C4
Chương 4: Nụ Hôn Tình Bạn
Đêm nay yên tĩnh một cách lạ thường.
Sau khi cả đội giải tán, chỉ còn Tiffany và Smoggy ở lại trong phòng máy, dọn dẹp vài thứ linh tinh trước khi đóng cửa. Không ai trong hai người vội về.
Tiếng bàn phím lách cách xen lẫn với ánh sáng mờ mờ từ màn hình máy tính, tạo nên một bầu không khí thoải mái nhưng cũng có chút gì đó... lửng lơ.
Tiffany dựa người vào bàn, gõ nhịp ngón tay lên bề mặt gỗ, mắt dán vào màn hình. "Anh nghĩ trận vừa rồi thế nào?"
Smoggy không lập tức trả lời. Anh tựa lưng vào ghế, mắt nửa khép nửa mở, như thể câu hỏi này không đáng để suy nghĩ quá nhiều. "Cũng ổn."
"Chỉ vậy thôi?" Cô liếc anh, nhướn mày.
Smoggy quay đầu nhìn cô, ánh mắt lười biếng nhưng sắc bén. "Muốn tôi nói gì?"
Tiffany nhún vai. "Ít ra cũng phải có chút cảm xúc chứ. Hôm nay team chơi hay mà."
Smoggy khẽ nhếch môi, ánh mắt không rõ có đang đồng tình hay không.
Tiffany nhìn anh một lúc, rồi đột nhiên nảy ra một ý tưởng thú vị.
Cô nghiêng đầu, cười nhẹ. "Này, Smoggy."
Anh không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn cô.
Tiffany chống cằm, giọng trầm trầm nhưng mang theo chút nghịch ngợm:
"Anh có tin vào tình bạn giữa nam và nữ không?"
Smoggy khẽ cau mày. "Tự nhiên hỏi vậy?"
"Thì tò mò thôi." Tiffany nhún vai, vẻ mặt có vẻ vô tư nhưng ánh mắt lại mang theo chút gì đó không rõ ràng.
Smoggy trầm mặc một lúc. "Chắc là có."
Tiffany híp mắt, cười đầy ẩn ý. "Vậy nếu có một cô gái hôn anh mà không có ý gì cả, thì đó vẫn là tình bạn chứ?"
Smoggy nhíu mày, nhìn cô như thể đang cố gắng đoán xem cô định làm gì. "Cô lại đang nghĩ ra trò gì nữa đây?"
Tiffany không trả lời.
Cô chỉ bất ngờ vươn người về phía trước, rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
Và rồi, trước khi Smoggy kịp phản ứng, cô đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi anh.
Chỉ thoáng qua.
Nhẹ đến mức gần như không để lại dấu vết.
Khoảnh khắc ấy ngắn ngủi nhưng cũng đủ để Smoggy hơi khựng lại, ánh mắt tối đi một chút.
Tiffany lùi lại, cười như thể không có gì xảy ra.
"Đó, vậy thôi." Cô vỗ tay một cái, như thể vừa hoàn thành một thí nghiệm thú vị.
Smoggy nhìn cô chằm chằm. "Tiffany."
Cô nghiêng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh. "Gì?"
"...Cô vừa làm cái gì?"
Tiffany nhướng mày, tỏ vẻ vô tội. "Một nụ hôn tình bạn thôi mà. Anh vừa nói là tin vào tình bạn giữa nam và nữ còn gì?"
Smoggy vẫn nhìn cô, không rõ là khó hiểu hay bất mãn. "Cô lúc nào cũng tùy tiện như vậy sao?"
Tiffany bật cười, chống cằm nhìn anh. "Không đâu. Chỉ với anh thôi."
Câu nói này khiến không khí giữa hai người đột nhiên trở nên lửng lơ một cách kỳ lạ.
Smoggy trầm mặc vài giây, ánh mắt khó đoán.
Anh không giận.
Nhưng cũng không cười.
Chỉ là một ánh nhìn rất sâu, như thể đang cố tìm ra thứ gì đó từ Tiffany.
Cô không tránh né.
Vẫn thản nhiên đối diện anh, như thể chuyện vừa rồi không hề có gì đặc biệt.
Cuối cùng, Smoggy khẽ nhếch môi. Một nụ cười nhàn nhạt, không rõ có ý gì.
Anh đứng dậy, vươn tay lấy áo khoác.
"Về thôi."
Tiffany chớp mắt. "Ơ, anh không phản ứng gì hết à?"
Smoggy lười biếng đáp: "Cô muốn tôi phản ứng thế nào?"
Tiffany cười rộ lên, đứng dậy theo. "Ít nhất cũng phải bất ngờ chứ."
Smoggy bước ra cửa, không quay đầu lại. "Tôi không dễ bị chọc như vậy đâu."
Tiffany lặng lẽ nhìn theo bóng lưng anh.
Không dễ bị chọc?
Cô nghiêng đầu, cười nhẹ.
Có thật không?
Hay chỉ là vì anh không muốn thừa nhận rằng giữa họ vừa có một khoảnh khắc không rõ ràng?
Cô không chắc.
Và có lẽ, Smoggy cũng không chắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro