[shoujo-ai] The Princess and the Witch
Nguồn: http://vnsharing.net/forum/showthread.php?t=169870
The Princess and the Witch
Title : Ở bên trên kia
Author : Pure
Gerne : Sj-A ( yuri may be ) , Romance , Fantasy , Tragedy ...
Rating : 15+
Summary : Một vương quốc nhỏ bé nhưng giàu có , dân cư ôn hòa hiền lành cho đến một khi cả hoàng tộc bị giết một cách bí ẩn ...
Chỉ một nàng công chúa mới sinh trốn thoát , được một người hầu cận chỉ " tồn tại " và sống ở một nơi không có người ...
Một tổ chức kì lạ không để ý tới quốc gia giàu có vô chủ mà chỉ quan tâm tới nàng công chúa ...
Một linh hồn của một phù thủy bị nguyền rủa ...
Hộc ! Hộc ! ........
Một phụ nữ xinh đẹp , kiều diễm , mặc trên người một bộ đồ bằng thứ lụa mềm mại , tuyệt mĩ , nhìn qua là biết là một đại quý tốc hay là người trong Hoàng gia . Người phụ nữ đó bế một em bé và mon men đi dọc hành làng , có nén tiếng thớ của mình và bước đi nhẹ nhàng và mau lẹ .
Khác với khung cảnh đó , nàng công chúa nhỏ vẫn ngủ ngon , mặc cho mọi thứ đang diễn ra xung quanh nó .Người phụ nữ đó dừng lại trước một bức tranh tráng lệ nhưng cũ kĩ , màu đã sờn , những vết ố lốm đốm trên bức tranh .
Người phụ nữ rút ra một vật , giống một cái chìa khóa nhưng cũng giống một mảnh thép cũ kĩ bị đập và bẻ nên có hình thù kì lạ . Sau khi đọc một thứ tiếng cổ xưa kì lạ , từng mảnh tranh hay cả mảnh tường mà mỗi mảnh tranh gắn vào liền từ từ đc kéo vào trong khoảng trống của tường mất hút . Bên trong có một cảnh cửa nhỏ , người phụ nữ đó liên bước vào , dùng chiếc chìa khóa của mình mở cánh cửa đang bài tiết tỉ mỉ , sang trọng , được dát vàng và khảm đá quý , sang trọng như cánh cửa vào thư phòng của một bậc đế vương nào đó .
Kéttttt !!
Cánh cửa được mở ra , một cô gái trẻ trung nhưng lại bận độ của một bá tước , quần áo có vẻ của nhiều trăm năm về trước , cô gái đó đang đọc sách , khi hoàng hậu bước vào , cô ta liền nói :
_ Chả phải là hoàng hậu đây sao ! Không ngờ vẫn còn nhớ đến kẻ bề tôi ở đây đó ! Sao kẻ nào dám đụng chạm với hoàng hậu vậy hả ! - Với cái giọng mỉa mai , châm biếm
Hoàng hậu bất ngờ nói :
_ Sao mi lại biết ! Tên Vampire chết tiệt kia !
Đôi mắt cô ta đỏ quắc lên :
_ Kẻ bề tôi này có bị ai giam giữ suốt mấy trăm năm nay đâu ! Mọi việc đều biết hết và chỉ đợi ai nhớ tới thôi !
Ả Vampire nhíu mài rồi cô ta đứng dậy , đóng quyển sách lại và đi tới hoàng hậu . Ả nói một lời khó hiểu :
_ Cuộc đời Vampire có dòng máu không đc thừa nhận như ta , gặp được người chủ cũng là hạnh phúc rồi ! ...
Hoàng hậu không hiểu ả đang nói gì thì ả nói tiếp :
_ Thắp lên một cây nến mới cần hi sinh một cây nến tàn lụi !
Trong lúc chính hoàng hậu còn chưa hiểu ả nói gì . Ả bỗng hiện ra đằng sau lưng hoàng hậu , ôm lấy hoàng hậu từ sau lứng , liếm qua chiếc cổ xinh đẹp , cắn đôi tai tuyệt mĩ của nàng , rồi mơn trớn cơ thể hoàng hậu .
Hoàng hậu giờ đã hiểu ra vấn đề , nhắm mắt lại và nói :
_ Tại sao mi biết ta sắp chết ! Nhưng nếu ta ... - hoàng hậu ngập ngừng trong giây lát - mi sẽ cứu con bé phải không ?
Ả ta lại liếm lên khuôn mặt xinh đẹp của hoàng hậu và thầm thì bên tai :
_ Phải ! Nhưng ta không giết nàng , ta sẽ thổi tắt cây nến nhưng rồi một ngày nào đó sẽ thắp lại nếu cây nến kia cần !
Hoàng hậu ngập ngừng nói - nhưng nàng biết đâu sự sợ hãi của nàng càng làm ả Vampire khoái trá :
_ Tổ chức kì bí ... Cái tổ chức muốn bắt con ta , bọn chúng có " kiến thức cổ xưa bị lãng quên " đó , hãy bảo vệ con ta dù có bất kì chuyện gì xảy ra .
Ả Vampire tiếp tục mơn trớn cơ thể hoàng hậu , ả thò tay vào trong bộ váy sang trọng kia , mơn trớn , cảm nhận dòng máu ngọt ngào , ấm nóng từ cơ thể hoàng hậu , ả nói :
_ Mi sắp chết bơi "kiến thức" đó rồi mà lắm mồm nhỉ . Ta chỉ là một kẻ chỉ biết tồn tại , hay may là ta có lời thề với tổ tiên mi đi , ta hứa ta sẽ bảo vệ con mi ...
Hoàng hậu nhắm mắt lại , trong lòng nàng vẫn còn đầy sự sợ hãi nhưng cũng có một phần mãn nguyễn và thanh thản . Nàng từ từ đặt nàng công chúa nhỏ xuống ghế . Rồi nàng từ từ cởi chiếc vấy kiểu diễm của mình , nhắm mắt và để mọi chuyện trôi qua một cách từ từ ...
Trong ánh sáng lờ mờ , ả Vampire kia ôm lấy thân hình của hoàng hậu đã bị đóng băng , miệng ả vẫn còn máu dính trên đó , ả liếm mém , hôn lên đôi môi đã lạnh giá của hoàng hậu , cắn nửa mơn trớn nửa dịu dàng và thì thầm :
_ Lúc nàng lạnh lùng thế nè có vẻ hấp dẫn hơn đó ! Hahhahh
Trong ánh trăng dằm vằng vặc , một cái bóng lướt qua những cảnh rừng , hoang mạc thung lũng và dòng suối , qua những tảng đá giữa bầu trời đầy những vì sao lấp lánh ... Qua những bờ biển lấp lánh vàng , những chủ cá heo đùa giỡn , qua những đồng cỏ với những chú kì lân ...
Rồi cái bóng đó dừng lại trước một cảnh cổng bằng đá đã cũ kĩ như bị bỏ hoang hàng trăm năm nay . Cái bóng đó là một nàng Vampire , cô ta trùm một cái áo choàng có mũ trùm như của những tăng lữ vậy ...
Trước mặt cô ta là một khu tưởng niệm , một bãi chiến trường cổ xưa và có cả những bia mộ của một nghĩa trang cũ , nhưng bia tưởng niệm khắc những lời xám hối , xưng tội ... Rải rác khắp nơi là những bộ áo giáp , khiên , kiếm băng bạc ... Nhưng cỏ ở đây không hề um tùm mà chỉ cao một chút , cứ như mùa xuân vậy ...
Rồi màn sương tan đi , trong ánh trăng vằng vặc , người ta nhận ra nàng Vampire kia có một vẻ đẹp kì lạ , huyền bí , mạnh mẽ và đầy bí ẩn , với đôi mắt màu đỏ thẫm gần như màu đen óng ánh , đôi môi đỏ như tẩm máu , với một làn da trắng đến kì lạ ...
Vampire đó đang bế một cô bé bé bỏng trong chiếc khăn ánh vàng , chỉ cần nhìn qua cũng biết là con cái của quý tộc ...
Nàng Vampire ta liền thì thầm vào tai cô bé khi cô bé vẫn con nằm trong giấc ngủ :
_ Từ nay ta Leah ! Ta sẽ trở thành mẹ của con thành người bảo trợ của con cho đến khi con trưởng thành ... Còn tên con sẽ là Lisa ...
Rồi Leah lướt như một cái bóng lướt vào màn sương còn chưa tan hết , rồi một có lớn thổi qua , làm tan đi màn sương đêm , hiện lên một thung lũng huyển ảo với thảm cỏ xanh ánh lên ánh trăng bạc ... Lác đác những bộ áo giap , khiên , kiếm , dao , cung ...
Cái bóng dừng lại ở một cánh cửa bằng đã cẩm thạch cổ xưa , nó là cửa để đi vào một ngồi đền ngầm dưới mặt đất , trên cung có một bức tượng thiên thần , một nữ thiên thần . Thiên thần đó ôm chặt lấy thân mình , mặt ngước lên với đôi mắt đầy hận thù và đầy sự đau đớn , đôi cánh tàn tạ , những chiếc lông vũ được chạm khắc chi tiết vẽ nên một thiên thần sa ngã bị đầy xuống địa ngục ...
Leah dừng lại , nói bằng một thứ ngôn ngữ kì lạ , rồi đôi mắt của thiên thần trên đỉnh bỗng đỏ quắc lên , cánh cửa bằng đá bỗng từ từ mở ra , Leah lại biến mình thành một cai bóng lướt xuông dưới hành lang đó , cánh cửa tự đóng vào và đôi mắt của thiên thần nọ cũng trở về bình thường .
Leah đi qua những hành lang kì lạ , được khắc những chữ tượng hình khó hiệu , những bức tranh về những thiên thần , quỷ và cả loài người , những ngọn đuốc ở đây cảm tưởng không bao giờ tắt cũng như hành lang tưởng chừng như vô tận vậy .
Leah cứ lướt đi mãi , cho tới khi ánh sáng từ cuối hành lang xuất hiện , ánh trăng bạc cứ sáng dần cho đến khi Leah rời khỏi đường hầm ... Leah đứng trên mỏm đá hướng ra biển khơi , biển lấp loáng ánh bạc khi trăng soi mình xuống , đằng sau là một thảo nguyên xanh mơn mởn , gió từ biển mát lạnh ...
Leah dừng lại một lúc lâu , ngắm nghía xung quanh rất lâu , nhắm mắt lại , hít thở cái thứ không khí trong lành mà từ lâu cô đã quên . Lúc đầu cô hít thật sâu thật mạnh , như tham lam muốn hít hết sạch nó , như sợ rằng không khí tuyệt vời này , hương vị tuyệt với này sẽ biến mất , nhưng về sau cô từ từ thở chậm lại để cảm nhận hết hương vị của nó . Rồi cô mở mắt ra , cười mỉm và thủ thỉ :
_ Tôi đã về tới nhà rồi !!!
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro