Chap 1 : Cuộc sống mới
Ẩm ướt quá ....
Mùi khó chịu thật ....
Căn phòng này sao lại khóa nhỉ ?
Hm...
Tôi không thích nơi đây
Không thích một chút nào ...
_______________________
Đùng...
_ Cảm ơn các anh .
_ Không có gì đâu ,đây chuyển vào đâu ạ ?
_ Các anh cứ đem vào phòng khách nhé .
_ Vâng .
_ Cô Myoui tủ này thì sao ạ ?
_ A anh chị cứ để đây em phụ .
_ Không sao đâu chúng ta là hàng xóm mà .
Mọi người vui vẻ cùng nhau vận chuyển mớ hành lí cho những vị khách mới chuyển đến đây .
_ Ở đây , từ từ thôi . Mina , Sana các con lại đây phụ mẹ nào .
_ Vâng ạ .
Cô con gái nhỏ nghe tiếng mẹ ngừng cuộc chơi chạy nhanh đến riêng cô con gái lớn còn đứng đó nhìn .
Cô không thích nơi này chút nào cả .
Két... két...
_ Cậu chủ tới rồi ạ .
_ Ừ .
Một thanh niên chạc 25 tuổi bước xuống cùng điếu thuốc mới chăm trên tay nhìn xung quanh . Xem ra căn nhà này cũng không tệ như cậu nghĩ .
_ Cậu thanh niên giúp chúng tôi với .
Người đàn ông cười nhìn cậu định nhờ vả một chút liền sôi máu khi nghe cậu trả lời . Đúng là tên nhà giàu phắc lối .
_ Ông nghĩ mình là ai ?
Bỏ tay vào túi quay lưng đi , cậu đây chẳng quan tâm , bây giờ trong đầu cậu chỉ nghĩ tới người con gái đang đứng trước căn phòng sắt kia thôi .
_ Ais , còn có loại người như vậy sao ?
_ Kệ đi ông à .
_ Mina , con đem túi xách mẹ qua đây .
_ Vâng .
_ Chào em , Mina .
_ Tránh ra .
Mina khó chịu nhìn người chạm vào tay mình , không nhân nhượng giựt mạnh tay cậu ra khỏi người cô . Cái con người đầy sự giả tạo và khinh bỉ này tại sao lại còn chưa chết nữa ?
_ Em đang đuổi người mua nhà mới cho em sao ?
_ Tôi không quan tâm , xin anh tránh ra .
_ Đừng vậy mà .
Bàn tay nắm chặt lấy vai cô, đồ dơ bẩn . Mina lườm người ấy bước đi tiếp .
_ Này Mina .
_ Buông tôi ra .
_ Nè .
Bà Myoui nhìn từ xa thấy con gái mình đang cãi nhau liền cảm ơn mọi người chạy nhanh qua đó , không đươc nếu để chậm một chút sẽ có chuyện mất .
_ Mina đừng có mà như thế , sớm muộn gì em cũng là vợ tôi .
_ Đừng mơ .
_ Cậu Bam Bam xin lỗi vì không tiếp cậu , Mina con vào trong đi để mẹ tiếp cậu là được .
_ Vâng .
Cô quay lưng đi để lại mẹ và cậu thanh niên nói chuyện riêng , con người kia - cô hận vô cùng .
_ Sao nơi này thế nào ?
_ Cũng ổn cậu à .
_ Hm chìa khóa đây có gì cứ gọi tôi .
_ Vâng cảm ơn cậu .
Dù có chút không vui nhưng bà vẫn nhẫn nhịn nhận lấy , khói thuốc lá bay thẳng vào khuôn mặt lớn tuổi đang phải chịu đựng . Không được , vì con gái bà sẽ chịu đựng tất cả mọi thứ .
_ Mina có chuyện gì thì gọi tôi .
_ Vâng tôi biết rồi .
_ Ừ .
Bước vào trong , tiếng động cơ xe quay bánh đi mất bà Myoui thở dài khi cậu đi mất . Quả là mệt mỏi khi nhận ân huệ từ người khác , nhưng biết sao được với khả năng của bà hiện giờ không thể mua được căn nhà mới để lo cho hai con . Đành phải vậy thôi .
_ Mẹ ơi vào nhà thôi .
_ Ừ ừ mẹ vào ngay đợi mẹ chút .
_ Mời mọi người thưởng thức ạ , có gì không ngon xin đừng chê .
_ Ấy ấy nào dám , chị mời chúng tôi như vậy là quý lắm rồi .
_ Cảm ơn mọi người .
Cuộc trò chuyện cùng tiếng cười đùa của những người lớn trên bàn ăn . Nhìn họ xem , những con người nông dân quê mùa đang cùng ngồi ăn với gia đình cô thật khó chịu .
_ Món này rất ngon , tôi chưa bao giờ được ăn .
_ A đây là món quê nhà của tôi .
_ Chị Myoui nấu ăn khéo quá mất .
Suốt cả cuộc nói chuyện , Mina vẫn ngồi yên một góc không nói gì nhìn mọi người xung quanh . Ngợp ngạt , không khí nơi đây với Mina ngợp ngạt hết sức chịu đựng . Nhìn những đôi đũa cùng chiếc muỗng của họ xem đang thay phiên bới tung mọi thứ trong bát canh kèm thức ăn bên cạnh . Trông thật dơ bẩn biết mấy , cô muốn nhanh ra khỏi nơi đây ngay lập tức .
_ Tôi nghe nói trước đây chủ trước có nuôi sói ?
_ A cái đó thì tôi không biết nhưng nghe nói ông ta làm thí nghiệm rồi tự tử ở đó .
_ Chuyện đó cũng lâu rồi , cho chú chén canh nhé cảm ơn cháu .
_ Vâng .
Cô đứng lên bước tới phòng bếp , dù không muốn nhưng phải làm thôi .
_ Chị đẻ con khéo quá , hai đứa nhỏ đều xinh đẹp .
_ Cảm ơn chị đã khen .
" Hm "
Cô bực bội khi giá múc đổ vào tay , thật là bực bội càng thêm bực . Rửa bàn tay sạch sẽ , cô quay lại chỗ ngồi đưa cho chú hàng xóm đang ăn kim chi .
_ Của chú .
_ Cảm ơn con .
Mina tiếp tục ngồi yên không đụng lấy thức ăn trên bàn , còn gì ở trên đó đâu mà ăn . Nhìn qua chén mình , còn chưa đụng đến một hạt cơm vào bụng .
_ Người đàn ông hồi sáng là ai thế ?
_ A là người nhà của em .
_ Trông cậu ta thật phắc lối .
_ Vâng .
_ Mọi người cứ việc ăn , con ra ngoài đi dạo chút .
_ Mina , ngoài trời lạnh mà con .
_ Con mặc áo ấm rồi .
Mặc lời mẹ nói , cô vẫn bước ra ngoài với áo khoác ấm trên người .
_ Xin lỗi mọi người , con bé nhà em lúc nào cũng vậy .
_ Không sao đâu , tuổi mới lớn mà nhưng sao chị lại ở đây vậy ?
_ À vì con bé em nó bị bệnh tim nên bác sĩ bảo phải kiếm một nơi trong lành để dưỡng bệnh .
_ Tội nghiệp mới bé mà đã bệnh nặng rồi .
_ Vâng ...
" Thoải mái thật "
Mina mỉm cười khi bước ra ngoài sân ngồi ngay khúc gỗ quanh sân nhìn lên vì sao trên trời . Thoái khỏi không khí lúc ấy làm cô cảm thấy thoải mái hơn .
" Âm thanh gì vậy ? "
Nghe đâu đó âm thanh lạ phát ra từ căn phòng sắt kia , cô đứng lên nhìn vào trong ấy , mọi thứ đều bình thường , vẫn cái mùi hôi khi sáng ấy ngày nặng mùi hơn .
_ Cảm ơn mọi người ghé qua đây .
_ Tôi phải cảm ơn chị đã đãi chúng tôi ăn chứ .
_ Mọi người khách sáo , hẹn mai gặp ở chợ nhé .
_ Vâng tạm biệt chị .
_ A , đừng cho tụi nhỏ ra căn phòng sắt kia nhé .
_ Vâng tôi biết rồi .
Bà cười lả giả chào tạm biệt mọi người bước vào trong nhà . Mệt mỏi quá đi mất , nhìn đống tô chén đầy trên bàn làm bà phát ngán muốn xỉu . Thôi dọn dẹp sạch sẽ rồi đi ngủ thôi .
_ Các con tới giờ mau đi ngủ thôi .
" Ngày ... tháng ... năm ...
Ngày đầu tiên bước chân vào ngôi nhà mới , so với nhà cũ thì cũng không quá tệ nhưng mình lại không thích cho lắm .
Không biết ngày mai sẽ như thế nào đây ... "
Vết mực loan ra , Mina thở dài lau chùi một chút đóng cuốn sổ lại . Đặt quyển nhật kí vào trong hộp bàn , cô xoa nhẹ lồng ngực mình vào mỗi đêm . Có thể chưa quen với nơi ở mới nên cô mới thấy khó chịu như vậy .
Bụp...
_ Mẹ tắt đèn rồi , chúc con ngủ ngon nhé .
_ Vâng mẹ ngủ ngon .
Cô mỉm cười khi mẹ hôn lên trán mình , cánh cửa đóng lại cô dần dần chìm vào giấc ngủ .
Ào... ào ... ào ...
Tiếng mưa rơi càng lớn ngay trên mái hiên càng nặng hạt . Mina giật mình bởi làn gió lạnh khẽ vào lạnh buốt khiến cô rùng người một chút .
Bước xuống nhà đến từng phòng , cô khẽ cười nhìn vào phòng mẹ đang nằm ngủ . Chắc do mệt mỏi nên mẹ mới nằm tư thế như thế , cũng đúng thôi sáng giờ mẹ lo làm liên tục không thể nghỉ ngơi được . Đắp chăn lên người mẹ , cô nhẹ đóng cửa bước ra ngoài .
_ Mẹ ơi con muốn mua bánh .
_ Minachan em muốn ăn bánh táo .
_ Mẹ ơi .
Thì ra là Sana , con bé lại tiếp tục nói mớ vào mỗi đêm rồi . Cô cười nhìn cô em mình đang đạp tung chăn lắc đầu bó tay . Nhẹ xoa đầu em , cô đắp chăn lại vỗ người vài cái , tắt quạt . Con bé này đúng là không biết lạnh là gì à .
Rót cốc nước trên tay , cô nhìn khung cửa sổ , âm thanh lạ kia vẫn vang vãng đâu đây nhưng vì tiếng mưa nên cô không nghe rõ .
Tại sao căn phòng ấy lại thôi thúc sự tò mò của cô quá thể ?
Uống cốc nước xong , cô ngáp dài vì cơn buồn ngủ kéo đến , tay dụi vào mắt duỗi tay kéo ra .
Thôi mệt quá , đi ngủ trước đi đã .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro