[ bc x hhj ] " home "
• " Nếu em là nhà,
Anh sẽ không rời đi " •
" Hyune à, gần đây em có thấy mệt mỏi không?"
bang chan quay người về phía của hyunjin, hỏi em một câu bâng quơ, trong lúc hai người đang ngả lưng trên chiếc giường rộng rãi trong phòng của chan. hyunjin bé nhỏ của anh không đáp lại một câu trả lời nào trong suốt một quãng dài, làm chan tưởng như em đã thiếp đi. Rồi em ấy nhẹ nhàng quay người về hướng chan, để mặt đối mặt với anh. Em ấy cười khì, từng sợi tóc nhỏ nối đuôi nhau thả trôi tự do trên gương mặt ưa nhìn đáng yêu của em. Em đưa ngón tay lên, một cách nhỏ nhẹ chạm vào chóp mũi chan, véo nhẹ đầu mũi rồi lại khúc khích thả từng tiếng cười nhỏ. chan yên bình ngắm nhìn từng hành động trêu đùa của em, ánh mắt tràn đầy luyến tình. Anh chợt đưa đôi bàn tay lên nắm lấy bàn tay nghịch ngợm của em, siết chặt lấy từng ngón rồi đặt một dải các nụ hôn lên từng đầu ngón tay trắng nõn, nuột nà. Em ấy lặng lẽ nhìn chan, ánh mắt em say đắm men tình, mon men từng chút một tiến gần lại chan hơn. Ánh đèn đường xuyên qua khe hở nhỏ ngoài cửa sổ chiếu vào phòng anh, giữa ánh trăng đêm huyền ảo, chan và hyunjin nắm lấy tay nhau, sà vào lòng đối phương âu yếm từng chút một. Anh trao cho em ấy một nụ hôn phớt tựa như lông vũ cọ nhẹ qua má, anh ấy cười rồi ôm chầm lấy em, tay siết chặt lấy eo em, vùi đầu vào hõm cổ em, thưởng thức hương thơm nhung nhớ mà chỉ có mình em sở hữu.
hyunjin xinh đẹp của anh
hyunjin đáng yêu của anh
hyunjin yêu quý của anh
hyunjin tuyệt vời của anh
Anh chẳng thể ngừng yêu em. Anh muốn yêu em thật nhiều, anh muốn sát lại em thật gần, muốn âu yếm em thật lâu, muốn làm em an tâm trong từng chiếc ôm ấm áp mà anh trao cho em. hyunjin là tất cả đối với anh, em là người anh yêu, là món quà vô giá mà cuộc đời thương tình trao cho anh, là ngọn hải đăng ấm áp đưa con thuyền kiếm tìm tình yêu trong anh dập dìu trở về bờ, là "nhà" của anh, em là mái ấm của anh. Trong từng cú chạm anh dành cho em, chúng đều tràn ngập yêu thương nồng đượm, qua từng nụ hôn anh rải rác lên khắp thân thể em, chúng chất chứa sự mê muội không điểm dừng. Có lẽ anh đã sớm trao trả cả cuộc sống cho em, anh không nhớ tình yêu đó bắt nguồn từ khi nào, nhưng anh cảm thấy may mắn khi em lựa chọn anh làm bến đỗ an toàn cho em. hyunjin à, em là tất cả của anh, anh yêu em, chan yêu em.
Anh ấy mơ màng về những ân tình nồng đậm mà quên đi thực tại. Em ấy thấy anh lơ đãng, lại khúc khích véo nhẹ vào má anh, rồi lại xoa xoa nơi ấy một cách yêu chiều. Em nhẹ rướn người lên khỏi cánh tay to lớn đang ôm trọn lấy mình, nằm thẳng người đối mặt với anh. hyunjin ôm lấy gương mặt anh, thấy anh đưa đôi hàng mi lên ngắm nhìn mình, em liền nhẹ nhàng mà hôn lấy anh. Nụ hôn nồng đượm mà đắm say vô cùng, em trêu đùa cắn nhẹ lên môi dưới của anh, tiếp tục dùng chiếc lưỡi nhỏ hồng liếm qua bờ môi mềm mại của anh. chan như bị chuốc thuốc bỏ bùa, bất động trong nụ hôn rạo rực với em, anh chỉ có thể ôm em thật chặt và đón nhận tình yêu từ em. hyunjin vẫn tiếp tục dày vò đôi môi của người thương, em ấy mạnh mẽ luồn lưỡi vào trong miệng anh, giao thoa cùng nước bọt và môi lưỡi chan, họ quấn quýt lấy nhau, trao hết mọi yêu thương nhung nhớ vào nụ hôn ngọt ngào trong đêm đen. Anh ấy chồm người về phía em, một tay áp lên má em, một tay ôm chặt lấy eo em kéo em sát vào thân thể mình, miệng không ngừng dây dưa cùng hyunjin. Đôi môi em đỏ dày và căng mọng, chan thật lòng chỉ muốn nuốt trọn lấy đôi môi hồng hào ấy vào một ngày không xa. Anh đắm đuối trong biển tình với em, từng đợt xúc cảm mạnh mẽ dâng trào như đôi sóng vỗ bờ, thân nhiệt em và anh áp sát vào nhau, quấn luyến lấy nhau, đốt cháy hừng hực lên lửa tình đậm say. Em ấy bị dày vò bởi sự mạnh bạo và ham muốn của chan, khó khăn không thể thở được, liền muốn đẩy anh ra. chan tinh ý nhận ra sự khó chịu của người yêu nhỏ, anh nhẹ nhàng rời khỏi đôi môi bé yêu, cụng đầu vào trán em, ánh mắt lại một lần nữa đắm đuối dán vào hyunjin. Em ấy nhắm mắt thở hổn hển một cách khó nhọc, nhưng tay vẫn ôm cứng lấy cổ anh, lưu luyến không chịu buông tha.
Em ấy yêu anh lắm đấy anh có biết không?
bang chan của em
bang chan giỏi giang của em
bang chan tinh tế của em
bang chan tuyệt vời của em
Nếu anh coi em là "nhà", là mái ấm, em chính là xem anh như chỗ dựa vững chắc nhất. Anh là bờ vai của em, là linh hồn của em, mất anh đi, em sẽ chóng lẹ úa tàn như đoá hoa xinh tươi bị bỏ bê và quên lãng. Anh cho em sức sống, cho em đam mê, cho em hi vọng. Câu chuyện tình yêu này chưa bao giờ là đến từ một phía, nó luôn khởi nguồn từ hai bến đỗ con tim và kết nối với nhau tại điểm giao thoa của những linh hồn, tại nơi mà trái tim họ cùng chung một nhịp đập thổn thức. hyunjin yêu anh rất nhiều, chan à. Có anh ở bên em sẽ không bao giờ lo sợ, vì em biết rằng anh sẽ luôn bảo vệ em khỏi giông tố cuộc đời, anh sẽ bao bọc em trong lá chắn vững chãi của mình, yêu chiều trao cho em những lời an ủi ngọt ngào. Nên có lẽ, khi ở bên cạnh anh, em chẳng thể hiểu rõ được định nghĩa của cái "mệt mỏi" mà anh nói tới. Có anh bên cạnh, em không bao giờ mệt mỏi.
" Chan hyung, em không mệt, vì em có anh."
____
Fin.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro