Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

23. Hò hẹn


- Số của tôi?

- Vâng.
Cô bẽn lẽn cúi đầu thầm thì oán trách lương tâm.

- Để làm gì?

- Chuộc lỗi.

- Kim Jennie mà tôi biết chưa từng khéo nép như vậy. Không biết em đã làm gì có lỗi nhỉ?
Mark mỉm cười phấn khích, sự hạnh phúc ngập tràn trên khuôn mặt thanh tú của anh.

Trăng thanh, gió lặng, thời tiết hôm nay quả thật là đẹp, không phải mưa to gió lớn gì. Kim Jennie đây làm sao có thể bị thổi bay mất nhân cách như thế này  nhỉ? Rốt cuộc thì nàng ta đã làm gì?

Bộ dạng non nớt này của cô, đôi phần cũng không quen mắt.

- Không cần biết nhiều.
Cô buột miệng nói.

- À không, em xin lỗi sunbae. Sunbae đừng phốt em tội nghiệp.

- À! Là sợ bị tôi phốt sao?
Mark gật đầu lia lịa, thoáng hiểu sự tình, trên môi nở một nụ cười nham hiểm.

- Phốt vì cái gì kia chứ?

- K-không có gì?
Cô vội nói nhanh đến lẹo cả lưỡi.

Bầu không khí nhộn nhịp lên thấy lạ, chủ yếu là tiếng động của mấy cô cậu đứng ngoài ngóng phim hay.

- À rồi rồi.
Mark nói như anh hiểu chuyện lắm, nhưng thật ra chẳng có chút manh mối nào về cuộc trò chuyện kì cục này.

Anh ta là chỉ muốn trêu Jennie thôi.

- Sunbae nhớ ra chuyện rồi?

- Ủ ôi, chuyện này không đem ra phốt thì hơi phí.
Anh gãi cằm, tay chống lưng, cái giọng thì đanh đá thôi rồi.

- Đừng đừng nhá.
Cô lại hấp tấp chạy lại bịt miệng Mark. Tên xấu xa, xấu xa, xấu xa này, thật tức chết lên được.

Sự xấu xa của anh ta lặp lại ba lần cũng chưa nhấn mạnh được hết.

- Này.

Kim Jennie ấy, thật nguy hiểm quá đi mà! Cô ghé sát vào mặt anh, rất sát là đằng khác. Hơi thở ngày càng gay gắt, ngày càng dồn dập, anh đứng chết dí một chỗ. Bị tấn công một cách bất ngờ, Mark cũng chỉ có biết đờ người ra đấy mà thôi.

Cả thân thể ngọc ngà này dường như mềm nhũn nhùn nhùn ra, anh nhìn cô, cô cũng nhìn anh. Hai tay cô nắm lấy vạt áo.

- Cái vụ anh hôn tôi là sai! Là anh sai đấy, tôi không phốt anh cũng không nhé! Ok.
Cô giơ ngón trỏ lên, đẩy con người ta ra xa.

Cái này cũng phốt được sao?

- À mà.

- À mà cái chuyện tôi không chào "tiền bối" quý giá đây ở quán cà phê cũng đừng luôn.
Cô vừa nãy hùng hồ là thế, nay khép nép lại như con mèo nhỏ.

Kim Jennie, ừ thì cũng chỉ là con mèo nhỏ mà thôi.

- Vậy giờ em có thể xin số tiền bối được chứ?
Cô giơ mảnh giấy nhỏ và một cái bút bi đen, để xuống đầu ô tô.

Anh gật đầu.

Mỉm cười.

- Số tôi đây! Đừng có mà làm mất, tôi không cho lại đâu.

- Ai thèm chứ.
Cô quay người lại, giận dữ bước.

Thật bực quá xá, bực quá.

Cô bây giờ, như một quả bom nổ chậm, chỉ cần ai động vào là sẽ ngay lập tức phát điên lên đây.

Bước thật mạnh, thật mạnh để xả hết những cái nỗi bực mình này, Kim Jennie ta một mạch bước ra con đường chính to đùng phía trước.




- Kim Jennie, cẩn thận.

Một chút nhức nhối ở bên cánh tay, và một lực kéo mạnh mẽ về phía sau.

Cả người cô chao đảo quấn theo cái lực kéo ấy, đầu óc quay cuồng chưa hiểu cái gì đang diễn ra.

Bên tai văng vẳng tiếng chửi rủa ngày càng xa của bác tài trên chiếc xe tải hạng nặng đi sát ven đường.

Giờ cô mới nhận ra mình đang nằm gọn trong vòng tay ấm áp của ai kia, và vỡ lẽ ra tình huống nguy hiểm ban nãy.

Anh ta vừa cứu mình hay sao?

- Lại là em nợ tôi đấy Kim Jennie.







----

Sáng sớm lại chan hòa ươm đầy bên cửa sổ, một người tỉnh dậy mà lòng nhức nhối không thôi.

Kim Jennie đầu tóc bù xù, trên tay vẫn còn mảnh giấy cùng với những con số tưởng chừng như đang nhảy nhót. Đầu óc cô cũng đang múa may quay cuồng.

- Rốt cuộc mình hỏi anh ta số điện thoại để làm gì nhỉ?
Cô vò đầu bứt tai, lăn qua lăn lại trên chiếc giường mềm êm ái vô cùng.

Chẳng hiểu nổi nữa, và cũng không muốn hiểu.

Cô là đã suýt mất mạng đêm hôm qua rồi, cái thân xác này.

Nghĩ đến đây cô lấy tay ôm lấy bản thân mình, như để kiểm tra lại xem có đúng là mình vẫn còn đang sống hay không.

Bây giờ là mấy ra rồi nhỉ?

Cô cầm cái điện thoại lên. Cái ánh mắt ngơ ngơ ngác ngác này, đúng như lời Mark nói, chưa hề được thấy bao giờ.

Kim Jennie là trước giờ toàn lạnh lùng girlcrush mà thôi.

Kim Jennie là sành điệu, là thời trang chứ đâu có lôi thôi lếch thếch như thế này đâu?

Và còn cái bộ đồ ngủ bà thím này nữa, Jennie đã thề là cả đời dù có chết cũng không thèm sờ vào. Giờ đây...

Cô thành trò cười cho ba con người kia mất rồi.


- Ủ ôi, unnie có người iu rồi đừng bỏ chúng em nha.

- Unnie mặc trông như mẹ em á. Nhưng mà em thíchhhhhh.

- Mày giới thiệu cho chị một anh trong GOT7 đi kìa, có người iu rồi bỏ bạn bỏ bè là xử tử.


STOP PLEASE

Cô bịt tai, cố gắng không quan tâm đến ba con rối múa qua múa lại đằng sau lưng.

Cố gắng cắn lấy một miếng bánh mì mà cũng chẳng xong. Cô là giận lắm lắm rồi đấy.

- Thôi ngay được không?
Cô đập tay xuống bàn, mắt hằm hè như chuẩn bị ăn tươi nuốt sống.

- Em không hẹn hò với ai cả!

Im lặng.

Chết đứng.

Im lặng và chết đứng.

Ba con rối chết đứng và im lặng.

- Ơ...

- Em với anh ta không hẹn hò, đó là câu trả lời.
Và Kim Jennie mỉm cười mãn nguyện, thành công bịt khẩu rồi kaka.

Tưởng gì chứ chị em của cô chẳng qua cũng chỉ là mấy con hổ giấy, hù có một chút mà im re đến sợ. Là cô quá gắt hay họ quá nhát gan đây?


"Blackpink in your areaaaaaa"

- Chuông của em hả Jennie?

- Đáng yêu ghê.
Chaeyoung nhè nhẹ lên tiếng, nó sợ Kim Jennie từ trước rồi, chẳng dám nói thêm bất cứ điều gì chọc tức bà chị già này.

Cái sự quyền lực của người con gái này kể làm sao cho xiết.

- Kim Jennie ssi.
Lalisa lên tiếng.

- Hả?

- Chị có chắc là chị không hẹn hò không?
Nó cầm máy điện thoại lên.

- Chắc.

- Em không tin.
Nó giơ cái màn hình sáng chói lên.

Tin hay không thì tuỳ chứ?

Jisoo kiễng chân lên nhìn màn hình, tay đập bôm bốp xuống chiếc ghế sofa màu hồng trưng giữa sàn. Còn Park Chaeyoung bụp miệng cười hả hê.

Lalisa không hold được lăn qua lăn lại hét ầm ĩ.

Làm sao vậy chứ?

Cái gì?

Jennie tiến lại gần.

Một bước, hai bước

Mark sunbae: "Hôm nay hẹn hò tí không hậu bối?"

ANH CHẾT VỚI TÔI MARK YIEN TUAN.

Trời có đánh cô cũng không dám tin vào cái sự nhục nhã anh ta mang đến.

Hãy nói đây là một cơn ác mộng đi làm ơn!

Cứu rỗi linh hồn Kim Jennie với. Cô sắp chui xuống lỗ để đỡ nhục rồi.

- Không như mọi người nghĩ đâu.

- Không như...Em còn định biện minh sao Kim Jennie?
Jisoo cười lăm le, vỗ vỗ vào vai vài cái.


"Blackpink in your areaaaaaa"







"Mark sunbae : 10 phút nữa tôi có mặt, đừng có mà trốn, Kim Jennie."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro