Chapter 4
SepPanh ^^
Chapter 4:
Nhìn thiếu gia bước đến trước cửa nhà, áo dính bẩn và những vệt đỏ của máu. Hai vệ sĩ bỗng rối rít chạy ra cổng:
- Thiếu gia, cậu bị làm sao vậy?
- Không sao.
Anh xua tay trước vẻ lo lắng cùng lo sợ của vệ sĩ, trên môi còn nở thành một nụ cười. Tay anh còn mân mê lọ thuốc. Lòng anh bỗng thấy vui đến lạ.
- Có cần chúng tôi...
- Đi làm việc đi.
Junhyung ngắt lời bọn họ, làm cả hai giật mình vội quay đi. Bởi vì họ biết rằng, nếu tiếp tục ở lại, thì khi Yong thiếu gia nổi giận sẽ không phải là cạo lông tay lông chân như lần tìm không được cửa hàng bán bồ công anh trước. Mà lần này, có lẽ sẽ phải trách sao cha mẹ sinh ra không đủ lông để thiếu gia cạo thôi.
Bước vào phòng tắm sạch sẽ, Junhyung lau sạch vết thương. Anh lười biếng nằm dài trên giường. Tay anh lướt nhẹ trên màn hình điện thoại.
Trên màn hình, là hình ảnh của cậu nhóc Yoseob đang ngủ.. .
Flashback
Một ngày trong lành vào mùa xuân, mây nhẹ nhàng trôi trên bầu trời thoáng đãng.
Và hôm nay, không biết là tình cờ hay là định mệnh. Mà cả hai chàng trai nổi tiếng của trường là Yong thiếu gia và Yang thiếu gia lại cúp học để vào thư viện.
Junhyung ngồi trong góc tủ vươn người đứng dậy. Bất chợt, anh liếc nhìn sang chiếc bàn trống, một cậu nhóc đang ngủ và trang sách vẫn còn chưa đọc xong. Hình ảnh đó làm cho trái tim anh chợt lệch nhịp, rồi đập nhanh đến run rẩy.
Junhyung tà tà cười. Thì ra Yang Yoseob đang ngủ ngay trước mắt anh. Anh lấy điện thoại ra và "tách" một tiếng bé xíu. Hình ảnh lần đầu gặp cậu được lưu lại trong điện thoại.
- Anh sẽ giữ nó làm kỉ niệm lần đầu anh gặp em.
Junhyung thì thầm và hôn nhẹ lên tóc Yoseob...
End FLashback
.
.
.
Yoseob vừa mở tủ ra, cậu đã thấy những cành lông chông yên vị trong tủ. Bên cạnh lại là một tờ giấy.
"Cám ơn em!"
Yoseob bất chợt nhoẻn miệng cười. Trong lòng chợt thấy ngọt ngào.
Cậu khép cửa tủ lại, xốc lại balo cùng Kikwang và Dongwoon vào lớp. Bước trên dãy hành lang, phía trước bỗng nhiên đông đúc, nữ sinh của trường đang xì xầm to nhỏ. Cả ba người vẫn thản nhiên không quan tâm mà chen qua để đến lớp.
Nhưng sau đó, bước chân Yoseob chợt dừng lại. Nguyên nhân của đám đông là do...Junhyung.
Kikwang thì thầm:
- Yoseob, cậu có đối thủ kìa.
YoSeob làm vẻ không quan tâm đáp:
- Kwangie à, tớ có thích đâu mà đối với chả thủ.
Vừa dứt lời, cậu bước ngang qua đám đông, tiến thẳmg vào lớp học.
Trong khi đó, Junhyung đã thấy cậu. Anh thật không thích bị tỏ tình như thế này. Và...một ý nghĩ xẹt qua trong đầu anh... junhyung muốn biết cậu có thích anh hay không? Và anh muốn biết cậu có ghen với anh không?
Junhyung nhìn HyunA trước mặt anh đưa tay nhận hộp chocolate từ tay cô, anh khẽ đáp:
- Anh sẽ trả lời em sau nhé!
Hyuna mỉm cười và chạy đi. Đây là lần đầu tiên anh nhận quà từ nữ sinh lớp dưới.
KiWoon đứng xem một màn trươc mắt, ngạc nhiên nhìn anh:
- JunHyung, anh muốn từ bỏ Yoseobie hay sao?
Junhyung chỉ cười lắc nhẹ đầu:
- Không có.
END CHAPTER 4
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro