10. Sinh con
Đã quá ngày dự sinh một tuần. Tú và Minh đã thử hết tất cả những biện pháp dân gian mà họ tìm thấy trên mạng. Minh không muốn sinh mổ, thứ nhất vì anh khá tự tin về sức khỏe và cơ thể dẻo dai mình, thứ hai là theo tìm hiểu thì sinh thường sẽ tốt cho đứa bé hơn.
Cả một tuần nay Tú đều nấu đồ ăn cay nóng cho bữa tối, hai người cũng đã thử ngâm bồn nước nóng, uống nước dứa, ăn chè mè đen và rất nhiều cách mẹo khác. Đứa bé vẫn ở lì trong bụng Minh chưa có ý định muốn chui ra. Hai người quyết định nếu cuối tuần này không có dấu hiệu trở dạ thì sang tuần sau sẽ sinh mổ.
"Còn một biện pháp nữa mình chưa thử." Minh nằm trên nghiêng trên chiếc gối bầu, cố gắng tìm một tư thế thoải mái. Cái bụng bầu của anh đã quá lớn, toàn da bụng căng ra, xuất hiện những vết rạn trắng nhỏ dưới chân bụng. Chân anh trở lên sưng phù mỗi khi anh đứng quá lâu và lưng anh thì lúc nào cũng nhức mỏi. Anh không thể chịu đựng thêm được nữa, đứa bé này cần chào đời trong cuối tuần này.
"Là gì ạ?" Tú đang tất bật ép nước dứa trong bếp, nhìn ra sô pha chỗ Minh đang nằm xem tivi.
"Làm tình. Làm tình có thể kích thích quá trình trở dạ diễn ra."
Tú chăm chú nhìn gương mặt nghiêm túc của Minh. Những tháng cuối thai kỳ, hai người vô cùng cẩn thận, đa phần là Tú sẽ dùng miệng hoặc dùng tay giúp anh giải phóng, cậu không dám mạo hiểm đút vào, sợ sẽ ảnh hưởng đến em bé. Mặc dù chiếc bụng to căng tròn và cơ thể Minh lúc nào cũng làm cậu nứng hơn bao giờ hết.
"Anh nói thật đấy!" Minh nhổm người dậy, anh đỡ chiếc bụng khổng lồ của mình để ngồi dậy khỏi ghế sô pha một cách chật vật. Tiến đến bàn bếp nơi Tú đang đứng, anh ôm lấy cậu từ phía sau, đầu gục vào hõm vai cậu, tay lần mò xuống dưới lớp tạp dề màu đỏ sờ vào trong chiếc quần đùi cậu mặc.
Khó khăn lắm Minh mới tìm được đúng chỗ, do chiếc bụng quá khổ của anh ngăn cách anh và Tú, thậm chí anh còn chẳng thể ôm cậu một vòng tay. Sờ đến dương vật trong quần Tú, anh xoay người cậu lại, từ từ hạ thấp thân mình, cái bụng dường như trĩu xuống dưới hơi nữa. Anh liếm láp xung quanh, cảm nhận con cặc của Tú dần dần cương cứng lên trong miệng mình. Tú chẳng bao giờ từ chối được khi anh bắt đầu.
"Thôi được rồi. Nhanh thôi nhé anh!"
Tú đỡ Minh đứng dậy, ra hiệu cho anh chống tay vào bàn bếp, cong mông về phía sau, để lộ ra lỗ hậu đã rỉ nước từ bao giờ. Tú nhẹ nhàng trượt một ngón tay vào, cảm nhận được cơ thể anh đang khao khát hút lấy mình, thêm một ngón tay nữa, cào nhẹ vào điểm nhô ra trong cơ thể anh, rồi rút tay về, nghe được những tiếng rên ngân nga của anh.
Cậu vòng tay qua đỡ chiếc bụng nặng trĩu của anh lên, một tay cầm lấy con cặc đã cứng ngắc của mình, trượt vào trong anh.
"Ah..." Minh rên lên, anh lắc lư hông theo từng nhịp đẩy nhẹ nhàng của Tú. Anh biết cậu đang kiềm chế, nhưng như này cũng đủ làm anh sướng vô cùng. Con cặc của Tú đang lấp đầy bên trong anh, nóng bỏng và chặt chẽ. Chẳng đợi được bao lâu, dương vật phía trước Minh đã xuất ra một dòng tinh đặc sệt. Hai đầu vú của anh cũng phun ra chất lỏng màu trắng sữa.
"Vãi... Anh chảy sữa."
"Ahhhh... Bú đi..."
Minh xoay người, anh dí đầu Tú vào bầu ngực đã nhô cao của mình. Ngón tay anh đan xen trong mái tóc rối bù của chàng trai trẻ, cảm nhận đầu lưỡi ấm áp lướt qua đầu vú nhạy cảm của mình, khiến cả người anh run lên như bị điện giật.
Tú cố gắng kìm lại mong muốn thúc những cú thật mạnh. Bên trong của anh như bóp chặt dương vật cậu, vậy mà sắp tới lại có một đứa bé sinh ra từ đây, kì diệu quá.
"Chờ anh sinh con xong, em sẽ chịch anh tơi bời."
Trong cơn sung sướng vì được thỏa mãn, những con co thắt giả trong mấy tuần gần đây cũng như dịu lại, cảm giác chiếc bụng cũng nhẹ đi vài phần. Tú giúp Minh tắm rửa xong, anh chìm vào giấc ngủ ngon nhất trong tuần.
Cơn gò cứng ở bụng làm Minh thức giấc, đau quá. Anh nhìn Tú vẫn nằm ngủ ngon bên cạnh, mấy giờ rồi nhỉ. Đồng hồ đầu giường chỉ một giờ sáng, ngoài trời vẫn tối đen như mực. Minh nhắm mắt lại, cố gắng để ngủ thêm một vài giờ nữa.
"Uhmm..."
Những cơn co thắt xuất hiện thường xuyên hơn, đau đớn khiến Minh phải rên lên những tiếng rên khe khẽ, anh không muốn đánh thức Tú. Lúc này Minh mới nhận ra mình sắp đẻ. Anh đã được học cách tính thời gian, những con gò đang cách nhau hai mươi phút, còn lâu anh mới sinh. Cảm giác đau đớn vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của anh.
Những cơn gò ngày càng dài ra, khoảng cách giữ chúng được thu hẹp lại. Đến sáu giờ sáng, cả người anh đã bao phủ một lớp mồ hôi mỏng trên làn da màu đồng. Cảm giác xương cốt trong người rã rời ra cả, như có một chiếc xe đã cán qua người anh.
"Tú! Anh nghĩ là cách đó hiệu nghiệm rồi!" Anh vỗ nhẹ vào vai cậu thanh niên đang ngủ ngon bên cạnh.
"Cách gì cơ?" Tú ngái ngủ, cậu xoay người sang phía còn lại với ý định ngủ tiếp.
"Làm tình ý. Anh đau đẻ rồi!"
"Hả?" Tú bật dậy, nhìn thấy trán Minh đang nhăn lại vì những cơn đau. Cậu bắt đầu hoảng loạn, nhanh chóng mặt quần áo ngoài, túm lấy giỏ đồ đã chuẩn bị sẵn và chìa khóa xe.
"Khoan đã. Anh muốn đi vệ sinh."
Minh cố gắng ngồi dậy khỏi giường. Bụng anh đau đơn như có ai khuấy đảo bên trong, các cơn co thắt ngày càng gần nhau. Anh nhẩm tính, chỉ cách nhau tầm một đến hai phút.
Tú đỡ Minh đứng dậy để đi vệ sinh. Anh vịn vào tay cậu để bước xuống giường. Ngay khoảng khắc hai chân anh chạm đất, một cơn đau khắc lại ấp tới, anh gập người, cong mông ra sau, rồi ngồi từ từ xuống theo tư thế squat. Chiếc bụng anh đã hạ xuống rất thấp, gần chạm mặt sàn.
"Ahhh... ah..."
Tú và Minh đều đã học lớp tiền sản. Cậu ngồi xuống bên cạnh, dặn anh thở đều, xoa lưng cho anh.
"Oh... Đau vãiii"
Cơn đau qua đi, anh dần dần đứng lên nương theo tay Tú. Vừa đi được hai bước tiến đến nhà vệ sinh, một tiếng póc nhỏ vang lên, quần Minh ướt nhẹp.
"Anh đái dầm à?"
"Ngu à... Ah... Anh vỡ ối rồi..." Nước bên dưới tuôn ra như suối, cơn đau làm Minh muốn đấm vào mặt Tú khi thốt ra câu hỏi đó trong hoàn cảnh này. Cảm giác bỏng rát ở phía dưới làm anh phát điên. Đứa bé đã trượt xuống rất thấp rồi, xương chậu của Minh bị banh ra làm anh không thể đi thẳng hàng được nữa.
Trong cơn hoảng loạn, Tú dìu Minh xuống hai tầng cầu thang để đi đẻ. Từng bước chân làm người Minh rã rời, cả đầu anh như ong lên, cảm giác đứa bé đang thúc giục muốn ra đời.
Khó khăn lắm hai người mới ra đến xe, vừa ngồi lên ghế lái phụ, Minh đã muốn rặn xuống, cảm giác mãnh liệt khiến anh gần như không thể cưỡng lại.
"Mẹ, anh muốn rặn vãi. Ah..."
"Đừng rặn ở đây. Anh cố lên, sắp đến bệnh viện rồi."
Tú gác hai chân lên phía trước ô tô, cố ngăn lại cảm giác muốn rặn xuống, mặt anh đỏ bừng. Phía dưới căng chướng bỏng rát vô cùng.
"Ahhh... Nó sắp ra..." Cảm nhận được đứa bé đang tụt xuống sản đạo, Minh hét lên, cả người anh ướt nhẹp bởi mồ hôi. Con đường hai mươi phút đến bệnh viên hôm nay như dài cả thế kỉ. Minh không thể nhịn được nữa, anh rặn xuống một hơi dài.
"Ahhhhhhhhhhhh... ah... ah...!"
Tú ngồi bên cạnh, mặt cậu tái xanh, cố gắng hết sức để tập trung lái xe. Nghe thấy từng tiếng rên và nhịp thở của Minh, cậu nhấn ga tăng tốc nhanh hơn nữa.
Minh nhổm mông dậy khỏi ghế, cảm giác căng chướng phía dưới làm anh không thể ngồi xuống được nữa. Đưa tay xuống phía dưới của mình, xuyên qua lớp dịch nhầy và máu loãng, anh sờ thấy được vật cứng cứng đang giãn căng lỗ hậu của anh.
"Địt mẹ! Đéo kịp rồi... Ah... Dừng lại đi." Anh túm lấy thành ghế, nương theo cơn co thắt rặn một hơi xuống, cảm nhận đầu đứa bé nhô ra nhiều hơn. Nếu biết đẻ nhanh thế này, anh đã đánh thức Tú dậy đi bệnh viên ngay từ cơn co thắt đầu tiên.
Cổng bệnh viện đã ở trước mắt, Tú đánh lái vào lề, cậu hốt hoảng nhìn gương mặt đỏ bừng vì rặn đỏ của Minh, giúp anh tụt chiếc quần nỉ màu xám xuống.
Đập vào mắt cậu là dương vật bán cương của anh đang co lên, áp vào chiếc bụng bầu to đùng. Phía bên dưới hai hòn bi, lỗ hậu của anh sưng đỏ, bị kéo căng ra, nhìn thấy màu đen của tóc máu.
"Em thấy đầu con rồi."
"Đỡ nó... Ahhhhhhh..."
Minh gác một chân lên vai Tú. Anh tạm quên đi cơn đau, chỉ muốn rặn mạnh nhất có thể. Tú cầm lấy tay anh, hôn lên mặt anh động viên anh cố gắng.
"Ugrhhhhhhhhhhhh..."
Póc. Sau cú dặn dài của anh, đầu đứa bé đã ra ngoài kèm theo nước ối. Tiếng rên của anh vang vọng khắp trong xe. Mọi đau đớn hiển hiện hết trên đôi lông màu nhíu chặt lại của Minh.
"Cố lên anh, một lần rặn nữa thôi."
Tú trở thành bác sĩ đỡ đẻ bất đắc dĩ, cậu đỡ lấy đầu con, theo cơn rặn của Minh nhẹ nhàng kéo vai con ra ngoài.
"Ugrhh... Địt mẹeeeeeee, đau vãi. Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhh..."
Một cú rặn dài khắc, đứa bé trôi tuột nằm gọn trong vòng tay Tú. Minh cạn kiệt sức lực, anh ngửa người ra sau, mệt mỏi nhắm mắt lại. Anh vừa đẻ con xong, anh vừa đẻ một đứa con cho Tú. Tú đặt em bé vào lòng Minh, dây rốn vẫn gắn kết hai người chặt chẽ. Cậu lái xe thẳng vào khoa cấp cứu.
Sau khi làm kiểm tra tổng quát, em bé được đưa đi tắm. Minh nằm trên giường bệnh, Tú giúp anh xoa lưng để anh chìm vào giấc ngủ.
"Anh giỏi vãi. Anh đẻ em bé rồi. Thằng bé nhìn như con khỉ con." Tú cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên mắt Minh.
"Đứa bé mới sinh nào cũng xấu mà."
"Mẹ em bảo hồi em mới đẻ cũng xinh trai lắm, bụ bẫm bế đầm tay. Anh còn đau nhiều không?"
"Vẫn đau, cả người mỏi nhừ."
"Để em xoa bóp cho anh nhé." Tú đã học được cách mát xa cho người mới sinh, tay cậu khéo léo lướt đi trên cơ thể Minh, khiến anh thoải mái.
Cô y tá gõ cửa, đẩy em bé vào. Tú nhìn Minh, anh đang chăm chú nhìn em bé. Một nhà ba người.
"Nhưng em muốn có con gái."
"Được, anh sẽ đẻ cho em hai đứa con gái luôn haha."
Ngoài cửa sổ phòng bệnh viện, cây cổ thụ nở hoa đỏ rực cả góc trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro