Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8. Hàn tật - Phần 3

Sau tân hôn hắn ra ngân lượng mua một phủ đệ mới ở cuối trấn. Hắn mua thêm một mảnh đất lớn xây dựng một tửu lâu và một tiền trang, dần dần chuyển cơ ngơi ở Kim Kê trấn sang Hoàng Phủ trấn - nơi nàng đang sống. Trịnh Hiên biết gia thế của tiểu tế càng thêm hài lòng không thôi. Hắn đi đâu cũng lấy nhị tiểu tế Quyền Du Lợi ra khoe khoang. Hắn còn đến Trần gia bái phỏng tặng vải vóc Du Lợi đem về từ phương Bắc.

Du Lợi hết sức cưng chiều Tú Nghiên, hắn giữ lời đưa nàng đi thăm thú khắp nơi. Hắn đặt một hiệu rèn làm một cỗ xe ngựa lớn gấp đôi cỗ xe bình thường, cần hai con ngựa kéo mới nổi, bên trong bốn mặt đều được bao phủ một lớp lụa thượng hạng thật dày rồi phủ thêm một lớp lông thú mềm mịn, cửa sổ và cửa chính đều rất kiên cố để tránh gió xâm nhập vào. Cỗ xe ngựa này hoàn thành, hắn đưa nàng đến Thanh Sơn tiểu trúc du ngoạn. Thanh Sơn tiểu trúc cách Hoàng Phủ trấn hơn một ngày đường. Lần đó trong xe ngựa, Du Lợi hắn....

Xe ngựa vừa ra khỏi trấn, Du Lợi từ phía sau ôm lấy nàng kéo nàng ngồi trong lòng hắn nghiêng đầu hôn môi nàng. Nàng đang mải mê ngắm cảnh bị hắn kéo về nhưng cũng không phản kháng nhu thuận để hắn hôn. Nàng đã quen với việc hắn tuỳ ý hôn nàng không phân biệt là nơi nào, nàng tự nhủ bên ngoài còn có người đánh xe, hắn có lẽ không dám làm càn nhưng nàng sai rồi. Hắn là siêu cấp vô lại mặt dày Quyền Du Lợi. Khi đầu lưỡi cả hai đang quấn giao bên ngoài khoang miệng, hai tay hắn bắt đầu không an phận cách mấy lớp áo xoa nắn hai khoả mềm mại của nàng. Nàng cắn môi ngăn tiếng rên khi bị hắn đột ngột tấn công nơi nhạy cảm, nàng nghiêng đầu né tránh khiến đôi môi hắn chuyển sang bên sườn mặt nàng, nàng cố điều chỉnh hô hấp khó khăn nói

"....Du Lợi....ưm....có...người....ân...."

Hắn ngậm vành tai nàng, hai tay kéo rộng vạt áo nàng ra hai bên. Trong sự ngăn cản yếu ớt của nàng, vạt hai lớp áo của nàng bị mở rộng, hai khoả căng tròn bị hai tay hắn nắm lấy bên dưới yếm lụa. Hắn thở gấp, khản giọng thì thầm bên tai nàng

"Chỉ cần....nàng đừng rên lớn....là được...."

Nói xong hắn lại bắt lấy đôi môi nàng hôn mút nhiệt tình. Lớp yếm lụa không ngừng nhăn nhúm, kéo căng cho thấy đôi tay hắn cũng đang tận lực hoạt động. Đến lúc hắn buông tha môi nàng, nàng thở gấp vô lực mềm nhũn trong ngực hắn, xem như cam chịu hắn thân mật âu yếm. Đôi tay lửa nóng quen thuộc của hắn đều đặn bóp vuốt, nắm chặt rung lắc hai khoả tròn trịa, môi hắn mơn trớn cổ và vai nàng, hắn liếm cắn, hôn mút khiến dịch vị ướt đẫm một bên vai nàng.

"Thích sao?"

Hắn hôn vành tai nàng, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác nhu nhuyễn mát lạnh biến hoá trong lòng bàn tay.

"Ân....hư....."

Nàng mê muội nhắm mắt hưởng thụ hắn cưng chiều. Hắn hài lòng mỉm cười, dụi má vào má nàng, gác cằm lên vai nàng, hắn rút hai tay ra, kéo cái yếm lụa lỏng lẻo của nàng xuống, đôi ngọc thố nõn nà cao vút lập tức bại lộ không che chắn trước mắt hắn. Làn da trắng mịn non mướt không chút tì vết, hai khối căng tròn mát lạnh nhô cao, đỉnh nhũ đỏ sẫm ngạo nghễ nổi lên nơi trung tâm được vầng nhũ quyến dụ bao quanh, tất cả tạo nên một vưu vật tuyệt mỹ hấp thu tất cả sự chú ý, lòng ham muốn của Du Lợi. Vưu vật phập phồng lên xuống đầy sinh khí, đỉnh nhũ e thẹn lắc lư như trêu ghẹo như mời mọc khiến hắn hít thở không thông, hắn nuốt khan nhìn chằm chằm từng chuyển động của đôi vưu vật hắn sở hữu nảy lên rồi hạ xuống cứ như vậy lặp đi lặp lại. Hai tay Du Lợi từ từ đưa lên, vài ngón tay chạm đến làn da mịn màng căng tròn phía dưới, xoa tròn, rờ rẫm, rồi ngửa cả bàn tay nâng đỡ hai khối mềm mại lên, ngón cái mơn trớn bên má ngực nõn nà, hai bàn tay nắm vuốt như đang nâng niu vật hết sức trân quý. Nàng cắn môi, hai má nóng bừng nhìn hắn thử bóp nhẹ vài lần đôi ngọc thố của nàng, ngón trỏ rê tròn quanh vầng nhũ, ấn đầu nhũ trũng vào khối mềm mại miết theo hình tròn. Nàng không chịu nổi ánh mắt nóng rực của hắn nhìn thân thể mình, nàng vươn tay kéo hắn xuống cùng nàng hôn môi. Hắn tuy cùng nàng hôn môi nhưng mắt vẫn liếc nhìn đôi ngọc thố biến dạng trong tay hắn, mặc dù đã chơi đùa nó vô số lần nhưng mỗi lần hắn đều như phát hiện tân kỳ thật lâu chơi đùa. Nàng nhắm mắt để hắn mút môi nàng, cùng lưỡi nàng quấn quýt ái ân. Thân trên của nàng đã hoàn toàn xích lõa mặc hắn tuỳ ý cưng chiều. Hắn bóp rồi vuốt kéo ra từ chân ngực đến đỉnh nhũ, rồi quay lại bóp nắn, ra sức nhào nặn, lực đạo tuỳ hứng, lúc hắn lại dùng hai ngón tay nắm đôi nhũ hoa kéo căng ra rung lắc khiến nàng bấu chặt lấy cánh tay hắn rên rỉ trong miệng hắn. Nàng chìm đắm trong nụ hôn sâu ôn nhu mà đầy xâm lược của hắn, cả hai hôn nhau đến khi không thở nổi thì tách ra, những sợi tơ nước luyến tiếc nối nhau mỗi lần tách ra khiến cho hai đôi môi lại nhanh chóng quay lại, dính chặt lấy nhau tiếp tục triền miên, cứ như vậy nụ hôn này nối tiếp nụ hôn kia thật sâu, thật chậm trao đổi dịch vị, nếm mùi của nhau, đôi tay hắn không quên vuốt nắn trước ngực nàng, mân mê đỉnh nhũ đã se cứng.

Từ từ một tay hắn đi xuống giải khai nút thắt lưng, kéo vạt áo nàng ra để lộ đôi chân thon dài và nơi nữ tính hấp dẫn được che chắn trong lớp tiểu khố mỏng. Hắn sờ đáy tiểu khố ướt đẫm, hắn cong khoé miệng trong nụ hôn với nàng, hắn đưa tay luồn vào trong tiểu khố xoa vuốt nơi giữa hai chân nàng. Nàng nhăn mặt, vặn vẹo thắt lưng, cắn môi hắn ngăn tiếng rên rỉ thoát ra. Hắn tách ngón tay chen vào giữa đoá hoa, nhuỵ hoa e ấp bị kẹp giữa hai ngón tay hắn, bị hai ngón tay thon dài ấy vuốt ve lên xuống hai bên. Hắn rút tay ra khép ngón tay lại rồi tách ra trước mặt nàng, nàng đỏ mặt nhìn thấy những màng mỏng do dịch nhầy tạo thành giữa khẽ tay hắn khi hắn tách những ngón tay ra, hắn nhếch khóe miệng, dùng bàn tay dính đầy mật dịch của nàng bóp nắn một khoả trước ngực nàng, tay kia đi xuống thay thế, hai tay cứ luân phiên lấy mật dịch bên dưới thoa đều lên đôi ngọc thố của nàng làm chúng sáng loáng, ướt đẫm nhầy nhụa. Mùi hương ngay ngáy của hoan ái lãng đãng trong không gian chật hẹp của cỗ xe. Nhìn thấy mật dịch đã phủ đầy ngực và bụng nàng hắn mới thoả mãn cúi đầu hôn hít sườn mặt nàng rồi trở lại cùng nàng tiếp tục môi kề môi trao đổi dịch vị. Hắn dạng hai chân co lại dựng đứng lên, vừa cùng nàng hôn môi, hắn vừa luồn tay qua gối nàng bế nàng ngồi lên hạ thân hắn, hai chân nàng tách rộng vắt qua chân hắn, chân hắn dạng rộng bao nhiêu, chân nàng cũng bị tách ra bấy nhiêu, hoa huyệt mở rộng chờ đợi hắn cưng nựng. Hắn tựa lưng vào vách xe làm điểm tựa chống đỡ cơ thể cả hai. Hai tay hắn ôm eo nàng, một tay trên ngực nàng chăm sóc đôi ngọc thố xinh đẹp, tay luồn vào trong tiểu khố bên dưới đút hai ngón tay vào hoa huyệt rỉ nước bắt đầu chuyển động đều đặn nhịp nhàng ra vào. Nàng đang trôi nổi trong sự thoả mãn, thư sướng Du Lợi mang lại thì đột nhiên xe ngựa rung lắc dữ dội, nảy xóc liên hồi ngón tay bên trong vì thế càng không ngừng rung lên, mỗi lần xe ngựa nảy lên, khi rơi xuống hai ngón tay hắn lại đẩy lên cổ tử cung của nàng, nàng nức nở thét lên vì khoái cảm mãnh liệt bất ngờ ập đến, nước mắt ứa ra vì quá sức chịu đựng. Nghe thấy tiếng nàng thét lớn bên ngoài người đáng xe lo lắng phân trần

"Thiếu gia, thiếu phu nhân thứ tội, đoạn đường này gập ghềnh nhiều đá to, khó tránh được xốc nảy. Tiểu nhân sẽ cố gắng đi chậm để tránh."

Du Lợi trong mắt đầy tiếu ý, hắn cố điều chỉnh giọng nói thường nhật của mình đáp lại

"Cẩn thận một chút"

Xe ngựa liền đi chậm lại, những rung lắc vẫn tiếp diễn suốt đoạn đường dài gập ghềnh. Tú Nghiên nắm lấy cánh tay Du Lợi cắn bắp tay hắn để ngăn mình rên rỉ khi ngón tay hắn không ngừng chạm vào điểm sâu nhất bên trong nàng. Nàng không biết trải qua bao lâu mới đi hết đoạn đường khiến nàng vừa thống khổ vừa sung sướng này, nàng chỉ biết nàng liên tục cao trào. Dù nàng đã cao trào hắn vẫn tà ác không rút tay ra, hắn tiếp tục chịu đựng cái đau nơi bắp tay, giữ yên hiện trạng. Hết đoạn đường khó đi, nàng đã lên đỉnh ba lần, hạ thân tê dại luôn rỉ nước nuốt chửng hai ngón tay hắn. Hắn giữ tư thế đó suốt đường đi cho đến giữa trưa khi A Phúc tìm thấy một tửu lâu dọc đường.

"Thiếu gia! Đã đến Bạch Sơn tửu lâu"

"Phu nhân thân mình không tốt, ngươi vào trong bảo Trương chưởng quầy đôn một bát canh gà hầm với xuyên nhĩ và làm một ít hoa quế cao mang theo lên đường."

Du Lợi dừng một chút mới tiếp

"Ngươi cũng tranh thủ thời gian ăn bữa trưa, uy thực vật cho mã nhi. Canh đôn xong chúng ta tiếp tục lên đường"

"Thuộc hạ tuân mệnh!" A Phúc nói rồi liền nhanh chóng rời đi.

"Phu...quân....mau....rút....ra..."

Nghe tiếng bước chân A Phúc đi xa, Tú Nghiên mới nỉ non với Du Lợi. Du Lợi hôn sống lưng nàng, đẩy thêm vài lần mới luyến tiếc rút tay ra, lỗ nhỏ được khai thông, mật hoa tích tụ ồ ạt tuôn xả chảy lên hạ thân Du Lợi, thấm ướt ngoại bào của hắn. Hắn ôm nàng, xoay trở đặt nửa nằm nửa ngồi tựa vào vách xe lông thú. Hắn trước mặt nàng giải khai đai lưng, cởi ngoại bào, quần dài và tiểu khố xuống chỉ để lại áo mỏng và lớp vải quấn chặt khuôn ngực. Hắn tiến tới tay luồn qua gối nàng nâng một chân nàng lên, âm hộ hướng thẳng âm hộ nàng mà đụng chạm, hôn nhẹ rồi bắt đầu chuyển động đưa đẩy ma sát. Nàng hai tay giữ chặt sau gáy hắn, lưng bị đẩy lên cọ xát vào vách xe lông thú theo từng cú đẩy đưa mạnh mẽ của hắn. Một chân bị nâng cao khiến khe hẹp bị tách rộng, hoa hạch e ấp bại lộ bị âm hộ bén nhọn của hắn liên hồi hôn hít dày vò, tiểu huyệt bị kéo căng rồi díp lại ép nước tình chảy ra càng nhiều, nơi đó vừa rát bỏng vừa dễ chịu, nàng cùng hắn đều sung sướng rên rỉ, hưởng thụ sinh hoạt vợ chồng tối thân mật. Hắn đẩy quá mạnh mẽ cộng thêm khoái cảm đánh úp nàng trụ không nổi, buông tay từ từ trượt xuống nằm nghiêng trên sàn xe. Hắn điều chỉnh tư thế một chút, hai tay ôm một chân nàng để nó tựa vào vai hắn, hắn quỳ gối hạ thấp hạ thân tiếp tục đẩy vào âm hộ nàng ma sát, âm hộ nàng xoay ngang bị âm hộ thẳng đứng của hắn ma sát theo chiều dọc, cánh hoa bên trên bị đẩy lên banh rộng, hoa hạch nằm ngang bị hoa hạch thẳng đứng của hắn miết vào lắc hông đưa đẩy qua lại lên xuống.

"Ha....ha....ha....Lợi...ưm....ha....ha...ha...."

Nàng sung sướng rên rỉ theo từng cú đẩy của hắn.

"Ưm....haz....bảo bối....ưm....ưm....ưm....nàng tuyệt lắm....ưm....haz....thật sướng....ưm...ưm..."

Mỗi từ ưm hắn đều dùng sức dập vào, lắc hông để hai đoá hoa có thể nở rộng hết cỡ cho nhuỵ hoa thân mật âu yếm nhau, một tay hắn vươn ra bóp nắn thỏ ngọc tròn trịa của nàng, chốc chốc lại xoa vuốt vùng bụng phẳng lỳ và hoa viên rậm rạp của nàng. Chán tư thế đó hắn lật nàng nằm ngửa lại, trườn lên, ôm chặt người nàng, hôn môi nàng tiếp tục đưa đẩy. Nàng quắp chặt hai chân quanh eo hắn, hai tay ôm vai hắn, cam chịu để lưỡi hắn nhấp nhô ra vào trong khoang miệng nàng. Kịch liệt thêm một canh giờ, nàng chống đỡ không nổi cao trào, hắn cũng đến ngay sau đó và như thường lệ hắn vạch hoa huyệt nàng rót vào mật hoa nóng rực của hắn, cơn đau rát của nàng lập tức được xoa dịu khi bụng dưới lan tỏa ấm áp của hắn. Xong việc hắn mới nằm sụp xuống bên cạnh ôm nàng thở dốc, tay vuốt ve lưng nàng giúp nàng nhuận khí. Nghỉ ngơi một lát hắn lấy y phục sạch mặc vào cho nàng, hắn cũng tự mình đổi y phục mới. Vừa lúc A Phúc mang canh gà và hộp hoa quế cao ra, A Phúc tiếp tục đánh xe đến Thanh Sơn tiểu trúc. Bên trong Tú Nghiên mềm nhũn nửa nằm nửa ngồi trên đùi Du Lợi, tựa vào ngực hắn, được hắn cẩn thận dùng miệng uy từng ngụm canh gà còn nóng sốt không biết là vì mới đôn xong hay là vì nhiệt khí của hắn làm nóng. Hắn cũng cùng nàng môi kề môi từng ngụm ăn hết những khối hoa quế cao thơm lừng mềm mại. Lần đầu tiên ngồi cỗ xe ngựa này khiến nàng nhớ mãi không quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro