Chương 2
Bốn năm sau...
Tại căn biệt thự màu trắng tuyệt đẹp ngay tại lòng thành phố Thanh Đảo đầy xa hoa và đầy ánh sáng, có một chàng thanh niên 22 tuổi đang vùi đầu vào máy tính để khảo sát thị trường, đó là cậu- Kim Mân Thạc.
Sau ngày hôm đó-ngày mà cậu tuyệt vọng nhất, cậu xin bố mẹ chuyển qua Thanh Đảo để học. Nhưng thực chất cậu đi để tránh mặt anh, để quên Lộc Hàm... Nhưng... cậu càng cố quên thì hình ảnh của cậu và anh càng hiện rõ trong trí óc cậu...
Suốt bốn năm nay cậu luôn học và làm việc cật lực, nếu như ai nói cậu chính là cỗ máy làm việc thì ai cũng tin, và cũng vì thế mà cậu trở thành một doanh nghiệp nổi tiếng, công ti KTs từ khi nhận cậu vào làm việc thì luôn tiến lên với những bước nhảy vọt đáng kính nể. Chính vì thế cậu được bổ nhiệm lên làm giám đốc chiến lược
Suốt bốn năm cậu luôn giữ cho mình bận rộn để một khắc cũng không nhớ về anh, luôn đem mình biến thành cỗ máy làm việc để một khắc không rơi thêm một giọt nước mắt
.
.
.
Ngày hôm sau... công ti KTs
"Cốc... Cốc..."
_Vào đi...- cậu mệt mỏi dựa lưng vào ghế
_Thưa giám đốc, vào lúc 5h chiều nay sẽ có một cuộc họp với bên LH ạ. Đây là tài liệu ạ- thư kí của cậu nói
_Được rồi! Cô ra ngoài làm việc đi!- cậu xoa xoa thái dương mà phất tay
_Giám đốc, sao nhìn ngài thấy mệt mỏi quá vậy? À, hồi sáng em được người yêu tặng mấy bịch cà phê uống đỡ mệt, để tôi pha cho ngài nhé
_Tú Tinh... Cảm ơn cô, bao nhiêu để tôi gửi tiền lại
_Dạ không cần đâu. Giám đốc mà đổ bệnh thì công ti mình sẽ ra sao
_Cảm ơn cô nhiều. Thôi được rồi, cô ra ngoài đi
~~~~~~~~~~~khoảng cách thời gian đến giờ họp~~~~~~~~~~~~~~~~
Cậu đang đi cùng với thư kí bước vào phòng họp thì đột nhiên đụng vào một người và đổ hết tài liệu xuống đất
Cậu và người đó cuối xuống lấy tài liệu lên thì chạm tay vào nhau. Cậu rụt tay lại và ngẩng đầu lên...
Là anh... Lộc Hàm...
Cả hai đều ngẩn người vài phút thì Tú Tinh lên tiếng phá vỡ
_Thưa giám đốc, chúng ta trễ rồi- cô nói với vẻ mặt tức giận
_À, ừ, ừ. Vào thôi. Chào anh
_À, tôi cũng vào đây. Tôi là đại diện của công ti LH. Hai em vào trước đi
.
.
.
.
_Cuộc họp của chúng ta đến đây là kết thúc. Nếu như ai có ý kiến thì giơ tay, còn không thì chúc hai bên công ti chúng ta sẽ hợp tác thật tốt
Tất cả mọi người ra khỏi phòng chỉ còn cậu đang ngơ ngẩn và anh...
_Mân Thạc... Em... Sống tốt chứ?- Bất chợt anh hỏi khiến cậu giật mình mà ấp úng
_Em... Em... Sống vẫn tốt. Còn anh? Nhìn anh chắc hạnh phúc lắm nhỉ?
"Không... Em sống không tốt chút nào" -suy nghĩ của cậu
_Đúng, anh rất hạnh phúc. Sau ngày hôm đó anh tìm em nhưng không thấy, thì ra... em đã qua đây để làm việc. Là do anh phải không?
_Không... Không hẳn... Là do em muốn suy nghĩ một chút. Nghe Thế Huân nói anh đã đám cưới với cô ấy- cậu thấp thỏm hồi hộp
_Ừ... Hiện cô ấy... có thai rồi- anh nói đến dđây thì mỉm cười hạnh phúc, nhưng anh nào thấy được tâm của cậu đã nát vụn
_Chúc... Chúc mừng anh, thôi... Em... Em về đây. Chào anh
.
.
.
Bước vào phòng của mình, cậu ngồi xuống đất mà khóc. Tú Tinh bước vào và ôm cậu, cô đã biết chuyện của cậu và rất thương cậu. Đối với cô, Mân Thạc như là người em trai ruột của cô... Là ân nhân cứu mạng cô. Cô nhớ lại vào hai năm trước...
Vào khoảnh khắc cô sắp bị bọn du côn cưỡng hiếp, may mà có cậu... Nếu ngày đó cậu không giúp cô thì chắc hẳn giờ này cô không có một cuộc sống tốt như thế này... Cậu cũng chính là người đã giới thiệu cô vào làm trong công ti này trong lúc cô đang bị thất nghiệp...
_Mân Thạc... Ngài... cứ khóc đi... khóc cho thỏa lòng đi. Tôi sẽ làm chỗ dựa cho ngài... Cú khóc đi rồi hãy xóa tên khốn cho ra tâm trí đi. Hắn không đáng để cho ngài khóc
-Tú Tinh... cảm ơn cô... Tôi... Tôi đã cố xóa anh ấy... khỏi tâm trí nhưng không thể... Tôi... Tôi phải làm sao đây?
_Mân Thạc... Em hãy mạnh mẽ lên... Hãy cho hắn thấy em mạnh mẽ...
Chính ngày hôm đó... cậu đã khóc thêm một lần nữa... nhưng khác với bốn năm trước là bây giờ có cô làm chỗ dựa và... có anh chứng kiến... chứng kiến tất cả những lời nói và cảm xúc của cậu...
Thật sự... Anh cũng không hạnh phúc và... cũng không mạnh mẽ như cậu thấy...
~~~~~~~~~~~~
End chap 2
Đã chỉnh sửa và hoàn chỉnh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro