CHAPTER 4
Ji Yeon gọi điện cho mẹ, cô không thể ngủ như lời Min Woo nói, không nghe mẹ bắt máy, chỉ có lời nhắn lại, cô đành nhắn lại...
Xong cô đứng dậy lấy valy chuẩn bị quần áo cho chồng, mọi lần cô không làm việc này, để Soo Hyuk làm, có khi Soo Hyuk còn chuẩn bị phần của cô luôn...
Tự dưng cô lấy những bộ đồ ra, rồi đưa lên mũi hít hà, tìm mùi khác ngoài cô... làm sao có được nhỉ... ngớ ngẩn và còn ngốc nghếch chính là cô... quần áo đã giặt rồi thì còn gì nữa...
Cô mở cái cánh tủ trong góc... lôi ra con búp-bê tình dục mà Soo Hyuk bảo cô không cho anh thỏa mãn thì anh phải dùng nó chứ nhất quyết anh không đi tìm con nào cả để cô và mẹ hỏi tội anh...
Ji Yeon hạ tay xuống, rồi đưa ngón tay vào nơi mà cô nghi ngờ... sạch trơn, không có một chút dơ bẩn nào, trái lại nó còn mùi của cao su... cô nâng con búp-bê lên tầm mắt mình, như một gã đàn ông thèm thuồng nhìn nơi sâu kín của phụ nữ.
Thậm chí cô đưa ra ánh sáng đèn... soi... không một tì vết... tức chưa dùng qua... anh nói dối, mỗi lần anh lôi nó vào nhà tắm rên rỉ chỉ là sự giả dối... cô bực bội nhét nó vào tủ... tại sao...
Cô điện thoại cho Soo Hyuk... không bắt máy... tự dưng trong đầu cô hiện ra cảnh anh và mẹ cô trong phòng làm việc... phòng làm việc của mẹ có phòng kín, và của chồng cũng thế... Cô với tay lấy áo khoát, ra xe, lái nhanh đến công ty...
-----
Ji Yeon đi thẳng đến phòng của chồng trước, dù gì cô cũng tin chồng cô không dám vượt rào... cô ra hiệu cho thư ký rồi bước đến cửa nghe ngóng... có tiếng gì đó bên trong...
Cô đưa tay nhè nhẹ đẩy cửa, thì thấy mẹ cô ngồi ở ghế ngay bàn làm việc của chồng, còn chồng thì đứng bên cạnh cúi xuống... đáng lý ra cô phải đợi một chút nữa cho cái hình ảnh này, nhìn vào như là chồng cô chuẩn bị hôn mẹ cô, nhưng còn có nhiều thứ để xảy ra cho việc cúi người đó, vậy mà cô vẫn không thể kìm lại sự nóng vội dù cô đã nghĩ đến...
Ji Yeon thật nhanh phóng tới, cô học kungfu, biết vài ngón đòn đủ để tự vệ và ra tay trừng trị những người mà làm cô không hài lòng, nhưng cô ít khi nào dùng đến, chỉ khi cần thiết...
Soo Hyuk đột ngột thấy mình bị kéo mạnh lùi lại, anh chưa kịp nhận biết gì đã nghe gì nghe...
*chát*
Âm thanh vang lên bên tai, anh té ụp mặt xuống đất, cảm thấy cả hàm răng mình như muốn rớt ra ngoài, nghe tiếng thét lên...
-" Ji Yeon!"
Anh xoay người đưa tay vịn lên má khi vừa nhận lấy cái tát tai như trời giáng của cô vợ mình, cho điều gì nhỉ...
Bà Hwa đứng bật dậy khi thấy con gái mặt đằng đằng sát khí, những lúc nó nổi giận, nhìn nó chẳng khác nào ông già nó, điên loạn, bất cần và rất nguy hiểm...
-" Con làm gì vậy Ji Yeon?"
Ji Yeon run rẩy nhìn mẹ...
-" Mẹ còn hỏi con ư?"
Bà Hwa lên giọng:
-" Con điên à? Sao có thể nghĩ ra chuyện đó chứ?"
Ji Yeon sấn sổ bước tới:
-" Nếu không có ý niệm làm sao mẹ lại khẳng định nhanh như vậy?"
Bà Hwa lùi bước, bà bước vòng qua cái bàn làm việc lớn, đỡ Soo Hyuk dậy.
-" Con đánh nó như thế này, lát nó đi ký hợp dồng, hỏi nó còn mặt mũi nào!"
Ji Yeon kéo mạnh mẹ ra khỏi chồng, cô gằn giọng:
-" Mẹ lo cho chồng con hơn con gái của mẹ đấy!"
-" Chuyện gì đã xảy ra!?"
Bà Hwa đi lại sofa ngồi, khẳng định mình là người chủ...
Ji Yeon quay nhìn Soo Hyuk...
-" Tôi nói anh có thể tìm con nào đó, nhưng tôi không ngờ anh lại tìm mẹ tôi!"
Soo Hyuk giờ mới lên tiếng:
-" Em chưa hiểu gì mà đã gây chuyện, em uống thuốc chưa?"
Ji Yeon ghét nhất 4 từ này, tự dưng cô không kìm chế được liền lao vào Soo Hyuk...
-" Anh bảo tôi điên ư, được... tôi điên cho anh coi!"
Soo Hyuk đưa hai tay lên, tránh được cái nào thì tránh, chứ trước mặt mẹ vợ anh không dám đánh lại... anh nghe tiếng của mẹ vợ...
-" Soo Hyuk giữ nó lại!"
Soo Hyuk vừa nghe thế, anh liền lao tới, chỉ một chiêu thức, anh khống chế được Ji Yeon ngay tức khắc.
-" Đau!"
Ji Yeon hét lên khiến Soo Hyuk buông tay, vừa buông Ji Yeon ra thì anh nhận lấy cái tát tai thứ hai...
*chát*
Kèm theo đó là tiếng...
*chát*
Tiếp theo của mẹ dành cho Ji Yeon...
-" Mày điên à? Không có tao ở đây mày chết với nó rồi, Soo Hyuk con không sao chứ?"
Ji Yeon lồng lộn lên, cô thật sự bị điên... bị điên như mọi người nói... chính họ khiến cô điên loạn... làm sao cô có thể quên được, cái ngày họ muốn cô điên... ngày ba mẹ cô ra tay với người cô yêu... họ đã hành hạ anh ấy bằng những cực hình, rồi giết chết anh ấy ngay trước mắt cô... khiến cô không thể nào sống tiếp nữa...
Soo Hyuk... chính Soo Hyuk đã bí mật đưa cô đến nơi hành xử, hôm đó cũng chính anh núp trong xó nhìn thấy cái cảnh của những tên quỷ diễn ra... nhấn chìm cô vào địa ngục.
Rõ ràng Soo Hyuk kéo cô xuống, cùng với bọn người mà cô gọi bằng hai từ "ba mẹ" cùng anh. Hay là anh muốn trả thù ba cô cho mọi thứ mà ba cô đã đối đãi với anh...
Những ngày đó cô như xác không hồn, chỉ có anh ở bên... vậy mà... anh làm thế là vì thương tiền của cô, sao một chút thương hại, chỉ là tình thương hại bố thí thôi anh cũng không dành cho cô chứ... cô quay phắt lại đối diện với mẹ...
-" Chúng con có thể giải quyết công việc riêng của chúng con, mời mẹ ra ngoài!"
Bà Hwa đưa mắt nhìn Soo Hyuk nghe Soo Hyuk nói:
-" Dạ, lát con qua làm việc tiếp với mẹ, để con đưa cô ấy về nhà đã!"
Bà Hwa hạ giọng:
-" Cảm ơn con, công việc để sáng mai!"
-" Chúng ta lên máy bay 8h sáng rồi, con không có gì, lát chúng ta nói tiếp!"
Ji Yeon đẩy Soo Hyuk ra khỏi người mình khi anh đang giữ cô... cô quay đi...
Soo Hyuk nhìn qua Ji Yeon khi cánh cửa phòng mình khép lại, anh hạ giọng:
-" Em thấy không khỏe à?"
Anh bước đến bàn làm việc, trong ngăn kéo anh cũng có thuốc an thần cho Ji Yeon. Từ khi chuyện mất người yêu đầu xảy ra, Ji Yeon bị sốc nặng, thần kinh không ổn định, phải dùng thuốc an thần...
Ji Yeon quay nhìn Soo Hyuk, cô thấy anh mở tủ, dáng điệu như mỗi lần anh bắt cô uống thuốc. Tự dưng cô thấy ghét bỏ anh ghê gớm.
Bao nhiêu ấn tượng đẹp đẽ của anh trong những ngày cô yếu đuối nhất nó dần mất vì những cử chỉ của anh, ân cần đến giả dối...
Ji Yeon bước đến lấy viên thuốc trên tay Soo Hyuk, cô bình thản tựa người vào bàn làm việc, ngắm nhìn viên thuốc...
-" Anh muốn em uống nó đúng không?"
Soo Hyuk gật đầu nhẹ đi ra nơi để nước...
-" Anh lấy nước cho em!"
Nhưng anh khựng bước bởi Ji Yeon nắm lấy tay anh giữ lại...
-" Không cần nước, em cần như thế này hơn!"
Ji Yeon kéo mạnh Soo Hyuk đến bên mình, cô ngồi lên bàn đưa chân ra quàng qua người Soo Hyuk giữ anh lại, đồng thời cô nhét viên thuốc vào giữa bờ môi anh...
-" Bắt đầu đi, như thế này thì anh muốn em uống mấy viên cũng được!"
Soo Hyuk đưa tay lên, nhưng bị Ji Yeon hất ra...
-" Em đổi ý bây giờ!"
Nói xong Ji Yeon đưa tay vòng ra sau gáy Soo Hyuk kéo khuôn mặt anh sát đến khuôn mặt mình, cô chạm môi mình vào môi Soo Hyuk, đẩy mạnh viên thuốc vào trong miệng anh.
Soo Hyuk nữa muốn phản kháng nữa không, anh vội vàng đưa tay lên, giữ Ji Yeon trong vòng tay mình đẩy viên thuốc qua vòm miệng Ji Yeon...
Đó là điều mà Ji Yeon muốn, Ji Yeon nghĩ... anh muốn tôi uống thuốc để khẳng định mình điên ư, đâu có dễ vậy và cô nhất quyết đẩy ra, cứ thế hai người quấn miệng nhau không rời, dùng lưỡi chơi đùa với viên thuốc trong vòm miệng nhau...
Soo Hyuk có chút ngạc nhiên, khi lần đầu tiên anh thấy vợ tự chủ, anh chỉ nghe qua chưa từng chứng kiến, giờ đây cô vợ đang dằn mặt mình là vì điều gì... Anh khẽ lùi lại khi Ji Yeon đứng lên, môi cô không rời khỏi môi anh, cô đang tỏ rõ vị trí chủ, chiếm đoạt hơi thở của anh.
Ji Yeon xoay người, cô đẩy Soo Hyuk tựa vào bàn, thật nhanh cô quỳ xuống trước Soo Hyuk, đồng thời đưa tay cởi khóa quần, cô có chút ngạc nhiên khi anh không thắt dây lưng, rõ ràng anh luôn thắt dây lưng, anh tháo nó từ lúc nào, con nào đã tháo nó ra chứ...
Đây là lúc cô theo bản năng người vợ dò xét chồng mình, cô đưa hai tay kéo hết hai cái quần trong ngoài của chồng mình xuống, ánh mắt cô đặt để lên đũng quần lót của chồng, sạch trơn...
Cô đưa mũi tới, nơi cậu nhỏ, bắt đầu khám phá mùi vị lạ, mặc dù cô không quen, thật sự chưa thật quen với mùi của chồng, nhưng cô đủ tự tin để hiểu biết...
Soo Hyuk nhìn xuống, chỉ thấy vợ mình... đang làm gì thế kia... anh có bị bệnh gì đâu, mà cô ta như là khám bệnh cho anh vậy? Hay là cô ta đang đánh hơi xem anh có ngoại tình như cô ta không nhỉ...
Anh không phản kháng, để xem cô tìm được gì... nhưng thật sự kiểu "để xem" lại khiến anh bắt đầu sinh nhục dục... bởi khuôn miệng của cô ta rất điệu nghệ đang chăm sóc cậu nhỏ của anh...
Anh chống hai tay ra sau bàn, khẽ ngả người ra sau, bắt đầu kìm chế sự ham muốn từ cô ta đem lại, khi cậu nhỏ của anh đang dần lớn trong vòm miệng cô ta.
-" Ji... Yeon..."
Soo Hyuk khẽ thốt lên trong hơi thở ngắt quãng của mình, bằng khả năng gì chẳng biết và điều này chỉ khiến cho cô vợ của anh làm thật nhiệt tình.
Ji Yeon nghe tiếng thều thào của Soo Hyuk, điều mà cô thích nhất ở người đàn ông, cho cô biết rằng, người đàn ông đó sẵn sàng ngã gục trước cô...
Nhưng tiếng kêu của chồng có chút khác lạ... cứ như là chồng chưa bao giờ được yêu vậy, khiến cô thích thú... để cô khóa chặt môi mình, làm tới hơn...
Soo Hyuk gần như ngã ra bàn, anh chỉ biết đưa cả hai tay giữ cái đầu đó lại, lùa tay vào mái tóc rối, cảm giác từ hai bàn tay thật êm ái, cùng với đê mê mà Ji Yeon đem lại, máu trong người anh sôi sục...
Anh cố gắng kìm giữ bản thân mình với những điều mà thật sự mình đang muốn. Dù anh đang để mặc Ji Yeon tự chủ điều khiển bản thân anh... Anh hé môi, bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ, như mọi lần anh được kích thích.
Ji Yoen không rời miệng khỏi cậu nhỏ của chồng, bởi thanh âm mê muội từ chồng phát ra, nó như đang được nhốt lại tận sâu trong lòng chồng... anh kìm giữ để làm gì...
Sao không bộc phát bản năng cơ bản của mình chứ... để em xem anh chịu được bao lâu. Và điều mà cô mãn nguyện nhất đó là thanh âm này hoàn toàn không giống với cái thanh âm của anh trong phòng tắm.
-" Ji Jeon... Ji Yeon..."
Soo Hyuk chỉ biết thốt lên như thế, anh ngẩng cao đầu, trước mắt anh là ánh sáng chói lòa, để anh gần như không còn thấy gì nữa, để anh dồn hết mọi cảm xúc vào việc ái ân...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro