until i make you mine
up sớm coi như quà mong mọi người nghỉ lễ zui zẻ 🪄🍀
"mời mày cuốn gói ra khỏi nhà tao" trương chiêu đằng đằng sát khí nhìn vương sâm húc trở lại sau hơn một tuần đi công tác, trên người vẫn một thân tây trang thẳng thớm. bình thường vương sâm húc lúc mặc vest trông cực kì đẹp trai, trước đây cậu nhìn lúc nào cũng thấy vui mắt nhưng hiện tại trương chiêu chỉ thấy trướng mắt vô cùng
hiện tại trương chiêu và vương sâm húc đang giận nhau, cậu không thể nào yêu đương với một kẻ vô tâm này thêm một giây một phút nào nữa
trong ba năm yêu nhau, chia tay đến cả chục lần, hầu hết đều là cậu đơn phương đề nghị. mỗi lúc như thế vương sâm húc đều đợi cậu nguôi giận rồi dỗ dành làm hoà.
nhưng mọi khi cậu giận dỗi chỉ vì mấy lí do vụn vặt còn lần này, vương sâm húc đã quên mất ngày kỉ niệm của hai người, sau mấy ngày đi công tác cũng không hề liên lạc hay nhắn tin về cho cậu. trương chiêu bất an gọi cho đồng nghiệp vương sâm húc cũng chỉ nhận được câu "không biết". cậu lo lắng như ngồi trên đống lửa đến đổ bệnh
mãi cho đến khi trương chiêu không chịu nổi nữa đành vác cơ thể mệt nhọc đi đến công ty vương sâm húc hỏi thăm thì mới biết là, hắn ta vẫn bình thường, chỉ là ở bên kia công việc bận rộn không có thời gian để trả lời mà thôi
trái tim treo lơ lửng mấy hôm nay của trương chiêu chậm rãi rơi xuống
lửa giận trong lòng lúc bắt đầu bùng phát, thầm tức giận chửi bới "trương chiêu tao đây bị điên mới lo lắng cho mày, đồ khốn"
cậu xoay người trở về nhà, ánh mắt dầu trở nên lạnh lùng, hằm hằm sát khí trong thâm tâm đang chửi vương sâm húc 7749 lần "rốt cuộc trong cuộc đời vương sâm húc, trương chiêu chỉ là người qua đường thôi đúng không ? bộ bận tới nỗi không có tay có chân để liên lạc với cậu một câu hay gì ????"
mặc dù trương chiêu biết công việc của hắn rất bận rộn nhưng bỏ mười giây ra để nhắn tin cho cậu cũng chẳng chết ai nên vương sâm húc bây giờ thật sự đã phạm phải tội chết
về đến nhà, việc đầu tiên trương chiêu làm là nhắn tin chia tay với kẻ vô tâm kia.
sau đó mới dần cảm nhận được cả thân thể đều rất khó chịu, môi khô nứt cổ họng nuốt nước bọt cũng đau, chắc hẳn lại bị ốm rồi. thật ra cậu đã lờ mờ cảm nhận được từ tối hôm qua, trương chiêu thở dài ngao ngán, cái thân thể này rất yếu đuối, dễ bị bệnh, giờ không có người chăm sóc nên chẳng buồn uống thuốc nữa.
hồi tưởng câu chuyện kết thúc, bây giờ vương sâm húc đã về đứng trước mặt cậu rồi
"em xưng mày tao với ai ở đây ?" vương sâm húc đứng dậy tiến sát lại gần trương chiêu
cảm nhận được ánh mắt người bên cạnh nhìn mình chằm chằm, trương chiêu hậm hực quát "con mẹ nó, ông đây không còn phải là người yêu mày nữa nhé nên xưng hô như nào là việc của ông. ok chưa ?"
vương sâm húc càng nghe càng nhíu mày "anh chưa đồng ý chia tay đâu, em quậy cái gì ?"
"mày không đồng ý cũng kệ con mẹ mày, tao đéo quan tâm" trương chiêu càng nói lửa giận trong lòng càng dâng lên, không khống chế được mà lớn giọng
nhìn sắc mặt lạnh lẽo và kiên quyết của cậu, vương sâm húc biết lần này mình đã phạm phải sai lầm cực kì nghiêm trọng rồi, trước hết vẫn nên làm theo lời em ấy thì hơn
vương sâm húc thu hồi ánh mắt, thở ra một hơi nặng nề bắt đầu thu dọn một số bộ quần áo cùng đồ dùng cá nhân vào chiếc vali nhỏ
"em nhớ khoá cửa cận thận đấy" vương sâm húc xoay người, nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cậu mân mê
hiện tại trương chiêu đã chẳng buồn quan tâm nữa rồi, không muốn nghe người kia nói thêm bất cứ điều gì. theo lý trí muốn vùng vẫy rút tay về nhưng sức mạnh của người kia quá lớn, cậu không chống cự nổi đành mặc kệ cho đối phương sờ nắn
vài phút tĩnh lặng trôi qua, cậu không chịu nổi nữa vùng vằng rút tay rồi lên tiếng quát "mày nghịch đủ chưa? đủ rồi thì cút"
trước giờ vương sâm húc luôn biết cách dỗ dành cậu, đơn giản chỉ là những cử chỉ nhỏ bé có tác dụng vuốt mềm lớp lông đang dựng ngược. nhưng xin lỗi nhé, thằng trương chiêu hiện tại không còn ngu nữa, không còn vì mấy lời ngon ngọt mà tha thứ đâu
trước khi đi vương sâm húc còn đưa tay níu góc áo cậu dặn dò "đừng có uống rượu nữa, ăn uống đàng hoàng cho anh" giọng đối phương khàn khàn, sắc mặt không được tốt lắm, chắc là vừa đáp sân bay sau chuyến công tác liền vội vã trở về nhà
khi người kia đi rồi không gian bỗng trống vắng lạ lùng, nơi này là tổ ấm mà cậu và vương sâm húc đã xây dựng hơn ba năm nay. thiếu đi một người sinh khí cũng chỉ còn một nửa, trương chiêu chán nản ngồi im trong phòng khách không nhúc nhích.
cậu đứng dậy đi về phía tủ kính lôi từ trong đấy ra một chai rượu vang. mở nắp ra bắt đầu nhấp nháp những ngụm đầu tiên, một ngụm rồi hai ngụm, chẳng mấy mà đôi môi của trương chiêu phủ một lớp óng ánh từ rượu vang
bốn phía yên tĩnh đến mức kỳ quặc, trương chiêu nhớ tới những ngày đầu yêu nhau của mình và vương sâm húc
hai người bằng tuổi, gặp và yêu nhau tại đại học. cùng chung một phòng kí túc xá nhưng hai năm đầu đều đi qua nhau như người lạ chỉ đến khi sự việc dịp tết năm ấy diễn ra mọi thứ đều thay đổi
trở về phòng sau một ngày đi làm thêm trương chiêu rệu rã nằm dài lên giường, trên người vẫn còn nguyên quần áo, cậu chẳng buồn cởi ra
đầu cậu từ chiều hôm nay đã đau như muốn nứt ra, trương chiêu nhắm mắt, sờ nhẹ lên trán tự nói "chết tiệt, hình như sốt rồi"
trước giờ mỗi lần bị cảm cậu đều không thèm uống thuốc, ngủ một giấc dậy là đỡ nên lần này cũng thế thờ ờ mặc kệ cơn sốt mà xoay người đi ngủ
mấy tiếng sau, trương chiêu nhíu mày mở bừng mắt vì ánh sáng chói loá xuất hiện từ đèn điện phía trên đầu
"con mẹ nó vương sâm húc, mày có bệnh hả ?" nói được một nửa cổ trương chiêu dấy lên cảm giác khô rát. dường như nhiệt độ cơ thể cậu lại tăng nhưng vẫn mở miệng nghiến răng chửi người kia "biết mấy giờ rồi không mà mở đèn khắp phòng. không cho bố đây ngủ à ?"
tết dương năm nay mọi người đều về hết, chỉ còn mỗi cậu và vương sâm húc ở lại. nên trương chiêu đoán chắc nịch là tên kia giờ mới trở về, không những thế còn làm phiền đến giấc ngủ của cậu
chẳng ai đáp lời nhưng chỉ vài phút sau cả phòng lại chìm dần vào bóng tối, trương chiêu thả lỏng cơ thể ngủ tiếp
không biết qua bao lâu, bên tai có tiếng gọi toàn thân bị đối phương lắc dậy
"này có muốn giặt quần áo không ? để tao mang xuống kia một thể" vương sâm húc đứng bên cạnh giường nhìn xuống trương chiêu đang cuộn tròn cả cơ thể vào trong chăn
đầu trương chiêu bây giờ đau như búa bổ, lông mi hơi run khẽ lắc đầu
nhưng vương sâm húc không thấy cậu trả lời liền cúi xuống quan sát thấy cả người trương chiêu run nhẹ hô hấp phập phồng lên xuống khó khăn, vương sâm húc thấy không ổn đành liều lĩnh gọi thêm một lần nữa
"đm tao mệt lắm, mày để tao ngủ chút" giọng nói trương nặng nhọc chiêu phả ra một luồng khí ấm nóng
vương sâm húc đoán là người này bị cảm rồi liền đưa tay lên trán kiểm tra nhiệt độ mới giật thót, hoảng hốt nói "mày nóng quá"
trương chiêu mơ hồ mở mắt nhìn thấy vương sâm húc đang chuẩn bị gì đấy, vài phút sau hắn tiền gần về phía giường kéo cậu ngồi dậy, tròng chiếc áo khoác lên người rồi thúc giục "đi bệnh viện"
chưa định thần được sự việc, trương chiêu mở đôi mắt đỏ lừ lờ đờ định mở miệng quát theo thói quen thì đầu óc mụ mị đến chẳng buồn chửi nữa
nhờ sự cưỡng ép của vương sâm húc thì cậu đành phải lẽo đẽo theo người kia tới bệnh viện truyền nước, về tới nhà thì bản thân được người kia nuông chiều chăm sóc sau 2 ngày cũng khoẻ lại
sau trận ốm hôm ấy cậu có cái tốt hơn về vương sâm húc, hai người bắt đầu làm bạn, hẹn nhau đi ăn uống chơi bời nhiều hơn.
lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, vào dịp valentine của mùa xuân nào đó vương sâm húc tỏ tình trương chiêu và hai người chính thức hẹn hò
trong mắt người khác trương chiêu là một đứa cục tính, câu trước câu sau mà không theo ý là muốn mở mồm chửi người ta rồi. nhưng vương sâm húc lại luôn miệng khen cậu đáng yêu, đối với hắn chỉ là một con thỏ nhỏ luôn xù lônh, tính khí có phần nóng nảy. nên dù có sao vương sâm húc luôn đối xử với cậu rất dịu dàng
nghĩ lại chỉ khiến tâm trạng cậu rơi xuống vực sâu không đáy, cảm giác tủi hờn dâng lên mãnh liệt, cậu lẩm bẩm "đồ chết tiệt vương sâm húc, đồ chết tiệt vương sâm húc" rồi ngủ thiếp đi trên sofa
sau một đêm ngủ ngoài xe vương sâm húc khẽ khàng lấy chìa khoá trong túi mở cửa trở lại trong nhà
không gian bên trong tối thui như không có một ai
vương sâm húc khẽ thở dài, đây là tình trạng bình thường khi để trương chiêu ở nhà một mình
không bật đèn, không ăn uống, không chăm sóc bản thân. chỉ khi nào có vương sâm húc kè kè bên cạnh thì những điều này mới được trương chiêu thực hiện đầy đủ
vương sâm húc bật đèn, mặt bàn phòng khách vô cùng bừa bộn, trên sofa còn vắt mấy bộ quần áo của trương chiêu
người kia thì đang nằm ngủ vắt vẻo trên ghế, miệng ho khan vài tiếng thấy ánh sáng thì cũng chỉ cau mày rồi lấy tay che mặt ngủ tiếp
vương sâm húc tiến lại gần quan sát sắc mặt hơi xanh xao của người yêu mình, theo thói quen đưa tay lên trán thì đúng thật là hơi nóng rồi. hắn liền xoay người bước vào phòng bếp, trên nóc tủ lạnh có đựng mấy vỉ thuốc chữa cảm mà vương sâm húc hay dùng cho trương chiêu.
vương sâm húc trở lại với một tay cầm cốc nước, một tay cầm thuốc. đặt chúng chúng lên mặt bàn, hắn nhẹ nhàng nâng người kia dậy "em uống thuốc đã rồi ngủ", từ tốn đưa đến tận miệng
trương chiêu hé mắt vơ đống thuốc trước mặt, cầm cốc nước rồi nuốt ực xuống. cơn buồn ngủ nhấn chìm, cậu thoát khỏi vòng tay người kia nằm xuống ngủ tiếp
hết cách với người này, vương sâm húc quyết định bế bổng cậu lên tiến về phía phòng ngủ của hai người, sau đó quay trở lại phòng khách bắt đầu thu dọn bãi chiến trường mà trương chiêu đã bày ra
——
khi trương chiêu thức dậy đã là chiều muộn, mơ màng thức giấc nheo mắt nhìn xung quanh
cậu đảo mắt nhìn thì thấy đây là phòng ngủ mà, đêm qua cậu uống rượu ngủ quên ngoài phóng khách, sao giờ lại được dịch chuyển tức thời vào đây rồi
đưa tay tự sờ lên trán thấy bản thân không còn sốt, ngủ một giấc rõ ràng là khá hơn nhiều. cậu thầm mỉa mai "cần gì phải uống thuốc của vương sâm húc chứ, tui đây tự hết bệnh"
trương chiêu mím môi kéo áo tự ngửi bản thân, cậu nhíu mày vì mùi rượu ghê ghê ám lên cả cơ thể. hôm qua trước khi đủ ngủ nào đã tắm rửa gì đâu
sau đó trương chiêu quyệt định bò dậy, xuống giường bước vào phòng tắm rửa ráy sạch sẽ.
nhưng tắm xong mới phát hiện bản thân quên đem quần áo, trên mắc chỉ còn áo sơ mi bỏ quên của vương sâm húc. áo sơ mi hơi to so với cơ thể của cậu, mặc vào chỉ che được tới nửa đùi sẽ khoe được cặp chân thon mịn trắng trẻo
trương chiêu tặc lưỡi suy nghĩ "dù sao cũng ở một mình, mặc thế nào chả được" rồi mặc đại lên người mình, bước ra ngoài
nhưng vừa mở cửa bước ra, trước mặt trương chiêu là vương sâm húc, trên tay hắn còn là bịch to bịch nhỏ, cậu đoán hẳn là đồ ăn sáng được mua đầu ngõ
đm...
trương chiêu sốc nặng, không phải hôm qua đã đuổi người này đi rồi sao ? cứ như âm hồn bất tán lởn vởn quanh cậu vậy trời. nhưng trương chiêu đột nhiên nhớ ra lúc đuổi hắn đi bản thân quên lấy lại chìa khóa nhà hình như vương sâm húc vẫn còn giữ một chiếc
trương chiêu muộn màng xâu chuỗi lại mọi việc thì người bế cậu vào phòng, làm cậu hết ốm chỉ có thể là đối phương
trong lúc cậu còn đang mải suy nghĩ đối phương từ từ tiến gần rồi nhẹ nhàng dụi đầu vào hõm cổ trương chiêu nài nỉ "em đừng đuổi anh đi có được không ? nghe anh giải thích đã"
vương sâm húc bắt đầu tung chiêu hắn ôm cậu vào lòng, rải những nụ hôn phớt khắp mặt cậu.
cả người trương chiêu căng cứng, đầu óc ong ong cố cựa quậy thoát khỏi vòng tay người kia "bỏ tao ra"
lửa giận đã qua đi thì trương chiêu chỉ là một chú mèo nhỏ, vuốt ve vài cái là dịu xuống. hắn biết điều này nên vờ vịt như không nghe thấy, bắt đầu tiến xuống phía dưới liếm láp phần xương quai xanh trắng nõn của cậu. đầu lưỡi ấm nóng của hắn mơn trớn khắp vùng da nhạy cảm, nhẹ nhàng tinh tế, mang lại khoái cảm kỳ lạ.
trương chiêu sửng sốt trước hành động này, đầu óc nhất thời như nổ tung vội vã đẩy người kia ra, mãi đến khi không chịu nổi nữa cậu quát "nói chuyện đã vương sâm húc...mày động dục cái đéo gì ??"
lúc này vương sâm húc mới chầm chậm buông ra, hai người kéo nhau ra phòng khách nói chuyện
"không phải là anh quên ngày kỉ niệm của chúng ta, mà điện thoại anh bị rơi vỡ nát màn hình không khởi động được. anh có mượn điện thoại đồng nghiệp để gọi về cho em nhưng em không nghe máy" vương sâm húc vừa đặt mông xuống ghế đã vội vàng lên tiếng, hắn còn quay sang cầm tay cậu tỏ vẻ van nài, ánh mắt chớp chớp như muốn nói rằng "em phải tin anh"
sau đó trương chiêu nhớ rằng hình như có một số lạ gọi đến nhưng cậu chẳng gọi lại
"thế sao mày không nhắn tin cho tao ?" cậu muốn bắt lỗi đối phương nhưng có vẻ là không khả thi
"anh dùng điện thoại người khác gửi nhưng chủ quan nhắn xong liền thoát ra luôn, tin nhắn bị lỗi nên em chưa nhận được. cái này anh sai, anh xin lỗi vì đã làm em lo lắng" vương sâm húc đáp, sau đó lấy hơi nói tiếp "mà chẳng phải ngày kia là sinh nhật em hay sao....? nếu anh không đẩy nhanh tiến độ công việc, bận đến bù đầu bù cổ thì chẳng phải không thể đón sinh nhật cùng em rồi"
trương chiêu càng nghe càng thấy hợp lý, không tìm thấy chỗ hở để bắt bẻ đành ậm ừ nói "mày...mày đừng có bốc phét"
lúc nói chuyện, trương chiêu vẫn chỉ mặc độc chiếc áo sơ mi ngắn cũn cỡn, áo chỉ vừa che khuất cặp mông tròn trịa bước một chút là lộ hết cảnh đẹp bên trong, đôi chân dài thon trắng của cậu lồ lộ trước mắt đối phương
điều này đối với vương sâm húc như một thử thách, hắn phải lẩm nhẩm "bình tĩnh" để bản thân tịnh tâm
thấy trương chiêu dần xuôi xuôi lông mày dãn dần, vương sâm húc nôn nóng kéo người kia vào lòng ôm ấp, đặt người kia ngồi lên đùi nhẹ giọng nói "em tha lỗi cho anh nhé"
cậu giật mình theo quán tính mà choàng tay quàng qua cổ vương sâm húc
bắt được cơ hội hắn nhanh nhẹn lấy tay nâng cằm cậu đặt lên đấy một nụ hôn
thế là vấn đề đã được giải quyết bằng sự khôn khéo của vương sâm húc. sống với trương chiêu đủ lâu để hiểu đối phương là người như nào. cậu là người ưa nhẹ, hay hơn thua nên nếu có cãi nhau hãy cứ im lặng, đợi đối phương bình tĩnh rồi dỗ ngọt là được
kỹ thuật hôn của vương sâm húc luôn khiến cậu thoải mái. ban đầu là mơn trớn nhẹ nhàng sau đó hắn đưa đầu lưỡi linh hoạt của mình ra liếm lên cánh môi mỏng của đối phương, cạy mở hàm răng liếm láp khoang miệng
sau khi rời khỏi đôi môi trương chiêu, vương sâm húc lại gần cụp mắt nhìn cậu thì thào "anh cứng rồi, giúp anh với"
"câm mồm" đứng trước một tên vô sỉ như vương sâm húc cậu chỉ có thể sững ra một hồi lâu, xoa lỗ tai nóng hổi, ngượng ngùng quay đi chỗ khác. từ lúc ngồi lên chân vương sâm húc cậu đã cảm nhận được vật lớn dưới kia dần căng lên, chọc vào mông cậu
trương chiêu bóp mặt tên khốn trước mặt mình khàn khàn nói "lần cuối cùng ông đây tha thứ cho cậu, thêm một lần nữa...ư..ưm" chưa kịp nói hết câu vương sâm húc cúi đầu hôn cậu một lần nữa
nụ hôn lần này dữ dội hơn nhiều, đầu lưỡi vương sâm húc ranh mãnh tiến vào khoang miệng sục sạo, quét tận đến cuống họng.
dù có hôn bao nhiêu lần nhưng trước sự gấp gáp của vương sâm húc cậu đều choáng váng đến mức không thở được. chỉ có thể vụng về đáp lại người kia, tiếng rên khe khẽ vô thức vang lên khiến khuôn mặt trương chiêu đỏ bừng, nóng hầm hập
bên ngoài mặt trời đang dần tắt, ánh nắng hoàng hôn từ cửa sổ chiếu lên hai thân ảnh đang trao nhau những nụ hôn thắm thiết
lúc cậu bị buông ra, bên ngoài mặt trời đang dần tắt, ánh nắng hoàng hôn từ cửa sổ chiếu vào khiến bầu không khí càng trở lên lãng mạn
vương sâm húc vẫn bế cậu trên đùi, trương chiêu không chịu được cái nhìn chăm chú của đối phương liền lúng túng dời mắt đi chỗ khác. hắn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cậu thủ thỉ "anh rất nhớ em"
mặt trương chiêu theo từng cử động của người kia mà nóng dần, bả vai run lên không thể kiềm chế chỉ có thể ngượng ngùng đáp "mày xạo..."
"mình hoà nhau rồi mà, em phải đổi lại xưng hô đó ngay cho anh" khi nghe trương chiêu vẫn gọi mình bằng xưng hô xa cách kia, vương sâm húc có hơi khó chịu
"được rồi, em biết rồi" trương chiêu cúi đầu đáp
một trương chiêu ngoan ngoãn xinh đẹp và quyến rũ thì liệu có ai chịu nổi không ? đương nhiên là không rồi, càng ngắm mỹ nhân trước mặt, phía dưới vương sâm húc càng nổi lên phản ứng
cảm nhận được dương vật tiếp tục chọc vào mông mình, trương chiêu ái ngại nhìn xuống đũng quần vương sâm húc.
yêu nhau bao nhiêu lâu cậu đủ hiểu đối phương bây giờ muốn gì
trương chiêu đành đứng dậy, tách hai chân vương sâm húc ra, bẽn lẽn quỳ xuống trước mặt.
tay trương chiêu cũng bắt đầu lần mò
xuống phía dưới, bắt đầu cởi thắt lưng rồi đến khuy quần để giải phóng vật to lớn bên trong.
dù đối diện với dương vật của vương sâm húc bao nhiều lần nhưng chưa bao giờ trương chiêu hết hoảng hốt vì độ to lớn
cậu nuốt nước bọt, ái ngại cầm vật lớn kia lên, miệng xinh bắt đầu hành trình khám phá.
trương chiêu liếm bên này một chút bên kia một chút, đầu lưỡi linh hoạt dạo chơi mọi ngóc ngách. đến khi liếm ướt dương vật trước mặt cậu mới từ từ mở miệng nuốt quy đầu vào khoang miệng
người phía trên bị kích thích làm cho hưng phấn, da đầu tê dại tay luồn vào tóc trương chiêu ấn sâu vài phần khiến cậu nức nở
sau khi làm quen với kích thước, trương chiêu bắt đầu dùng miệng di chuyển lên xuống, đồng thời vừa nuốt vừa vuốt ve dương vật
để cho cả hai không khó chịu cậu thả lỏng cổ họng, nỗ lực nuốt sâu dương vật. nhưng cũng vì thế mà miệng bị căng đầy cực hạn, khoé mắt chảy ra vài giọt nước mắt sinh lý
vương sâm húc nhắm mắt cảm nhận sự sung sướng ấm nóng mà khoang miền trương chiêu đem lại, không nhịn được mà phát ra tiếng "hừ..hừ" khe khẽ
cả khuôn mặt trương chiêu đều chôn sâu dưới đũng quần vương sâm húc. thân thể tràn ngập vẻ diễm lệ, hơi thở hỗn loạn. trong phòng vang vẳng tiếng thở dốc và tiếng mút mát đầy ngượng ngùng
mười mấy phút trôi qua, khi vương sâm húc đã đến cực hạn, liền đẩy đầu trương chiêu ra kéo người ngồi lên đùi hắn, vuốt vuốt vài cái rồi bắn tinh vào kẽ mông đối phương
trương chiêu lúc này cả người đã đỏ như con tôm luộc, ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt vương sâm húc khiến hắn bật cười khe khẽ, giữ lấy cằm cậu bắt đầu một màn môi lưỡi triền miên. cánh môi hồng nhuận không ngừng được việc âu yếm, đầu lưỡi vương sâm húc thừa thắng xông vào khoang miệng cuốn hết nước bọt.
"Ưm ưm..." cảm giác đầu lưỡi quấn quýt làm cậu sướng cực kỳ, đầu lưỡi tê rần
khi hai người tách ra sợi chỉ bạc còn vương khoé môi, vương sâm húc vui vẻ vuốt ve mơn trớn cặp đùi nõn nà trắng muốt, nhìn trương chiêu xụi lơ trong lòng mà không khỏi hứng thú
"em cứ từ từ, bây giờ mọi thứ mới bắt đầu" hắn đỡ eo cậu rồi nhấc bổng lên, ghé vào tai cậu thì thầm bằng giọng dụ dỗ "giờ đưa em về phòng của tụi mình nào"
vừa đặt trương chiêu xuống giường, hắn đã tham lam hít hà thân thể sạch sẽ của cậu.
chuyển tầm nhìn xuống ngần cổ trắng trẻo, bắt đầu liếm láp căn mút xương bả vai rồi kéo dần xuống rốn, lúc rời đi để lại mấy vệt đỏ hút mắt
tiếp đến vương sâm húc mạnh mẽ xé toạc chiếc áo sơ mi còn sót lại duy nhất trên người cậu. trương chiêu thoáng sửng sốt đập lên cánh tay người kia khẽ nói "cái này em mua đắt tiền lắm, anh từ từ cởi ra cũng được mà"
trương chiêu rần trụi nằm trong lòng đối phương, đường cong xương quai xanh của cậu rất đẹp, cả người vì bị mơn trớn dần trở nên ửng hồng trông hút mắt vô cungc
"anh từ từ không nổi nữa trương chiêu à, tiền lương của anh đủ mua thêm mười cái áo như thế" hắn không đợi trương chiêu phản ứng đã cúi đầu hôn lên trước ngực cậu
hạt đậu nhỏ hồng phấn bị ngậm lấy khiến trương chiêu vô thức mà rên lên. đầu lưỡi vương sâm húc lướt qua núm vú non, không nhịn được mà mút mát vài cái phủ quanh điểm hồng phấn trước ngực, giờ đây óng ánh một lớp dịch vị của hắn. tiếng chụt chụt vang lên khiến trương chiêu phải đưa tay che mặt vì xấu hổ
đầu vú trên người cậu được vương sâm húc vuốt ve đến thoải mái, từng cái chạm của hắn làm toàn thân cậu tê sướng, chân tay mềm nhũn chỉ có thể mặc cho đối phương muốn làm gì thì làm
"thích không ?" vương sâm húc khẽ cười ngẩng đầu lên nhìn cậu
"anh câm mồm" không nhận được câu trả lời ưng ý từ trương chiêu, vương sâm húc lấy tay bóp nhéo đầu vú khiến cậu mất tự nhiên trả lời lại "thích...."
cơ thể trương chiêu bị kích thích dần trở nên ngứa ngáy, không để cậu đợi lâu vương sâm húc nhẹ nhàng kéo chân trương chiêu sang hai bên, nhoài người lên phía trước, lấy gel bôi trơn để trên tủ đầu giường.
bóp một ít chất lỏng ra lòng bàn tay cảm nhận được sự lạnh lẽo, ngón tay dạo quanh cửa huyệt một vòng rồi từ từ tiến vào
phải đến nửa tháng rồi hai người chưa làm tình, cảm giác vừa đau vừa lạ khiến trương chiêu mềm mại rên khẽ
ngón tay di chuyển sâu vào bên trong, cậu cảm nhận được sự lạnh lẽo sau một hai lần đâm rút chỉ thấy nóng rực và ngứa ngáy
"vương sâm húc ơi" ngay khi cậu vừa kêu tên đối phương thì ngón tay thứ hai được đưa vào, khuấy đảo bên trong cơ thể ấm nóng. động nhot co rút mút mát từng giọt chất lỏng, mấy đốt tay cong cong chạm đến điểm sướng, trương chiêu chợt giật nảy, chả biết làm gì ngoài kêu rên mấy tiếng "ưm...ư" hơi thở tràn ra đượm mùi tình dục.
vương sâm húc rất thích nhìn dáng vẻ khổ sở vì khoái cảm của cậu, liền cố ý dán vào tai thì thầm "lỗ nhỏ của em mềm thật, lại còn nhiều nước, tí nữa anh đâm vào sẽ chẳng phân biệt được đâu là gel bôi trơn đâu là nước của em"
xấu hổ quá đi mất, ngày mai tỉnh dậy cậu sẽ bóp cổ vương sâm húc để hắn cảm nhận được đau khổ
cảm thấy quá trình mở rộng đã xong xuôi, vương sâm húc dùng miệng xé bao cao su đeo vào cho mình, cúi xuống dịu giọng với trương chiêu "em sẵn sàng chưa ?"
trương chiêu đưa tay che mặt gật đầu nhè nhẹ
vương sâm húc được sự đồng ý của đối phương liền nâng chân trương chiêu đặt lên vai mình, cầm dương vật tiến sát cửa huyệt, đầu khấc chầm chậm đi vào
cảm giác bên trong bị tách mở vô cùng rõ ràng, dù được mở rộng kĩ trước đó nhưng trương chiêu vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. mắt nhắm nghiền, cảm nhận từng cơn đau, cuối cùng không chịu nổi nữa liền nói "vương sâm húc rút ra, em đau quá"
một giây sau khoé ướt át mắt bị vương sâm húc liếm đi, sự dịu dàng của đối phương giúp trương chiêu tạm quên đau đớn.
vương sâm húc bắt đầu đưa đẩy chậm rãi, khiến trương chiêu vừa đau đớn vừa sung sướng mà chửi thề "đm, đau chết tao"
"thả lỏng nào....em càng căng thẳng thì càng đau" miệng thì nhẹ nhàng an ủi nhưng tốc độ ra vào bắt đầu nhanh hơn. Dương vật nóng hổi kéo căng hậu huyệt, mỗi lần tấn công đều trực tiếp tìm đến điểm nhạy cảm
"A...a...anh bị điên à...chậm thôi..." trương chiêu rên khẽ, cơ thể di chuyển lên xuống theo từng cử động của đối phương
coi lời nói trương chiêu bỏ ngoài tai, vương sâm húc tăng dần tần suất đâm rút, đưa đẩy nhanh hơn khiến trương chiêu sướng đến sắp không kiểm soát được bản thân, hô hấp rối loạn, cảm giác tê dại tràn ngập cơ thể
"vương sâm húc....vương sâm húc..." cậu chẳng biết làm gì ngoài gọi tên đối phương, mấy giây sau dẩu mổi ra lệnh "anh hôn em"
vương sâm húc cúi đầu vén mái tóc thấm ướt mồ hôi đặt nhẹ một nụ hôn trên trán, rồi di chuyển phía dưới câu dẫn trương chiêu hôn môi với mình. hai người quấn quýt đầu lưỡi dâm mĩ với nhau, môi mềm vương sâm liếm mút hàm trên và khoang miệng một lúc mới lưu luyến buông rời
tay vương sâm húc vòng qua eo, mò xuống mông tròn xoa nắn.
động tác phía dưới vẫn không ngừng, trong phòng dội lại tiếng rên khiêu gợi của trương chiêu "A a a, chết mất...ưm chậm lại...chịch sắp hỏng rồi"
"em biết cách câu dẫn anh nhỉ ?"vương sâm húc yêu người này đến chết mất, chỉ muốn giam giữ người này thành của riêng mình, ý nghĩ độc chiếm dâng lên hắn không nhịn được nữa mà đâm mạnh rút mạnh, cứ một nông hai sâu mà thúc.
phía dưới dần dần có cả tiếng nước nhóp nhép, khiến cho động tác đưa đẩy thêm phần dễ dàng
trương chiêu bị cắm đến xay xẩm mặt mày, dương vật to khỏe công kích thẳng vào chỗ sâu nhất của cơ thể, cậu càng dãy dụa đối phương càng ghìm chặt, thúc hông liên tục, cậu chỉ đành rên nức nở.
trương chiêu sắp phát điên, cái tên điên kia ăn gì mà khoẻ quá thể
tiếng thân thể va chạm ngày càng nhanh và mạnh, dương vật nhỏ không chịu nổi mà bắn ra một luồng tinh dịch trắng đục
Cậu đã xuất tinh nhưng người kia thì chưa. tiết tấu đung đưa không hề thuyên giảm, khiến cho cậu khóc không thành tiếng.
"con mẹ nó vương sâm húc...anh muốn giết em trên giường đúng không...ư...chậm lại..."
cậu bất lực đập tay lên ngực đối phương xin tha, nhưng giờ chút sức lực ấy chẳng ảnh hưởng gì đến vương sâm húc .
Cậu dần tăng tốc, hung hăng di chuyển, quy đầu thô to xâm phạm mọi ngóc ngách, khe hẹp bị mở rộng hết cỡ
"A a ưm ưm chịu không nổi nữa rồi....chậm lại..." mỗi cú chạm đều khiến trương chiêu sướng tê da đầu, khoái cảm kích thích đến cực hạn, hai mắt mở to, miệng vương đầy nước dãi đắm chìm trong sung sướng.
nhìn người dưới thân vì dục vọng mà quay cuồng cậu không nhịn được mà hôn xuống, "Thích không ?", nhưng bây giờ trương chiêu chẳng còn sức đâu mà trả lời, mặc kê đối phương xuyên xỏ
phía dưới ra vào kịch liệt, chẳng mấy chốc hắn đến cực hạn, anh dùng sức chạy nước rút dập mạnh mấy cái xâm nhập thật sâu rồi bắn vào trong
dương vậy rút ra, cuối cùng trương chiêu cũng có thể thở bình thường. hậu huỵet đỏ sẫm vẫn mấp máy co rút
sau khi xuất tinh vương sâm húc sung sướng nằm cạnh cậu, từ góc độ này có thể nhìn thấy hai lỗ tai ửng hồng, chiếc cổ trắng nõn và tấm lưng mịn màng, nhìn ngắm thân thể đang thở phập phồng trước mặt mình
"anh yêu em" vương sâm húc đột nhiên quay sang thì thầm vào tai trương chiêu
"em chả yêu anh" bị vương sâm húc hành xác đến mệt nhừ, cậu quay sang lườm nguýt đối phương một phen
nghe vậy vương sâm húc chỉ cười ngờ nghệch rồi cúi đầu hôn gáy trương, mút lấy ngần cổ nõn nà kia. vuốt ve khắp thân thể cậu rồi xán lại gần hôn vào mắt một cái, mũi một cái, trán một cái, đến khi mọi bộ phận trên gương mặt trương chiêu đều bị hắn hôn mới dừng lại
một nụ hôn đong đầy tình ý, không mang theo chút dục vọng nào. vương sâm húc chỉ muốn trai những điều tốt đẹp nhất đến với bảo bối của hắn mà thôi
hắn quay sang ôm cậu vào lòng, thì thầm một câu mà chỉ cậu mới nghe thấy "vương sâm húc thật sự yêu em"
—
xấu hổ quá mai dậy mình beta nha 🥹😭
vài lời muốn nói : 😭 mình viết vẫn chưa ổn lắm, sếc cũng không phải là thế mạnh của mình nên còn lỗi ở đâu mong cả nhà bỏ qua.
mình edit hơi dở nên không muốn tìm trên lofter để up được nên muốn tự viết hơn. nhưng lại hôg có plot hay ý tưởng gì hết 🥹 nên nếu ai thít thể loại gì xin hãy recommend cho mình (nếu trong khả năng mình sẽ thực hiện) 💞 quyết tâm mỗi tháng 1-2 fic cho húc chiêu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro