Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 4.2 - KHẾ ƯỚC

Author: Cáo kiệt quệ vì công việc
Pairing: KookGa
-------------------------------
Dòng nước mắt lăn dài trên má Yoongi trở nên nguội lạnh. Câu nói của Jungkook khiến anh như thức tỉnh.

Chẳng phải anh đã luôn muốn nghe câu nói đó phát ra từ miệng cậu ư? Min Yoongi bỗng tự cười chế nhạo mình. Nếu là anh của mấy ngàn năm về trước thì có lẽ anh đã tự động cụp đuôi chạy quanh quẩn theo Jungkook như 1 con thú nuôi nhỏ bé. Cái hương vị tình yêu ngọt ngào dường như vẫn quyến luyến ở sâu trong một góc nào đó của trái tim Yoongi.

Anh ngẩng đầu nhìn con người ấy.

Đôi mắt ướt long lanh hướng về phía Jungkook khiến cho cậu như trở lại cái kí ức của ngày hôm ấy.

Lúc đấy trời còn đang rét đậm, tuyết rơi phủ trắng khắp nơi. Thái tử điện hạ bấy giờ rất ghét mùa đông, nó luôn làm hai bàn tay cậu tê cứng 1 cách khó chịu. Có lẽ vì thế nên vào mùa này tính khí cậu luôn cau có hơn bình thường. Những người hầu cận bên cạnh luôn thì thầm với nhau rằng khoảng thời gian này tuyệt đối không nên chọc giận Thái tử điện hạ.

Nhưng khi cậu nhìn con người nhỏ bé ngã từ mái nhà xuống rơi vào lòng cậu khi đó, Jungkook bỗng cảm thấy mùa đông không đến nỗi tệ.
Giữa làn tuyết trắng xoá, bỗng có một nam nhân nhỏ nhắn xuất hiện trong vòng tay cậu. Người ấy mặc bộ y phục màu đỏ thẫm thướt tha. Khi con người này ngã xuống,  Thái tử còn tưởng rằng đó là tiên giáng trần. Bộ y phục đỏ thẫm như máu ấy tôn lên làn da trắng ngọc của người ấy, một làn da mịn màng không tì vết.
Cậu hướng tầm nhìn lên phía trên, đập vào mắt là đôi môi nhỏ, mềm mại màu hồng phớt. Nó đang he hé mở như gọi mời người khác. Tiếp đến là chóp mũi nhỏ thon gọn, đầu mũi còn ửng hồng do cái giá buốt của mùa đông lạnh.
Thứ khiến Jungkook chú ý nhất là đôi mắt. Đôi mắt tuy nhỏ nhưng khi nhìn lại cho ta cảm giác như muốn bị hút vào ánh mắt ma mị ấy.
Trong ánh mắt đó, dường như chất chứa sự thuần khiết, sự dịu dàng đằm thắm mà Jungkook chưa bao giờ được nhìn thấy ở cái chốn hoàng cung đầy cạm bẫy và sự nghi ngờ này.
Bây giờ khi nhìn lại, ánh mắt của Min Yoongi đã không còn sự thuần khiết như xưa. Anh nhìn cậu, đôi mắt hiện lên bao nỗi đau, bao mệt mỏi. Phải chăng là do anh đã chịu đựng quá nhiều tổn thương đến nỗi sự thuần khiết khi xưa đã biến mất?
Môi Jungkook hé ra định nói gì nhưng lời chưa kịp nói thì đã bị tia thù hận vấy lên trong mắt Yoongi chặng đứng.

Từ khi nào mà đôi mắt anh đã có sự hận thù này?

Jungkook nhìn anh vẻ trống rỗng khiến cho thái độ căm ghét anh dành cho cậu càng trở nên rõ ràng hơn. Min Yoongi cất giọng lạnh lùng:
"Nếu là ta của ngày trước thì có lẽ ta đã sà vào lòng ngươi khi nghe câu nói này." Khoé môi Yoongi xếch lên một nụ cười nhạt "Jeon Jungkook, sau tất cả mọi chuyện mà ngươi làm, ngươi vẫn có thể mặt dày đến mức nói những lời đó?"
Giọng anh khàn trầm thấp nhẹ nhàng, nhưng không hiểu sao khi đến tai Jungkook thì nó lại như sóng gió cuộn trào.
Nghe đến đây Jungkook thoáng chút ngạc nhiên. Anh khi xưa lúc nào cũng nói chuyện dịu dàng dễ nghe trước mặt cậu nên luôn bị cậu chiếm thế thượng. Sự đanh thép và sắc bén lúc này của Yoongi khiến Jungkook có chút thẫn thờ.
Nhưng ngay lập tức, cậu thu tia ngạc nhiên đó lại, hướng đôi mắt nhìn anh.

"Ngươi nghĩ ta không thể ư? Min Yoongi, là ai đang uy hiếp ai vậy?"

Phải mất mấy giây Yoongi mới hiểu ý tứ đằng sau câu nói của Jungkook là gì. Từ nãy đến giờ sự thù hận đã che lấp đi lí trí của anh. Lúc này Yoongi mới nhớ ra rằng, ngoài hai người thì còn có 1 người khác nữa đang ở đây. Và người ấy đang cần sự giúp đỡ của anh hơn bao giờ hết.
Min Yoongi khẽ quay đầu nhìn về phía bên kia song sắt. Vệt máu đỏ loang lổ nổi bật trên dải băng trắng như đánh thức anh.
Đúng rồi, anh không thể như thế này được. Anh phải cứu NamJoon, con người duy nhất mà anh tin tưởng trên thế gian này.

Anh xoay đầu nhìn Quỷ vương đang đứng trước mặt. Không hiểu vì sao Yoongi đã ngừng run rẩy, trong lòng anh bây giờ không còn là sự sợ hãi mà thay vào đó là sự kiên định, quyết tâm cam chịu để cứu người quan trọng đối với mình. 

"Ngươi muốn ta làm gì?"

Nghe giọng điệu quả quyết của anh, Jungkook khoanh tay cười thoả mãn:
"Ngươi đã từng nghe nói đến việc kí khế ước với quỷ chưa?"

Sự ngạc nhiên ẩn hiện trong mắt Yoongi: "Ngươi… Ngươi là…"
"Ah, ta quên chưa nói với ngươi ta là Quỷ vương rồi nhỉ?"

Quỷ vương? Là Quỷ vương trong truyền thuyết đó sao? Yoongi hít một hơi, không được, anh không được do dự.
"Khế ước?" - Yoongi lặp lại. Anh không biết rõ về chuyện kí khế ước, chỉ nghe nói là sau khi kí thì Quỷ sẽ đáp ứng 1 yêu cầu mà bạn mong muốn nhất. Đổi lại, bạn sẽ trở thành nô lệ của Quỷ. Bên nào phá vỡ khế ước thì bên đó sẽ chết.
Min Yoongi biết, ẩn sâu trong khế ước đó là con đường một đi không trở lại, là một vòng luẩn quẩn không có lối thoát. Nếu bây giờ anh kí, tương lai của anh chắc chắn sẽ nằm trọn trong tay Quỷ vương. Nhưng nếu anh không kí thì mạng sống của người bạn duy nhất của anh sẽ không còn.

Nghĩ đi nghĩ lại, Yoongi thầm thán phục và khiếp sợ mưu mô của con người này.

"Thế nào?" Jungkook nhếch môi "Ngươi liệu có muốn mạng sống của bạn mình hay không?"

Yoongi bỗng cười thầm. Mấy trăm năm trước anh cũng đã hi sinh sự bất tử vì cậu. Và bây giờ anh lại tiếp tục hiến thân hi sinh vì NamJoon. Ông trời có phải là rất ghét con hồ ly này không. Tại sao số phận của anh lại thảm đến như vậy. Tại sao lúc Jungkook chém mất chiếc đuôi cuối cùng của anh thì không để anh chết luôn cho rồi…

"Nếu ta đồng ý…" Yoongi hít một hơi thật sâu "Ngươi có thề rằng sẽ tha cho NamJoon?"
"Tất nhiên!  Tất cả những gì ngươi cần làm là kí vào khế ước! "
Min Yoongi nhìn NamJoon, anh không biết rằng liệu đây có phải là lần cuối cùng anh được nhìn thấy người bạn thân duy nhất của mình hay không. Những kí ức về hai người ẩn hiện trong tâm trí Yoongi khiến anh không khỏi nở 1 nụ cười dịu dàng.
NamJoon à, cảm ơn cậu vì đã hết lòng với tớ đến như vậy. Tớ đã nợ cậu rất nhiều rồi, coi như là lần này tớ sẽ trả món nợ này.

Min Yoongi không biết rằng nụ cười lúc này của anh làm gương mặt Jungkook thoáng có chút biến sắc.

Anh đã từng mỉm cười như vậy khi nhìn cậu.

Sự dịu dàng thuần khiết ấy vẫn chưa biến mất trong anh.
Thế nhưng…

Giờ đây sự dịu dàng đó không giành cho Jungkook mà lại giành cho một tên hạ lưu của tộc diệt quỷ. Nghĩ đến đây Quỷ vương không khỏi tức cười.
Không sao cả, cậu nghĩ thầm. Sau khi kí khế ước thì Min Yoongi chẳng phải đã là của hắn rồi sao? Sau ngần ấy năm đợi chờ, hắn rốt cuộc sẽ có lại được người mà hắn muốn.
Mọi đớn đau và hi sinh trước đó của hắn sẽ được đền đáp. Jeon Jungkook mỉm cười nhìn tên yêu hồ trước mặt, nếu như anh biết được chuyện cậu lấy mất chiếc đuôi của anh là để cho hai người có thể ở bên nhau thì anh có khóc mà trách cậu không nói sớm? Lúc đó ánh mắt dịu dàng ấy rồi sẽ lại giành cho cậu.
Jeon Jungkook tự nhủ bản thân rằng sau khi anh biết sự thật thì mọi chuyện sẽ thay đổi, hai người sẽ được ở bên nhau.

Nhưng cậu đâu thể nào ngờ, chiếc đuôi năm đó mà cậu lấy đã gây nên bi kịch gì, đã xé toạc trái tim của Min Yoongi một cách tàn nhẫn như thế nào…

"Jeon Jungkook! " Anh kiên định nhìn cậu "Ta sẽ kí khế ước với ngươi! "

Câu nói tưởng chừng như đơn giản nhưng ai có thể ngờ nó lại là sự bắt đầu cho những sóng gió sắp đến…

--------------------------------------
Xin cúi đầu ngàn cái  ~T_T~
Thật sự không phải là do tui quên đâu, tui có ghi bản nháp đàng hoàng rồi tự nhủ là khi nào rảnh thì sẽ ngồi chỉnh sửa rồi đăng cho mọi người  (;´ຶДຶ ')
Cơ mà công việc làm thêm dạo này bận rộn quá, tối nào đi làm về cũng lăn đùng ra lết nên… (;ω;)
Thật cảm động khi có bạn quan tâm đến mức inbox Page đòi phốt tui vì chưa đăng fic  (´△`) tui tiện thể hỏi bạn ý muốn đăng fic nào trước thì bảo là Kiếp sau :))
Vậy chiều lòng người con gái ấy nên tui ráng để đăng cho bằng được nè  (・∀・)
Thấy tui dễ thương cưng chiều mem hông  ヽ(´▽`)/ 
Về cái fic này á, mấy bà cứ đinh ninh trong đầu là ngược nhé! Với cả H cũng không có nhiều đâu :"> Cảnh hành hạ thì nhiều đó =)))))
Và đợi mấy ngày nữa tui đăng chap mới của hai fic kia nha :))) Đang suy nghĩ nên quất fic nào trước bây giờ  (・∀・)
Lần nữa xin lỗi bà con cô bác vì đã để mọi người chờ lâu nhé ~~ (;´ຶДຶ ')
~ Cáo ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro