ĐOẢN 23 : (Ngoại truyện)
Trong căn phòng khách sang trọng, trên chiếc ghế cao cấp xuất hiện hai nam nhân. Kẻ ở trên chính là Oh Tổng Tài , thế nhưng người nằm dưới chỉ là một cậu bé có thể nói chẵng có gì đặc biệt.
Xung quanh không một ánh đèn, nhờ chút ánh sáng của mặt trăng soi sáng khuôn mặt xinh đẹp của cậu bé đang thống khổ cầu xin dưới thân của Sehun.
_Ha..Cậu..chủ, l..làm ơn dừng.. dừ..ng lại..
Nghe cậu bé cậu xin, Sehun nhếch môi nâng cằm cậu bé lên bật cười mỉa mai đáp lời :
_Cậu nghĩ tôi sẽ chấp nhận lời cầu xin từ một thằng bé như cậu sao ?
_Hic.. Xin c..ậu chủ..tôi khôn..g mu..ốn..
Thay cho lời từ chối, Sehun cố gắng đem toàn bộ của mình đâm vào tiểu huyệt nhỏ chưa từng đụng chạm khiến cậu bé hét lên đau đớn.
Một giọt, hai giọt và ba giọt.
Nước mắt và máu thay nhau chảy dài trên cơ thể nhỏ bé.
Anh ra vào vừa nhanh vừa mạnh khiến cậu khóc nấc lên cầu xin.
Tất cả chỉ là ảo giác, chỉ là giấc mơ rồi sẽ ổn thôi Chen à !
Nhìn cậu bé nằm im bất động, Sehun chợt giật mình nhận ra vì chút tức giận kẻ khác mà đổ lên người khiến cậu tổn thương.
_Tôi...
_C..cậu chủ, nếu x..ong ch..o tôi đi.. Làm ơn.
Làm ơn ? Không, em đừng rời xa tôi !
Chen khó khăn thu dọn quần áo, trên môi nở nụ cười đau thương. Cậu bé vừa bước ra phía cửa đã có một lực khác kéo lại khiến cậu sợ hãi quay đầu liên tục nói.
_Cậu chủ, tôi sẽ không nói ! Sẽ im lặng, đừng đánh tôi mà..
_Tôi xin lỗi, thời gian qua khiến cậu tổn thương.
_Khô..ng, tôi không sao.. Cậu chủ, cho tôi đi..
Anh nghe những lời cậu nói như hàng ngàn cây dao sắt bén đâm vào tim đến rỉ máu.
Khiến em tổn thương đến mức này, tôi không có dũng cảm giử em lại. Xin lỗi !
_Cậu, có thể đi rồi.
_Cảm ơn cậu.. Cậu chủ giử sức khỏe..
Khi em rời đi tôi chẳng thể làm gì cả, cuộc sống tôi không có em vĩnh viễn không thể sống tốt.
Sorry vì sự chậm trễ của tuiii ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro