Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 7.

Suốt ba ngày nay không có lịch trình gì, cậu với cô ta bám dính lấy nhau như kẹo, vậy mà với ai đó như thể có thế nào cũng là không đủ.


-Buông ra.

-Không buông.


Nhẹ nhàng không được, buộc lòng cô ta phải tăng thêm lực nơi khuỷu tay đối với kẻ ương bướng đang cố từ phía sau ôm lấy cô ta kia. Nằm đọc sách thôi cũng không tha cho cô ta được, nhịn không nổi mà chế giễu.


-Có chắc là sẽ không lún sâu rồi ôm đau khổ về sau không vậy?

-Lời đó mà cũng tin, bé con nói quả không sai, cưng rất ngốc áh...


Nhân lúc đối phương đang ôm bụng la lối, cô ta liền nhào ra khỏi vòng tay cậu, nghiêm mặt.


-Kính ngữ đâu hết rồi?

-Trời ơi đau lắm đấy. Mà mắc gì anh phải dùng kính ngữ với em?

-Sinh sau đẻ muộn còn dám oan ức?

-Xưng hô quan trọng gì mà phải cãi nhau như này hả?

-Không quan trọng thì ngoan ngoãn dùng kính ngữ như trước đi.

-Hiện giờ lại có thể đem ra so sánh với như trước được à?

-Thì...

-Cái bà thím này thiệt tình.


Ba ngày thôi nhưng cũng đủ để cậu hiểu được bà cô này rút cuộc cứng đầu đến thế nào, cách duy nhất có thể trấn áp được chính là đè bà ta ra cắn cho một cái. Thấy chưa, thích sân si hơn thua cách mấy cũng nín luôn rồi kìa. =)))


-Chịu thua chưa?

-Kook ah...

-...? – Định làm gì, định làm gì???

-Đẹp trai chết đi được.

-@@


Khốn nạn, rút cuộc vẫn là bị cô ta knock out, sinh sau đẻ muộn đúng là một thiệt thòi rất rất lớn.


Cảm giác si mê cũng có thể nảy sinh phản ứng domino, truyền từ cô ta sang cậu làm toàn thân rạo rực tới khó chịu, buộc lòng phải giải phóng. Cúi xuống ngậm lấy cánh môi mềm mại, từng chút, từng chút một, dịu dàng mà êm ái, sau cùng rút cuộc phẫn nộ điều gì lại nuốt trọn sinh khí, khiến người bên dưới mỗi lúc một khó thở, gắng gượng tìm cách thoát thân.


-Kook...

-Là nói dối đấy.


Chất giọng nghẹn ngào ấy làm trái tim cô ta như bị bóp nghẹt đau đớn.


-Chỉ để chị chấp nhận đến với em mà đã nói dối. Thực ra em rất sợ, lỡ đâu yêu chị rồi sẽ ngày một lún sâu thật thì phải làm sao, lỡ đâu sẽ không đành lòng để chị ra đi như thế, em có khi nào sẽ phát điên hay không, kỳ thực rất sợ, rất sợ... Giá như mà có thể nuốt chị vào lòng, sẽ không bao giờ phải chịu để mất chị bất lực như vậy.

-Nhìn thẳng vào mắt chị này, giờ em hối hận rồi có phải không, vẫn còn kịp, ba ngày qua đối với chị đã không còn gì phải tiếc nuối nữa rồi, thực sự.


Đúng rồi, mới có ba ngày bên nhau thôi, cớ sao lại cảm giác tha thiết như thể cả ba trăm năm vậy, quá không có tiền đồ rồi. Ánh mắt cô ta kiên quyết, mạnh mẽ, một chút đau thương cũng không nhìn ra, lần nữa nói ra lời chia ly thản nhiên như không như có, khiến cậu lần nữa đau khổ lại vẫn cảm nhận rõ ràng được thua kém của chính mình.


-Nếu em không phải là idol, sẽ không được chị trân trọng đến thế này, nhỉ?

-Nếu thế thì làm sao, chỉ cần chị vẫn yêu em, chị nhất định sẽ không muốn người chị yêu phải đau khổ.

-Lại cái trò cao thượng.


Cậu ngồi tựa trở lại đầu giường, nhịn không được thở dài một cái não nề. Lúc này cô ta mới nhận ra cậu ấy hóa ra cũng giống mình, càng những lúc quan trọng lại càng muốn lẩn tránh vấn đề. Hay bởi vấn đề cô ta đã kéo cậu ấy vào thực sự quá khó khăn để đối diện? Đúng rồi, quả thực rất khó, ngay chính cô ta cũng chỉ biết chạy trốn.


-Chị không muốn người yêu phải đau khổ, chẳng lẽ em lại muốn? Dù nào thì em cũng đã quyết định rồi, em không thể để chị cô độc đáng thương mà biến mất được, em sẽ ở bên chị cho tới giây phút cuối cùng. Còn chị ấy, nhất định không được phép nói mấy lời như khi nãy nữa, cái gì mà đủ với không đủ, nghe rất là ghét. Biết chưa?

-Ò.

-Cái gì, nghe không rõ.

-Em biết rồi, thưa anh Jeong Kook.

-Ngoan, tới đây anh ôm nào~


Bởi sau vòng tay của cậu ngày hôm đó cô ta đã hoàn toàn bị thuyết phục rồi, cho nên hiện tại chỉ cần cậu muốn thế nào cô ta cũng sẽ bất chấp tất cả mà làm thế ấy. Chấp nhận cô ta cũng được, muốn ở bên cô ta cũng được, cùng cô ta cả hai hạnh phúc rồi đau khổ cũng được, mà một ngày nào đó đột nhiên muốn thay đổi, bỏ lại cô ta để đi tìm hạnh phúc mới cũng vẫn được, giống như cách cô ta không ngừng yêu trong thầm lặng bấy lâu, lần này cô ta cũng sẽ không tham lam đòi hỏi gì hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro