Siêu quậy dễ thương & Mọt sách đẹp trai-part1
" Cúi đầu xuống!!!!" - một tiếng hét vang lên (tiếng con gái) trong lớp 11D3 làm cho tất cả giáo viên lẫn học sinh trong các lớp khác ngoái đầu ra nhìn. Thì ra là một trận chiến đồ dùng học tập trong lớp giữa một cô bé và tất cả phái mạnh trong lớp (!?) Tuy chuyện đó là "chuyện thường ngày ở huyện" nhưng quả thật, lớp 11D3 có rất nhiều điều để nói...
Thảo Anh là cô bé khá xinh nhưng tính cách không như cái tên mà bố mẹ luôn kỳ vọng là cô sẽ "hiền" hơn một chút. Cô bé kết bạn với tất cả tên con trai trong lớp và trong trường. Nói là kết bạn, nhưng thật ra, cô bé làm "đại tỉ" của cái đám mày râu ấy.
_ Các em trật tự nào, đừng có loạn như thế chứ! -thầy Thành cất giọng yếu ớt giữa cái đám hỗn lộn ấy. Tất nhiên là chẳng có đứa nào nghe (cố tình không nghe), vả lại tụi nó chỉ cần có một người khởi xướng là bắt đầu loạn. Và cái lớp hôm đó trông như bãi chiến trường còn bọn con gái còn lại và thầy Thành thì như dân tị nạn từ Iraq chạy bom(^_^!).
RENGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG......
Tiếng trống trường "cứu nạn" cho lỗ tai của mọi người cuối cùng cũng đến.
_ Này, hình như là mấy hôm nữa có thêm bạn mới đấy, Quậy! -thằng Đức gọi Thảo
Anh trong khi cô nàng vẫn đang cố ném vài cây bút vào đám con trai.
_ Sao!? Con trai hay con gái?- T.A hất mặt hỏi thằng bạn thân.
_ Con trai đấy! Chúng ta có thêm đồng minh há!
_ Ờ, mà tên đó gia cảnh thế nào? Nó mà giàu thì bắt nó khao cả đám! - Quậy (T.A) hí hửng.
RENGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG......
_ Chào các em! Hôm nay có bạn mới gia nhập vào lớp chúng ta (hay cái chợ---nói thầm), bạn ấy tên Nguyễn Thiên Hoàng. Xin các em đừng chọc bạn ấy nhé!
Cả lớp xôn xao rộn ràng lên. Quậy vẫn đang say sưa với cái Gameboy của mình, không buồn nhìn cậu bạn mới. Những đứa con gái thì tự nhiên chồm người về phía bục giảng.
Vì bọn nó quá suýt xoa cái tên mới đến nên Quậy cũng ráng nhướn mắt lên coi.
_ Quậy ơi, thấy nó sao?- Đức khều T.A
_ Xì........ "phình thường như con đường" thôi. Ra chơi kết nạp nó zô đội là đám con gái nín liền thôi!
Ra chơi..........
_ Quậy ơi! Không xong rồi!-thằng Đức vừa thở hổn hển vừa gọi T.A lúc này đang nhai miếng bánh ngọt trong căntin.
_ Làm sao đây, có gì nói coi!
_ Thằng đó! Cái thằng mới đó! Nó không thèm kết nạp vô nhóm mình. Đi thử đi!
_ Được, để tao!
_ Ê! Bạn tên gì nhỉ? -T.A hỏi anh bạn mới với vẻ mặt đại ca
_ ...... - Hoàng im lặng
_ Tôi nói với cậu đấy!- T.A đập bán cái "Rầm" rồi hỏi lại.
_ Liên quan gì đến cô! Mà nếu hỏi tên người khác thì nói tên mình trước đi!
_ Tôi tên là Trần Thảo Anh, "boss" ở đây. Nếu khôn hồn thì nhập vào nhóm của tôi đi.
Còn không thì đừng có trách
_ Tôi không muốn! -Hoàng nói rất dứt khoát trước vẻ mặt sững sờ của T.A cũng như
mọi người.
_ Á à, hay lắm! Vậy thì.....
Tiếng Vậy thì vừa dứt thì nhanh như cắt, T.A tóm lấy cánh tay của Hoàng và vật xuống cái "Uỳnh"
Cả lớp xuýt xoa và thầm thương cậu bạn tội nghiệp...
Thế nào?Sợ chưa? Chịu gia nhập nhóm chứ! Tôi có đai đen Teawondo đấy!- T.A lấy ngón cái quẹt ngang mũi rồi
hất hàm
Thế nhưng, trái với sự phán đoán của mọi người, Hoàng nhếch mép:
_ Lý lịch của cô hay đấy, nhưng lý lịch của tôi, cô chưa biết gì phải không?-sau đó, nhanh
như cắt, cậu ta tóm lấy tay T.A và bẻ quặt ra sau khiến cho cô nàng ngổ ngáo này la oai
oái, Hoàng nói như thổi vào tai T.A khiến nhỏ phải giật mình, dựng tóc gáy:
_ Nếu cô là cao thủ Teawondo thì tôi là Master của cô được rồi đó, cô bé! Đừng tưởng tôi
thấy cô là con gái, "mềm" một chút mà lấn tới nha!
_ Ui da...tôi....nói cho mà biết.....tôi.không phải.......hạng dễ xơi đâu....á!
Bỗng Hoàng buông tay ra và nói thách:
_ Coi cô bản lĩnh tới mức nào?!Đâu với tôi vài ván xem!
_ OK!
Và sau đó họ lao vào nhau và đánh kịch liệt khiến cho các lớp khác tò mò phải sang xem
trận đấu kinh khủng. Xét về mặt kỹ thuật thì "kẻ tám lạng, người nửa cân", nhưng nếu xét
về bàn thắng, có vẻ Hoàng hơn T.A cái một. Cả đám đông la ó om sòm, kẻ cổ vũ cho T.A,
người cổ vũ cho Hoàng nhưng hầu như chẳng ai để ý thấy chuông vào học đã reo từ hồi
nào.
Người duy nhất không cổ vũ cho bên nào chính là thầy Cường, cậu dạy võ của T.A cũng là
thầy chủ nhiệm của lớp 11D3. Thầy mỉm cười nhẹ trước cảnh tượng đang xảy ra.....
......
_ Thôi! Các em về chỗ mau!- thầy Cường lên tiếng.
Mọi người liền chạy ngay về lớp và chỗ của mình. Riêng hai nhân vật chính thì chỉ có Hoàng
quan tâm đến lời nói của ông thầy chủ nhiệm mới của mình. Còn về phần T.A thì vẫn cứ
tiếp tục xông vào nếu không có cả nhóm mày râu nhào vô can lại (phù!)
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm đầu năm:
_ Các em vì cũng từ lớp cũ nên chắc cũng biết nhau hết rồi nhỉ. Còn đây là bạn mới của chúng ta, tôi bầu cậu ấy làm lớp trưởng, cai quản trật tự lớp. Các em, có ai ******** không? -thầy Cường cất tiếng
Quậy lập tức giơ tay( tất nhiên!):
_ Em không chịu! Làm sao thầy cho cái thằng đó làm lớp trưởng được chứ! Lớp trưởng phải
mạnh mẽ và mọi người phải sợ như em đây nè!
_ Em cũng không đồng ý, thưa thầy!-Hoàng cũng đứng dậy nói khiến thầy ngạc nhiên-Em
sợ em không đủ tư cách cai quản lớp và cả con bọ lóc chóc kia...
_ Nói ai là lóc chóc hả?Có ngon thì đấu lại nào!- T.A phản ứng dữ dội với cái nick name
mới của mình.
_ Được thôi!Về võ thì rõ rang cô thua rồi, còn về học tập thì...
_ OK! -chưa gì thì Quậy nhà ta đã vội vội vàng vàng đồng ý (xin các bạn đừng như vậy
nhé! Nguy hiểm lắm!).
_ Vậy thì cả lớp sẽ làm trọng tài phân bua cho họ nhé! -thầy đẩy cặp kính lên.
Cả lớp nhao nhao đồng ý, nhất là bọn con gái. Bởi vì Quậy luôn là người bắt nạt bọn họ cho nên Hoàng có làm lớp trưởng cũng tốt...
.......................
Ngày hôm sau.........
"Hoét" -tiếng còi của thầy thể dục làm đau tim nhiều đứa trong lớp nhưng đó lại là tiết T.A thích nhất. Cô nàng liền chộp lấy một quả banh và... ném vào người Hoàng với ý định là " cho tên đó biết rằng mình giỏi thể thao thế nào" . Và trái bong đã đánh vào đầu Hoàng cái "BỐP"......... cả lớp im lặng, chỉ có T.A cười ha há(?!). Theo như lý lịch của cậu bạn mới, Hoàng rất ghét ai làm phiền khi cậu ta đang đọc sách. Và cũng trong tờ lý lịch đó, đã có hơn 2 người bị cậu ta cho nhìn bằng một con mắt vì đã dám đụng vào cậu ấy khi đang học bài.
Mọi người dạt xa ra~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~............
Hoàng ngước mặt lên nhìn bằng cái nhìn sắc như lưỡi dao và...........cười. Cả lớp ngớ người. Quậy thì giận sôi máu. Vì sao?
Bởi vì, chưa có ai lãnh một quả ném của nhỏ mà lành lặn nhìn ở đó mà cười (^_^"). Thế rồi Hoàng đứng dậy, cầm lấy trái banh, tưng nó trên tay và cười nửa miệng.
T.A vừa nhìn vào đôi mắt đó đã cảm thấy lo sợ. Nhưng vì chỉ số sĩ diện rất cao, nên không dám nói ra mình sợ mà cũng thủ thế.
Mà ai cũng biết, khi người ta lo sợ điều gì thì chỉ chú tâm vào cái mình sợ nên cô nhóc không để ý đến Hoàng mà chỉ để ý đến trái banh có vẻ như chực "xơi" mặt mình thôi.
Cả lớp hồi hộp...
Đức thấy có chuyện gì đó hơi bất bình thường thì huýt sáo cho Quậy hồi tỉnh. Mà khi T.A kịp nghe được tiếng sao thì Hoàng đã đứng sát tự hồi nào.
Đám mày râu cùng đồng thanh: "Chết rồi.".
Mặt cả đám tối sầm lại.......
Số là thế này, Quậy không thích bất cứ ai tới gần nên khi làm "boss" thì cô bé đã ra lệnh cấm tất cả ai đụng vào hay tới gần (ặc!), trừ thằng bạn thân, Đức.
_ Sao mà sợ thế? Tôi có làm gì cô đâu?! - Hoàng nói
_ Tránh ra!
_ Trời ơi! Sợ tôi đến mức tôi đến gần cũng không cử động nổi à?
"BỐP", "hự"
Hai tiếng động vừa được phát ra là:
T.A đấm một cái vào bụng Hoàng và tiếng kêu thấu trời của tên nhóc.
_ Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa aa!!!!!!! -nguyên đám con
gái la lên vì T.A đã dám đánh thần tượng của họ. Hoàng quỵ xuống... và ngay lập tức được
con gái vây quanh.
Quậy chưa bao giờ phải hối hận về việc mình làm cả. Nhưng thấy kẻ thù yếu đuối bớt nên
chủ quan( cái này cũng nguy hiểm lắm các bạn ạ!), nhỏ bước tới gần và nói(vẫn với cái
giọng tỉ tỉ):
_ Sao rồi? Chết chưa? Hên cho ông bạn là tôi nương tay nhé!
Lại một lần nữa, nhanh như cắt, Hoàng đứng dậy, lấy hai tay ôm mặt của T.A và............
Cả lớp nín thở nhìn theo hành động của Hoàng mà trong đầu ai cũng nghĩ đến một cảnh
tượng dễ xảy ra trong các câu chuyện teen như cổ tích. Thế nhưng:
"CỐP" -Hoàng đã cụng đầu thật mạnh với T.A làm cho cô bé choáng váng ( hic, con trai gì
mà ác zậy???).
Quậy vì quá đau nên ôm đầu, quỵ xuống sân. Hoàng vẫn lạnh lùng nói:
_ Dám làm phiền tôi à? Chừa!
Mọi người tiếp tục đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra thì cả lớp đều hoảng lên khi thấy "con bọ lóc chóc" té bịch xuống sân nắng. Cả Hoàng cũng vậy, nếu theo tính cách ương bướng của
cô nhóc thì phải gào lên như "Siêu Xayda" ( chậc, cái nick name này tui nói chút nhe: Hồi
năm lớp 6, tui cũng bị đặt như zậy nên giờ cho luôn vào nhân vật-> đừng hỏi tại sao-_-").
Đám mày râu xúm lại chỗ "tỉ tỉ" của mình. Thằng Đức chạy xồng xộc tới chỗ Hoàng, nắm
thốc cổ áo lên và gằn giọng:
_ Tại sao mày có thể đánh con gái chứ? Tuy nhỏ khỏe mạnh vậy nhưng cũng là con gái
mà?!
_ Tôi chỉ thử coi cái đầu đó cứng không thôi! -Hoàng vẫn không nao núng- mà các người
là con trai mà lại nhịn nhục như vậy với một đứa con gái đúng không hả?
Đức chợt khựng lại. Hoàng liền gạt tay cậu ấy ra và quay lưng đi một cách lạnh lùng.
Nhưng khi nghe thằng Mạnh (hơi cà lăm^^!)la lên thì cậu ta quay lại:
_ Ê...ê...tụi...bay ơ...ơi, Quậy .....bâ...bất...tỉnh...ma.....mà cò....n...chảy máu nè...nè!
Hoàng quay phắt lại, bổ nhào tới chỗ T.A và bế thốc cô bé lên như công chúa vậy, khiến
cho đám con gái mong mình cũng bị như thế để được Hoàng quan tâm (ẹc, ước mơ kì
cục!).
"Rầm " cửa phòng y tế mở toang ra. Một cách nhẹ nhàng, Hoàng đặt "con bọ lóc chóc" lên một cái giường gần đó và.....đi luôn (?!). Cậu ấy không quên dặn tất cả mọi người rằng: "Đức cõng T.A vào phòng y tế chứ không ai khác!".
Tất cả mọi người đếu khó hiểu trước hành động đó. Nhưng làm gì có ai rảnh mà thắc mắc nên họ cũng quay trở ra sân thể dục.
.................
RENG....................RENG.....................⠠??..RENG.......................
Tiếng chuông bắt đầu học giờ buổi chiều làm T.A tỉnh dậy. Chợt thấy nhói đau phần trán, cô bé đưa tay lên sờ và nhớ ra, "tác giả" của cái cục u sưng bầm tím thế là ai. Nhỏ tung chăn, chạy cái vèo lên lớp và chưa kịp nhìn xung quanh đã chỉ thẳng vào mặt Hoàng và nói:
_ Tên côn đồ kia! Dám đánh tôi ra nông nỗi này hả?Tới số rồi!-và nhỏ lao tới chỗ Hoàng
nhưng lại bị giữ lại bởi một bàn tay. Quậy không cần nhìn cũng biết. đó là Đức.
_ Mày tránh ra!Không liên quan tới mày, để tao sống chết với cái thằng ôn dịch đó một
phen!!!!!!!!
Đức muốn nói gì đó thì lại không nói nữa khi thấy Hoàng cúi đầu trước T.A và nói:
_ Tôi xin lỗi đã làm cô đau nhưng tôi không cố ý.
_ Hứ, rõ rang là cố ý còn nói àh?
_ Tôi thật không nhớ ra cô là con gái.
_ Chứ tôi là con trai àh? Mắt để đâu không biết?! Nhưng lời xin lỗi không được chấp nhận!
_ Tôi không nói lại lần thứ hai đâu!
T.A cũng tính "đốp" lại nhưng cô Trang đã vào lớp nên nhỏ đành về chỗ mà ấm ức
vì: "Mình chưa bị ai đánh mà cái đồ chết tiệt đó dám!Phải làm lớp trưởng thôi!Hà hà, cho
hắn biết!!!"
Khoảng một tháng sau đó......
_ Các em à, tôi nghĩ là Thảo Anh và Hoàng đều có những tiến bộ nên tôi nghĩa ra cách để chúng ta chọn người giỏi nhất rồi. Vì lớp mình vẫn "ổn" khi không có lớp trướng nhỉ? -thầy Cường nói với cả lớp. Người ngạc nhiên cộng tức giận nhất là T.A vì cô nhóc đã ráng miệt mài ngày đêm để được gì nhỉ?!?!?!
_ Hiện số lượng hâm mộ Hoàng đã lên đến con số tất cả con gái trong trường trừ một, E hèm, có nghĩa là đồng số lượng với nhóm theo phe T.A. Nếu ai có nhiều số lượng người đồng ý là giỏi hơn sẽ thắng. Cuộc thi sẽ diễn ra cho tới đầu học kỳ II. Được không?
_ Em đồng ý! Em chắc chắn sẽ thắng cái thằng ôn con đó! Há há! -"Bọ con" hưởng ứng nhiệt liệt.
Hoàng im lặng, cậu ấy đang trầm tư gì đó với một vẻ mặt rất nghiêm túc. Hầu như cậu
không để ý lắm tới cuộc thi này. Nhưng Quậy thì rất hào hứng!
Ngay hôm sau, khi cuộc thi được công bố thì toàn bộ học sinh trong trường hưởng ứng, vì họ sợ cái "ách thống trị" của T.A lắm rồi. Bọn con gái bắt đầu bám lấy Hoàng nhiều hơn, còn T.A cũng ra tay đe dọa "một vài" em có tiếng tăm quậy phá trong trường rằng nếu đổi nhóm thì chết!!!
Nhưng...mấy tuần sau.............
_ Mày ơi! Không xong rồi! -thằng Đức nói với T.A khi vừa thấy bóng Hoàng cùng đám con
gái lướt qua- trong trường có vẻ ủng hộ thằng Hoàng hơn mày ạ.
_ Nhảm nhí! - "bọ con" phớt lờ mối lo đang ngày càng lớn lên do rất (hay quá) tự tin vào
năng lực cai quản và đe dọa người khác của mình (oái!!!).
_ Nhìn kìa! -Đức hét tướng lên
Tay nó đang chỉ vào chỗ Hoàng, nơi đó đang có một đám con trai cúi đầu trước Hoàng và
xin gia nhập nhóm. Rắc rối thay, họ lại là nhóm mà T.A mới đe dọa cấm bỏ nhóm tuần trước!
_ Mày thấy tao đúng chứ! -Đức mỉm cười
_ Tao phải cho tụi bay biết mới được! -nói xong T.A nghiến rắng bước tới nhưng thằng
Đức đã giữ lại.
_ Đừng dùng cách đó! Tụi nó sợ mới qua bên thằng Hoàng, mày còn làm là tụi nó rút càng
nhiều đó!
_ Thế làm gì đây? -T.A trề môi (dễ "ghét" wa')
_ Tao có cách này, mày chịu đựng một chút, nhưng chắc chắn sẽ lôi bọn nó lại được.
Nhưng mày không được quên lời tao là được!
Tại nhà Đức.........
_ Mày thử nói coi, cách gì? -Quậy sốt ruột
_ (thở dài) Mày đừng đánh tao nghen! -thế rồi nó nói nhỏ vào tai T.A.........
....(im lặng)
_ CÁI GÌ? Mày bắt tao điệu hả??? -Quậy hét lên làm cho màng nhỉ thằng Đức hơi ngưng hoạt động tí .
_ Mày bình tĩnh (~_~"), tao chắc chắn cách này sẽ làm được. Mày chỉ cần làm như thế này, thế này... rồi hai đứa chụm đầu lại và làm gì đó bí mật lắm.
Ngày hôm sau...
_ Con bọ lóc chóc đó nghỉ học hả? Kệ, có liên quan gì tới tui đâu mà cô báo cho tui? -Hoàng nói như tát gáo nước lạnh vào cái mặt đầy phấn son của nhỏ Thùy Mai làm nhỏ tức xì khói.
_ Nhưng Hoàng không thấy lạ à? -nó vẫn gắng tươi tỉnh
_ Tránh ra, tôi đang đọc sách! -Hoàng trừng mắt. Nhỏ Mai hoảng quá, vội bay về chỗ ngồi mà lòng ấm ức.
Hoàng tuy có vẻ bất cần đời nhưng cậu ta cũng đang thấy thiếu cái cảm giác phải tránh né mấy "cây bút biết bay" của "bọ con" tới chỗ mình. Nó nhìn ra ngoài...
RENG...............RENG..................RENG...† ?............
_ Tụi bay biết gì chưa? Có nhỏ nào mới tới dễ thương lắm! -một tiếng xì xào nho nhỏ
_ Chưa! Ai zậy? -tiếng đáp lại nghe có vẻ háo hức
Cả trường nín thở khi T.A bước vào. Một luồng gió thoảng qua, mang theo hương thơm
hoa hồng từ người nhỏ làm cho đám con trai muốn ngất.
Ngay đến cả Hoàng đang đọc sách, thấy không khí trở nên im lặng, thì ngóc đầu ra, cũng sững sờ.
Quậy hôm nay trông xinh cực, này nhé: Mặc đầm như những đứa con gái khác (lúc trước có kèm theo cái quần jean ~_~"); cà vạt thắt hờ như muốn hút hết đám con trai vào khu cô bé đang đứng, và đầu tóc rất gọn gàng nữa. Thằng Đức đi bên cạnh mà tự hào về tay nghề "biến đổi người khác từ A-Z" của mình.
_ Chào mọi người! T.A nói rất dịu dàng (cái nì luyện dữ lắm nè -_-")- tôi là Trần Thảo Anh mới đây!
_ Hơ.....hơ..... bạn là T.A sao? -một tên con trai rụt rè
_ Đúng vậy!-T.A cười một cách dịu dàng đến mức méo mó- bạn hỏi gì không? (cái tên đó
chính là người đã phản bội phe của nhỏ, nhỏ muốn đấm vào cái bản mặt "ngu vì con gái"
của tên phản bội ~_~)
_ Bạn đi chơi với tôi được chứ?_ Mình không chắc. Hôm nay mình không rảnh. Mình sẽ phải vận động mọi người về phe
mình, có vẻ sẽ mệt đây! -nói xong Quậy quệt tay nhẹ ngang trán trông như mệt mỏi lắm.
_ Chúng tôi sẽ theo nhóm của T.A!
_ Đúng vậy!Tiếng ủng hộ càng ngày càng đông lên. Quậy cười vui sướng. Nó hướng mắt lên nhìn tên
con trai nguyên nhân nó phải cải trang thế này, và cười( lại nụ cười mất ngủ! T_T). Vừa
lúc đó, thằng Đức gọi T.A làm nhỏ quay đi nên không kịp thấy khuôn mặt "thấy muốn băm"
của Hoàng thoáng đỏ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro