Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

Chương 11

Hermione và Ron trở lại Hogwarts sau khi nghe tin Harry tỉnh dậy. Đôi tình nhân trẻ gần như ngay lập tức lao đến hầm trú ẩn khi vừa trở về. Họ nắm lấy tay Harry dưới ánh mắt nguy hiểm của Snape, lo lắng kiểm tra xem cơ thể cậu có khỏe mạnh hay không, đồng thời phát ra các loại thần chú dò tìm vết thương mới. Hai thành viên nhà Gryffindor thở phào nhẹ nhõm khi chắc chắn rằng cậu vẫn nguyên vẹn như lúc họ rời đi.

Snape cau có khi bị phớt lờ "Ta nghĩ có lẽ cô nên giải thích, cô Granger?"

"Vâng, thưa giáo sư." Hermione hít một hơi, liếc người bạn đang ngồi trên giường nhìn chằm chằm vào mình. Cô bình tĩnh lại một chút rồi nói "Một Tử thần Thực tử đã trốn thoát trong khi chúng tôi đang bao vây đồng bọn của hắn. Câu thần chú Theo dõi cho thấy rằng hắn đang ẩn nấp ở đâu đó trong Hogwarts—Kingsley đã ngay lập tức viết đơn trình lên Giáo sư McGonagall để phong tỏa toàn trường. Chúng tôi nghi ngờ rằng hắn có thể đến đây để trả thù cậu, Harry."

"Ta đã nói từ sớm rằng để học sinh đi sẽ không có kết quả gì tốt đẹp." Trước khi Harry kịp xen vào, Snape đã liên tục chỉ trích và mỉa mai sự kém cỏi của các Thần Sáng. Điều này khiến Ron_người mơ ước trở thành Thần sáng, đỏ mặt và trừng mắt giận dữ với ông ấy, nhưng không nói được lời nào. Cậu biết chuyện này chính là do sơ suất của các cậu, mới khiến cho Hogwarts lâm vào nguy hiểm. Lời nói của Snape tuy rằng nghe không lọt tai, nhưng đều là sự thật.

Chờ đến mọi người đều yên lặng, Harry mới chậm rãi mở miệng "Mình nghĩ tên Tử Thần Thực Tử kia sẽ không có cơ hội để tiếp cận mình-Hermione, Ron. Gần đây mình sẽ ở trong hầm dưỡng bệnh. Mà Severus cũng sẽ bảo vệ mình". Vì tầm nhìn mơ hồ nên cậu không thể nhìn rõ được vẻ mặt của bọn họ, nhưng cậu có thể từ trong hơi thở dồn dập của hai người bạn tốt nghe ra được sự lo lắng của họ.Vì vậy mà cậu cảm thấy ấm lòng.

Snape gật đầu. "Ta sẽ xin Minerva thêm thời gian nghỉ phép..."

"Không, Severus. Ông nên trở lại lớp học đi, ông đã vắng mặt hơn một tuần rồi." Harry ngay lập tức ngăn cản quyết định của ông, nhìn Snape đang cau mày tỏ vẻ không đồng ý. Tuy rằng cậu biết rõ đây là sự quan tâm của người-tình-lớn-tuổi dành cho cậu, nhưng ông ấy cũng sẽ có công việc của riêng mình. Cuộc sống của ông không thể chỉ vây quanh mỗi cậu.

Cậu biết đây có lẽ lại là một kiểu "cam tâm tình nguyện" khác của ông, nhưng cậu lo lắng việc xin nghỉ lâu ngày có thể khiến cho danh tiếng của người yêu cậu bị tổn hại - Mặc dù Severus không quan tâm những thứ này, nhưng cậu thì có. Nó cũng giống như việc Severus quan tâm đến cậu.

"Em không còn là một đứa trẻ nữa. Em có khả năng tự bảo vệ mình. Và em hứa với ông rằng em sẽ luôn ở trong hầm – chờ đến khi ông quay lại, được chứ?"

Nhìn vẻ mặt đen thui cùng đôi môi cong cong của Snape. Harry thừa dịp ông còn chưa buông lời khiển trách, đứng dậy hôn ông một cái, thành công làm cho Snape nuốt lại những lời sắp nói ra.

"Lần này ta có thể tin em được không, lần trước em...... Giấu diếm."

Tuy nói như vậy, nhưng vẻ mặt dịu đi của Snape cũng tỏ rõ sự đồng ý. Đứa nhỏ của ông luôn có thể nói trúng tim đen ở một số phương diện, ngay cả khi điều đó có nghĩa là họ phải từ bỏ thời gian bên nhau. Ông hiểu đứa nhỏ này là đang đặt mình vào hoàn cảnh của ông mà suy nghĩ. Vì một thứ ông không quan tâm, nhưng đủ quan trọng. Ông suy nghĩ một lúc rồi không biết từ đâu lấy ra một cái hộp nhỏ rồi nhét vào tay Harry – là một cái vòng tay bạc xinh đẹp.

"Severus? Harry tò mò vuốt ve chiếc vòng bạc sáng lấp lánh, cảm thấy đầu ngón tay truyền đến một trận đau râm ran, lúc này mới ý thức được chiếc vòng đã tự nhiên đâm xuyên qua đầu ngón tay hút máu, sau đó siết chặt lấy cổ tay cậu "Đây là cái gì? "

"Một vật phẩm luyện kim." Sau khi trả lời, Snape nhanh chóng đeo một cặp vòng khác vào cổ tay của mình, thực hiện nghi thức lấy máu tương tự để đồ vật nhận chủ. Snape sử dụng thần chú Xem nhẹ để làm cho đồ trang sức trên cổ tay của Harry ít bị người ngoài chú ý hoặc lấy cắp. "Nó có thể cho ta biết tình trạng cơ thể và vị trí của em. Tất nhiên, đây là hai chiều."

"Oh, cám ơn ông. Nó thật sự rất đẹp —— "

"Khoan đã, đây không phải là Vòng tay của Penelope* sao?"- Hermione, người vẫn luôn đứng im lặng một bên, đột nhiên hét lên. Nữ phù thủy không dám tin nắm lấy cổ tay Harry, tỉ mỉ quan sát vòng tay bằng bạc của cậu. Dưới ánh mắt tức giận của Snape cùng vẻ mặt kinh ngạc của Harry, cô không kìm chế được mà hét lên "Merlin hết thảy! Đây thật sự là 'Vòng tay của Penelope'! Trời ơi! Thật không dám tin trong cuộc đời mình lại có thể may mắn được nhìn thấy nó—— mình nhớ mấy tháng trước ở Phiên đấu giá Phép thuật Quốc tế, chiếc vòng tay này là vật phẩm luyện kim có trị giá cao nhất từ xưa đến nay được đấu giá với mức 20.000 Galleons"

Harry bỗng dưng im lặng. Thật lâu sau, cậu nhìn về phía Snape "Severus?"

"Chết tiệt --" Snape lớn tiếng tức giận mắng, lỗ tai đỏ bừng, trên má hiện lên một vệt đỏ ửng vì xấu hổ và tức giận. Người đàn ông mặc áo choàng đen sải bước mạnh mẽ như cơn bão lướt qua tầm mắt mọi người trong phòng. Sau đó, ông ấy ném bộ đôi nhà Gryffindor đáng xấu hổ ra khỏi căn hầm bằng thần chú Bay mạnh mẽ. Rồi tiến đến trước mặt Harry, quay đầu nhìn chỗ khác và tiếp tục mắng "Đối thủ cạnh tranh chết tiệt không có tầm nhìn nào đó đã khiến ta phải nâng giá món hàng đến mức này - ta đã định tặng nó cho em như một món quà Giáng sinh."

Harry nhìn dáng vẻ chột dạ của người đàn ông, phì cười một tiếng. Cậu thừa nhận rằng bộ dáng thẹn quá hóa giận của Severus khi bị vạch trần việc định tặng quà lấy lòng cậu thật đáng yêu. Nhưng cậu cũng không trách ông giấu cậu xài một số tiền lớn như vậy --- mặc dù nó thật sự có hơi quá.

"Em không trách ông giấu em đi tham gia Hội đấu giá Quốc tế, Severus. Em còn thấy rất vui vì ông đã mua quà cho em. Chỉ là có chút ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên ông chủ động chuẩn bị quà tặng cho em."

Cậu biết người yêu cậu đang bù đắp lại những điều tiếc nuối ông đã bỏ lỡ trước kia. Harry ngọt ngào nghĩ. Cậu còn nhớ rõ đêm Giáng Sinh đầu tiên sau khi bọn họ xác định mối quan hệ. Khi đó Severus lựa chọn ngồi cả ngày trong phòng Độc dược chế tạo thuốc, nên tự nhiên cũng bỏ lỡ bữa tối và kỳ nghỉ Giáng Sinh khó có được. Điều này làm cho cậu chờ đợi cả ngày, khó tránh khỏi có chút tức giận. Cậu vốn định cùng ông trải qua một lễ Giáng Sinh ấm áp, cậu còn vì thế mà chuẩn bị bữa tối lãng mạn và quà tặng.

Sau đêm Giáng Sinh đó họ đã có một cuộc vã lớn rồi quyết định rời xa nhau một thời gian ngắn. Lần xa cách đó thực sự ảnh hưởng đến họ quá nhiều. Harry nắm lấy tay Snape, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Họ đã trải qua quá nhiều cuộc tranh cãi và bất đồng, cũng như quá nhiều hiểu lầm và định kiến. May mắn thay cuối cùng ông vẫn chọn cậu, cho dù sau đó có bao nhiêu lần cãi vã, chiến tranh lạnh, cậu vẫn nghĩ mình sẽ chọn ông.

Vòng tay của Penelope là gì? Harry không phải không biết nguồn gốc và ý nghĩa của món đồ luyện kim nổi tiếng thế giới này. Người ta nói rằng cặp vòng tay đó được tạo ra bởi một cặp vợ chồng yêu nhau. Nó chứa đựng ý nghĩa cao nhất của thuật luyện kim mang theo tình yêu sâu sắc của người đã tạo ra nó.

Hai bên đeo chiếc vòng tay này có thể sử dụng nó để chia sẻ sinh mệnh và linh hồn, đồng thời có thể cảm nhận được vị trí và trạng thái cơ thể của nhau. Nhưng tất cả những điều này đều dựa trên điều kiện tiên quyết là chiếc vòng có thể cảm nhận được tình yêu giữa những người đeo chúng. Vì vậy, nó được đặt một cái tên thân thương là Vòng tay của Penelope, tượng trưng cho tình yêu chung thủy cả đời----một đời, một đôi.

Severus. Cậu mỉm cười. Em nghĩ rằng em sẽ luôn yêu ông, cho đến khi chết (Luôn luôn).

Hết chương 11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro