Chương 22
Chương 22
...
Thật ra chiều hôm đó Harry đã nhận lại được quyển sách, còn có hai tấm vé vào cửa triển lãm Hiệp hội Độc dược Quốc tế kẹp trong trang sách.
Lý do khiến cậu không trả lại quyển sách cho Severus ngay lúc đó là vì nó đã bị hỏng. Nó trở nên rách rưới không chịu nổi, góc cạnh thậm chí còn có dấu vết bị thấm ướt, ngay cả bìa và các trang giấy cũng bị uốn cong. Harry biết người yêu của cậu không bao giờ keo kiệt trong việc bảo dưỡng các quyển sách cá nhân. Vì vậy cậu chuẩn bị cứu vãn quyển sách này một lần nữa trước khi đem nó trả cho Severus.
Thời gian dạy học rồi tới bữa ăn tối đã khiến cậu không còn thì giờ để bận tâm đến quyển sách vừa được trả lại. Sau đó là sự giam cầm học sinh và nghe thấy những điều khiến cậu không thể tin được - - nếu tất cả những điều này là thật, như vậy có nghĩa là Severus cũng có thể đã tham gia hoạt động này.
"Bà Minerva——"
Cậu đầy lo lắng chạy đi và thô bạo đẩy cửa phòng nữ hiệu trưởng, khiến bà đang ngồi phía sau bàn bị sợ hãi, vội rút cây đũa phép giấu trong tay áo ra và đứng lên cho cậu một câu thần chú Hóa đá. Harry theo phản xạ sử dụng một thân áo giáp để giải trừ hiệu quả của thần chú, cậu nhanh chóng đi đến bàn làm việc—"Tôi có chuyện muốn nói, bà có thể cho tôi một chút thời gian được không?"
Minerva bình tĩnh lại sau khi nhìn thấy khuôn mặt của vị khách vừa đến, bà nhanh chóng cất cây đũa phép trên tay và ngồi trở lại xuống ghế. "Thật là thô lỗ, Harry. Đáng lẽ cậu không nên đến vào giờ này nếu không có việc gì khẩn cấp."
"Không, nó quan trọng và tôi xin lỗi vì hành động lỗ mãng của mình."
Harry vội vàng nói những lời này, từ trong túi lấy ra quyển sách đã thất lạc từ lâu, nặng nề đặt ở trước mặt nữ hiệu trưởng. Bà khẽ nhướng mày khi nhìn thấy quyển sách và một tia kinh ngạc thoáng qua trên khuôn mặt bà, bà thấy ngạc nhiên khi Harry cầm quyển sách trong tay. "Tôi nghĩ cậu có đủ lý do để giải thích cho điều này?"
"Đúng vậy, bà nghe tôi nói..."
. . .
Nguyên nhân của sự việc bắt đầu từ một hoạt động tâm nguyện mang tên "Your Wish I Fulfill" được tất cả các cửa hàng tại Hẻm Xéo đồng tổ chức cách đây một tháng.
Hoạt động này được tổ chức dưới dạng trò chơi giải câu đố, tổng cộng được chia thành 21 cấp độ, mỗi cấp độ tương ứng với một cửa hàng và mỗi cửa hàng tương ứng với một câu đố. Những người tham gia sự kiện sẽ nhận được câu hỏi từ các cửa hàng khác nhau thông qua các chữ cái, khi giải được câu đố, họ có thể tiến lên cấp độ tiếp theo cho đến khi hoàn thành tất cả cấp độ. Do tính chất miễn phí của sự kiện nên các câu hỏi trong tất cả các cửa hàng thường khó giải quyết. Và cái khó của phần thi này cũng tình cờ nằm ở đây - các thí sinh chỉ có một cơ hội duy nhất để phạm lỗi, nếu vượt quá sẽ bị loại.
Phần thưởng cuối cùng của sự kiện là tất cả các cửa hàng đều đảm bảo thực hiện được mong muốn chính đáng và hợp lý mà người chiến thắng đưa ra. Khi có ai đó là người đầu tiên hoàn thành tất cả các cấp độ, sự kiện cũng sẽ kết thúc. Khi đó công sức của những người tham gia vẫn đang trong quá trình giải câu đố sẽ bị vô hiệu, thậm chí sẽ không có bất kỳ giải khuyến khích nào sau trận đấu.
Harry đã tình cờ phát hiện ra sự kiện kéo dài này trong một buổi hẹn hò với Snape. Lúc đầu cậu cũng không để bụng chuyện này, cho đến khi cậu chờ người yêu trước cửa hiệu thuốc, vô tình nhìn thấy tấm áp phích dán trên cửa sổ — cuối tháng sau sẽ khai mạc triển lãm của Hiệp hội Độc dược Quốc tế. Nó đưa cậu trở lại với ý tưởng sẽ tham gia cạnh tranh, vì Severus và cậu đã bị giới hạn ở Hogwarts bởi công việc kể từ khi năm học mới bắt đầu, cậu muốn đưa người yêu của mình ra ngoài và thư giãn.
Khi đó, nhân lúc Severus đang mua thuốc, cậu lẻn vào cửa hàng áo choàng của bà Malkin, hỏi về hoạt động đã diễn ra từ lâu trong khi mua cho mình và người yêu một chiếc áo choàng. Cậu ngạc nhiên khi biết rằng nó vẫn chưa kết thúc.
Vì thế Harry liền không chút do dự gia nhập vào sự kiện giải câu đố, mà cậu không thể không thừa nhận các vấn đề xảo quyệt cổ quái của những cửa hàng này khiến cậu phải tốn rất nhiều công sức mới qua được một cấp.
Lúc mới bắt đầu, Harry không hề nóng lòng về tiến độ thi đấu của mình, cậu duy trì tốc độ giải câu đố một tuần một lần hoặc hai lần một tuần, cứ chậm rãi, vững vàng tiến lên. Nhưng sau khi nhận được thư giải đố và lời thăm hỏi của George, cậu mới bí mật được thông báo rằng cậu có một đối thủ cạnh tranh đáng gờm. Mà đối thủ cạnh tranh chết tiệt kia đã tiến tới bước cuối cùng, điều này làm cho Harry cảm thấy tràn ngập nguy cơ.
Bất luận như thế nào cậu cũng muốn giành được phần thưởng cuối cùng của hoạt động này để tặng cho Severus một bất ngờ thật lớn. Do đó vị cứu tinh trẻ tuổi đã cắn răng dành ra phần lớn thời gian bên cạnh người yêu để toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong trận thi đấu đáng giận này. Mà khi cậu nhận được thư giải đố cuối cùng của Hiệu sách Lệ Ngân, lại bỗng nhiên phát hiện một quyển sách có tên trên thư giải đố đó vừa hay nằm trong tủ sách cá nhân của Severus.
Xuất phát từ bất đắc dĩ, cậu không thể không lén trộm đi quyển sách mấu chốt kia, cũng muốn ở thời điểm trả sách lại hướng Severus nói lời xin lỗi và giải thích đầu đuôi câu chuyện. Thật không may, tính xấu của Severus trong tuần này đã khiến các học sinh âm thầm đưa ra một suy đoán ác ý về ông ấy và suy đoán này đã bị cậu nghe thấy trong thời gian thực hiện giam giữ vừa rồi -
Tại thời điểm này, đầu và cuối của câu chuyện bắt đầu được kết nối lại với nhau.
Minerva lặng lẽ lắng nghe lời kể lại của Harry và cảm thấy không thể im lặng được nữa. Bà không biết tại sao hai người họ luôn có thể ăn ý về một số điều kỳ lạ, hoặc tại sao họ lại gặp rắc rối ở cùng một vấn đề----thật khó tin. Đây có phải là sợi dây liên kết duy nhất giữa họ?
"Vì vậy, cậu tham gia sự kiện này là vì Severus?"
Harry gật đầu và hỏi ngược lại. "Những tin đồn đó giữa các học sinh có phải là sự thật không?"
"Phải, và Severus đã nói với tôi về điều đó từ rất lâu rồi, Harry. Ông ấy đã lôi tôi ra khỏi chiếc giường ấm áp một cách tàn nhẫn vào buổi sáng mà ông ấy phát hiện ra quyển sách bị mất tích." Minerva nhún vai.
Ồ. Harry mím khóe miệng với cảm xúc lẫn lộn. Vậy là Severus thực sự đã tham gia vào cùng một sự kiện với cậu và cả hai đều làm việc chăm chỉ để đạt được phần thưởng cuối cùng, cùng một lúc. Cậu đoán rằng đối thủ cạnh tranh đáng gờm kia có lẽ chính là người yêu của cậu. Bởi vì trở ngại cuối cùng của sự kiện là phải giải một danh mục sách được viết sai thứ tự bằng tiếng Anh cổ và gửi quyển sách tương ứng đến Hiệu sách Lệ Ngân. Và quyển sách đó tình cờ được đưa vào danh mục sách. "Vậy thì ông ấy ước điều gì?"
Minerva nghi ngờ nhìn cậu, nhấp một ngụm trà đen trong ly để bên trái và hỏi. "Tôi nghĩ cậu đã biết?"
Lần này đến lượt Harry bối rối. "Gì cơ?"
"Merlin, thật khó tưởng tượng làm thế nào mà đầu cậu lại nghĩ ra được những câu trả lời đó, Harry. Tôi nghe nói chúng khá khó đấy." Nữ hiệu trưởng thở dài bất lực rồi vung đũa phép để biến một ấm trà phía sau Harry thành một chiếc ghế nhỏ xinh xắn và mời cậu ngồi xuống.
"Ba vé xem buổi trình diễn bán trước chổi mới, nếu đó là thứ cậu đang hỏi."
......Thì ra là như vậy.
Harry bất ngờ chớp mắt, cảm thấy nhẹ nhõm và thích thú vô cớ. Chà, hóa ra Severus đã nói với cậu vào đêm đó. Và cậu không hiểu tại sao cậu luôn có một số sự ăn ý khó hiểu với Severus, đến nỗi họ đồng thời cùng tham gia hoạt động và đồng thời lựa chọn làm cho đối phương ngạc nhiên - cuối cùng lại tạo nên một trò đùa lớn.
Nhưng cậu cũng có thể hiểu Severus. Harry nghĩ lại. Có lẽ xuất phát điểm của họ giống nhau - đều muốn thấy người yêu mình hạnh phúc vì điều này. Cậu hy vọng Severus có thể đi ra ngoài nghỉ ngơi, mà Severus hy vọng cậu có thể thông qua Quidditch để giải tỏa công việc căng thẳng.
Chúa ơi.
Hết chương 22
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro