Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8: Four

"Ừ. Là một thằng nhóc, Jimin à. Khiến anh đau lòng chết đi được."

"Ôi.."

"Anh đã buộc nó đến nhà cai nghiện cho thanh thiếu niên."

"Anh làm tốt lắm, Jungkook à." Jimin nhẹ nhàng nói. "Em mừng là anh đã cho nó một cơ hội làm lại cuộc đời thay vì cứ thế tống nó vào tù lúc này."

Chính là cảm giác này, cái cách mà Jimin khiến cậu rung động chỉ bởi một vài lời nhẹ nhàng đến thế. Từ nơi đau buồn nhẩt đến chỗ hạnh phúc nhất trong tâm hồn chỉ bằng một câu nói. Jungkook cảm thấy xung quanh giờ như một ly sâm panh, trắng xóa, sủi bọt lăn tăn.

"Em không sao chứ?"

"Lúc nãy anh đã hỏi em rồi cơ mà." Jimin đáp.

"Và em đã nói gì?"

"Em đã nói là em hoàn toàn ổn. Nhưng bây giờ em lại muốn nói thêm rằng em còn hơn cả ổn."

Hai má Jungkook đỏ bừng. Cậu cảm thấy mình có thể chết chìm trong lời nói của Jimin, trong Jimin. Chết đuối rồi chết cháy và chết, chết vì cái gì thì chẳng ai thèm quan tâm nữa.

"Anh lái đi đâu vậy?" Jimin hỏi, nhìn ra ngoài cửa sổ. "Đây đâu phải là đường về nhà em."

"Anh đưa em về nhà." Jungkook nghiến chặt quai hàm, căng thẳng bao trùm cả xe.

"Em biết, anh đã nói như vậy...nhưng..."

Jungkook hít một hơi thật sâu và nghiến chặt quai hàm. "Không, ý anh là anh sẽ đưa em về nhà."

Jungkook sợ hãi chờ đợi ở Jimin một mảy may kháng cự, một mảy may từ chối. Cậu chờ đợi những lời nói của mình ngấm vào Jimin.

Sự tĩnh tại và lặng yên hoàn toàn của Jimin khiến Jungkook biết rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.

If love is pain, then darling let's hurt tonight*

(*lời bài hát Let's hurt tonight-OneRepublic)

Họ lặng lẽ đi ngang qua sân. Đây là lần đầu tiên Jungkook đưa ai đó về nhà, ngoài một vài người bạn rất thân trước đây. Jungkook thật sự kinh hãi khi để Jimin bước vào thành trì cuối cùng của tim mình, vào nơi sâu kín nhất, an toàn nhất mà bản thân vất vả dựng lên. Hai người dừng lại trước cửa và Jungkook nhập mật mã khóa. Tay cậu run lên bần bật. Jimin cẩn trọng đặt một bàn tay lên khuỷu tay Jungkook.

"Này... Anh không cần phải..."

"Anh phải làm thế... cho chính anh." Jungkook thì thào, đẩy cửa bước vào. Rồi cậu hắng giọng. "Mời vào."

Jimin bước vào trong và bắt đầu cởi giày, trong khi Jungkook nhìn nhanh xung quanh, thở phào nhẹ nhõm khi mọi thứ đã đâu vào đấy. Cậu chẳng lo lắng chút nào về việc Jimin sẽ nghĩ tính ngăn nắp quá độ là một dạng bệnh thần kinh. Lúc này thì quan hệ giữa hai người còn cần vì chuyện bé tí đó mà lăn tăn làm gì. Jungkook quay lại với Jimin, cậu ấy đang nhìn Jungkook với cái nghiêng đầu tò mò. Jimin khoanh tay ép sát trước ngực, trái ngược với biểu cảm cởi mở trên khuôn mặt.

"Anh rất vui vì em đã đến đây." Jungkook thấp thỏm lẩm bẩm. Phòng khách tối om, cậu chưa bật đèn.

Trước lời Jungkook nói, Jimin hạ tay xuống, sự phòng thủ đã không còn. Jimin bấu chặt lấy cái áo khoác của Jungkook, cùng lúc với Jungkook đưa tay ôm choàng lấy cậu. Jimin ngã lưng vào tường và mang theo cả người kia.

Tay Jimin đưa lên nắm chặt sau đầu Jungkook, ngón tay chìm xuống rồi tạo thành nắm đấm trong từng lọn tóc mượt mà kia. Cơn đau nhè nhẹ kéo dài dọc sống lưng Jungkook, đến thẳng dương vật bên dưới, và cậu đã chuẩn bị tinh thần cho những nụ hôn của Jimin tấn công. Nhưng cả người Jungkook đã ướt đẫm, và ánh mắt của Jimin bị hút chặt vào mái tóc và quần áo ướt nhoẹt của người kia.

Đôi mày Jimin nhíu lại, sự lo lắng đang làm dịu đi sự nóng bỏng trong mắt. "Anh nên lau khô người trước đã."

Jungkook lắc đầu từ chối.

"Không ư?" Jimin hỏi.

"Không."

Jungkook lần mò dọc theo bức tường để bật công tắc và ánh sáng vàng tràn ngập căn phòng, đưa Jimin vào tầm mắt mình. Cậu nhìn, bị mê hoặc bởi một giọt nước mưa chảy dọc theo góc nhọn của xương gò má Jimin, rồi đến miệng, nơi nó lơ lửng trên môi dưới của người kia.

Của mình...

Jungkook hếch cằm Jimin lên, dùng lưỡi liếm giọt nước đó rồi nuốt xuống.

Jimin nhắm nghiền mắt, vòng tay qua cổ Jungkook và kéo cậu lại gần. Gió thổi lửa bùng lên, và môi họ kết hợp với nhau trong một nụ hôn mãnh liệt, lửa xóa sổ mọi thứ xung quanh Jungkook, tất cả biến mất cho đến khi chỉ còn lại Jimin. Cậu không còn cảm thấy lạnh nữa. Tất cả những gì Jungkook biết là hơi nóng ấm áp, tất cả những gì cậu cảm thấy là thèm muốn. Không có gì quan trọng nữa. Họ chỉ là hai người cô độc trên thế gian này đang hôn nhau, ngay cả thế giới lúc này cũng vì nụ hôn này mà thu hẹp lại, cô đọng lại, chuyển mình lại để hòa hợp giữa hai người. Jimin rùng mình, kéo Jungkook về phía mình.

"Chúng ta cần phải làm nóng người lên thôi. Em đang đông cứng lại kìa," Jungkook nói, trán cậu áp vào Jimin, răng hai người va vào nhau.

"Không." Jimin nói.

"Không ư?"

Jimin lắc đầu từ chối và nhắm mắt lại, vòng tay vẫn ôm lấy cổ Jungkook. Cả người cậu run lên nhưng vẫn mỉm cười, cơ thể cậu áp sát vào người Jungkook.

"Anh đang cương cứng kìa dù anh cũng đang rất lạnh," Jimin cười. "Anh nhất định rất thích em."

Jungkook biết tai mình có lẽ đang đỏ lên, nhưng cậu không quan tâm.

"Anh có bế em về phòng ngủ được không?"

Jungkook từ từ chớp mắt và cười toe toét. "Làm quái gì mà không được chứ."

Rồi cậu cúi xuống, trượt hai cánh tay của mình xuống dưới cặp mông săn chắc của Jimin. Hia cánh tay từ từ nâng lên và lưỡi lập tức liếm cái cổ thon dài cửa người kia, hương vị làn da của Jimin chạy thẳng vào ruột và dương vật bên dưới. Jimin nắm chặt tay, vòng chân qua eo Jungkook, tự động nhét dương vật đang cương cứng của mình vào giữa bụng mình và Jungkook. Cả hai đều thở hổn hển và rên rỉ khi Jimin siết chân và chà thật mạnh vào bụng Jungkook. Choáng váng, Jungkook loạng choạng bước vào phòng khách, vừa đi vừa mút nơi cổ Jimin. Cậu đã mất hết khả năng suy nghĩ và thậm chí không chắc mình có thể tìm thấy phòng ngủ hay không nữa. Jungkook thậm chí còn suýt đánh rơi người kia, tiếng rên rỉ lúc này hóa với tiếng gầm gừ trầm thấp trong cổ họng. Jungkook loạng choạng ngã xuống giường, ngã về phía sau, Jimin đè lên người cậu, miệng họ lại chạm vào nhau lần nữa. Không phải hôn, chỉ là chạm vào, môi mở ra ướt át, nóng hổi cùng với hơi thở hổn hển.

"Dường như em rất thích được anh bế nhỉ." Jungkook trêu chọc.

"Anh đoán đúng rồi đấy." Jimin khẳng định.

Những giọt nước từ tóc Jimin tí tách rơi xuống má Jungkook, cậu tự hỏi liệu rồi những giọt nước này có ngay lập tức bốc hơi không, da cậu đang nóng đến sốt bên dưới đây cơ mà. Trong khoảnh khắc, tất cả những gì còn vọng lại là âm thanh hơi thở của họ trở nên dồn dập khi hôn nhau, nụ hôn ngày càng sâu, nhưng cung ngày lại càng không còn đủ nữa. Jungkook vội vàng bật đèn trên bàn cạnh giường ngủ lên, làn da hai người được tắm táp trong ánh vàng dịu nhẹ. Bây giờ, chỉ còn những bàn tay mạnh bạo kéo toạt quần áo, những ngón tay lạnh lẽo đang tìm kiếm làn da trần trụi. Nhu cầu của Jungkook đối với Jimin ngày càng cấp thiết, nhưng Jungkook lại muốn đi thật chậm. Để thưởng thức từng giây. Miệng vẫn hôn, tay Jimin đã lần tới giữa hai đùi, vuốt ve nơi cương cứng như đá của Jungkook qua lớp quần còn chưa kịp cởi. Jungkook nghẹn thở khi Jimin rướn người lên, thúc eo của họ vào nhau. Dương vật của cậu đâm mạnh vào người Jimin và cả hai đều giật nảy mình. Đôi tay mạnh mẽ của Jimin rướn tới và nắm chặt lấy cánh tay, vuốt ve hai bên, rồi đến hông của Jungkook, bất cứ nơi nào cậu ấy có thể với tới nhưng dường như chỉ có thế là chưa đủ. Có quá nhiều lớp quần áo và Jimin đã rủa thầm trong bụng. Cậu trượt xuống bên dưới người Jungkook.

"Sao... Em đi đâu vậy?" Đôi tay Jungkook vội chạy theo Jimin, không muốn rời nhau dù chỉ một giây.

"Nằm lại đi." Jimin ra lệnh, kéo khóa quần Jungkook ra và kéo mạnh nó xuống cùng với chiếc quần lót, làm lộ ra toàn bộ nơi ấy của Jungkook.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro