Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

~CHAP 2~

2 phút sau~~

"Z...z...Z..."

"Meow... meow..."- Mèo nhỏ tròn quay cố nhảy ra khỏi chiếc thùng cao hơn mình cả 2 phân để chạy đến bên J-Hope ngủ cùng anh...

"Méow... méow..."

"Xột xoạt..."
Tiếng móng vuốt của con mèo cào cào liên tục vào chiếc thùng...

Ông trời có phải đã quá tuyệt tình rồi hay không? Vì sao mèo nhỏ kia đã làm đủ trò con bò chỉ cần nhìn thôi đã khiến người ta muốn tan chảy rồi mà mãi đến 10 phút vẫn không sao trèo ra khỏi chiếc thùng được?~
Con mèo nhỏ chỉ biết đưa đôi mắt nhìn chủ mình đang phè phởn nằm kia ngủ mà chẳng quan tâm gì đến mình... (Au: mều đáng thương cụa chụy :3)
.

.

.

Sáng...
"Ayo ladies and gentle man~

Junbiga dwaessdamyeon bureulge~

Yeah~

Ttan nyeoseokdeulgwaneun daeruge~

Nae seutaillo nae nae nae nae seutaillo eo... (Au: =))))) ngạc nhiên chưa?~)

"Định mệnh cái điện thoại đáng chết -_- ông sẽ bép nát bấy mày ra" – Bắt báo thức đi J-Hope cọc cằn vì đang ngủ mà bị phá đám nên đâm ra chửi rũa bé điện thoại đáng thương~
Anh ngáp một hơi thật dài rồi đứng dậy vặn mình cho tỉnh ngủ...
"Haiz... tối hôm qua say quá nên mình ngủ ở sô pha luôn hả ta? Hèn chi sáng nay cả người êm ẩm!"
Nói rồi anh đi lên lầu vệ sinh cá nhân...
10 phút sau...

.

.

.

"Aigu~ đói bụng quá chắc phải ra ngoài mua gì bỏ bụng". Trong tủ lạnh nhà J-Hope chẳng còn gì còn 2 chai nước suối~
Ra đến cửa J-Hope bỗng bất ngờ khi thấy có con mèo đang nằm ngủ cạnh cửa...
"Nó ở đâu ra vậy cà?" - Anh vừa gãi đầu thắc mắc vừa nhìn nó ngủ. (Au: -_- mất trúy hả cha nọi?)
Suy nghĩ một hồi anh mới nhớ ra là đêm qua mình đã đem nó về nhà nuôi mà quên mất...

Aizh dáng ngủ của con mèo đáng yêu thật nha~ Cứ như là một đứa trẻ vậy~ Cám dỗ người ta quá~ >_<
J-Hope cứ như con nít lần đầu thấy mèo nên săm soi, nhìn chằm chằm vào nó như sinh vật lạ~
"Xinh đẹp thật" - miệng anh bỗng dưng thốt ra ba từ này mặc dù "xinh đẹp" là từ ngữ dùng để khen người con gái (Au: bánh bều á -_- ) . Lông con mèo trắng như tuyết lại còn rất mượt và mềm nữa. Có thể thấy người chủ lúc trước thật sự rất cưng chiều nó nên chăm sóc rất chu đáo~ Cái bụng tròn như trái banh tennis nhô lên xẹp xuống theo từng nhịp thở trông thật câu dẫn~ Cái đầu nhỏ gối lên hai chân béo múp ngủ ngon lành~ Đáng yêu qúa ._.
J-Hope bởi vì kìm lòng không được nên vuốt ve nó đầy sủng nịnh. Vuốt nhẹ đầu nó như sợ làm nó thức giấc. Vuốt xuống tới cái bụng tròn của nó lòng bàn tay anh cảm giác rất ấm lại còn mềm mại nữa~ Thực muốn ôm nhóc con này vào lòng~
Mải mê nhìn mèo nhỏ mà J-Hope quên béng đi cái dạ dày đang trống rỗng của mình. Anh lật đật mang giày vào rồi khóa cửa lại đi ra ngoài mua đồ ăn...
.
.
.
.
30 phút sau...

J-Hope vui vẻ mở cửa nhà trên tay lỉnh khỉnh những túi đồ to đùng... Bước vào nhà, anh xém bật ngửa khi từ đâu xuất hiện một nhóc con nào đó khoảng 15 tuổi không mặc quần áo gì cả đang ngồi gặm cắn từng chiếc giày đắt tiền của anh... J-Hope nhíu mày đầy nghi hoặc... Như biết là đã bị anh phát hiện nhóc đó ngước nhìn anh vô tội, cái miệng mấp máy:

"Meowwwwww..."
.
.
.
.
.
.
.
.

                                                                                     ~END CHAP 2~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: