Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Gặp lại em


Sáng sớm hôm sau, bầu trời xanh trong vẻ đẹp thanh bình của ngày mới tràn ngập Hogwarts. Trong những căn phòng ký túc xá, học sinh bắt đầu thức dậy và chuẩn bị cho một ngày mới của riêng mình.





Ở phòng ngủ của mình, Severus Snape đã thức dậy từ khuya, với một tâm trạng phức tạp và khó diễn tả.

Trong bóng tối của căn phòng, ông nhìn chằm chằm vào bức tranh trên tường, với đôi mắt sắc bén phản chiếu ánh sáng từ ngọn đèn dầu nhỏ. Snape không thể chờ đến sáng để bước vào một ngày mới. Hôm nay là lần đầu tiên ông sẽ gặp lại Y/n từ sau cái chết của cô, và ông không thể nào chờ đợi được.

Khi cảm thấy đã đủ sớm, Snape nhanh chóng sửa soạn, khoác lên mình chiếc áo chùng màu đen quen thuộc. Ông rời khỏi phòng và hướng về đại sảnh đường, nơi mà bữa sáng sớm chưa bắt đầu nhưng ông đã không thể chờ thêm nữa để gặp lại Y/n. Dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua, ông cũng muốn thấy cô, muốn biết rằng cô thực sự ở đây, sống lại một lần nữa.

Khi Snape bước vào đại sảnh đường, ông ngạc nhiên khi thấy mình là người đầu tiên có mặt ở đó. Những chiếc bàn dài vẫn trống rỗng, chỉ có vài con gia tinh bận rộn chuẩn bị bữa sáng. Snape chọn góc trong cùng ngay bàn giáo viên, nơi ông có thể quan sát toàn bộ phòng mà không bị chú ý. Ông ngồi xuống, đôi mắt đen sâu thẳm dán chặt vào cửa ra vào, thấp thỏm chờ đợi sự xuất hiện của Y/n.






Cùng lúc đó, Y/n cảm thấy hồi hộp khi nhìn ra khung cửa sổ, ánh nắng bắt đầu len lỏi qua những đám mây mờ dần. Cô biết đây là một ngày mới, một cơ hội để bắt đầu lại từ đầu. Đứng trước gương, nhấc tay lên để chải lượt tóc mượt mà của mình. Mỗi đường nét trên khuôn mặt xinh đẹp của cô đều phản ánh sự tự tin và quyến rũ. Đôi mắt xanh xám nhưng lại tràn đầy sức hút, làn da trắng mịn như ngọc, tất cả tạo nên một phong thái tiểu thư của gia tộc Malfoy quyền quý.

Sau khi chuẩn bị xong, Y/n rời khỏi phòng ngủ và điều hướng bước chân đến phòng sinh hoạt chung. 

Khi cô bước vào phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, ánh mắt của Draco ngay lập tức quay về phía cô. Anh nhấc mày chào đón Y/n với một nụ cười nhỏ, nhưng nét mặt của anh vẫn giữ lại sự lạnh lùng và kiêu căng, là đặc điểm riêng của hậu duệ nhà Malfoy.

"Chào em" Draco hướng về phía cô.

"Chào buổi sáng, Draco. Đêm qua ngủ ngon chứ?", Y/n đáp lại, cô với tay khoác lấy tấm áo chùng.

"Cũng tạm. Cha nói bọn giám ngục đã được cho phép ở Hogwarts rồi, em nhớ cẩn thận khi đi ra ngoài." Draco nói, giọng anh trầm lặng nhưng thể hiện sự quan tâm nhất định với em gái.

Y/n gật đầu, cô rất biết ơn khi có anh là Draco, cho dù không thể hiện nhiều ở bên ngoài nhưng anh luôn quan tâm đến cô. Sau đó, cả hai cùng nhau đi đến Đại sảnh đường. 





Mặc dù đã chờ đợi từ rất sớm, nhưng mỗi giây trôi qua dường như kéo dài vô tận trong lòng Snape. Ông nhìn ra cửa chính, mong đợi sự xuất hiện của Y/n, người mà ông đã chờ đợi từ rất lâu, từ sau cái chết đau lòng của cô.

Thời gian dường như trôi qua chậm chạp. Snape cảm thấy từng giây phút kéo dài như vô tận. Tiếng bước chân của học sinh bắt đầu vang lên từ hành lang bên ngoài, dần đông đúc hơn khi họ tiến vào đại sảnh đường. Tiếng cười nói râm ran của các học sinh càng làm tăng thêm sự hồi hộp trong lòng ông.

Cuối cùng, cánh cửa đại sảnh đường mở ra. Snape ngẩng đầu, ánh mắt đen láy của ông dán chặt vào đó. Draco Malfoy xuất hiện đầu tiên, với dáng vẻ kiêu hãnh quen thuộc. Ngay sau lưng anh, Y/n bước vào. Trái tim Snape như ngừng đập trong khoảnh khắc ấy, ông cuối cùng đã gặp được người mà bấy lâu nay ông mong chờ. 

Y/n, với mái tóc bạch kim óng ả, bước đi thanh thoát và duyên dáng cùng với anh trai. Đôi mắt xanh xám của cô lấp lánh dưới ánh sáng buổi sớm.  Y/n và Draco cùng nhau ngồi vào dãy bàn của nhà Slytherin. Snape không thể rời mắt khỏi Y/n. Từng cử chỉ, từng động tác nhỏ của cô đều lọt vào tầm mắt ông. Ông quan sát cô một cách chăm chú, như muốn khắc sâu từng khoảnh khắc vào tâm trí.

Draco nói gì đó khiến Y/n khẽ cười. Snape chăm chú vào cuộc trò chuyện của hai người họ, cố gắng nghe lỏm nhưng âm thanh ồn ào của Đại sảnh đường không cho phép ông làm điều đó. Nhìn thấy nụ cười của Y/n làm cho trái tim Snape cảm thấy nhẹ nhõm phần nào trong lòng, hóa ra cô cười đẹp như vậy. Snape tự hỏi, đã bao lâu kể từ lần cuối ông thấy nụ cười ấy xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của cô.

Y/n cảm nhận được ánh mắt của Snape đang dõi theo mình. Một cảm giác bất an len lỏi trong lòng cô, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết rằng việc đối mặt với Snape là điều không thể tránh khỏi, và cô cần giữ khoảng cách với ông. Cô tin rằng, chỉ cần tránh xa ông, cô có thể an toàn và thoát khỏi số phận nghiệt ngã của cuộc đời trước đó.

Trong khi đó, Snape cảm thấy sự phức tạp trong tâm trí khi nhìn thấy Y/n. Ánh sáng mặt trời chiếu lên gương mặt trẻ trung và tươi sáng của cô, khiến cô trở nên yêu kiều hơn. Mặc dù Snape biết rằng việc thay đổi số phận là điều rất khó, nhưng mỗi khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của Y/n, ông đều tự nhủ bản thân sẽ làm được.

Y/n cố gắng tập trung vào cuộc trò chuyện với Draco. Tuy nhiên, cô không thể hoàn toàn phớt lờ cảm giác ánh mắt của Snape đang dõi theo mình. Tâm trạng cô trở nên căng thẳng, lòng đầy lo lắng. Cô cố gắng giữ nụ cười trên môi và trả lời những câu hỏi của Draco, nhưng trong lòng cô là một cơn bão cảm xúc đang cuộn trào.

"Y/n, em sao vậy?" Draco hỏi, nhận thấy sự bất thường trong nét mặt của em gái.

"Không có gì đâu Draco, em ổn" cô trả lời, cố gắng che giấu sự bất an trong giọng nói. Nhưng sự thật là, cô cảm thấy rất không ổn. Cảm giác bị Snape quan sát khiến cô khó chịu và bất an hơn bao giờ hết. 

Snape tiếp tục dõi theo Y/n, lòng đầy mâu thuẫn và xao xuyến. Ông biết rằng mình cần phải tiếp cận cô nếu không muốn để tuột mất cô lần nữa, nhưng ông cũng không muốn làm cô sợ hãi hay gây áp lực cho cô với thái độ đường đột của mình. 





Khi bữa sáng kết thúc, các học sinh bắt đầu rời khỏi đại sảnh đường. Draco phải đi tập Quidditch cho trận đấu của nhà Slytherin với Gryffindor sắp tới, nên anh chào tạm biệt em gái rồi rời đi. "Anh đi trước nhé, Y/n. Nhớ cẩn thận bọn Giám ngục, và đừng có đi chơi với tụi Potter nữa."

Y/n cười miễn cưỡng, anh trai của cô vẫn là có thái độ thù địch với nhóm của Harry. Cô chỉ còn biết gật đầu "Vâng, anh đi cẩn thận. Em sẽ ổn thôi."

Khi Draco rời đi, Y/n cảm thấy một chút nhẹ nhõm. Hành lang của Hogwarts dần trở nên vắng lặng khi học sinh tản ra các lớp học hoặc các hoạt động khác. Cô biết rằng mình còn vài tiếng nữa mới đến lớp học Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, và cô quyết định dành thời gian này để thư giãn bên hồ Đen.

Snape, từ xa, nhìn thấy Y/n đi về phía hồ Đen. Ông âm thầm theo sau. Tâm trạng ông trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Ông muốn nói chuyện với cô, nhưng có gì đó cứ ngăn Snape lại.

Y/n bước đi chậm rãi, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Cô cảm nhận được sự yên bình của buổi sáng. Đã từ rất lâu rồi cô không cảm thấy bình yên như bây giờ. 

Khi đến gần hồ đen, Y/n ngồi xuống một tảng đá lớn, ngắm nhìn mặt nước lấp lánh dưới ánh nắng. Cô thở dài và cố gắng thư giãn. Nhưng ngay khi cô bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn, Snape xuất hiện.

"Y/n" giọng nói trầm ấm của Snape vang lên, khiến cô giật mình.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro