Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☆ Chương 9 ☆

" Vương Nguyên.... Cho dù không có khế ước, em vẫn là chủ nhân duy nhất của anh trong tâm Tiểu Khải này."

Đế vương đi rồi, Tiểu Khải an ủi nói.

" Hừ !"

Vương Nguyên vẫn cảm thấy oán khí khó tan.

" Nếu không, chúng ta tái lập khế ước một lần nữa ?"

Tiểu Khải đề nghị, Vương Nguyên hừ lạnh một tiếng.

" Sau đó lại bị anh trai anh hủy một lần nữa ?"

Tiểu Khải tức khắc im lặng.

" Chủ nhân của anh, xin bớt giận."

Dùng hết tất cả mọi cách cũng không thể làm Vương Nguyên cười. Cả ngày, Vương Nguyên cũng không ăn, hầm hừ vùi đầu sầu muộn trong góc không nói một câu.

Bản lĩnh không bằng người ta, không có lời nào để nói. Nhưng đả kích này cũng quá lớn. Ràng buộc giữa Tiểu Khải và y lại dễ dàng bị chặt đứt như vậy, không cam lòng... Rất không cam lòng !

Vương Nguyên ở một bên phẫn hận, Tiểu Khải thì đau thương vắt óc nghĩ xem làm gì mới có thể khiến Vương Nguyên khôi phục lại ? Hắn nghĩ nghĩ, nhìn thân ảnh nhỏ gầy cuộn tròn của Vương Nguyên, nuốt nước miếng rốt cuộc có chủ ý.

Condom, không có. Gel, không có. Thế giới gì mà cái gì cũng không có. Thấy màn đêm sắp buông xuống, Tiểu Khải gấp đến độ chạy lòng vòng tới lui, bỗng nhiên thấy một lão già chậm chạp bước đi từ một chỗ khác trong hành lang, Tiểu Khải như người sắp chết chìm vớ được khúc gỗ, lập tức nhào tới.

" Ngươi, cái..."

" Vương gia có gì phân phó ?"

Đại phu cung kính hành lễ.

Tiểu Khải ngượng ngùng cào cào đầu

"Cái này... Có thuốc hay không ?"

"Thân thể Vương gia không khoẻ sao ?"

"Không phải, là cho Vương Nguyên.... A, chính là giao phối, cái... Sau đó... thuốc bôi.... Hảo... Cái... Ách..."

Nếu Vương Nguyên lo lắng quan hệ giữa họ từ nay về sau như người dưng nước lã, thì cứ cho y một liều thuốc an thần. Có đôi khi, chỉ thông qua thân thể mới có thể khiến kẻ khác an tâm.

Tiểu Khải hầu như hồng đến chân, tại thế giới trước kia, cứ đến sex shop là có thể mua được, thế giới này cư nhiên chỗ nào cũng kiếm không ra, hắn chạy qua chạy lại mấy lần trên phố, thật sự không có mới lộn trở lại vương phủ tìm thầy thuốc.

"Vương gia ngài chắc chắn ?"

Đại phu không biết nghĩ cái gì, mày nhăn thành một cục.

" Ân, xin ngươi, thực sự mua thuốc này không được..."

Tiểu Khải gật đầu như gà mổ thóc. Đại phu thở dài nhìn bộ dáng cấp bách của hắn...

Vương gia sủng cái nhân tộc này quá.... Còn muốn.....

Trong lòng lắc đầu không đồng ý, nhưng lão vẫn tuân theo mệnh lệnh Tiểu Khải.

" Nếu Vương gia cứ khăng khăng, vậy giao cho lão nô."

" Giữ bí mật giúp ta."

" Nhất định, nhất định !"

Lúc đại phu cẩn thận cầm dược trở lại phòng, Tiểu Khải gần như không thể chờ đợi được.

" Đây là gì ? Còn đĩnh hương."

Vương Nguyên tò mò chọc chọc viên thuốc màu đỏ trước mặt.

" Chính là thuốc bôi trơn, hình dạng hơi kỳ quái..."

" Ờ, nhanh nhét vào đi !"

Vương Nguyên vểnh mông cao lên, tách cánh mông ra để viên thuốc nho nhỏ thuận lợi tiến vào. Nhìn thấy tiểu huyệt hé ra hợp lại, hạ phúc Tiểu Khải tán loạn một trận nhiệt lưu. Hai chân kẹp lại tránh quá thất lễ với người trước mặt. Miệng lưỡi khô khốc, vươn ngón tay chèn vào mật huyệt, nhẹ nhàng cố sức tống viên thuốc vào.

" Cảm thấy như thế nào ?"

" Là lạ."

Vương Nguyên cau mày, nội bích co rút lại mấy lần cũng chưa cảm nhận được tung tích viên thuốc, đang thấy kỳ quái, lại cảm giác vô cùng động tình, sâu trong mật huyệt truyền đến một trận ngứa ngáy, tràng bích tự động tiết ra dâm thủy, lót đường cho cự vật của Tiểu Khải hảo hảo tiến tới.

Biết dược hiệu phát tác, Vương Nguyêncởi quần Tiểu Khải muốn lộng. Tiểu Khải thoạt đầu sợ tổn thương đến Vương Nguyên, không dám dùng sức, nhưng lúc sau cũng phát hiện hiệu dụng của thuốc này, hậu huyệt Vương Nguyên còn chặt và trơn hơn ngày thường, đẩy một cái liền vào, như tiến vào tiêu hồn động.

Tiểu Khải mở cờ trong bụng, nhất thời từ bỏ tất cả cố kỵ, nâng hai chân Vương Nguyên lên, gắng sức trừu động. Vương Nguyên cũng sống chết quấn lấy hắn, mở thân nghênh đón Tiểu Khải.

Lần cá nước giao hòa này khiến hai người cảm nhận được tư vị trước nay chưa từng có.

Mãi đến lúc sắc trời biến trắng, hai người vẫn dây dưa khó phân thắng bại, do Vương Nguyên cảm thấy hậu huyệt trống rỗng, nên ngầm đồng ý hành vi ở lại trong cơ thể y của Tiểu Khải, vẫn duy trì tư thế giao hợp ôm nhau say ngủ.

Sau khi tỉnh lại, Tiểu Khải lại làm một chặp, lúc Vương Nguyên xuống giường rửa sạch, lại phát hiện hậu huyệt khô mát trơn bóng, không có một chút dấu vết, rót vào nhiều như vậy từ tối qua đến sáng nay, chẳng lẽ lại hấp thu hết ?

Vương Nguyên cảm thấy là lạ, dược hiệu của thuốc kia cũng thật lớn, có luôn công dụng tẩy rửa. Sau khi phân phó Tiểu Khải đem công thức đến, Vương Nguyên liền đem việc này vứt ra sau đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro