CHƯƠNG 5 : CƯỠNG BỨC
Vương Nguyên đỏ mặt khi thấy Vương Tuấn Khải chỉ quấn chiếc khăn tắm mà bước ra .
- Dạ . . . dạ anh cần gì nữa không ?
Ngón tay mát lạnh của anh nâng gương mặt ửng đỏ của cậu lên
- Phục vụ tôi .
Anh quay lưng lại chiếc bàn thong thả ngồi xuống , Vương Nguyên ngây người khi thấy tấm lưng to lớn màu đồng của Vương Tuấn Khải , mặt càng lúc càng đỏ .
- Nhanh lên .
- Dạ dạ .
Vương Nguyên ngồi xuống kế bên anh khẽ run rót rượu .
- Hình như không giống hôm qua .
- Dạ . . . dạ chuyện . . . chuyện hôm qua tôi xin lỗi tại tôi mệt quá nên . . .
Cậu cuối gầm mặt rối rít xin lỗi .
- Ngồi lên đây .
Vương Tuấn Khải vỗ vỗ lên đùi mình .
- A không cần phải như vậy .
- Cậu dám cãi lời tôi , muốn bị đuổi .
- A đừng tôi ngồi .
Vương Nguyên run rẫy vòng qua ngồi lên người anh . Lập tức mùi hương nam tính của anh bao chùm lấy cậu . Tim cậu đập loạn xạ ánh mắt không biết để ở đâu cho đúng . Cuối xuống thì ngay lập tức thấy 6 múi cơ cuồn cuộn nam tính .
Bỗng nhiên bàn tay nhỏ nhắn của cậu bị một bàn tay to lớn ấm áp cầm lên và đặt lên bộ ngực vạm vỡ mát lạnh của anh .
- Để ở đây.
Vương Nguyên hốt hoảng định rụt tay về .
- Cậu dám .
Vương Nguyên đành để yên , càng lúc tim cậu càng đập loạn xạ .
- Hôm qua không phải gan lắm sao !!
Vương Tuấn Khải siết chặc eo cậu kéo sát vào người anh .
- Tôi ........ tôi ........ tôi
- Tôi cái gì , lấy rượu cho tôi .
Cậu máy móc lấy rượu đưa cho anh .
- Không phải rất giỏi quyến rũ đàn ông sao , làm tôi coi .
Gì chứ nãy giờ cậu bực bội tên đàn ông này lắm rồi , nếu không phải là ông chủ là chết với cậu rồi . Muốn quyến rũ à . . .
Ngay lập tức Vương Nguyên thay đổi 180 độ , ngẩn gương mặt thiên thần lên cậu cười rạng rỡ .
- Dạ Vương tổng muốn tôi phục vụ như thế nào ?!!
Vừa nói bàn tay trên ngực anh cũng nghịch ngợm vuốt nhẹ lên xuống , đôi mắt chớp chớp vô cùng mê hoặc .
Quá bất ngờ trước hành động của Vương Nguyên , cơ thể của Vương Tuấn Khải thoáng run lên .
Vương Nguyên lấy rượu lướt nhẹ trên môi của anh rồi nhẹ nhàng mà rót vào . Vương Tuấn Khải bị mê hoặc hoàn toàn môi anh khẽ mở cho cậu rót rượu vào .
Rót xong Vương Nguyên mĩm cười tựa lên bộ ngực săn chắc , bàn tay nghịch ngợm liên tục di chuyển trên cơ thể trần của Vương Tuấn Khải .
- Vương tổng thấy tôi phục vụ có được không ?!!
- Đúng là nghịch ngợm .
- Vương tổng không thích sao ?!!
Cậu cong môi cười nhìn Vương Tuấn Khải .
Đôi môi mềm mại của cậu bất ngờ bị đôi môi cương nghị vẫn còn nồng nàn mùi rượu của Tuấn Khải chiếm trọn .
Bất ngờ cậu trợn mắt bàn tay nghịch ngợm liền dừng lại .
'' Vương tổng là một người có nhu cầu rất cao em phải cẩn thận '' lời của Nhất Lân vang lên bên tai cậu . Khi cậu cảm nhận được nụ hôn của Tuấn Khải càng lúc càng mạnh mẽ . Cậu khẽ đẩy anh ra .
- Muốn làm gì hả ?!
- Thật ngọt ngào .
Vương Nguyên đỏ mặt cố lãng tránh lời khen mờ ám của Vương Tuấn Khải .
- Tôi vẫn chưa biết tên của Vương tổng .
- Vương Tuấn Khải .
- Tên thật đẹp nha .
Cậu là đang khen tên anh sao ??
- Vương tổng có thể buông tôi ra không ?! Tôi còn phải làm việc .
- Tôi là chủ ở đây .
Vương Tuấn Khải cầm bàn tay nghịch ngợm của Vương Nguyên mà ngắm nhìn hình như nó đang đỏ lên thì phải .
- Nhưng . . . . . . nhưng
- Nãy giờ cậu có biết mình đã làm những chuyện gì không ?! Dám quyến rũ tôi bây giờ cậu phải trả giá .
Dứt lời cả cơ thể Vương Nguyên đã nằm gọn dưới cơ thể của anh .
Ngay lập tức đôi môi tham lam cuống chặt lấy Vương Nguyên , cậu ú ớ đẩy anh ra nhưng vô ích .
Nụ hôn trượt dần xuống cái cổ thanh tú . Tuấn Khải hít hà mùi hương ngọt ngào làm anh say đắm cả đêm hôm qua .
- Xin anh đừng . . . dừng lại .
- Câm miệng .
Vương Nguyên giật thót khi cái lưỡi ướt át của anh lướt trên cổ cậu . Dần dần nụ hôn đó kéo xuống khoảng ngực trắng mịn của cậu .
- Không , xin anh đừng .
'' xoạt xoạt ''
Chiếc áo trắng của Vương Nguyên tan nát chỉ với một cái nắm tay của Tuấn Khải .
- Á Á Á Á buông ra . . . . đồ khốn . . . buông ra .
Mặc Vương Nguyên la hét chửi bới , Vương Tuấn Khải hung hăng cuối xuống chiếm lấy hai nụ hồng ngọt ngào .
Bị điểm trúng huyệt Vương Nguyên giật thót người khổ sở .
Hai nụ hồng của Vương Nguyên bị cái lưỡi điêu luyện của Vương Tuấn Khải làm cho sưng lên . Anh mĩm cười nhìn thành quả của mình . Những nụ hôn nhẹ nhàng lại lướt xuống phía dưới , cơ thể Vương Nguyên đang trong độ tuổi phát triển nên vô cùng mẫn cảm , Vương Tuấn Khải hôn đến đâu da cậu liền đỏ ửng lên , những nụ hôn mờ ám cũng xuất hiện đầy trên người cậu .
Bằng những động tác dứt khoát , chiếc quần âu của cậu bị anh ném xuống đất .
- Á . . . á . . . anh
Chiếc khăn tắm cũng bị anh hất xuống đất . Vương Nguyên lập tức im bặt khi nhìn tuyệt tác của tạo hóa .
Hành động đó của cậu vô tình làm lòng tự tôn của Tuấn Khải được tăng lên gấp bội . Khóe môi chợt cong lên nhanh chóng chiếm lấy đôi môi đã sưng mọng của cậu .
Đến lúc này Vương Nguyên đã mụ mị chẳng còn nhận thức được điều gì nữa . Theo phản xạ của cơ thể , Vương Nguyên vòng tay kéo đầu Tuấn Khải vào sát người cậu chìm đắm trong nụ hôn đầy sự chiếm đoạt của anh .
- Ư . . . ư . . . đừng tôi sợ . Xin anh .
Vương Nguyên cả kinh khi thấy chiếc boxer của mình bị tuột dần xuống .
Cậu nhắm mắt buông xuôi . Đối với người đàn ông này cậu không nên có khái niệm phản kháng .
Vương Tuấn Khải như con thú hoang khi thấy boxer của cậu tuột xuống , một vùng sâu kín có một chút mịn màng của đứa trẻ , một chút hoang sơ của cậu trai mới lớn .
Không kiềm chế được anh vùi mặt vào , tham lam mà chiếm lấy từng ngõ ngách của vùng cấm địa đó .
- YAHHHHHHH anh làm gì vậy .
Vương Nguyên hốt hoảng đấy Vương Tuấn Khải ra , nhưng mọi sức lực của cậu đều trở thành công cóc . Vương Tuấn Khải vần tham lam chiếm đoạt từng chỗ mẫn cảm của cậu .
- Ưm . . . ưm . . . a . . .a
Những tiếng rên nhè nhẹ vang lên trong căn phòng , khiến không gian trở nên nóng hơn bao giờ hết .
Vương Nguyên đắm say trong đê mê , đôi chân thon dài không biết từ lúc nào đã dạng ra để anh cảm thấy thoải mái .
Anh nhìn cậu nhóc đê mê với những kích thích mà anh mang lại , khóe môi nhếch lên đầy vẻ tự mãn , với lấy chai gel anh nhanh chóng thoa đều lên đại kê kê và cái hậu huyệt đang phập phồng vì chiếc lưỡi của anh .
Cuối xuống anh chiếm lấy đôi môi căng mọng . Vương Nguyên hốt hoảng khi cảm nhận được một vật to lớn nóng bỏng đang đặt ở hậu huyệt , cậu giật thót người đẩy anh ra nhưng vô ích . Vật to lớn đó mạnh mẽ đâm vào người cậu , cơn đau như xé đôi cậu ra , hai cánh tay bấu chặt vào bờ vai rộng lớn của anh . Môi cậu cắn mạnh vào môi anh , lặp tức dòng máu tươi nồng nàn chảy ra .
Vương Tuấn Khải sững người , cảm giác chật chội này chỉ có ở xử nam , không phải đây là lần đầu của tên nhóc này đấy chứ . Nghĩ như thế trong lòng có chút vui sướng .
- Lần đầu tiên của cậu sao ?
Vương Nguyên ngây dại gật đầu , cơn đau làm cậu không còn nhận thức được gì nữa .
Vương Tuấn Khải mĩm cười nhẹ nhàng di chuyển , anh nhấc người cậu lên , cơ thể rũ rượi của Vương Nguyên tựa hẳn lên người của anh .
Đối với anh di chuyển kiểu này không làm anh thỏa mãn được nhưng hôm nay cậu nhóc này làm anh suýt đạt cực khoái mấy lần nên có thể coi là có qua có lại .
- Ư . . . . . ưm . . . . . nhẹ . . . nhẹ một chút tôi . . . a . . . đau quá .
Vương Nguyên nhíu mày khi Vương Tuấn Khải bỗng dưng nhấp mạnh một cái .
Gần 10' trôi qua cơ thể Vương Nguyên đã dần thích nghi với Vương Tuấn Khải , cơ thể cũng thả lỏng một chút .
Thấy cậu đã thoải mái , Vương Tuấn Khải đặt cậu lên giường bắt đầu những cú thúc mạnh mẽ đúng bản chất ( cầm thú ) của anh .
- A . . . a. . . a. . . Khải . . . ư . . .ưm . . . a
Tuấn Khải cứng đờ dừng hẳn động tác . Tên nhóc này mới gọi tên anh .
- A . . . Khải .
- Chuyện gì ?
- Ưm . . . a . . . a. . . ưm . . . a . . . a. . .a
Đôi môi cong lên đầy mê hoặc , Vương Tuấn Khải liên tục ra vào , những cú thúc trí mạng làm Vương Nguyên trở nên ngây dại .
- Grừ . . .
Vương Tuấn Khải gầm gừ đạt cực khoái . Anh ngã sầm lên cơ thể rũ rượi của Vương Nguyên .
----------------------------------------------------------End -------------------------------------------------------
xin lỗi vì ra trễ nhưng sự thật là ta bận tối tăm mịt mù không thấy lối ra luôn . Sorry
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro