Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bạch Long Giáng Thế

Tiêu Chiến 1 mạch đi sâu vào con đường mòn rực lửa , cả người ửng đỏ như than hồng trên bếp lò .
Xiêm y bên ngoài bị cởi bỏ , ném đi vì quá nóng .
Y cứ vậy từng bước nặng nhọc đi mãi , đi mãi.... đến lúc tưởng như gục ngã thì rốt cuộc cũng thoát ra khỏi biển lửa chết người kia .

Thật ko ngờ đến , phía bên kia lối đi lại là điểm cuối của hang động .
Xung quanh vách đá bao phủ , chính giữa là 1 hồ nước lớn duy nhất .

" nước...."

Tiêu Chiến thở ra nặng nhọc , lại gần hồ nước , đem 1 chân thọc xuống .
----- ưm... thật lạnh . Ngươi mau đến a.... Nhất Bác....

Tiêu Chiến cong cong khóe môi , mắt nhắm lại , nghiêng người ngã xuống hồ nước lạnh lẽo
-----------------------------------------------

Triệu Phổ gấp gáp chạy theo sau tân Hoàng Đế nhà mình , sau lưng ko ngừng đổ mồ hôi lạnh ---- người kia ko quản thứ gì đang chờ đợi , 1 mực muốn tìm ái nhân của hắn .
Sát khí lan tỏa rõ rệt , bao phủ khắp người 1 luồng hắc ám .

Lâm Nguyệt Nhi canh giữ nơi cửa động , chỉ kịp nhìn thấy 1 thân hắc sắc lao đến .

" aaaaa.... hự ....! "

" nữ nhân đáng chết !!! "
Vương Nhất Bác hung hãn siết cổ nàng ta , ném mạnh sang 1 bên .

Lâm Nguyệt Nhi bị ném vào vách đá chỉ kịp hét lên 1 tiếng liền im bặt.... 2 mắt trợn ngược, thân người co giật , tắt thở .

Quét ánh mắt băng lãnh vào hang động tối om , Vương Nhất Bác xuất kiếm --- phóng thẳng vào trong .

** VÚT ! VÚT ! KEENG!!! "

" !!! "

Nan nhân bí ẩn giật mình vì tiếng động lạ , đến khi nhìn rõ là gì thì ngây ngẩn cả người .
Triệu Thanh mở to mắt nhìn lưỡi kiếm sáng loáng cắm sâu nữa thân vào vách hang động ----- là Hắc Phong ! Ngũ Đệ ?!

" chuyện gì xảy ra vậy ? "

Câu hỏi đưa ra liền có đáp án .
" muốn biết thì để ta nói cho nghe ! "

" ..... "

Vương Nhất Bác vô thanh vô thức xuất hiện sau lưng nam nhân kia .
" .....ngày này năm sau , chính là ngày giỗ của ngươi !! "

Chưởng phong mang theo nội kình mạnh mẽ tung ra , nam nhân xoay người tiếp chưởng .
2 cỗ nội kình mạnh mẽ dao động , khí tức cường đại lan tỏa mọi ngóc ngách .

" ha , sớm nghe nói Đại Tướng Quân của Đại Tống thiên hạ vô song . Đúng là trăm nghe ko bằng mắt thấy . "

Triệu Thanh nhận biết thế sự ko ổn , bước chân lui dần về phía sau .

** BỊCH !! **

" ..... "

Triệu Thanh khẽ giật mình , lưng hắn vừa mới va phải cái gì đó --- là người sao ?

" tam Hoàng Tử a , tiệc vui chưa tàn mà người muốn đi đâu ? "

" TRIỆU PHỔ ! "
Triệu Thanh xoay lại trừng mắt .
" ngươi nghĩ cản được ta sao ? "

Triệu Phổ nhướn mi .
" thỉnh giáo a ! "

Dứt lời liền xuất ra bảo đao , 1 đạo ánh sáng đỏ sậm lóe lên .
Đao kia hoa văn chạy dọc , đường nét phức tạp cổ kính . Quanh năm hữu Tướng Quân dùng nó chém giết nơi chiến trường, khí tức tỏa ra mang đậm mùi chết chóc .

Triệu Thanh nhanh chân tránh đi 1 đao của Triệu Phổ bổ tới .
Dùng đoản kiếm đánh trả nơi yết hầu của đối phương .
Triệu Phổ lùi 1 bước , xoay tay quẹt đao ngang qua .
Triệu Thanh giật mình né sang bên , vẫn là đao kia quá nhanh !
Nơi gò má má trái của hắn rách 1 đường ngang , tóc cũng rơi 1 lọn .

Triệu Phổ cười cười .
" tam Hoàng Tử khiêm nhường rồi ! "

" .... "
----------------------------------------------

Hắc Phong lay động , tự xuất bay đến tay của chủ nhân .
Vương Nhất Bác nhảy lên đạp 1 cước vào bụng nam nhân bí ẩn kia . Ngay từ đầu hắn đã chú ý đến thứ khác , ko quá thực tâm muốn khiêu chiến với người này .

" giải quyết đi ! "

Ném lại 1 câu , Vương Nhất Bác  lao vút vào đường hầm lửa.

Nam nhân bí ẩn bị đá văng 1 đoạn , vừa khéo ngã nằm ngay dưới chân Trâu Lương vừa mới đến .
" xú tiểu tử !! Có bản lĩnh giả ma giả quỷ thì phải có bản lĩnh giữ mạng a ! "

Vận nội lực , xung quanh 4 phía nổi lên cát bụi nhè nhẹ , Trâu Lương đôi mắt phát ánh sáng lục của loài sói hoang dã .

" ngọa tào !! Đi chỗ khác mà đánh ! "
Triệu Phổ dư dả thời gian chửi 1 tiếng ---- hang động này chật như vậy , muốn đem nó thổi bay luôn sao ?

Trâu Lương nghe thấy , lập tức xách cổ áo nam nhân kia , trong nháy mắt thoát khỏi hang động .

** RẦM !! **

" Ư.... phụt ! "

Nam nhân thổ huyết , chống tay đứng lên sau cú ném mạnh , đưa tay gỡ bỏ mặt nạ vứt đi .

Trâu Lương ko chần chờ , tiếp tục lao đến . Song , hắn bất chợt khựng lại . 2 mắt mở to khiếp đảm nhìn cảnh tượng trước mắt .

Ko 1 tiếng động hay dấu hiệu báo trước , thân ảnh hồng sắc lướt qua nhẹ nhàng --- nóng rực !

Lâm Dạ Hỏa 1 thân là lửa đỏ bao quanh người , kể cả con ngươi cũng đổi 1 màu đỏ rực .
Chẳng khác nào hiện thân của Quỷ Hỏa !

Nam nhân kia ko cách nào kháng cự , cổ bị siết chặt . Lửa trên tay Lâm Dạ Hỏa bén qua người hắn , lan dần lan dần .

" trả lại cho ta ! "

Tiếng nói rít qua kẽ răng nghe sợn cả gai óc , nam nhân ú ớ , mặt nhăn nhó . Nửa bên mặt của hắn đã sớm bị lửa thiêu bỏng .
Tay chân huơ quàu loạn xạ.....

Lâm Dạ Hỏa liếc mắt nhìn xuống , từ trong thắt lưng kẻ kia , 1 cọng lông vũ nhẹ nhàng bay ra lơ lửng trước mặt .
Đưa tay chụp lấy , tay kia thuận tiện ném người đi .

** RẦM ! **

" ..... "

Trâu Lương nuốt nước bọt nhìn nam nhân kia lăn lộn sống ko bằng chết với sự đau rát trên người .

Lâm Dạ Hỏa chậm rãi tiến lại gần , lửa mỗi lúc nhỏ đi theo từng bước chân của hắn . Sau cùng là nhen nhóm rồi tắt hẳn .
Vỗ vỗ vai Trâu Lương 1 cái .

" hắn dám cắt tóc của ta ! Dạy dỗ 1 chút còn nhẹ a . Việc thu dọn giao lại cho ngươi . "

Nói rồi chạy nhanh vào hang động .
Bỏ lại tả Tướng Quân còn chấn kinh ko nhẹ đâu .
-----‐------------------------------------------------

Tiêu Chiến đắm mình vào làn nước lạnh buốt ko biết đã bao lâu . Lúc này ý thức lại thanh tỉnh hơn bao giờ hết .

----- Long Long !! Mau ra đây cho ta !

" Grrrraaaoooo.... !!! "

Ánh sáng trắng chói lóa bất chợt xuất hiện 1 cách kỳ diệu , từ giữa đạo ánh sáng đó , dần hiện ra 1 thân ảnh quá đỗi to lớn so với con người , kèm theo tiếng gào rú vang dội .

Tiêu Chiến mở to mắt , nắm lấy thân ảnh kia , cùng với nó lao nhanh ra khỏi làn nước .

** ẦM ! ẦM ! **

Vách đá rung chuyển dữ dội , đá vụn lớn nhỏ thi nhau rơi xuống .

Triệu Phổ kinh hãi --- nguy !
" HOÀNG THƯỢNG ! MAU TRỞ RA ! "

Vương Nhất Bác rõ ràng nghe được tiếng gọi nhưng vẫn cố chấp vào sâu hơn .
Hắn thân thể có luyện qua hỏa lực , lửa nơi này dĩ nhiên ko là vấn đề gì .

" Grrrraaaaoooo....."

" ..... "

Tiếng gào của thú dữ hung mãnh ,  vang lên trong hang động cực kỳ chói tai và đáng sợ .

Vương Nhất Bác nhìn đến hóa đá , thân ảnh bạch sắc to lớn vụt ngang qua trên đầu hắn , lao cực nhanh ra ngoài .

" CHIẾN NHI !!! "

Hét to 1 tiếng , Vương tức tốc đuổi theo , kế đó là những người còn lại trong động cũng theo ra .

** ẦM ! ẦM ! RẦM !!! **

Triệu Phổ thở phào , chân chỉ vừa qua khỏi cửa..... hang động đã sập a !

" CHIẾN NHI !! "

Vương Nhất Bác lại gọi to , những người khác nhìn qua đều sợ đến ngây ngốc .

Bầu trời mây mù xám xịt vần vũ , Tiêu Chiến 1 thân thuần trắng , hiên ngang vững vàng ngự trị trên thân Bạch Long !
Tóc dài xõa tung bay trước gió lộng , tà áo phất phơ , đôi mắt 1 màu trắng đục , môi tím tái , gương mặt băng lãnh ko đổi.. nhìn xuống dưới như đấng tối cao cúi nhìn đầy tớ .
Thế nhưng , trông y thế kia... vẫn muôn phần như là Lệ Quỷ hồi sinh !
Người người khiếp sợ......

Bạch Long tàn bạo , vẻ ngoài hung hãn mà tuyệt mỹ .
Lại ko thẹn với chủ nhân , thân trắng như tuyết , đôi cánh to dài , cặp sừng ngạo nghễ vươn cao .
Thần Thú được triệu hồi bằng sự thịnh nộ !

" TRIỆU THANH !!! "

Tiếng hét như muốn xé tan cả bầu trời , Bạch Long điên cuồng lao đến .
Triệu Thanh ko nhấc nổi chân , hoặc cũng có lẽ hắn ko muốn .
Cứ vậy trơ mắt nhìn....

** PHỤP !! **

Triệu Thanh mở to mắt nhìn người trước mặt , đau đớn của bản thân làm hắn ko cách nào mở miệng nói .
Khóe môi hắn chảy máu , mí mắt khép lại , đầu chậm rãi gục xuống .

" TRIỆU THANH ! Ta ko cho phép ngươi được chết dễ dàng như vậy ! Ta ko cho phép !! "

Tiêu Chiến như mất hết lý trí , tay giơ lên cao, mang theo nội lực đánh xuống .

" CHIẾN NHI !! ĐỪNG ...!! "

" ..... "

Cánh tay giơ cao thật sự dừng lại , giọng nói quen thuộc khiến y lưỡng lự .
Bất giác lời ra đến miệng lại mang vài phần ủy khuất .

" tam ca ngươi... hắn vũ nhục ta ! "

" ..... "

1 câu nói ra khiến ai nấy chấn kinh .
Lâm Dạ Hỏa và Bạch Trì mắt sắc như gươm mà nhìn Triệu Thanh đã vong mạng .

Vương Nhất Bác sững sờ , nhìn đến chính giữa bụng của Triệu Thanh là móng vuốt sắc bén cắm sâu , xuyên tận ra sau lưng .
Hắn chỉ hận nơi đó ko phải là bảo kiếm của mình cắm vào !!
Lạnh lùng xoay mặt đi nơi khác .

Tiêu Chiến nhướn mi , như có như ko nở nụ cười trên môi .

** BỘP !! RẮC ... RẮC ... **

1 chưởng ko nhân nhượng đánh xuống , Triệu Thanh từ đỉnh đầu đóng băng đến tận gót chân . Hoàn toàn biến thành 1 tảng băng người .
Sau đó , chỉ chớp mắt lại xuất hiện các vết nứt kéo dài . Rồi vỡ vụn , đổ nát xuống mặt đất .

Lâm Dạ Hỏa tiện tay phất 1 cái , ngọn lửa nhỏ nhảy múa bay đến , đem số băng vụn kia hóa thành vũng nước đỏ thẫm .

Trâu Lương lại 1 lần nữa ko chớp nổi mắt ---- tuyệt đối ko được đắc tội sau này ....!

Vương Nhất Bác từng bước lại gần , trong lòng hắn lúc này ngổn ngang cảm xúc ---- Chiến nhi của hắn khác quá ! Gương mặt kia vẫn tuyệt mỹ như vậy , nhưng sao lại băng giá lạnh lẽo... đôi mắt vô hồn ko màu sắc , cánh môi anh đào mà hắn từng hôn , nay lại tím tái trông thật đáng sợ.

" Chiến nhi... ngươi trở lại đi . Được ko ? "

Cánh tay đưa lên chạm vào má y ko còn dứt khoát mà lại e dè như sợ bị từ chối .
Vương Nhất Bác thật sự chỉ muốn hét thật to --- dù rằng ko biết sẽ hét cái gì !

" Chiến nhi.... ta đến trễ rồi . Thật xin lỗi .... xin lỗi ngươi a Chiến  nhi . Là ta ko tốt , để ngươi chịu thiệt thòi . Ngươi trở lại như trước , trách ta , mắng ta đi .
Có được ko ....? "

Ngón tay người kia xoa nhẹ nơi gò má , Tiêu Chiến cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa .

" ôm ta đi ! Ta thực lạnh a Nhất Bác.... "

" .... "

Ko chần chừ 1 khắc nào , Vương Nhất Bác kéo nhẹ ai kia ôm chặt vào lòng .

Bạch Long ngoan ngoãn phủ phục , nằm dài dưới đất .
Cả 2 theo đó khụy gối , Vương Nhất Bác vẫn gắt gao giữ chặt ai kia ko buông .
Cũng vì thế , hắn tinh tường cảm nhận thân thể trong lòng mình lạnh đến đáng sợ . Cái lạnh đó xuyên thấu vào tâm can của hắn , rét buốt .
Vòng tay cố gắng siết chặt hơn như muốn khảm 2 cơ thể làm 1 .

Tiêu Chiến nhu thuận , màu mắt trở về như bình thường . Gục đầu lên bả vai hắn , khẽ cười .

" Nhất Bác ! Ta chưa chết vì lạnh .... cũng sắp chết vì bị ngươi ép chết a ! "

" ..... "

Vương Nhất Bác ngượng nghịu thả lỏng 1 tay , nâng mặt y lên  .
" ngươi a ....chỉ sợ ngươi chưa kịp chết , ta đã chết trước vì lo lắng "

" Nhất Bác.... cảm ơn ngươi ! "
Tiêu Chiến dứt lời thì chủ động hôn lên môi người ta , mặc cho người nào đó ngơ ngác vì kinh hỷ .

Nụ hôn chấm dứt chớp nhoáng, Vương Nhất Bác chậm tiêu thấy rõ .
" cảm ơn việc gì a Chiến nhi !? "

" ..... "

Tiêu Chiến nín cười ko nói , cả người mệt mỏi tựa vào ngực hắn , tay khẽ gác hờ nơi eo đối phương  .
Đôi môi anh đào lại đỏ như son ....mỉm cười .

---- đồ ngốc !!! Cảm ơn vì ngươi đã đến .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
** Sủng Vật nhà Thái Tử

Cảm ơn ủng hộ ❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro