Đoản 25.10
"Tới bôi thuốc đi, công ty thì xin nghỉ."
Cậu lắc đầu, không nhìn hắn, chua xót nói: "Không làm lấy gì mà sống." không bạn bè, không gia đình, không người yêu, lấy ai giúp đỡ, cho dù là kẻ ngốc, việc này cậu cũng biết rõ ràng.
"Tôi nói rồi, tôi nuôi em."
"Không cần. Điều kiện để anh nuôi, đau lắm."
Hắn nặng nề nhìn cậu, nhận ra quyết tâm muốn đi của cậu, hắn hốt hoảng giữ chặt.
"Em không được đi, anh sẽ không như vậy nữa. Ai cũng có sai lầm mà, em tha lỗi anh đi!" ( :D )
Đùa giỡn cậu vui lắm sao? Chỉ cần nghĩ tới tình cảm của cậu bị hắn đem ra cười nhạo, cậu tức cả người run rẩy, nhưng cậu không biết làm sao, chỉ biết trốn tránh mà thôi, vậy mà tới trốn tránh hắn cũng không cho!
#10
#Táo Gai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro