#3.
Lâm Huyên nhìn Hành Kiệt thật lâu, sau đó bất chợt nở nụ cười.
" Chúng ta chia tay đi. "
Hành Kiệt kinh ngạc nhìn hắn, những lời định nói cứ tắc nghẽn lại ở cổ họng, không tài nào thốt ra được.
" Sao vậy? Sốc quá à? Thực ra có gì phải ngạc nhiên chứ. Chúng ta vốn không giống nhau, không cùng một đẳng cấp, lại cùng là nam, sao có thể bên nhau lâu dài- "
" Tại sao?! Tại sao cậu có thể nói ra những lời vô tâm tàn nhẫn như vậy! Có thật là không thể nào không!? Nếu chúng ta cùng cố gắng, tại sao lại không thể??? "
Hành Kiệt giận dữ mắng hắn, nước mắt đã bắt đầu lã chã tuôn rơi.
" Được, nếu như cậu muốn, chúng ta... chia tay. Chỉ mong sau này, cậu đừng hối hận, đừng van xin làm lại từ đầu. "
Cậu gằn giọng nói từng câu từng chữ thật rõ ràng rồi xoay người bỏ đi, để lại cho Lâm Huyên một bóng lưng cô độc.
《 trích một dự án còn lâu lắm mới ra tên " Chúng ta không giống nhau" bản quyền của tiểu sinh:))))) 》
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro