như vậy đã thức dậy, chị không buồn ngủ sao? Lại ngủ một chút nữa đi" Đới Manh ý thức mông lung nói.

"Ngủ cái gì mà ngủ a, thời gian công diễn xuất đạo càng ngày càng gần" Mạc Hàn dùng hết sức để thoát khỏi vòng tay của Đới Manh

"Chị... chị dọn dẹp một chút sẽ đến phòng tập, em cũng dậy sớm một chút đi" Nói xong liền đi rửa mặt

"Ừ..." Đới Manh trở mình, chuẩn bị tiếp tục ngủ tiếp một hồi, trong đầu liên tục lặp đi lặp lại về nụ hôn sáng khi nãy của Mạc Hàn. Từ trước đến nay Mạc Hàn nổi danh "muối", làm sao đột nhiên ôn nhu như vậy?


Mạc Hàn ở một phòng khác cũng bởi vì chính mình vừa mới kìm lòng không được với tình cảm không tầm thường của Đới Manh mà cảm thấy buồn rầu.

"Mạc mama, ca khúc hai người trong công diễn xuất đạo cuối tuần đã lựa chọn chưa"

Sáng sớm, Từ Tử Hiên liền nhảy cộc cộc chạy đến bên cạnh Mạc Hàn hỏi thăm

Mạc Hàn đang sắp xếp công diễn sau khi nghe được nói "Còn chưa có, làm sao, Lạc Lạc em có hứng thú sao?"

Nói xong sờ lên đầu Từ Tử Hiên, hôm nay Lạc Lạc vẫn là trước sau như một đáng yêu, ý nghĩ hoàn toàn khác biệt so với lúc ăn cơm tối hôm qua

"Đúng a đúng a đúng a! Em muốn cùng Manh thúc thúc hợp tác bài hát này, có thể không!" Từ Tử Hiên hưng phấn nói "Bài hát này cực hay, em với Manh thúc mà liên thủ, nhất định có thể!"

Momo không nói gì.

"A, vậy sao, nhưng không được a, ca khúc hai người này chỉ còn một chỗ" Mạc Hàn đối Từ Tử Hiên nói, trong giọng nói đầy cõi lòng tiếc nuối.

"Có một chỗ rồi sao? Người khác là người nào vậy" Từ Tử Hiên kinh ngạc hỏi

Momo vô hại cười nói, "Là chị nha! Lạc Lạc muốn nhảy cùng chị sao? Chị dạy vũ đạo cho em a!"

Mạc Hàn là cỗ máy nhảy nổi tiếng ở nhà hát Tinh Mộng, đối với động tác vũ đạo vô cùng nghiêm khắc trình độ không thua gì Mã lão sư, chỉ cần một động tác sai đều sẽ nhận được tình yêu độc nhất vô nhị của Mạc Hàn

"Oh oh oh không được không được"

Từ Tử Hiên bị dọa đến nỗi lộ cằm đôi

"Em em em cảm thấy, em không thích hợp với bài hát này, em còn nhỏ, em không cool em không cool" nói xong liền nhanh chân chạy.

"Đới Manh, buổi tối tới phòng tập cùng chị an bài ca khúc hai người đi"

Khóa vũ đạo buổi chiều kết thúc, Mạc Hàn một bên nhu thuận ngồi đợi Đới Manh ăn cơm nói.

"A? Bài hát hai người? Em và chị nhảy sao?" Đới Manh kinh ngạc đứng lên.

Xong rồi xong rồi, chính mình vốn dĩ nhảy không tốt, cùng Mạc Hàn cùng tổ nhảy, không nhận được đòn xã hội mới là lạ

"Đúng a, những người khác không có thời gian nên đã an bài ca khúc khác, vừa hay ca khúc này phong cách rất cool, Mã lão sư cũng nói rất thích hợp với em"

Mạc Hàn nói không nhanh không chậm, "Có lẽ là em không nguyện ý, chị bây giờ sẽ nói với Mã lão sư, đổi người khác cũng được"

"Không.... Không không không, không cần thay đổi, không cần thay đổi" Đới Manh bị dọa đến lau mồ hôi, "Em cảm thấy rất tốt, haha"

Sợ rồi sợ rồi, Mã lão sư + Mạc Hàn song trọng đả kích, sợ là không thể chịu đựng được

Ông trời ở đâu, tôi vẫn là đứa trẻ 12 tuổi (x) a!

Lạch cạch!

Mạc Hàn đánh một cái Đới Manh biến dạng vặn vẹo ngón tay

"Đới Manh em chuyên tâm chút đi, phần động tác tay sai rồi!"


"Động tác phải chuẩn! Đừng tưởng rằng là tập luyện là có thể vẩy nước!"

"Oa Momo chị thật hung dữ"

Thời gian nghỉ ngơi, Đới Manh mệt đến lả người phàn nàn nói, "Chị nhìn tổ tập luyện kế bên Kiki và Ngũ Chiết đi, chị xem Kiki thật ôn nhu"

Mạc Hàn ném ánh mắt sang hai vị bên cạnh đang tập luyện, lạnh lùng nói "Có sao? Đó là bởi vì vũ đạo các em ấy rất tốt"

"Momo chị nói em nhảy kém"

"Em còn nói chị hung dữ"

Mạc Hàn thản nhiên uống một hớp nói "Kiki ôn nhu như vậy em tìm Kiki diễn đi" nói xong liền thu dọn đồ đi, một bên chỉnh âm một bên giận dỗi

A? Cái gì? Momo lại thế nào? Đới Manh lần nữa một mặt ngơ.

Toàn bộ hành trình tập luyện nữa trận sau, song phương trầm mặc không nói, một người bị dọa đến không dám nói, một người bị tức không muốn nói.

"Momo chị gần đây làm sao vậy?" Đới Manh tắm rửa xong chuẩn bị bò lên giường thuận miệng hỏi, "Tại sao cảm xúc đột nhiên lại không tốt?"

"Chị không sao" Mạc Hàn lạnh lùng đáp lại, như thể trở lại thời điểm hai người gặp nhau lần đầu.

Đới Manh ấp úng một chút, thận trọng hỏi, "Là.... Có phải là em làm chuyện gì đó không hay, khiến chị không vui sao?" Đới Manh oán thầm nói, sợ không phải mình lén lút ăn lẩu béo lên bị phát hiện a?

Momo thở dài một hơi, quyết định quay đầu hướng Đới Manh nói, "Lúc ăn cơm, em chỉ cùng Lạc Lạc trò chuyện quên cả trời đất, chị ở một bên không hợp nhau, chị rất tức giận. Chị cố ý chọn ca khúc hai người, muốn cùng em cùng một chỗ nhảy, em lại một mực đem chị và Hứa Giai Kỳ ra so, nói Hứa Giai Kỳ ôn nhu, chị cũng tức giận, em mỗi ngày tập nhảy xung quanh vây quanh một đống tiểu cô nương, chị càng tức giận" Mạc Hàn hít sâu một hơi, "Trọng yếu nhất chính là, em không hiểu vì sao chị tức giận, cũng khiến cho chị tức giận, cũng... cũng khiến chị rất khó chịu."

Đới Manh đứng ở một bên ngốc nghe xong Mạc Hàn nói một phen càng thêm mơ hồ?

Vì sao tức giận a?

"Nhưng... Nhưng em thật không biết Momo chị vì cái gì tức giận a?" Đới Manh nghi ngờ hỏi.

"Em là ngốc thật hay là giả ngốc a, Đới Manh" Mạc Hàn lấy hết dũng khí đứng lên, hướng tới Đới Manh, áp suất thấp dẫn tới nhịp tim Đới Manh không khỏi đập rộn lên

"Em..."

"Ah Momo, em ngủ trước a, ngày mai còn phải dậy sớm tập luyện. Muộn rồi.... ngủ ngon, tu tiên nữ hài."

Quên đi.

Mạc Hàn cười khổ lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #daimo