Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27


Nhóm người kế tiếp càng khiến Yerin ngẩn ngơ mất một lúc. Bởi vì nàng quá sáng chói, nhưng không phải là hào quang của xinh đẹp, mà là hào quang của tuấn tú. Tuy biết nàng là nữ sinh, nhưng vẫn không nhịn được khiến các cô gái vì nàng mà làm một chú hươu nhỏ nhảy loạn trong chốc lát.

Lễ phục màu trắng. Nhưng không phải nữ trang, mà là một bộ tây trang vô cùng hợp với dáng người. Mái tóc hơi dài có chút xoăn, là loại xoăn tự nhiên. Người này tuổi còn khá trẻ, rất được người ưa thích, kế toán - Jung Eunji. Bất quá Yerin không biết nhiều về nàng. Nhưng người bên cạnh nàng thì lại khá rõ.

Học cùng cấp với nàng,Park Hayoung, đồng thời còn từng một lần làm hội trưởng hội học sinh của học viên Buddy.

Tuy Yerin chưa lần nào tiến vào hội học sinh, nhưng dựa trên những lần tham gia đại hội thể dục thể thao, có từng hợp tác cùng Hayoung, cho nên xem như có quen biết. Hôm nay có thể nhìn thấy nàng ở đây, Yerin rất cao hứng.

Chỉ là nàng không ngờ, Hayoung vậy mà lại đi cùng Eunji. Các nàng quen nhau sao? Nhưng mà ngẫm lại cũng thấy đúng, trước đây Eunji từng là thành viên của hội học sinh, nếu đã từng làm việc cùng nhau, có biết nhau cũng không có gì kỳ quái... nhưng mà làm bạn đồng hành thì...Điểm đó Yerin vẫn chưa rõ.

Bản thân Eunji có một loại hào quang rất mạnh. Nàng vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Mà cũng đúng, ở trường hợp này, con gái ăn mặc giống như Eunji... dù sao cũng rất ít. 

Tạo hình của Hayoung khá đáng yêu và thoải mái, đứng bên cạnh Eunji, thật có một loại cảm giác trai tài gái sắc. Chỉ là... Eunji, rõ ràng là nữ.

Yerin cảm thấy mình nhất định đã điên rồi, lẽ nào nàng thật sự là đồng tính nhưng hai mươi mấy năm nay lại không biết? Tại sao lúc này nàng thấy từng đôi đi vào đây, đều giống Les? Đều có quan hệ mờ ám?

Yerin tự mình chán ghét bản thân. Nàng thậm chí còn cảm thấy, bản thân huyễn các mỹ nữ đến đây, là một loại không tôn trọng.

Cho nên lúc này, Yerin chuồn mất. Nàng chuồn tới góc phòng, uống nước trái cây cùng Sowon.

"Không phải cậu đang làm việc sao? Không đi tiếp đãi khách, chạy đến chỗ tớ... không sợ bị mèo chiêu tài của cậu trừ lương?" Sowon vẫn là bộ dạng kia, tâm tình không thể nói là tốt cũng không thể nói là xấu, đang cầm ly nước trái cây vênh vênh tự đắc uống.

Yerin đang cầm ly nước trái cây, vừa uống vừa nói: "Chẳng lẽ tớ không thể nghỉ ngơi một lát sao?" Khẩu khí nghe như sắp chết.

Sowon có chút buồn rầu nhìn Yerin. "Cậu làm sao vậy? Nửa chết nửa sống."

"Bởi vì tớ đói bụng." Lấy một cái cớ cẩu huyết đến nỗi người tự nói ra câu này cũng muốn tự tát chính mình.

"Không có ai cấm cậu ăn. Đã đói bụng thì kiếm gì ăn đi." Sowon muốn xem thường.

"Tớ đang ăn nha." Yerin tiếp tục uống nước trái cây, ánh mắt nhìn về phía Sinb.

Lẽ nào lúc cậu đói bụng, thì dựa vào nước trái cây để sống qua ngày? Sowon vẫn giữ việc hành động như Yerin, nên nàng cũng nghiêng đầu, hướng về nơi tầm nhìn Yerin.

Sinb đã nói chuyện với Hana xong, đang tiếp đãi người khách khác. Bất quá người khách này khác với những người trước, là một người con trai.

Được rồi, phải thừa nhận là vấn đề này vô cùng ngốc. Tuy rằng khách đến hội trường rất nhiều, nhưng thật ra cũng có hai loại người, nam giới và nữ giới. Đương nhiên trong hội trường không có thể nào chỉ có nữ tham gia, cho nên gặp phải vị khách là nam giới cũng là chuyện bình thường.

Cho nên tình huống này căn bản không có vấn đề gì, vấn đề duy nhất là ở chỗ... Sinb đang nói chuyện cùng hắn. Nhưng dù sao, trò chuyện cũng không có gì không đúng. Người đã đến, thân là chủ, đương nhiên phải nói chuyện vài câu với đối phương mới không thất lễ đúng không?

Vì vậy, không cách nào tìm được một cái cớ để chối bỏ, sở dĩ Sowon lại chú ý người con trai này thật ra là bởi vì, biểu tình hiện tại của Yerin rất không bình thường.

Cứ nhìn chằm chằm đối phương như vậy —— chính là người con trai kia, biểu tình này sẽ khiến người khác sản sinh ra rất nhiều hiểu lầm, một là, Yerin đang thầm mến người con trai này, cho nên khi thấy hắn nói chuyện cùng người con gái khác liền thấy rất mất hứng. Hoặc là, người con trai này có thể là bạn trai cũ của Yerin, đã chia tay, cho nên hiện tại Yerin nhìn thấy hắn liền vô cùng mất hứng. Thế nhưng Sowon biết, Yerin không nghiêng về bất cứ lý luận nào ở trên.

"Hâm mộ, đố kị à?" Sowon lo lắng, mở miệng đổ dầu vào lửa.

"Quái, tớ không có biết người đó, tại sao tớ lại hâm mộ mèo chiêu tài? Tớ tuyệt nhiên không thích người đó nha? Sao lại nói là đố kị." Có người thốt lên lời nói dối, da mặt dày đúng là dày như thế.

Sowon thiếu chút nữa dùng sức tát tới. Chúng ta quen biết lâu như vậy rồi, còn nói dối trước mặt tớ không cảm thấy thất đức hả?

"Cậu định cứ như vậy giả bộ ngốc nữa sao?"

Yerin lộ ra bộ dáng  ngốc nghếch. Sowon hận không thể cứ như vậy tát một cái vào đầu Yerin.

"Sinb và người con trai đó đứng chung với nhau thật xứng đôi. Trai tài gái sắc." Nhưng Sowon không đánh, chỉ thong thả nói như vậy.

Nhưng Yerin lại vì câu này mà nổi giận, đứng bật dậy, hét lên: "Xứng chỗ nào?! Một chút cũng không xứng!" Hành động của nàng rước tới không ít sự chú ý của những người trong hội trường.

"Cậu nóng cái gì, chuyện của người khác, liên quan gì tới cậu?" Sowon lạnh lùng nói như vậy, bị người khác nhìn chăm chú, đem toàn bộ ánh mắt của họ biến thành ánh mắt sùng bái, hoàn toàn không bị áp lực.

"..." Yerin nghẹn lời.

"..."

"Chỉ là tớ thấy một con khủng long, cho nên khó chịu." Nàng nói.

"Khủng long đâu, tới được đây, đa số không thể nào là khủng long." Sowon nói, lời nàng nói đều là sự thật.

"Nhưng mà tớ vẫn cảm thấy không xứng!" Yerin hậm hực.

"... Xì, không xứng thì không xứng, nhưng cũng không phải việc cậu có thể quyết định, cậu tức giận làm gì?" Liếc mắt.

"Là chuyện của tớ." Quay đầu, tiếp tục nhìn đôi nam nữ ngoài cửa. Nếu như, nàng là con trai, hoặc là, Sinb không phải là con gái, thì tốt rồi. Yerin nhìn Sinb đứng ngoài cửa, đột nhiên buồn bã nghĩ.

"Thích Sinb đúng không." Đột nhiên Sowon nói.

"Đương nhiên thích nha, người tớ thích cũng khá nhiều." Ngây ngốc đáp.

"Jung Yerin... cậu cứ tiếp tục giả ngu đi, nếu như cậu thấy làm vậy sẽ có kết quả, thì cứ giả ngu đi."

"Có rất nhiều việc, dù cậu đã hiểu rõ, nhưng cũng không có ít gì đúng không?" Đột nhiên Yerin nói, nàng nhìn Sinb, lời nói có chút thương cảm. Nàng rất ít khi thương cảm, nàng luôn tràn đầy hy vọng với mọi chuyện, chỉ khi nàng cảm thấy thật sự vô vọng, mới có thể trở nên thương cảm.

Đột nhiên Sowon nổi giận. Nàng rất muốn nói gì, nhưng phát hiện bản thân lại không có lời nào có thể phản bác. Dù sao lời Yerin nói, cũng là sự thật, nhưng nàng vẫn tức giận, không hiểu tại sao, chỉ đột nhiên. "Nhưng cậu cứ cố gắng giả tạo như thế, có thể giải quyết được gì?" Nàng nói, dừng một chút. "... Ít nhất là tớ sẽ không ghét bỏ cậu."

Yerin vì lời này, mà cả người chấn động như bị Thiên Lôi đánh trúng.

"Ngay cả người khác cậu cũng không lừa được, vậy mà lại vọng tưởng lừa dối được chính mình sao Jung Yerin." Nàng thừa nhận, vừa nghĩ đến đứa bạn của mình lại nói nàng đem lòng thích một người con gái, thật có chút khiếp sợ, nhưng dù sao đó cũng không phải là chuyện không thể chấp nhận, trái ngược với chuyện này, điều nàng không nhìn thấy hy vọng nhất, chính là Jung Yerin của hiện tại. Vọng tưởng giả ngốc, cái gì cũng không biết cái gì cũng không đối mặt.

Yerin hung hăng uống cạn ly nước trong tay, đột nhiên buông mạnh xuống, chạy vọt ra cửa.

"Yerin ?" Sowon đột nhiên cảm thấy lạ, vừa chuyển đầu. Lại nhìn thấy Sinb bị người con trai kia kéo tay.

Nàng đưa mắt đến bên kia, chỉ thấy Yerin gấp rút chạy đến, vội vội vàng vàng ngăn cản người con trai kia nắm lấy tay Sinb. Dường như đang tranh cãi cái gì đó. Dường như Sinb có chút tức giận, cau mày, sau đó nàng mở miệng, dường như muốn quát Yerin dừng lại, nàng cũng đã mở miệng, nhưng về phần nàng nói gì, Sowon không nghe được, lại thấy Yerin kéo Sinb rời đi, để lại người con trai, vẻ mặt không muốn đứng ở đây nữa.

Bất chợt Sowon cảm thấy tất cả mọi chuyện đều thông suốt, sự hậm hực ban đầu cũng vì vậy mà biến mất. Bạn của mình có thể đạt được hạnh phúc đương nhiên là chuyện nàng vẫn luôn hy vọng. Nhưng rồi đột nhiên lại cảm thấy, thứ gì đó nguyên bản là của mình, vậy mà bỗng chốc biến mất, như trở thành của người khác, loại cảm giác này, có chút cô đơn, có chút khó chịu.

Sowon cảm khái: Ai nói chỉ có ái tính mới làm người khác biết ghen tuông? Chỉ cần tình cảm đủ sâu, tình thân, tình bạn cũng sẽ như vậy.

Hội trường vẫn náo nhiệt, dù cho Sinb có bị Yerin kéo đi, khách vẫn không ngừng đến, Yewon thay thế Sinb  ra tiếp đón.

Lần này không chỉ Yewon đi tiếp đón khách, ngay cả người của các gia tộc cũng giúp một tay, Hana vừa vào hội trường, thì thấy có người đến, vì vậy liền mang Chomi theo, cùng nhau ra đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro