Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: Bước đầu của chữ Yêu là thích



Tại Trường học
" Ê. Tụi bây nhìn kìa. Thiên thần của 10A1 đi cùng với con nhỏ nào nhìn cũng được"- hs 1
" Không biết vô lớp nào nhỉ?"- hs2
" Lớp tao đó. Hôm bữa tao thấy 2 đứa đi chung đó. Thân nhau lắm"- hs 3
" Mày khùng hả? Chắc gì thân thì học cùng lớp chứ, biết đâu là chị em thì sao?"- hs 2
" ..."
Cả đám học sinh trên lầu cãi nhau chỉ vì 2 đứa nó, nó đưa Vy đến gặp HT và nói chuyện. Vy được xếp vào lớp 11K3 vì thành tích tốt và cũng vì nó " giở trò" nên cô không cần phải học qua lớp 10, nó và Vy chia tay nhau tại hành lang, ai vào lớp người nấy
Tại 10A1
" A Thiên thần lớp mình đến rồi kìa, cậu có mệt không?"
" Cậu có muốn uống nước không?"
" để mình quạt cho cậu mát nha?"
Cả đám học sinh cứ bu quanh nó mà hỏi làm nó nhức đầu, nó định la lên thì...
" Mấy con ruồi này, biến chỗ khác cho người ta nhờ. Ồn ào quá! Cho hỏi lớp này có học sinh nào tên Mộc Nghi không? Đến..."- có 1 tên con trai bước vào gọi tên nó nhưng đang nói thì ...
" A cô là / anh là con nhỏ / thằng nhóc óc heo / sao chổi"- cả nó và hắn cùng đồng thanh la lên
" E...hèm. Có gì thì cũng giữ thể diện cho nhau chút đi, mọi người trong lớp đang nhìn 2 người kìa"- cậu bạn hotboy ngồi cạnh nó lên tiếng phá tan bầu không khí ấy
" Giờ ăn trưa đến phòng họp học sinh gặp tôi. Còn mày, tao sẽ xử tội mày sau"- hắn nói với nó rồi quay sang cậu bạn hotboy ấy hăm dọa
Tại 11K3
" Cô xin giới thiệu với các em, đây là học sinh mới chuyển đến trường chúng ta, các em nhớ giúp đõ bạn nha. Em vào đây đi Lâm Nhã Vy"
" Woa. Xinh quá. Ngồi đây với tớ nè"- hs1
" Dễ thương quá. Chỗ này còn trống nè cô ơi"- hs 2
" Đẹp quá. Tiếc là ở đây hết chỗ mất. Cô ơi, cô cho bạn ấy ngồi lên đùi em cũng được cô"- hs 3
" Mày tính " thịt" con người ta à"-hs1
" đúng đúng. Mày tính ăn một mình sao?"- hs2
" ..."
Cả lớp cứ nháo nhào lên vì cô, cuối cùng gióa viên xếp cho Vy ngồi gần lớp trưởng
" Chào bạn. Bạn giúp mình học nha"- Nhã Vy chào người bạn mới bên cạnh mình
" Ừ. Có gì không biết cứ hỏi mình nha"
" Việc chuẩn bị cho Lễ hội của Trường em làm đến đau rồi Lớp trưởng?"- gv hoi
" Dạ, sắp xong rồi cô, còn khâu phân công nữa thôi cô"
" Sắp tới ngày rồi, em ráng làm cho nhanh nha Thiên Đức"
" Thiên Đức? Ra cậu ấy là Thiên Đức- là người mà Mộc Nghi càm ràm , cằn nhằn suốt mấy ngày nay"- Nhã Vy suy nghĩ
" Lúc trước cậu học trường nào vậy?"- hắn hỏi
" Ơ...mình...mình nghỉ học từ năm lớp 9 rồi"
" ??? Vậy sao giờ vô đây được?"
" Bạn mình giúp cho mình đó, cậu ấy tốt lắm, số mình thì đen đủi, vừa không có cha, mẹ, vừa nghèo, lại còn xấu xí nữa, thật may khi mình gặp được cậu ấy, cậu ấy đã cứu vớt lấy cuộc đòi của mình"- Vy vừa nói vừa rưng rưng nước mắt
" không đâu. Cậu đẹp lắm, trong lớp này , tớ thấy cậu là người đẹp nhất đấy. Số cậu cũng không đen đủi đâu, mình sẽ bên cạnh cậu, làm thần may mắn cho cậu, được không?"- hắn vừa cười thật tươi vừa xoa đầu nó nói
" Tùng, tùng, tùng"
" Đến giờ ăn trưa rồi. Cậu đi ăn đi kẻo đói đó. Mình tới phòng họp học sinh tí"
Hắn nói rồi quay lưng đi để lại một cô gái mặt vẫn còn rất đỏ. Vy thấy tim cô đập nhanh khi hắn xoa đầu cô, khi hắn khen cô đẹp và khi hắn mỉm cười với cô
" Thì ra đó là cảm giác thích một ai đó"- cô nghĩ thầm
Ở phòng họp
" Hình như tôi thấy còn thiếu một người thì phải"- hắn hỏi
" Xin lỗi. Tôi đến trễ"- nó bước vào
" Cô đúng giờ quá nhỉ?"- hắn châm chọc nó
" Ừ! Đúng rồi. Anh giỏi đấy. Tôi đúng giờ lắm chỉ có sai tháng thồi"- nó nói với gọng điệu dửng dưng cứ như không thèm quan tâm đến những lời hắn nói vậy
" Bây giờ, chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi"- giọng của thư ký hội học sinh
" Chuyện này tuy nhà Trường chưa thông báo nhưng mọi người cần phải biết. Sắp tới là kỷ niệm 20 năm thành lập[ Trường nên trường ta có tổ chức cuộc thi dành cho các bạn nam và các bạn nữ. Tôi là Hội trưởng nên tôi muốn các bạn trong Hội học sinh bắt buộc phải tham gia các hoạt động đó. Tôi sắp xếp như thế này, ai có ý kiến gì thì cứ nói:
1 Hội phó hội học sinh, bạn là nữ nên sẽ tham gia văn nghệ
2 Thư ký hội học sinh, bạn là nam, bạn nhảy được chứ
3 Còn các thành viên khác, nếu là nữ thì sẽ tham gia cuộc thi cô gái bí ẩn cùng với các bạn khác ở trường, còn các bạn nam thì tham gia vào hội thể thao.
Có ai có ý kiến gì không?"
" tôi thì sao? Tôi không có chức vụ, cũng không phải là thành viên của Hội học sinh, thế gọi tôi đến đây chi vậy. ai mà ngu quá vậy?"- nó nói như đang muốn chọc tức hắn
" E hèm. Xin lỗi mọi người, tôi quên giới thiệu với mọi người đây là Mộc Nghi – học sinh lớp 10 A1. và cũng là thành viên mới của chúng ta. Có lẽ các bạn sẽ thắc mắc về quy định học sinh lớp 10 thì không thể trở thành thành viên của Hội nhưng mình có xem qua học bạ và lý lịch của cậu ấy rồi. Cậu ấy đủ tiêu chuẩn để là thành viên đấy. Trong đợt lễ hội lần này, vì là nữ nên tôi sẽ cho cô tham gia tất cả các hoạt động dành cho nữ để cô khẳng định thực lực của mình cho mọi người thấy, mọi người thấy sao?"
" Được. Được chứ. Chỉ có thiên thần của A1 ở đây là tất cả thành viên nam trong Hội học sinh có thêm động lực để đến đây rồi"- thư kí lên tiếng
" được rồi. Cuộc họp giải tán. Cô ở lại nói chuyện với tôi"
" Mặt mũi như thế này mà đòi làm thiên thần. Đã vậy còn đến đây làm loạn. Xì. Cô cũng chỉ được vòng 2 thôi, vòng 1 chả bao nhiêu mà lại muốn tranh giành danh hiệu người đẹp Hội hs với tôi à"- Hội phó nói
" Ồ. Vậy vòng 1 của cô bao nhiêu vậy? To nhỉ"- nó châm biếm
" tất nhiên rồi, tiêu chuẩn người mẫu còn không bằng tôi đấy"- cô hãnh diện tự hào khi nói đến vòng 1 của mình
" Ủa? Thiên Đức nhìn kìa. Có miếng gì rơi dưới sàn kìa, sao nhìn giống miếng độn ngực của con gái thế. Của ai vậy nhỉ?"- nó la lên
" Đau? Đâu?"- Hội phó liếc ngang liếc dọc tìm kiếm
" Ra là cô dùng thứ đó sao? Chả trách người mẫu không bằng cô tự hào gớm nhỉ?"- nó cười hết sức man rợ và nói
Hội phó xấu hổ, im lặng bỏ ra ngoài, căn phòng giờ chỉ còn có 2 người, 1 là kẻ đang cười bể bụng bầu , 1 là kẻ đang cười đăc thắng
" Sao cô biết cậu ấy xài thứ đó"- hắn hỏi nó
" Tôi có phải thần đâu mà biết, chỉ là ghét quá nên nói vậy thôi ai ngờ có tật giật mình"- nó trả lời tỉnh bơ
" Được rồi. Giờ tôi hỏi cô nè, cô Phó hiệu trưởng muốn tôi cho cô làm Hội phó hội học sinh. Cô nghĩ sao?"
" Thôi, phiền lắm, cụ thể là phải làm gì?"
" Ừ thì cô phải thường xuyên đến đây để coi tôi có ý kiến gì không thì báo lại cho học sinh biết, cô cũng có thể góp ý kiến của cô về việc đặt ra 1 quy định mới nào đó"
" Có nghĩa là ngày nào tôi cũng phải thấy cái mặt sao chổi của anh hết hả? Thôi đi, tôi không làm đâu"
Tự nhiên khi nghe nó nói ngày nào cũng phải gặp hắn, nhìn thấy hắn, tim hắn bỗng dưng đập nhanh. Trong đầu hắn thoáng qua suy nghĩ....
" Co chắc kém cỏi lắm nên mới không dám nhận"
" Gì chứ?"
" Vậy chứ sao cô không dám. Tôi với cô cá cược không?"
" Cá thì cá sợ gì. Nhưng mà cá cái gì mới được"
" Nếu cô chiến thắng trong Lễ hội và lên làm hội phó thì tôi thua cô 1 chầu ăn, chịu không?"
" Được"

    Hắn và nó bắt tay nhau xem như đã hứa, nó về lại lớp, bỏ lại hắn cùng những suy nghĩ
" Hy vọng với cá tính hiết thắng ấy, cô sẽ chiến thắng trong lần cá cược này"- dường như trong hắn đã bắt đầu có mâu thuẫn khi mà hành động và lời nói lại trái ngược nhau.
Thời gian trôi qua lặng lẽ cứ như mặt hồ êm ả không gợn sóng vậy. Cuộc sống của nó vẫn luôn là một vòng tuần hoàn như vậy, nó vẫn sống lặng lẽ bên Vy, bên cô bạn thân của nó. Đều đặn 3 ngày một lần, nó đều phải đến gặp hắn để bàn về Lễ hội sắp tới, và rồi nó lại quay trở về để bắt đầu một ngày mới trong vòng tuần hoàn ấy.
Tình yêu chớm nở mang theo bao hạnh phúc, nụ cười rạng ngời làm người khác vui lây, cười để quên đi nỗi buồn. Còn đối với cô- cười như để bắt đầu một cuộc sống mới. Có lẽ, cô đã quá choáng ngợp với tình yêu mới nở này mà quên mất đi tình bạn của nó. Vy đã lãng quên đi một tình bạn để hạnh phúc bên tình yêu nhưng liệu hạnh phúc đó duy trì được bao lâu?
Cảm xúc khác thường chợt đến mang theo biết bao nỗi hoài nghi, mâu thuẫn cho hắn. Hắn không biết cảm giác đối với nó là gì nữa, hắn chỉ biết rằng, ngày nào hắn cũng muốn gặp nó, muốn cãi nhau với nó, muốn chọc cho nó cười, chỉ nhiêu đó thôi là hắn cũng đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Hắn cũng đã hỏi quân sư của hắn về cái cảm giác này nhưng tên quân sư đó chỉ cười rồi bỏ đi để lại hắn với cái đầu bốc khói nghi ngút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro