Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

[SSHP] Harry, Snape Và Những Kẻ Khác

Tác giả: silvereye5

Thể loại: fanfic Harry Potter, Snarry - SSHP, ngọt

Dịch: Snitch yêu Vạc Team (wat.t-pad)

Tình trạng: Hoàn (8 chương)

Giới thiệu: Bọn họ đều độc thân, và cùng đi tham dự chương trình hẹn hò để gặp các đối tượng tiềm năng.

Chương 1

Harry nắm chặt thẻ đặt chỗ của mình bằng cả hai tay, nhìn chằm chằm vào quán bar Soho từ vỉa hè ẩm ướt bên kia đường. Ánh sáng vàng từ đèn đường phản chiếu trong các cửa sổ lớn phía trước. Tên quán được in đậm màu đen bằng một phông chữ sắc nét trên những cánh cửa màu xanh sáng. Với thiết kế xây bằng gạch đỏ, khung thép cùng các chi tiết đặc trưng khác, nơi đây đã trở nên sành điệu và hiện đại, nổi bật lên giữa những căn gác xép và khu mua sắm ở trung tâm London.

Quá sành điệu và hiện đại đối với những người như Harry.

Cậu đẩy kính lên sống mũi, vuốt tóc lên, kéo nhẹ gấu áo len màu xanh lá cây của mình. Một chiếc áo len cashmere mềm ôm chặt vào cơ thể, nhưng Hermione cứ khăng khăng rằng nó hợp với cậu.

Đám đông đã tụ tập bên trong. Harry nhìn thấy một vài người đàn ông qua khung cửa sổ, gầy béo cao thấp đủ cả, đang trò chuyện và nhấm nháp ly cocktail. Mạch đập của cậu có chút hỗn loạn, vừa căng thẳng vừa phấn khích. Harry nhét thẻ đặt chỗ vào túi sau quần jean, thẳng vai tiến về phía lối vào để nhập cuộc với bọn họ.

Cậu đã nhận được lời mời tham gia sự kiện hẹn hò tốc độ, 'Date in a Dash', trong lá thư gửi đến tuần trước. Cậu không biết hẹn hò tốc độ là gì, nhưng lời mời đã hứa hẹn một đêm hẹn hò bàn tròn 'vui vẻ và hấp dẫn', 'không áp lực'. Nó nói rằng cậu sẽ gặp từ mười đến hai mươi người đàn ông, thử xem tình ý của họ, rồi chọn ra người mà cậu cảm thấy phù hợp nhất. Nếu người đàn ông đáp lại sự quan tâm của Harry, những người điều phối sự kiện sẽ yêu cầu hai người trao đổi thông tin liên lạc.

Nghe có vẻ khá dễ, nhưng Harry vẫn không dám kỳ vọng quá cao. Không phải là cậu không hy vọng được hẹn với ai đó ở đây đến lần thứ hai. Đơn giản là từ lâu cậu đã không muốn có buổi hẹn thứ hai với bất kỳ ai. Rất lâu rồi.

Mọi người đổ xô đi hẹn hò với Cậu Bé Sống Sót.

Nhưng chưa từng có ai xếp hàng để hẹn hò với Harry Potter.

Harry vụng về và lúng túng, nhưng lại đòi hỏi cao và có phần áp đặt. Nhiệt tình rồi lại thờ ơ. Tâm trạng thất thường, bốc đồng, hay thay đổi, hờn dỗi, ủ rũ, sáng nắng chiều mưa - là tất cả các từ mà những người cũ đã gán cho cậu. Thật không may, Harry là sự pha trộn giữa sự kém cỏi trong việc hẹn hò và khó duy trì các mối quan hệ lâu dài.

Harry đã quá mệt mỏi với việc bị bạn bè của bạn mình sắp đặt, với việc rủ rê những người trong vòng kết nối của mình, và rồi nhanh chóng thất bại khi không được như kỳ vọng, trở nên gay gắt và khó chịu với những người chỉ mong đợi cậu trở thành anh hùng chói lọi, sau đó phải tiếp tục tương tác với họ tại các buổi họp mặt xã giao.

'Date in a Dash' đã cho Harry cơ hội gặp gỡ một nhóm người ngẫu nhiên mà cậu có thể quên đi khi cậu cùng những người đó chắc chắn không phù hợp với nhau.

Không gian bên trong quán ấm áp, có cả mùi nước hoa và đồ chiên. Những chiếc ghế da màu đỏ dựa vào những bức tường ốp gỗ, vài chiếc bàn tròn rải rác trên sàn nhà. Một sợi dây chắn kéo dài ở cuối phòng, nằm giữa hai dãy bậc thang dẫn lên tầng hai. Một chiếc bàn đặt ở chân bậc thang bên trái với tấm biển dán phía trước: 'Người tham gia Hẹn hò tốc độ! Đăng nhập tại đây!'. Một người đàn ông ăn mặc bảnh bao đứng sau bàn, nhẹ nhàng mỉm cười, trên tay cầm một tập hồ sơ.

Harry thở ra một hơi dài, bước tới. "Xin chào." Harry liếc xuống bảng tên dán trên ngực người đàn ông. "Logan. Tôi đến dự buổi hẹn hò kia. Cái, uh, 'Date in a Dash'...thì phải."

"Harry Potter." Logan toe toét cười. "Tất cả chúng tôi đều rất phấn khích khi nhận được yêu cầu tham dự của cậu trong lá thư. Nhưng tôi chắc chắn rằng tất cả các cuộc hẹn tối nay sẽ khiến cậu còn phấn khích hơn chúng tôi lúc này." Logan khẽ cười, Harry cũng cố nặn ra một nụ cười tương tự, ngay cả khi trái tim cậu đang thắt lại. "Mau lấy cho cậu một cái bảng tên nào. Eh, cậu không cần nó sao? Nhưng có nó niềm vui mới được trọn vẹn. Tiếp theo, cậu có thể đi lên cầu thang ở đây. Mọi người đang làm quen với nhau, uống một chút, trước khi bắt đầu."

Harry dán miếng dán ghi 'Harry Potter' lên áo khoác, phía trên ngực trái. Lòng bàn tay cậu ấn mạnh lên vị trí đó khi bước lên bậc thang tới tầng hai.

Tầng thứ hai trông giống như tầng thứ nhất, chỉ là lớn hơn, tất cả các bàn đã được xếp thành hai hàng dài ở giữa phòng. Những chiếc ghế đặt đối diện nhau theo từng bàn. Những tấm thẻ ghi chú được chất đống trước mỗi ghế, nằm bên cạnh một miếng giữ chỗ hình tam giác tinh xảo.

Vẫn chưa có ai ngồi xuống. Khoảng ba chục người đàn ông lững thững đi quanh phòng, tay cầm ly rượu, ánh mắt ai cũng hiện lên vẻ tò mò. Một số đã ghép thành nhóm ba bốn người. Một số khác lại đứng một mình, quan sát xung quanh.

Một vài cái đầu chắc chắn đã quay về phía cậu. Cậu không thể làm được gì nhiều.

Chà, cậu có thể hẹn hò với Muggle, nhưng cậu thực sự không muốn, vì vô số lý do.

Và phải có ít nhất một phù thủy đồng tính ở Anh có khả năng nhìn thấu mọi anh hùng vô nghĩa/tầm thường xung quanh anh ta chứ.

Harry lướt ngón tay dọc theo viền bảng tên, cố định nó chặt hơn rồi bước tới quầy bar. Ba nhân viên pha chế đang chạy tới chạy lui phía sau quầy. Bức tường được lắp gương phía sau gắn những dãy kệ nối tiếp nhau với vô số cái chai đầy màu sắc, đủ loại thức uống và rượu vang, cùng vài thứ đồ linh tinh khác. Harry nhìn lướt qua một cái thực đơn ngắn, gọi một loại có cái tên nghe thật sang chảnh có vị chanh và rượu gin.

Harry quay lại đối mặt với căn phòng, nhấm nháp cái ly đang cầm trên tay, vừa đúng lúc mắt đối mắt với một người, không ai khác ngoài Severus Snape.

Snape vừa bước lên bậc thang cuối cùng của tầng 1. Hàm ông bành ra khi đôi môi biến thành một đường mím chặt. Mái tóc vẫn như cũ buông xõa trên vai, vẫn đen như màn đêm nhưng lúc này đã được chải chuốt sạch sẽ. Ông mặc đồ đen từ đầu đến chân, vẫn phong cách như thường ngày, cài cúc cùng với một chiếc quần dài ôm sát. Cao ráo, uyển chuyển và cân đối, Harry chưa từng nhìn thấy bộ dáng này của ông trước đây. Chưa bao giờ. Xã hội phù thủy đã quay lưng với áo choàng kể từ khi chiến tranh kết thúc. Thời trang Muggle ngày càng du nhập vào nơi đây nhiều hơn, dù tốt hay xấu. Trong trường hợp này có vẻ là tốt hơn.

Tốt hơn nhiều, Harry ngạc nhiên khi nhận ra điều này.

Bàn tay Snape cuộn lại thành nắm đấm ở hai bên hông. Ông giật mình lùi lại mấy bước. Nếu Logan không đi theo sau, chặn cầu thang như một lối thoát, Harry khá chắc chắn rằng Snape sẽ bỏ chạy.

Harry ước gì mình có thể làm vậy.

Cậu không quá kỳ vọng vào đêm nay. Thậm chí là thấp chạm đáy. Nhưng cậu thực sự không muốn xấu hổ thêm trước mặt Severus Snape trong sự kiện này.

Phải nhìn vào sự vui vẻ tự mãn của người đàn ông đối với những thất bại của Harry Potter? Không, cám ơn.

Mười bảy năm qua là quá đủ rồi. Đầu tiên, những năm tháng ở Hogwarts, cậu đã không thể thoát khỏi chuyện này. Sau đó, khi chiến tranh kết thúc, Harry đã cố gắng giải thích cho Snape và chứng minh sự trong sạch của ông, chỉ để người đàn ông đó xé cậu thành từng mảnh bằng cái miệng thông minh của mình trong lần đầu tiên hai người gặp mặt trực tiếp. Trước toàn thể Hội. Ông đã gọi Harry là mối phiền toái đáng ghét, một đứa trẻ hay xen vào chuyện của người khác với cái tôi lớn bằng cả nước Anh nhưng quan điểm chỉ bằng một con ruồi nhà, thiếu sự đồng cảm và tự nhận thức, lễ phép và tôn trọng quyền riêng tư.

Harry bị kích động, hy vọng hòa giải vụt tắt hoàn toàn, cậu đã đáp trả bằng một đòn tấn công của riêng mình, gọi Snape là một tên khốn vô ơn, một lão già thô lỗ (mà cậu đã cười và nói điều gì đó thông minh về việc Snape ước mình là một tên khốn), kiêu ngạo, đạo đức giả.

Hai người đã kết thúc bằng hai cái đầu đũa phép chĩa vào nhau. Sau đó xô xát trên mặt đất. Nắm đấm siết chặt rơi xuống vị trí giữa áo choàng cùng tóc. Đầu gối hướng về phía háng và thận.

Họ đã phải tách nhau ra xa, cơ thể vẫn vùng vẫy đá loạn xạ khi bị lôi đi.

Họ đã tránh mặt nhau kể từ đó.

Nghiêm túc, và vô cùng kiên quyết.

Thậm chí trước khi dự sự kiện nào đó, phải kiểm tra xem người kia có mặt hay không, và từ chối nếu người kia đã chấp nhận lời mời.

Harry đã bỏ lỡ sinh nhật lần thứ bảy mươi hai của Minerva vào năm nay vì Snape đã chấp nhận lời mời đến đó trước. Và bữa tiệc của Minerva thì luôn rất vui vẻ. Harry vẫn cảm thấy cay đắng vì bỏ lỡ hôm đó.

Tất nhiên, Harry không nghĩ mình cần phải kiểm tra xem Snape có tham dự một sự kiện hẹn hò tốc độ chết tiệt nào không. Chúa ơi, Harry không muốn hẹn hò với Snape. Kể cả một buổi hẹn 5 phút chóng vánh.

Logan vỗ tay, căn phòng chìm vào yên lặng. "Xin chào! Chào mừng và cảm ơn các bạn đã tham gia cùng chúng tôi tối nay, và đây chắc chắn sẽ là một đêm tuyệt vời, một đêm kết nối ly kỳ, lãng mạn và tràn đầy hy vọng. 'Date in a Dash' tự hào khoe khoang về tỷ lệ thành công tới 80%. Hãy giữ cho mình một tâm trí cởi mở, một trái tim rộng mở và chắc chắn rằng bạn cũng sẽ rời đi với ít nhất một 'nửa kia' tiềm năng."

Snape khoanh tay, nép mình sau một nhóm đàn ông đang mỉm cười, trừng mắt nhìn Harry biến mất khỏi tầm nhìn của mình. Harry nhấp một ngụm rượu. Vị chua của chanh tỏa ra trên đầu lưỡi, vị thông tươi mát của rượu gin làm mát cổ họng cậu. Harry có lẽ cần gần chục thứ này để vượt qua đêm nay.

"Bây giờ," Logan tiếp tục, "Tôi đã chia các bạn thành hai nhóm. Một nhóm ngồi và một nhóm đi vòng tròn. Việc của từng nhóm đã được thể hiện ngay trên tên gọi. Như các bạn có thể thấy, chúng ta có hai dãy bàn ở đây. Những chiếc ghế bên trong là dành cho Người ngồi. Họ sẽ ngồi trên một chiếc ghế trong suốt sự kiện khi những người đi vòng tròn di chuyển, tất nhiên rồi, thành một vòng tròn quanh các bàn. Hơi giống trò chơi giành ghế theo nhạc ngoại trừ việc không ai thua cuộc." Một tiếng cười khúc khích nhỏ vang lên trong căn phòng. "Mỗi chỗ ngồi đều có một miếng giữ chỗ với tên trên đó. Lát nữa, tôi sẽ yêu cầu các bạn tìm tên của mình và ngồi trước nó. Bên cạnh mỗi miếng giữ chỗ là một chồng thẻ có tên người tham gia của chúng tôi. Bạn phải xếp hạng từng lượt gặp mặt khi nó diễn ra và đánh dấu vào ô ở dưới cùng cho biết liệu bạn có muốn tiếp tục mối quan hệ qua đêm nay hay không."

Logan vẫy đũa phép của mình, một chiếc đồng hồ đếm ngược xuất hiện trên quầy bar, tích tắc từ mười phút.

"Bạn có thể đặt đồ uống tại quầy bar, món khai vị nhỏ cũng có sẵn. Nhân viên cũng sẽ đi vòng quanh phòng trong các lượt chơi, nhận đơn gọi món và giúp đỡ bất cứ điều gì bạn có thể cần. Chúng tôi sẽ bắt đầu khi đồng hồ bấm giờ vang lên. Mỗi lượt sẽ kéo dài bảy phút. Sau mười lượt, chúng ta sẽ có một khoảng thời gian nghỉ giải lao—mười phút để tập trung tinh thần trước khi bắt đầu vòng thứ hai. Mười lượt nữa. Cuối cùng, tôi và nhân viên sẽ đi thu phiếu điểm của các bạn. Quầy bar sẽ vẫn mở cửa trong ba mươi, bốn mươi phút nữa để phục vụ đồ uống và những thứ khác. Ngày mai, bạn sẽ nhận được một con cú với thông tin liên lạc của những người mà các bạn đã bắt cặp."

Harry uống nốt phần đồ uống còn lại, quay lại quầy bar để gọi một ly khác, và thấy Snape đã khiến cậu bối rối ở đó. Snape đọc qua thực đơn với vẻ mặt cau có, trông như thể ông ta thực sự rất đau đớn khi gọi món: "Một Dragon Sunset."

Harry liếc qua danh sách cocktail cho đến khi tìm thấy Dragon Sunset. Một loại đồ uống làm từ các loại rượu trái cây và xi-rô. Nghe có vẻ ngọt ngào đến mức kinh khủng. Harry nhướng một bên lông mày, liếc xéo Snape, sau đó gọi thêm một ly rượu gin với nước chanh cho mình.

Harry len lỏi qua đám đông về phía những chiếc bàn, sẵn sàng để buổi tối diễn ra suôn sẻ. Cậu hy vọng mình đã được chỉ định vào nhóm Ngồi để có thể ngồi yên một chỗ và tránh Snape lâu nhất có thể.

Cả đêm thì càng tốt.

Harry thở phào nhẹ nhõm khi tìm thấy tên mình ở hàng ghế phía trong. Rồi lại rên rỉ khi đọc được tên của Snape trên miếng giữ chỗ trên ghế Người ngồi ở bàn bên cạnh.

Cậu sẽ trải qua cả đêm, một trăm bốn mươi phút kinh hoàng, cơn ác mộng tồi tệ nhất đang ngay trước mắt cậu.

Không sao.

Sẽ ổn thôi.

Cậu là Harry-Chết tiệt-Potter. Cậu đã phải đối mặt với mọi kịch bản kinh hoàng khác mà thế giới ném cho mình. Sao không quăng nốt chuyện này vào cái đống ác mộng kia cho rồi?

Harry đặt ly xuống bên cạnh miếng giữ chỗ của mình, ngả người vào chiếc ghế. Cậu khoanh tay, môi mím lại thành một đường mỏng. Đây là điều tồi tệ nhất. Snape sẽ tận mắt chứng kiến mỗi lượt ghép cặp của cậu tối nay. Từng cuộc trò chuyện khó xử, cố gắng trở nên hài hước thất bại. Bất cứ điều gì khủng khiếp được nói với cậu, hay bất cứ lời nói đường mật nào về Cậu Bé Sống Sót. Snape sẽ ở đó chế nhạo.

Harry vuốt sống mũi của mình.

Người bên cạnh cậu đang tặc lưỡi, Harry biết chính xác đó là ai.

Harry đập mạnh cả hai tay xuống bàn, đồ uống của cậu bắn tung tóe vào thành cốc. Cậu lườm Snape rồi nói, "Ông có thể rời đi."

"Và mất tiền đặt cọc sao? Không phải ai cũng làm ra tiền, Thánh Potter."

Một tiếng gầm gừ sôi sục trong cổ họng cậu. "Đừng gọi tôi như thế."

"Cậu thích được gọi là Thánh thần chứ?"

Harry nheo mắt lại. "Tôi không thích gì cả. Bỏ tên tôi ra khỏi miệng của ông đi."

"Rất sẵn lòng."

Snape nghiêm túc ngồi xuống ghế, bắt chéo chân rồi nhấp một ngụm rượu.

"Tôi sẽ hoàn trả tiền đặt cọc cho ông," Harry nói.

Snape xoay mặt sang một bên. "Không."

Harry dốc nốt phần đồ uống còn lại, giơ tay vẫy một trong những người phục vụ đang đi loanh quanh đó.

"Tôi sẽ trả tiền để ông tham dự thêm hai lần sự kiện này nữa nếu ông biến đi ngay bây giờ." Một người đàn ông rất hấp dẫn ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Harry, cau mày, rõ ràng là đã nghe lỏm được. Hai má Harry nóng bừng, nhưng ngay lập tức chuyển sự chú ý trở lại Snape. "Hơn chục lần nữa."

"Ngừng phung phí tiền bạc của mình đi." Snape nhìn người đàn ông ngồi đối diện với Harry rồi chuyển ánh mắt sang người đàn ông cũng đẹp trai không kém đang ngồi xuống chiếc ghế đối diện với ông. "Ta sẽ không đi đâu cả. Cậu mới phải rời khỏi đây."

"Không, tôi đã ở đây trước."

"Ta sinh ra trước."

"Chuyện đó thì liên quan quái gì?"

"Chú ý ngôn từ, Potter. Chậc chậc. Các Anh hùng Trẻ tuổi nên thể hiện cách cư xử tốt hơn."

Harry giận dữ khoanh tay.

Ông ta không chịu rời đi. Từ chối.

Harry cầm cây bút được cung cấp lên xoay vòng. Gõ lung tung trên danh sách các câu hỏi gợi ý để trên bàn. Rồi lại đặt nó xuống.

Harry xoay người trên ghế, lườm Snape thêm một chút.

Snape bắt được ánh nhìn của cậu, xoay người trên ghế cười khẩy. Ông đánh mắt nhìn Harry từ trên xuống dưới. "Một chiếc áo len màu xanh lá cây sao, Potter? Để phù hợp với đôi mắt của mình? Thật nhàm chán."

"Mọi thứ màu đen thì sao, Snape? Giống với trái tim của ông? Quá dễ đoán mà."

Snape nghiêng người về phía Harry. "Cậu đã rà soát hết đám đông bám đuôi mình chưa? Mà cần phải đến lăn lộn với những người bình dân để hẹn hò? Thật là buồn làm sao, cậu bé giàu có."

Harry đối mặt với gã mũi to kia. "Ít nhất thì tôi đã có được vài cuộc hẹn hò."

Snape nhướng mày. "Xuất sắc." Rồi hạ xuống. "Rời khỏi đây đi."

Harry nghiến răng, các khớp ngón tay kêu răng rắc, da tay cậu căng ra.

Logan nói, lấn át tiếng bàn tán của đám đông. "Tất cả mọi người đã ngồi đúng chỗ của mình chưa?"

Đôi mắt của Snape lướt sang một bên, nhìn qua bên kia bàn, Harry nhìn theo ông. Hai người bạn cùng bàn đang nhìn chằm chằm vào họ. Harry nhìn lại Snape và chợt nhận ra rằng mình có thể nhìn thấy lỗ chân lông của người đàn ông. Những sợi râu ngắn mọc trên quai hàm, các mao mạch đỏ trong lòng trắng mắt của ông.

Harry quay lại chỗ ngồi, mím chặt môi, xấu hổ khi biết mình đã ở gần Snape đến mức nào, tập trung hết sức vào những chỉ dẫn tiếp theo.

"Tuyệt vời," Logan tiếp tục. "Chuông sẽ kêu trong vòng một phút nữa, các bạn sẽ bắt đầu lượt hẹn hò đầu tiên trong đêm. Chúc các bạn vui vẻ!"

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro