
3 Zỗi 1000
Không chịu nghe máy.
Sơn gọi đến cháy máy vẫn không thấy Anh Khoa trả lời. Sáng chỉ mới cãi nhau có chút chuyện, em đã đá áo ba lỗ của gã đi chơi đâu mất.
20h45p
Huỳnh Sơn đứng ngồi chẳng yên, cuối cùng cũng phải nhờ đến sự trợ giúp, anh điện thẳng vào số trợ lý của em. Tiếng chuông reo 2 lượt, phải đến một lúc thì đầu máy bên kia mới lúng túng cất lời.
"Chi, gọi Khoa về liền giúp anh, có file trong EP của em ấy cần sửa gấp"
[Dạ để em đi gọi]
"Mà Khoa đi đâu vậy em?"
[Dạ đi gặp bạn cũ hay sao á anh]
Tiếng điện thoại hớt hải tắt máy. Bạn cũ? Hay người yêu cũ? Bình tĩnh nào, Sơn cố nghĩ thế, sự lo lắng kèm cơn nóng giận trong gã đang sôi sùng sục như dung nham tan chảy. Ban đầu là buông để em thoải mái dạo chơi bên ngoài cho nguội đi cơn giận, nhưng đi cho hết một ngày như thế thì hơi quá rồi.
Nếu giờ em không về, có khi gã sẽ làm lớn chuyện, vì hôm nay là kỉ niệm ngày yêu nhau của hai đứa.
Đáng lẽ gã không nên lớn tiếng. Mặc dù em không chịu ăn sáng, xém xĩu vì chế độ giảm cân quá siết. Sơn có lẽ vẫn không nên quát vào mặt em khi em cau có từ chối sự giúp đỡ. Sơn bóp nhẹ giữa mắt. Ngồi phịch xuống ghế bàn, ngửa cổ ra sau. Gã lo em sẽ buồn tủi, Sơn không muốn phá hỏng ngày kỷ niệm của em. Dù chẳng biết em còn nhớ hay không, nhưng từ những năm đầu gặp gỡ, Khoa đã mặc định ngày này là ngày "đặc biệt".
Khoa trở về với quần áo vẫn như cũ, em không thèm để tâm đến Sơn, một mạch đã bỏ đồ đạc bay vào phòng riêng. Sơn quay sang Trợ lý, Chi thở dài, đưa chìa khóa phòng cho anh rồi cất lời tạm biệt.
Cánh cửa phòng chậm rãi mở ra, dáng người nhỏ bé nằm gọn trên giường của cả hai. Sơn chậm rãi cởi áo khoác, giày dép bên ngoài song mới đóng cửa lại. Anh Khoa chưa ngủ, Sơn nhoài người lên giường, nhẹ nhàng hướng ánh mắt vào nơi em đang giấu mình trong gối nệm.
"Khoa?"
Người bên dưới run lên, ánh mắt ướt đẫm đã nhắm nghiền.
"Anh xin lỗi" "lỗi của anh
"..."
"anh sai rồi" Sơn vừa nói, vừa hôn vào tay em.
Khoa vẫn không trả lời. Người lại lân lân mùi rượu ngọt, Sơn vén áo lên trên ngực. Thấy dùng lời ngon ngọt không được, Gã đổi sang hành động. Môi lớn hôn lên đầu ti ửng hồng, tay còn lại nắn bóp bên ngực. Đôi tay thô lớn lả lướt từ từ leo xuống lưng quần em, kéo xuống bên dưới. Thấy em bắt đầu ú ớ, Sơn hứng khởi kéo chiếc quần dài vướng víu khỏi chiếc đùi trắng gợi cảm bên trong.
Gương mặt đỏ lự vẫn kiên quyết không mở mắt. Được lắm, là em lựa chọn, bố xin được chiều. Sơn rút chiếc khăn trên lưng quần ra, bịt ngang qua mắt em rồi thắt chặt.
Tiếp tới là hành động lùi xuống mút vào đùi, môi lưỡi hư hỏng m kéo xuống tận gót chân mềm. "Là em chọn không mở mắt, để bố xem em chịu được đến khi nào"
Một luồn kem lạnh chạm vào nơi lỗ nhỏ, hai ngón tay gã chậm rãi tiến vào, tiếp sau là một dây hồ lô kéo theo khiến Khoa giật lên ư ử. Hôm nay Huỳnh Sơn muốn thử sức chịu đựng, mặc dù đồ chơi tình dục với Khoa là rất đỗi mạo hiểm, nhưng đã bịt thì phải chơi cho tới.
3 Viên tròn được nối thành một dây kéo dài vào bên trong lỗ huyệt. Đôi chân trắng mềm bắt đầu ngọ nguậy, Sơn cầm app điều khiển, bấm nút, chỉ trong một nút đã khiến người Khoa nảy lên bần bật. Gã lấy một sợi dây mềm, cột tay em lại với nhau. Khi thấy mọi thứ đã dọn đều ra dĩa, Sơn mới cởi bỏ lớp vải trên người.
"Nếu bé không muốn mở lời, thì để anh mở cái lỗ bên dưới trước nhé"
"ư.."
Tiếng máy run nhẹ nhàng kêu lên cũng đủ làm gã kích thích, cơ thể trắng nõn nằm trên giường như con mồi chờ chực được ăn. Sơn cúi xuống cắn vào ngực em, tay bóp lấy bắp đùi mềm mại, gã cứ cắn mút từ nơi này tới nơi khác, trong lúc tốc độ run của chiếc máy ngày một tăng nhanh. Sơn nhìn lên mặt em, thích thú thả một nụ hôn vào môi nhỏ. Sơn lấy bao cao su đeo vào dương vật của mình, tay vạch nhẹ nơi lổ huyệt ấm nóng đang luống cuống với thứ kia. Không cho nó được di chuyển ra ngoài, Sơn nhồi thẳng đầu rắn chung với đồ chơi mà giã vào đáy thuyền. Khiến bụng Khoa trương phồng rõ rệt.
"ức.. ha.. Sơn.."
Gã cười nhếch mép, trả lời em bằng một nụ hôn sâu, môi lưỡi xoay tròn khi bên dưới liên tục nhấp nhô. Cơ thể tội nghiệp bị khỉ chúa giã như chày cối, từng đợt đâm sâu là từng tiếng dâm dục vang lên. Nước dâm chảy nhiều đến mức thứ đồ chơi kia cũng không bám nổi mà tuột ra, chỉ còn con hàng của bố và cái lỗ của con vẫn đang co thắt vì bị chơi đến phát khờ.
23h03p
Sơn đâm trần thằng con vào lỗ nhỏ lần nữa. Người bên dưới chân kẹp vào người gã, môi nhỏ thì thầm "Bố ơi.." Khoa khó khăn lên tiếng khi cơ thể vẫn còn thiếu không khí vì liên tục bị chèn ép.
"Bố đây.."
"Chúc mừng ngày của tụi mình"
Sơn chợt bừng tỉnh, gã kéo khăn bịt mắt ra, bên dưới là đôi mắt ngậm đầy nước đang nhìn anh đầy lấp lánh.
"hức.. sao thế, không tiếp à" Em cười.
"em"
"gì, đồ khỉ đột?" Gương mặt ngông ngênh nhếch lên nhìn gã, tay bị trói luồng qua đầu anh, kéo lại gần mình.
"Đụ em đi, chồng?"
"Là em nói đấy" Gã cười
Huỳnh Sơn mạnh bạo dập dương vật vào lỗ huyệt ẩm ướt, từ tiếng đẩy xen vào từng tiếng kêu rên tha thiết của Anh Khoa. Cơ thể quấn vào nhau, tương thích trộn lẫn giữa dục vọng. Khoa cười lên tươi tắn, đôi môi ngỡ ngàng trước từng cái di chuyển của anh.
"Em có muốn đứa nữa không?"
"Tầm này phải hai đứa"
Mông căng tròn đỏ rực lên, Sơn tăng tốc đẩy mạnh vào trong em. Một chốc đã bắn hết tinh dịch vào lỗ huyệt.
"ức.. em đùa mà!.."
"đùa muộn rồi"
Sơn dựng người em dậy, bản thân nằm bên dưới. Hai tay gã đặt lên đùi em. Nhoẻn miệng cười.
"nhún đi"
Tư thế này vào rất sâu, nhất là khi đã bắn vào người. Khoa khó khăn di chuyển để đỡ khó chịu. Gương mặt nhõng nhẽo nhìn chồng.
"Có thai đấy.."
"Anh nuôi, bé sợ à?"
Khoa chậm rãi nhún hông, cơ thể dâm đãng cọ vào người gã. Từng cái lên xuống dần nhanh hơn khi hai tay anh bóp cánh mông di chuyển. Em ưỡn người thở từng đợt gấp gáp. Cứ thế vồ vập vào sâu bên trong Anh Khoa.
Em sướng rơn người, rên rỉ nhún trên con hàng của anh.
"Nữa đi, nữa nào bé"
"ư.. hư... ức.."
"sướng quá.. bé muốn đứa nữa.. hức.."
Giã đến rã rời, không còn nhớ là bao lâu, chỉ còn nhớ khi tinh dịch ấm nóng lần nữa lấp đầy huyệt đạo. Anh Khoa cong người đón nhận rồi run rẩy gục vào vai anh. Sơn đưa tay ôm chặt em vào lòng, bàn tay êm đềm vỗ vào sau cổ.
"ổn rồi, bé" gã thở phào nhẹ nhõm. Ít ra thì hôm nay đã không kết thúc vô nghĩa.
Không có thai đâu, nhưng mai dậy cook nhạc là lại có đứa nữa đấy.
ĐM
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro