Rely on me
"Đây là ý tưởng của anh về một buổi hẹn hò sao? "Chuuya phàn nàn." Thực sự... ở đây là khu bỏ hoang mà!"
" Vấn đề là vậy đó~"Hắn cười khúc khích, và đi đến gần chỗ vách đá. Dazai đặt một tấm trải dã ngoại sọc đỏ-trắng xuống ,ngồi vào, vỗ nhẹ ở chỗ bên cạnh, Chuuya không nói gì đi đến bên cạn chỗ Dazai ngồi rồi nhìn lên các vì sao.
"Hôm nay những ngôi sao hiện lên thật rực rỡ."
Dazai mỉm cười. "Đó là lý do tại sao tôi đưa em đến đây. Tôi nghĩ rằng đó sẽ là một nơi tuyệt vời nếu chỉ riêng hai chúng ta. Không có những con mắt theo dõi, em không còn là một thám tử, hay tôi là một tên trộm."
Chuuya nhìn hắn,mắt nheo lại. "Tại sao anh anh lại làm công việc này? Ý em là anh rất thông minh. Anh có thể làm điều gì đó tốt hơn cho chính bản thân mình mà."
"Em cũng có thể làm được."Dazai phản bác. " Tôi đã cho em mọi cơ hội để tham gia cùng tôi khi em mười lăm tuổi."
"Anh biết là em không thể mà."Chuuya nói, đồng thời nhìn Dazai
"Tại sao?"
"Bởi vì....em không thể,Dazai à.Em và anh,đều đi trên hai con đường khác nhau,em không thể xây dựng cho mình một cuộc sống tội phạm được,đã không còn nữa rồi...."
"Em phải sợ hãi điều gì chứ?"
"Để bị đâm sau lưng như lần trước."
"Tôi không phải anh ấy..."
Chuuya thở dài. "Em không đến đây để nói về chuyện đó ..."
"Tốt thôi ... vậy thì tôi sẽ không thúc ép. Nhưng ... chỉ cho tối nay ... "Dazai nói, ôm má anh và kéo anh lại gần." Hãy cởi mở với chính mình,Chuuya."
Dazai nhẹ nhàng cúi xuống và hắn hôn anh đầy ôn nhu. Chuuya biết mình không nên làm điều này. Mở lòng và nhường chỗ cho tổn thương. Nhưng khi Dazai hôn Chuuya,anh gần như sụp đổ rồi và anh không thể không hôn lại hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro