Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 5: Đừng bỏ mặc tớ

Sau khi dùng bữa thì hắn đưa cậu về nhà. Từ khi nghe cuộc gọi ấy xong, Jungkook im lặng hẳn, Taehyung hỏi thì cậu chỉ trả lời qua loa cho có. Nghĩ đến tối nay phải gặp Jimin, không hiểu vì sao trong lòng cậu cứ bồn chồn mãi. Jimin thật sự đối xử với cậu rất tốt còn là bạn trai cậu nữa, cậu đáng ra cậu không nên nói dối anh. Thế là cậu quyết định tối nay sẽ xin lỗi Jimin, nói lúc trưa cậu đã đi ăn với Taehyung, bạn bè ăn chung với nhau cũng chẳng có gì to tát. Đúng, Jungkook luôn nghĩ rằng mình xem hắn là bạn, mặc dù tình cảm của cậu đã dành cho hắn ngày một nhiều hơn mà chính cậu cũng chẳng để ý

*Tại Dark*

Jimin đang ngồi trên chiếc ghế sô pha dài, đặt tại một góc khá khuất trong quán. Tay anh lắc nhẹ chất lỏng màu đỏ trong ly rồi dốc ngược mà uống cạn. Thứ rượu đắng ngắt này anh thực rất ghét nhưng hôm nay anh cần nó để làm anh không còn tỉnh táo mà nghĩ đến trưa nay anh thấy nữa. Phải, trưa nay anh đã đến Good Day vì có một người bạn giới thiệu. Anh định bụng sẽ vào quán thử trước, nếu ngon thì anh sẽ dẫn Jungkook đến vào lần sau. Không ngờ khi vừa bước vào anh đã thấy bóng dáng của người con trai mà anh yêu thương đang ăn uống vui vẻ và cười nói thật ngọt ngào bên cạnh người đàn ông khác. Đừng hỏi tại sao anh không tức giận. Ngay lúc đó anh chỉ muốn xông thẳng vào mà đấm ngay vào mặt hắn rồi hét lên "Đây là người của tôi, nếu không muốn chết thì khôn hồn tránh xa cậu ấy ra". Nhưng anh không thể, nếu anh làm vậy thì mối quan hệ giữa anh và cậu sẽ kết thúc. Từ ánh mắt đến nụ cười của cậu khi ở bên người ấy là thứ mà bấy lâu nay anh khao khát có được, nay thì anh đã thấy nhưng tất cả chúng đều không dành cho Park Jimin anh. Anh biết Jungkook chỉ xem mình là bạn, nếu hơn thì chỉ có thể là một người anh trai và khi nhìn vào mắt cậu thì anh cũng biết người đàn ông trước kia có vị trí rất quan trọng trong lòng cậu. Với anh cho dù Jungkook nói dối hay làm gì đi nữa, cho dù chuyện đó khiến anh đau lòng đến mấy đi nữa, chỉ cần cậu còn ở bên cạnh anh thì anh vẫn sẽ tha thứ... kể cả khi nó chỉ là sự thương hại...

Jimin uống mỗi lúc một nhiều, ngay lúc này thì Jungkook bước vào. Tiếng nhạc sập sìn của quán bar khiến cậu nhíu mày khó chịu. Bỏ âm thanh chói tai kia qua một bên, cậu nhìn xung quanh để tìm anh. Đi lòng vòng một lúc thì cậu cũng tìm được. Anh tựa lưng vào ghế, mí mắt khép hờ, tay vẫn nắm chặt ly rượu, miệng thì lèm bèm tên cậu. Thấy vậy, Jungkook bước tới lấy ly rượu ra khỏi tay anh

-Jimin, Jimin à!!! _ cậu vừa gọi vừa lay người anh

-Ưm... Jungkook...cậu đến rồi à?_ anh mở mắt ngước nhìn cậu

-Tại sao cậu lại uống say như vậy chứ?_ cậu nhăn mặt hỏi, tay vội đỡ anh ngồi dậy

Anh mỉm cười, tự nhủ với mình "Không lẽ tớ nói tớ như vậy là vì cậu?!", tốt nhất vẫn là không nên nói

-Tớ có chuyện không vui nên mới rủ cậu ra nói chuyện thôi

-Hả? Ai làm cho cậu không vui? Cậu nói đi, tớ sẽ xử kẻ đó cho cậu!_ cậu xoắn tay áo, nói với giọng chắc nịt

"Cậu là tự đi xử chính mình à Jungkook?!"

-Người này cậu chẳng quen đâu, tớ có nói cậu cũng không biết

-Chắc người này quan trọng với cậu lắm mới khiến cậu uống say như thế này? _ cậu lo lắng nhìn anh

-Ừ... rất quan trọng, rất quan trọng... _ bất chợt anh lớn tiếng_ nhưng tại sao...tại sao người ấy lại bỏ mặc tớ chứ???

Jimin trở nên kích động hơn nên cậu không hỏi thêm nữa, cậu khẽ ôm anh tựa vào vai mình an ủi

-Jimin à, đừng quan tâm đến người đó nữa, họ không đáng để cậu phải như vậy đâu_cậu vỗ nhẹ vào lưng anh_cậu còn có tớ mà, đừng buồn nữa nhé!!

-Jungkook...Jungkook..._anh vòng tay qua siết chặt cậu như thể buông lỏng một chút thì cậu sẽ biến mất, không kiềm được mà rơi nước mắt

-Tớ đây mà, cậu sao vậy?

-Ai bỏ mặc tớ, tớ cũng có thể chịu được... nhưng Jungkook, duy chỉ có cậu thì không được. Tớ sẽ chết mất nếu cậu rời xa tớ đấy!_anh nghẹn ngào nói trong tiếng nấc

-Cậu yên tâm đi, tớ sẽ ở bên cạnh cậu mà, không bao giờ rời xa hay bỏ mặc cậu đâu_lần đầu thấy anh như vậy thật khiến cậu đau lòng

-Cảm ơn cậu, Jungkook!!!_nói rồi nhắm mắt ngủ thiếp đi trên vai cậu

Có lẽ hôm nay không thể nói thật với anh rồi, chuyện của Taehyung đành để sau vậy. Cậu đưa Jimin về, cẩn thận đặt anh ngã xuống giường, vừa đắp chăn cho anh xong điện thoại cậu lại treo

-Alo Taehyung, anh gọi có gì không?

-Có, chuyện là... khụ khụ...

Nghe tiếng ho ở đầu dây bên kia khiến cậu bỗng sốt ruột...

END CHƯƠNG 5

Cái BON ep5 thiệt là daebak nhak 😙

Đi du lịch nước ngoài với cả nhóm mà mk cứ tưởng là cuộc hưởng tuần trăng mật của hai ẻm với gia đình không chứ!!! 💖💖💖

Thấy con dân chưa đủ đau tim nên hôm qua BIGHIT lại tung "hint thần chưởng" 😍😘😙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro