CHAPTER 2
Ji Yeon đưa tay lên bấm chuông, cô lạnh đến nỗi không nhớ nổi mật mã mở cửa nữa rồi... một giờ đồng hồ cô chạy trong mưa, để tìm đến cái gọi là khao khát, của một người xa lạ đem lại... không...
Đã có nữa năm cô ngoại tình với người đàn ông này, và đã một tháng qua cô không thể rời bỏ mà gặp theo hạn định được nữa...
Cánh cửa mở ra, chỉ để Ji Yeon lao mình tới, cô đưa cả hai tay lên, như muốn giữ chặt tình yêu của cô... không ai biết được rằng, cô thật sự muốn nổi loạn từ lâu lắm rồi kìa...
Cô tìm bờ môi hồng, tìm khuôn ngực gầy nhưng rắn chắc, muốn tìm những ngón tay dài chạm vào tận cùng nơi sâu kín của cô, khiến cô ngất ngây, khiến cô quên mất mình là ai, khiến cô trở nên hư hỏng...
Cô dời môi qua vành tai mềm đấy, chạm môi vào cái khoen trên tai người tình, giờ đây cô chỉ muốn tháo nó xuống, vì nó khiến cho cô không vừa miệng chút nào... cô nhận lấy câu nói thật nhẹ:
-" Ji Yeon! Dừng... dừng lại em... em ướt hết rồi kìa!"
Chẳng hiểu sao từ "ướt" trong câu nói đấy khiến cô nổi nhục dục... chỉ muốn chiếm hữu con người này... thế là cô buông người tình ra, đưa tay lên, trong thoáng chốc bộ đồ ướt rời khỏi thân thể cô... cô lại lao tới...
Min Woo ngả người ra sofa khi người phụ nữ này đang muốn tỏ ý chiếm đoạt anh... anh nhận lấy nụ hôn sâu đến tưởng chừng nghẹt thở... cảm giác ư... ừ thì có chút, anh không thích phụ nữ vượt qua mức giới hạn trước anh, nhưng cử chỉ hành động của Ji Yeon cũng đang khơi dậy nhục dục trong anh...
Anh đưa hai tay ra sau đầu, gác gáy lên, bình thản để Ji Yeon tùy ý... anh thấy đôi tay đấy run rẩy đang cởi nhanh những cái nút áo anh... toàn thân cô ta dần run rẩy... điều gì khiến cô ta có thái độ đó... lạnh vì mưa ư, hay là sợ vì tình vụng trộm...
Bàn tay Ji Yeon chạm vào sợi dây nịt, nhanh chóng rút sợi dây nịt ra khỏi lưng quần của Min Woo, thông thường cô chỉ cởi khóa nịt, rồi đưa tay kéo khóa quần là đủ, nhưng hôm nay cô muốn chơi một trò khác lạ với Min Woo nên cô rút nó ra hoàn toàn...
Dây nịt quần của đàn ông đối với Ji Yeon hoàn toàn không có khái niệm để thắt giữ quần hoặc làm đẹp, mà là để hành xử trong việc chiếm đoạt mà thôi... điều này cô đã thấy từ ba đối với mẹ lúc cô lên 10 tuổi...
Những tiếng khóc thét đấy lại kích thích mọi giác quan của cô, kích thích nhục dục của hai con người đó... họ nhiệt tình như thế sao lại chỉ sinh có mình cô...
Ji Yeon đứng dậy, cô nhìn tấm thân trắng và mịn còn hơn con gái của Min Woo, cô giơ tay lên quất xuống...
Min Woo vội đưa tay lên đỡ, nhưng anh không ngờ nên không sao có thể nhanh bằng Ji Yeon. Nhận lấy tiếng *chat* của sợi dây da chính hiệu cũng là lúc anh thét lên theo quán tính...
-" Đau..."
Ji Yeon khẽ bất ngờ... cô cảm thấy rất sảng khoái khi vừa nghe tiếng la của Min Woo...
-" Ji Yeon..."
Tiếng Min Woo thét lên như dằn mặt cô khiến cô tiếp tục...
Min Woo xoay người lại nhận lấy cái roi trên lưng...
-" Em điên à, Ji Yeon...!"
Min Woo đưa tay lên, chỉ trong một động tác, anh đoạt sợi dây nịt của mình trên tay Ji Yeon...
-" Em bạo lực quá vậy, sao đánh anh chứ, đau biết không?"
Ji Yeon khụy xuống, nước trong mắt cô tuôn rơi giàn giụa... ngước nhìn Min Woo...
-" Em xin anh đấy... cho em biết tội lỗi của em đi nào!"
Min Woo nhíu mày chưa kịp nghĩ gì thì Ji Yeon lao tới, giật lại sợi dây nịt...
-" Em biết anh không bao giờ bạo lực với phụ nữ, vậy để em bạo lực với anh!"
Min Woo ngả ra sàn bởi Ji Yeon xô mạnh, anh thấy Ji Yeon lao tới... bằng một chiêu thức, anh bị khống chế... biết rõ Ji Yeon biết chút kungfu, nhưng chút của cô ta cũng khiến anh phục tùng...
Ji Yeon bẻ hai tay Min Woo ra sau, cô trói tay anh lại bằng sợi dây nịt... cô cảm thấy hứng khởi quá, chưa bao giờ cô thấy thích như thế này...
Min Woo bị Ji Yeon đẩy lên giường... anh đưa chân ra cản Ji Yeon lại...
-" Em mà còn làm tới hơn nữa là chúng ta chia tay nhé!"
Ji Yeon mỉm cười, nụ cười bên khóe môi, cô chậm rãi bước tới... dáng điệu của một người đàn ông.
-" Anh là của em, chỉ có anh mới là của em...!"
Min Woo co chân lại, anh nhận lấy toàn thân Ji Yeon nằm đè lên người anh, khuỷu tay Ji Yeon chấn lên ngực anh khiến anh ho sặc...
-" Anh tắt thở vì bị em cưỡng bức đấy!"
Ji Yeon vội vã tìm môi của Min Woo khi anh ta quay đi, cô lắp bắp...
-" Hôm đấy hắn cưỡng bức em, như thế này, em có tắt thở đâu, trái lại còn có cảm giác rất sung sướng, chúng ta yêu nhau, cùng nhau chia sẻ nào..."
Min Woo ú ớ muốn nói, nhưng đã bị Ji Yeon chiếm trọn khuôn miệng... nhận lấy cái lưỡi nóng bỏng cùng bàn tay Ji Yeon lướt trên thân thể mình, anh bằng lòng... anh giật mạnh tay, sợi dây nịt bung ra, anh đưa tay ra sau, làm gối gác gáy lên, để mặc Ji Yeon hành động...
Ji Yeon cảm nhận thân thể Min Woo mềm ra, cậu nhỏ thì ngóc đầu... anh chịu rồi à... để em cho anh biết thế nào là yêu một người nhé...
Từ trước đến giờ chưa từng có ai yêu em như đúng nghĩa mà em cần, kể cả anh, nhưng anh lại là người biết chiều chuộng những ham muốn thầm kín của em... em chỉ là một con người bình thường, nhục dục em đến cỡ nào thì chỉ Trời sinh ra em mới biết...
Min Woo mở to mắt, anh nhìn thấy Ji Yeon trước mặt, thân thể lõa lồ của cô thật hoàn hảo, gợi dục trong từng milimet, làn da trắng mịn không một tì vết, thân thể của con nhà giàu được chăm sóc thật kỹ từ nhỏ đến lớn đang hồng lên, như phát ra ánh sáng...
Min Woo khẽ bật người khi cậu nhỏ của anh đột ngột bị nơi tận cùng nuốt trọn, anh chưa kịp lấy hơi thì nhận lấy những nhịp nắc nhanh chóng... anh vội nói:
-" Từ từ Ji Yeon, em làm mạnh như thế nó gãy bây giờ!"
Ji Yeon nhìn xuống, cái khuôn mặt xinh đẹp đang bậm môi hứng chịu sức bật của cô... cô lắc đầu...
-" Em không dừng lại được, có trách thì trách lỗi ở anh mà thôi!"
Min Woo cắn răng lại, chịu đựng cái nhịp đều dần mạnh và càng lúc càng nhanh hơn nữa... thật anh không ngờ, điều gì Ji Yeon đã nhận lấy trong ngày hôm nay, để cô xử anh như thế này... Min Woo biết mình không kìm giữ được lâu, anh lên tiếng:
-" Anh không chịu nổi Ji Yeon, em làm thế anh ra đó!"
Ji Yeon lắc đầu...
-" Em sẵn sàng rồi!"
Nói xong Ji Yeon dứt điểm, toàn thân cô run bần bật ngả xuống trên thân Min Woo, cô khép mắt lại... buông lời nho nhỏ...
-" Em... yêu anh..."
Min Woo buông thả mọi thứ, toàn thân anh cũng run lên đạt cảm khoái...
-----
Tiếng khóc thút thít dần vang lên một lớn hơn nữa. Min Woo xoay người kéo Ji Yeon sát bên mình, ôm vào lòng, tuôn lời thì thầm bên tai...
-" Nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì?"
Ji Yeon không xoay lại, cô thích được chạm bờ lưng mình vào khuôn ngực Min Woo, cô vẫn khóc và đang không thể kìm chế mình...
-" Hôm qua em thấy mẹ... cùng một người đàn ông trong phòng nghỉ ở nhà tang lễ..."
Min Woo siết vòng tay như an ủi... nghe tiếp:
-" Từ nhỏ đến lớn, miệng họ nói giáo dục em, chúng ta là con nhà gia giáo, nhưng ba và mẹ chẳng có gia giáo, vậy tại sao lại đóng khuôn phép em..."
Min Woo thở nhẹ ra...
-" Người lớn họ có suy nghĩ của riêng họ!"
-" Lớn thì ngon sao..."
Ji Yeon khựng lời xoay người, cô lại nhào lên tìm môi Min Woo...
-" À... lớn thì rất ngon..."
Min Woo bật cười đẩy nhẹ Ji Yeon ra...
-" Dạo này em không đi bác sĩ nữa à?"
-" Em không bị tâm thần, em rất tỉnh trí, em rất tỉnh trí!"
Ji Yeon lại lắp bắp như mọi lần khi ai đó nhắc đến bệnh của cô...
Min Woo đưa tay lên, chạm vào mái tóc của Ji Yeon, khiến Ji Yeon rụt người lại, nép mình vào khuôn ngực Min Woo.
-" Anh Min Woo à, em không bị bệnh đâu, người bị bệnh là bọn người đó, không phải em!"
Min Woo cúi xuống chạm môi lên mái tóc rối...
-" Ừ... em không bị bệnh, nhưng thuốc đó là vitamin thôi!"
Ji Yeon ngẩng lên...
-" Anh đừng nói dối với em, ai cũng nói dối với em hết, em không uống, khi em uống em chỉ biết mình không thể kìm chế được bản năng của mình!"
Dứt lời Ji Yeon đưa tay xuống, cô giữ chặt cậu nhỏ của Min Woo trong tay...
-" Nữa nhé!"
Min Woo chưa kịp phản kháng lại bị Ji Yeon đè ngữa ra, anh hét lên...
-" Em làm anh như con điếm trước em vậy Ji Yeon!"
Ji Yeon siết chặt tay...
-" Cấm phản kháng, nếu không nó gãy em không chịu trách nhiệm đâu!"
Min Woo xoay người...
-" Hôm nay em muốn chơi trò thống trị à? Được, anh sẽ cho em nhớ đời khi dám cưỡng bức anh!"
Dứt lời Min Woo bật dậy, anh kéo mạnh Ji Yeon ra đuôi giường, rồi đẩy Ji Yeon xuống sàn.
Ji Yeon bật cười khanh khách hùa theo.
Min Woo nhìn người phụ nữ trước mặt, cô quả nhiên điên loạn, để tôi phải điên theo...
Tiếng cười lớn dần thay vào tiếng rên rỉ, làm át đi tiếng mưa cho ba ngày qua không dứt... đêm trụy lạc vẫn diễn ra cho đến trời hừng đông...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro