Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3



"Được rồi, Jimmy, con trai yêu quý của ta, con đã quyết định rồi đúng không? Bác cũng đã cho con đủ thời gian rồi, dựa vào những gì con học được từ bác, ta tin rằng con sẽ không làm bác thất vọng, và cũng không làm gia tộc Tawinan vất vả nuôi dưỡng con thất vọng."

(Tui cũng không hiểu tại sao tác giả lại dùng từ xưng hô là "con trai" nữa, rõ ràng vẫn xưng là "bác Nuu" thì phải là "bác-cháu" chứ ta)

Hai người ngồi ở hai đầu của chiếc bàn dài, dùng ánh mắt đối đầu với nhau.

Bác Nuu mỉm cười nhẹ nhàng, tay trái vuốt ve con mèo Ba Tư lông trắng đang lười biếng nằm trên bàn. Những người không hiểu ý nghĩa sâu xa của nụ cười này có lẽ sẽ tưởng người đàn ông trung niên hơi mập này là một vị thần tiên hiền từ ở trong tranh, và quả thực rằng Nuu đang cố tình để người khác có suy nghĩ như vậy.

Jimmy, người đã giao dịch với bác Nuu nhiều năm qua, biết rõ sự tàn nhẫn ẩn sau chiếc mặt nạ ôn hòa của Nuu. Với vẻ ngoài không hề giống một thương nhân điển hình, bác Nuu đã mang lại lợi ích khổng lồ cho gia tộc Tawinan.

Trong phòng yên tĩnh đến mức Jimmy ngoài việc nghe được tiếng kim đồng hồ tích tắc, còn có thể nghe thấy được nhịp tim lo lắng không thể che giấu của mình.

Jimmy không thể bước sai bất kỳ bước nào, anh không dám dễ dàng trả lời bác Nuu, việc này không chỉ liên quan đến bản thân anh mà còn liên quan đến việc liệu Sea có thể sống hạnh phúc và vui vẻ suốt đời hay không.

Mặc dù Jimmy đã học cách kiểm soát biểu cảm, nhưng tình huống lúc này vượt quá khả năng ứng phó của anh. Anh không thể làm chủ được biểu cảm của mình như bác Nuu, người đã trải qua bao nhiêu sóng gió, chỉ có thể cố gắng đè nén nỗi sợ hãi trong lòng. Vì vậy, sự lo lắng trong mắt và những cử chỉ nhỏ của Jimmy đều lọt vào mắt của Nuu.

Nuu của tối hôm nay rất kiên nhẫn, ông không quan tâm đến sự im lặng của Jimmy kéo dài hai mươi phút hay hai tiếng đồng hồ, vì kết quả là điều tất yếu.

Dù có thể phương pháp của ông hơi nham hiểm, nhưng nguyên tắc của Nuu chỉ cần hiệu quả là được, ông đã lợi dụng tình yêu giữa Jimmy và Sea.

Jimmy giống như con mồi đáng thương bị móng vuốt của đại bàng nắm chặt cổ, lời nói và khí chất của bác Nuu khiến Jimmy cảm thấy buồn nôn. Gần hai mươi năm bị áp chế, là điều mà Jimmy khó có thể bỏ qua.

Anh không trách bác Nuu quá độc ác, chỉ trách mình cánh chưa đủ mạnh, ở tuổi này vẫn chưa đủ lớn mạnh để có thể yêu người mình yêu một cách tùy ý.

"Vậy Sea và tiểu thư Spary..."

"Ừm, như con nghĩ vậy đó."

Bác Nuu không đợi Jimmy nói rõ từng chữ từng chữ một ra ngoài, thẳng thắn trả lời điều mà Jimmy thực ra đã xác định trong lòng.

"...Vậy lễ cưới sẽ được tổ chức sớm đúng không ạ?"

Bác Nuu không nói gì, chỉ đưa ra 3 ngón tay rồi lắc lắc

"Vâng ạ, cháu hiểu rồi bác, vậy cháu đi đây, cháu vẫn nên quay lại đó xem tình hình của Sea ra sao."

Ngầm được cho phép rời đi, Jimmy đứng dậy, cài cúc áo vest, hít thở sâu để cố gắng điều chỉnh cảm xúc. Dưới ánh mắt không thiện cảm của dàn vệ sĩ bên ngoài, anh bình thản, bước chân kiên định rời khỏi phòng tiếp khách.

"Có thể giữ được sự điềm tĩnh như vậy, Jimmy quả thật là một triển vọng tốt, rất giống phong thái của tôi ngày trước."

Nuu nhớ lại dáng vẻ thẳng thắn của Jimmy lúc nãy, trong giọng nói của ông vừa có sự tán thưởng, vừa có sự tiếc nuối.

Nhưng những điều kiện mà gia tộc Gafume đưa ra đủ để anh từ bỏ danh hiệu "cậu cả danh dự" của gia tộc Tawinan.

— —

Jimmy chưa bao giờ có cảm giác như lúc này, như có thứ gì đó đang chặn lại trong ngực. Ngôi nhà này có bao giờ yên tĩnh và trống trải đến như vậy không? Ngay cả ánh đèn cũng mờ hơn so với những gì anh thường thấy.

Để đến được phòng của Sea, cần phải đi qua một hành lang dài, nhìn ra ngoài cửa sổ hành lang, có thể thấy một khu rừng rậm rạp. Đó là nơi Jimmy yêu thích nhất trong ngôi nhà u ám này.

Dưới sự che chở của màn đêm, Jimmy và Sea có thể tránh khỏi mọi tai nghe mắt nhìn của gia tộc Tawinan, tha hồ hôn nhau trong rừng.

Ánh trăng sẽ chiếu lên mái tóc mềm mại của Sea, phát ra tia ánh sáng bạc. Gió đêm thường mang theo hơi lạnh, không chỉ thổi lá cây xào xạc mà còn khẽ lay chiếc áo sơ mi mỏng manh của Sea.

Lúc này, Jimmy sẽ ân cần đặt bàn tay nóng hổi lên eo Sea, hơi ấm lan truyền qua cơ thể họ, Sea rất thích cảm giác này. Dù cậu không phải là người sợ lạnh, nhưng cậu có thể cảm nhận được sự chu đáo và quan tâm của Jimmy.

Khi bàn tay lớn của Jimmy lần mò theo tấm lưng mịn màng của Sea mà trượt lên, Sea luôn nửa muốn từ chối nửa muốn đón nhận, nhẹ đẩy cánh tay của Jimmy nhưng vẫn nhắm mắt ra, vẻ mặt đầy quyến rũ, khiến Jimmy bùng lên ngọn lửa ham muốn.

Hương thơm cơ thể của thiếu niên phảng phất quanh mũi, mỗi lần Jimmy chạm vào đều nhận được phản ứng, Sea dường như đang vô tình hoặc cố ý phát ra tiếng rên rỉ.

Nếu Jimmy là người dẫn dắt, nụ hôn chắc chắn sẽ kéo dài đến mức Sea gần như ngất đi. Biết rằng cậu bé này vì muốn làm vừa lòng người yêu mà sẽ để cho cổ đỏ bừng chứ không hề dừng lại. Vì vậy, thông thường Jimmy tỏ ra rộng lượng mà buông đôi tay không biết đã đặt ở đâu.

Những sợi chỉ bạc mỏng manh dưới ánh trăng trở nên đầy ám muội, vương vấn trên đôi môi của hai người. Nhìn vào ánh mắt của Sea bị hôn đến mức gần như mất nét, Jimmy khó có thể kìm nén niềm vui trong lòng.

Lý trí của Sea dần dần trở lại, cậu phục hồi lại phong thái quý tộc thường ngày, miệng nói đầy tức giận: "Hia anh thật xấu xa, Sea sẽ không thèm để ý anh nữa đâu."

Nhưng đôi môi sưng đỏ và cơ thể mềm nhũn vì được hôn của Sea khiến lời nói của cậu không có nhiều sức thuyết phục như vậy.

Thật là dễ thương.

"Được rồi, là lỗi của Hia, vậy sau này Hia không hôn Nong Sea nữa, có được không?"

"Đương nhiên là không được! Sea thích những nụ hôn của Hia!"

Lúc này, Jimmy bị mềm lòng không chịu nổi, anh vén tóc mái ở phía trán của Sea lên, đặt lên một nụ hôn nhẹ nhàng ở giữa trán, và lại ôm Sea vào lòng, để Sea dựa vào vai mình, thì thầm bên tai, âu yếm thật lâu.

Họ đều là những chàng trai đầy nhiệt huyết, dù miệng không nói gì nhưng cơ thể cũng sẽ phản ứng mạnh mẽ. Tuy nhiên, ngoài việc hôn, Jimmy và Sea không làm điều gì quá giới hạn.

Những năm qua, Jimmy học được nhiều nhất và giỏi nhất chính là tính kiên nhẫn, anh hiểu rõ sự kiềm chế mà chú Nuu nói đến là gì.

Sea đã từng tức giận chất vấn Jimmy, rõ ràng họ yêu nhau, có thể hôn, nhưng tại sao không thể làm tình như những cặp đôi bình thường khác. Chỉ cần lén lút làm như khi hôn nhau thì sẽ không bị chú phát hiện ra thôi mà.

Lúc đó, Jimmy sẽ xoa đầu Sea, dùng giọng điệu của một người anh lớn, lấy lý do rằng họ còn quá nhỏ để lừa qua mắt chuyện này.

Jimmy biết rõ, người tinh ranh như chú Nuu thực ra biết hết mọi chuyện, kế hoạch hẹn hò tưởng chừng như hoàn hảo của Sea thật ra không hề tinh vi một chút nào, nhưng nếu Jimmy thực sự dám vượt qua ranh giới đó, chắc chắn anh và Sea sẽ không có kết cục tốt đẹp nào.

Hồi ức luôn đẹp đẽ và mờ nhạt, trong lúc vô thức mà Jimmy đã đứng trước cửa phòng của Sea.

"Cốc... cốc cốc" Jimmy gõ cửa phòng Sea, sử dụng tần số chỉ riêng họ biết.

"Ồ, Hia à? Em mở cửa ngay đây."

Sea vội vàng mở cửa, thỉnh thoảng liếc nhìn vào trong phòng. Nhưng lúc này Jimmy có hơi buồn bực, nên không nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng cậu bé bị bắt gặp đêm khuya còn chưa chịu đi ngủ nên hơi lo lắng. Hai mươi năm qua, Sea luôn là một chú mèo con liều lĩnh trong lòng của Jimmy.

Jimmy đứng ngoài cửa, hít sâu một hơi rồi nói:

"Sea, anh sắp kết hôn rồi, hôn lễ sẽ diễn ra sau ba ngày nữa."

"......"

Không khí chỉ im lặng trong chốc lát, không có tiếng la mắng như Jimmy tưởng tượng, chỉ có một cậu bé tội nghiệp, mắt hơi đỏ lên, cúi đầu, nhỏ giọng trả lời Jimmy.

"Vâng, em biết rồi..."

Jimmy nuốt vào trong những lời an ủi đã chuẩn bị sẵn, có lẽ Sea đã trưởng thành rồi, hoặc có lẽ...

Những điều cần nói, cần làm đã hoàn thành. Jimmy tăng tốc bước đi, cố gắng rời đi càng nhanh càng tốt, anh không muốn Sea nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối của anh.

Ngoài cửa sổ, mặt trăng vẫn còn đó, nhưng nó đã bị những cây cao trong khu rừng rậm rạp che khuất. Gió cũng lặng lẽ, chỉ thiếu đi đôi tình nhân cẩn thận từng chút để sưởi ấm cho nhau...

— —

"Được rồi, Sea, mau kéo giúp tôi một cái với."

Sau khi Jimmy rời đi, Spary đẩy cửa tủ quần áo của Sea từ bên trong thò đầu ra, vật lộn trong đống quần áo.

Không phải tủ quần áo của Sea quá bừa bộn, vì Sea có một người anh siêng năng làm cho mọi việc. Chủ yếu là tiếng bước chân của Jimmy làm cô sợ hãi khi cô đang nói chuyện với Sea.

Sea đưa cho Spary một bàn tay với ánh mắt đầy chán ghét và khó hiểu, Spary bĩu môi, rồi lại tự mình nói những lời kỳ quặc.

"Tôi đến đây để gia nhập vào gia đình này, chứ không phải đến đây để chia rẽ cp của tôi. Một cô gái vừa đáng yêu vừa hiểu chuyện như tôi không nhiều đâu. Cậu còn chán ghét tôi, hừ, chẳng lẽ tôi không giống tiểu thư sao?"

"......"

"Thôi được rồi, vì cậu đã hoàn thành bước đầu tiên rồi, nên chúng ta tiến hành đến bước tiếp theo của kế hoạch thôi."


end.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro