Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. You & I

Xuân qua Đông đến , mùa Hạ lại lặng lẽ đến gần. Không gian mỗi sớm mai thật bình yên khi làn sương mỏng nhẹ lướt qua từng kẽ lá trong xanh , khẽ len lỏi qua từng chồi non ngát xanh của hàng thông đã già nhưng vẫn tràn đầy sức sống . Ko gian của niềm vui và sự hạnh phúc hôm nay trông sao yên bình quá , rất im lặng nhưng vẫn làm xuyến xao lòng người . Vẫn trên con đường quen thuộc , cậu rảo bước chầm chậm rồi ngắm nghía lưu lại cảnh vật bằng chiếc máy ảnh cũ . Tất cả mọi sự vật , từ những khung cảnh ấm áp của đời người , cho đến sự tàn phai lặng lẽ của 1 hàng cây , cậu chính là người đã lưu giữ tất cả . Có thể xem đó là 1 kỉ niệm đẹp với cậu , vì từ xưa đến nay , cụm từ ' Kỉ niệm đẹp ' xem ra chẳng có ý nghĩa gì với cậu .

- Này , mày đang làm gì thế

- T...tôi , thực ra ... thực ra tôi chưa nhìn thấy gì và cũng chưa chụp được gì hết , ... t...tôi nói thật đó , thực sự xi.. xin lỗi anh ...

- Đứng lại

- K..ko , tha cho tôi , t...tôi chưa thấy gì đâu , thật đó ...

- Tao nói mày đứng lại , đưa thứ đó cho tao

- Máy ảnh s...sao , tôi nói thật mà , tôi ch... chưa chụp được gì hết , tha cho tôi

Kinh hoàng , gớm ghiếc , cảnh vật trước mặt cậu là 1 sự việc hết sức ghê sợ , người đàn ông với vóc dáng to cao trong bộ trang phục đen , hắn ta đã thực sự giết người đàn bà trung niên đó rồi . Mặc dù cậu có thể bỏ chạy cách nhanh nhảu và dễ dàng từ sự thanh thản của hắn , nhưng cậu ko thể chủ quan cách đơn giản thế được , phải thật sự cẩn trọng nếu cậu không muốn [ Mất Đầu Như Bà Ta ] , thật sự phải cẩn trọng ...

--------------------

Thời gian cứ thế trôi qua , có lúc chúng ta sẽ thấy nó trôi nhanh y như dòng sông thiên nhiên của mùa hạ , còn có lúc chúng ta lại thấy nó qua lâu y như dòng sông đã bị đóng băng bởi mùa đông giá rét . Đời người cũng như thế , lúc ấm áp như mùa hạ , còn khi lạnh lùng sẽ như mùa đông . Ko ai có thể đoán trước được cái chết sẽ đến khi nào và ra sao đối với mình , nhưng có lẽ cậu biết , chắc cũng sẽ giống như cái cách mà ông ta đã làm đối với người đàn bà trung niên hôm nọ . Sẽ mất đầu và có lẽ tiếp theo là 4 chi trên cơ thể nhỏ bé của cậu .

- Mày tưởng có thể bỏ chạy cách dễ dàng với những bằng chứng có thể đưa tao vào tù ngồi bóc lịch hay sao ? Ko đơn giản thế đâu , giá như hôm đó mày nghe lời tao , thì hôm nay mày đâu có phải đoán già đoán non khi nào mày sẽ chết và chết ra sao dưới tay tao , tiếp tục lo sợ với những chứng cứ trong chiếc máy ảnh cũ kĩ hiệu OMO đó đi , ko lâu nữa đâu , tao sẽ cho mày đoàn tụ với gia đình như năm xưa khi tao đã làm đối với cha mẹ mày , hẹn gặp lại , [ Thằng Nhóc Can Đảm , Phác Chí Mẫn ]

Đó là một mẩu giấy ghi chú nhỏ được dán trên phần cửa gỗ trong phòng cậu . Là những lời đe dọa đầy kiêu hãnh khiến hắn phải mỏi tay và tốn mực khi viết nó . Chưa chắc cậu sợ , và cũng chắc gì cậu rất can đảm vượt qua những lời lẽ nồng nàn đầy yêu thương này . Nhưng cậu cần phải dũng cảm và có 1 ý chí lớn lao vì hắn là người đã khiến cậu phải trở thành 1 đứa trẻ mồ côi từ khi lên 3 . Được thôi , cậu sẽ là người kết thúc chuyện này , và cũng là người sẽ giúp ba mẹ cậu thanh thản hơn trên bầu trời sáng sao trong màn đêm u tối đó .

- Hãy đợi con nhé ! Con trai ba mẹ , Phác Chí Mẫn .

--------

Khởi đầu ngắn thế thôi nhé , cho nó k-ị-c-h-l-i-ệ-t =)) nói vậy thôi chứ từ chap 2 sẽ dài ra nhé =)) dự đoán Shortfic này sẽ kéo dài 8-9 tập gì đó =)) mong rds ủng hộ =))

--Bwin --

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro