Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 1

Tối quá , không nhìn thấy gì hết - đó là những suy nghĩ đầu tiên về cái nơi tôi đang ở . Dù tối nhưng nó không lạnh một chút nào hết mà còn ấm áp đến lạ thường . Mà hình như thời gian trôi qua rất lâu rồi thì phải ?

Tôi cũng chưa bỏ cái gì vào bụng có lẽ nhiều ngày rồi nhưng không thấy đói . Tôi là ai thế - chả nhớ nữa mà cũng không thấy quan tâm lắm , tôi chết rồi ư - không thể nào , chết rồi sao cảm thấy ấm được ? Mình là trai hay gái nhỉ ? Chỗ này hơi chật thì phải . Ơ , hình như có tiếng piano ở đâu vọng lại . Hay phết ! Nhưng sao nghe buồn thế ? Này , đổi bài khác vui hơn đi - tôi đạp đạp hai cái .

-Ôi , Dal , con cũng ngh ... thâ ... ư ...

Tiếng của một người phụ nữ . 

-Hi... c  hic ... hic...

Cô ấy khóc rồi , mà tại sao mình lại cũng thấy buồn theo nhỉ ? Vui lên đi cô gì ơi , tôi cũng buồn lây theo này - đạp thêm cái nữa .

-Con... an... mẹ ... à 

Mẹ ư ? Hình như cô ta vừa xưng hô là mẹ thì phải . Mẹ ... MẸ MÌNH Á ! Oái , chắp tay lạy chúa , đấy là mẹ mình thì bây giờ mình đang ở đâu thế ? Cái chỗ vẹo nào đây ? Chẳng lẽ ta gia môn bất hạnh vừa lọt hố đã vào bao tải hả ? Lại sắp về với đất trời rồi ư , không chịu đâu !!!! Ta phải làm gì đó .

Dãy dụa - ing .

- Á ... Mellis ... Bụng ta đau quá ... Áaaaa.

-Người đâu ! Phu nhân sắp lâm bồn rồi ! mau mau gọi bà đỡ đi .

-Phu nhân người cố chịu đến lúc bà đỡ đến đi ạ .

-Đau quá , ta không chịu được mất !

.....................

Ấy ! Ánh sáng xuất hiện rồi ! Có người đến cứu ta ư ?

-Đây ... đây là ... Trời đất mọi người nhìn này !

-Trời ơi ...

-Phu ... phu nhân à ...

Sao thế ? Sao mặt mọi người nhìn ta như nhìn thấy người ngoài hành tinh vậy . Chẳng lẽ ... ta dị tật bẩm sinh !?

-L..là tóc màu vàng . Tóc màu vàng đó !!!

-Phu nhân nhà ta thật có phúc ! Hàng trăm năm rồi mới có người sinh ra với mái tóc của chúa đấy!

Mái tóc của chúa ?

-Đâu ? Đâu , ta muốn nhìn thấy tóc màu vàng .

-Ta nhìn với ..

-Ta...

-....

-TẤT CẢ LUI HẾT RA !!!!! Lui ra để phu nhân hít thở .

-Dạ.

-Con ta đâu ta muốn xem nó .

Tôi được nhấc bổng lên rồi được đưa đến chỗ mẹ .

Bà ấy đẹp quá , trông thật hiền từ . Khi mẹ ôm tôi , cái cảm giác ấm áp ấy lại đến . Ưm , mình buồn ngủ quá , buồn ngủ quá đi .

-Phu nhân , em bé ngủ rồi . Thật kỳ lạ , tiểu thư không khóc mà chỉ nhìn mọi người .

-Phu nhân , phu nhân ! Tiểu thư đáng yêu quá , người sẽ đặt tên tiểu thư là gì vậy ?

-Ưm ... Ta sẽ đặt tên con là Dallas . Dallas Von Bonovisca .

-Công tước đến!

-Công tước .

-Tất cả lui ra hết đi .

-Dạ .

-Nellene , em đã đỡ hơn chưa ?

-Em đỡ hơn rồi .

-Đây là con chúng ta sao ? Con bé thật sự có mái tóc màu vàng này . Đẹp quá , trông như ánh mặt trời lúc bình minh vậy . Em đặt tên con là gì thế ?

- Dallas Von Bonovisca .

-Dallas sao , cũng được , ta ôm con bé nhé .

-Không ! ... À ... ý em là con vừa mới sinh nên để em bế sẽ tốt hơn .

-... Cũng được . Ta sẽ đi vào cung một chuyến để báo tình hình lại với bệ hạ . Dù sao con bé cũng là người mang sức mạnh của chúa . Ta đi đây , chiều ta sẽ về .

-Vâng , chàng đi cẩn thận .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro