Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 : Hứng thú sao / Em lấy anh nhé


Tại Phòng Vip Quán Bar Overdose

Người đàn ông đang ngã người trên ghế sopa , hai chân bắt chéo nhau , ánh mắt thâm thúy nhìn ly rượu vang sóng sánh trên tay , áo sơ mi trắng bung vài cúc , một tay ôm cô gái ăn mặc hở hang , nóng bỏng , thgaajt sự muốn có bao nhiêu hoang giả , thì có bấy nhiêu hoang giả , muốn có bao nhiêu yêu nghiệt liền có bấy nhiêu yêu nghiệt 

Hắn rút ra một sắp tiền nhét vào ngực cô gái kia , lạnh giọng quát :

"Biến" 

Cô ả ôm tiền hí hửng chạy đi , nhưng có một chút luyến tiếc 

Người đàn ông đó , thật muốn qua đêm cùng nha , kĩ thuật chắc chắn rất tốt , xem như số cô không được may đi ( lạy chị )

"Hey...... Ngô Lão Đại hôm nay không tâm trạng không được tốt nhỉ , có tâm sự sao " 

Phải , Ngô Thế Huân là lão đại , thống lĩnh băng đảng hùng mạnh nhất trong thế giới ngầm , một mình hắn chiến lĩnh 8 phần của giới hắc đạo , đệ tử đi theo hắn vì băng đảng của hắn lớn nhất , mạnh nhất , hoặc vì phục tính cách tàn ác , dứt khoát , mưu mô , xảo quyệt của hắn 

Nếu hắn là thần trong giới bạch đạo

Thì Hắn cũng là quỷ trong giới hắc đạo 

Người mới lên tiếng là Phác Xán Liệt , thằng bạn nối khố của hắn 

"Phác Xán Liệt........" 

"Hôm nay tao mới gặp một cậu gái "Hắn cất giọng trầm khàn

" Sao.........mày hứng thú với nó sao" Phác Xán Liệt với mái tóc đỏ , hai bên vuốt ve hai cô ả sexy , lên tiếng châm chọc

Hắn im lặng 

" Anh à, hôm nay ở lại với em đi " Một trong hai cô ả cất giọng nũng nịu , bàn tay vuốt ve cơ ngực của hắn , chủ động hôn lên môi hắn .

"Mày ở lại , tao đi trước" Nói rồi hắn ôm ả đứng lên , đi đến khách sạn gần đó 

_____________Em là dãi phân cách đến Ngô Thị__________________

6h tối

"Tạm Biệt mọi người"

"Tạm biệt"

"Mai gặp"

Bây giờ tan sở của Tập Đoàn Ngô Thị 

"Lộc Hàm , tan ca rồi , có muốn cùng đi ăn không" Bạch Hiền quay sang hỏi cậu 

"Xin lỗi cậu nha , hôm nay mình có hẹn rồi , để lần khác nhé , tạm biệt" nói rồi Lộc Hàm vội vã thu xếp rồi phóng đi với tốc độ điện giật , để lại hai con người chơi vơi đứng đó 

____________________________________________________________________________________

"A.....Anh Mân Thạc" Cậu hét lớn , vẫy tay với chàng trai gần đó

" Lộc Hàm , tan ca rồi sao , làm việc có tốt không " Chàng trai tên Mân Thạc đến , dịu dàng xoa đầu cậu 

"Công việc khá ổn , mọi người đều rất vui vẻ " Cậu cười híp mắt

"Như vậy là tốt rồi , đi , anh đưa em đến một nơi " Nói rồi Mân Thạc nắm tay Lộc Hàm kéo đi 

____________________________________________________________________________________

Bãi biển Bắc Hải 

"Đây là ......" Lộc Hàm kinh ngạc

Trước mặt cậu là một bàn ăn được trải khăn trắng tinh , hai chiếc ghế ở đối diện , đường đi được rãi bằng hoa hồng , trên bàn còn có nến vàng một chai rượu vang , khung cảnh hết sức lãng mạng

"Hàm Hàm , em ngồi đi " Mân Thạc tay cậu ngồi vào ghế đối diện mình , sau đó rót hai ly rượu vang , đưa cho Lộc Hàm một ly 

Bỗng Mân Thạc quỳ một chân xuống , tay lấy ra một chiếc một , bên trong là một chiếc nhẫn bạc đơn giản nhưng khá đẹp

Kim Mân Thạc cất giọng nói nhẹ nhàng

"Lộc Hàm , anh biết chuyện này khá đột ngột đối với em , nhưng mà , Hàm Hàm , anh yêu em , em có đồng ý làm vợ anh không"

"Anh Mân Thạc............" 

Hiện tại Lộc Hàm rối như tư vò , cậu thích anh Mân Thạc , nhưng chỉ dừng ở mức độ anh em thôi , sở dĩ cậu đòng ý hẹn hò là vì cậu tin anh sẽ khiến cậu yêu anh 

Nhưng sự thật chứng minh , sau 3 tháng quen nhau , cậu biết , cậu thực sự không thể yêu anh

Bây giờ , cậu đột nhiên nhớ đến hắn , người đàn ông có không mặt yêu nghiệt , cùng khí chất lạnh lùng , vương giả đó , tim cậu đập thình thịch

"A, Lộc Hàm ........tỉnh lại nào........tỉnh lại nào" Cậu lắc đầu nguầy nguậy 

"Lộc Hàm , em không sao chứ" Mâm Thạc lo lắng hỏi

"Em không sao , nhưng mà anh Mân Thạc , chuyện này ............" Cậu chư kịp nói hết câu đã bị Kim Mân Thạc cắt ngang

"Hàm Hàm , em không cần phải trả lời ngay , em cứ suy nghĩ kĩ đi , tuần sau anh sẽ đi công tác , tầm 2 tháng sẽ về , sau đó em cho anh quyết định của em , có được không " Kim Mân Thạc vừa nói , tay vừa đẹo nhẫn vào ngón giữa cho cậu

Đây là nhẫn đính hôn............Hàm Hàm , anh nhất định sẽ để mất em

Cho dù em có chấp nhận anh hay không 

"Anh Mân Thạc........được rồi" Lộc Hàm nhỏ giọng

Cậu biết cho dù là 2 tháng , 3 tháng , hay 5 tháng , thậm chí là  1 năm , thì cậu biết , kết quả vẫn sẽ là không thể . Chỉ vì cậu thực sự không yêu anh , chỉ là tình cảm anh em mà thôi

____________________________________________________________________________________

"Lộc Hàm , ngủ ngon" Mân Thạc định cuối xuống hôn nhẹ vào trán cậu 

Nhưng Lộc Hàm trốn tránh cái hôn của anh

Cậu cười trừ :"Mân Thạc , ngủ ngon"

Cậu mở cửa nhà , vào phòng tắm , tắm rửa sạch sẽ rồi phi thẳng lên giường

"Mân Thạc , em xin lỗi , chúng ta không thể " Âm thanh nhỏ nhẹ của cậu vang lên 

Bất chợt , cậu lại nghĩ đến người đàn ông đó , người đàn ông yêu nghiệt 

"Haizzzzzzzzzz , tại sao lại nghĩ tới anh ta nhiều như vậy , biết đi , biến đi , úm ba la tà ma ngoại đạo hay mau biến đi " Cậu vừa hét , vừa làm phép , mong muốn xua đuổi được hình bóng ai kia 

"Thật mệt mà , ngủ thôi"Cậu gái nhỏ rốt cuộc cũng mệt mỏi , ngủ thiếp đi , chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: