CHƯƠNG 3 : GẶP GỠ
- Hey Nguyên .
- Hi hi chào cậu .
- Hôm qua sướng nha được bo quá trời .
- Chắc may mắn thôi .
- Cậu đẹp như vậy khách bo nhiều cũng phải .
- Cậu cũng đẹp mà , thôi đi làm việc đi , sắp tới giờ đón khách rồi .
Vừa đánh cửa Nguyên đã bị Kỳ Lâm lôi kéo , hỏi chuyện . Cậu mĩm cười cũng may ở đây ai cũng thương cậu .
Khách hôm nay kéo đến còn đông hơn hôm qua . Nguyên bị gọi đến chóng cả mặt . Hôm nay cậu liên tục bị vuốt ve . Những pha đụng chạm như Minh hôm qua đến nhiều hơn khiến Nguyên vô cùng khổ sở , vừa xong người này lại đến người kia .
Trên cao một người đàn ông mặc sơ mi đen , hư hỏng cởi bỏ hai chiếc cúc phơi bày bộ ngực màu đồng vạm vỡ khiến ai cũng thèm thuồng . Đôi mày anh ta liên tục nhíu lại khi thấy cậu trai liên tục sà vào lòng tên đàn ông này đến tên đàn ông khác . Uống cạn ly rượu anh ta chậm rãi đi xuống .
Nhân viên thấy Vương Tuấn Khải đi xuống hoảng hốt cuối chào liền bị anh ra dấu im lặng .
Tuấn Khải ung dung ngồi ở một chiếc bàn trong góc .
Vương Nguyên thấy khách liền bước đến .
- Dạ anh cần gì ?
- Rượu .
- À dạ anh cần loại nào ?
- Gì cũng được .
- Vâng anh vui lòng đợi một chút .
Vương Nguyên nhanh chóng lấy rượu bưng ra .
Nhìn cậu cúi xuống rót rượu chiếc áo hở cổ không thể che được bộ ngực trắng mịn của cậu làm anh nuốt khan .
- Dạ rượu của anh đây , chúc anh vui vẻ .
Vương Nguyên bước đi nhưng một sức mạnh to lớn kéo cậu lại , choáng váng Vương Nguyên ngã ầm lên người anh .
- á á anh . . . . . anh
Cơ thể mềm mại của cậu làm anh cảm thấy dễ chịu lại cộng thêm mùi hương nhẹ nhàng của cậu càng làm anh thích thú .
- Xin anh buông ra tôi còn phải làm việc .
- Thật thơm , đêm nay ngủ với tôi .
Gì chứ , anh nghĩ anh là chủ quán bar này chắc ( đúng rồi đó con trai , nó là chủ quán bar này á ) .
Vương Nguyên lại dùng kế .
Bàn tay nhỏ nhắn đặt lên bộ ngực vạm vỡ vuốt nhè nhẹ , bàn tay hơi run khi chạm vào bộ ngực săn chắc .
- Anh à đêm nay em hơi mệt , để hôm khác được không ?!!
Bàn tay nghịch ngợm chui tọt vào bên trong . ( trong nào z con giai )
Cậu không để ý ánh mắt cả kinh của nhân viên trong bar . Mặt họ đều biến sắc .
Tuấn Khải cứng đờ người , anh không ngờ cậu lại to gan đến vậy . Đôi môi nhếch lên , cánh tay thép vòng qua eo cậu kéo sát vào người anh .
- Mệt sao ?!!
- Ưm từ tối đến giờ rất mệt .
Quả thật Vương Nguyên rất mệt , tay chân cậu cứ rã rời . Phút chốc cậu muốn dựa dẫm , cậu tựa hẳn lên bộ ngực vạm vỡ của anh .
Cơ thể anh lại cứng đờ , tên nhóc này đúng là gan bằng trời . Cơ thể mềm mại làm anh khó chịu , cả ngày hôm nay anh chưa gần gũi ai .
- Mệt chỗ nào ?!!
- . . . .
- Này . . .
- . . z . . z . . Z
Vương Nguyên quá mệt mỏi bỗng tìm được nơi vững trãi nên cậu thiếp đi .
Vương Tuấn Khải khóc không ra tiếng khi thấy cậu dám ngủ trên người anh , cánh tay còn vòng qua người ôm chặc lấy anh .
Gương mặt đẹp tựa thiên thần của Vương Nguyên khi ngủ say càng tăng lên vẻ mê người . Đôi mắt Tuấn Khải nhíu lại . Anh đành ôm cậu lên phòng riêng trong sự kinh hoàng của phục vụ .
Đặt cậu lên giường , anh định đi ra nhưng đâu có dễ . Vương Nguyên có tật xấu khi ngủ là phải ôm một cái gì đó , nay lại được ôm một người đàn ông cao to đẹp trai lại còn nồng nàn mùi hương nên cánh tay ôm chặt anh lại .
Đến lúc này Vương Tuấn Khải thật sự muốn khóc cậu này thật sự gan bằng trời .
- Ưm . . . ưm đừng để Nguyên Nguyên hảo soái ôm một chút nào . ( ngủ mà còn tự luyến '-')
- Thích không ?
- Ưm thật thích , thơm quá .
Vương Tuấn Khải lắc đầu , nhẹ nhàng nằm cạnh , ngón tay điêu luyện cởi bỏ chiếc áo của mình ném xuống đất .
Vương Nguyên ngủ say nên không hề biết mình đang là một người vô cùng may mắn đến mức nào . Được nằm lên giường riêng và còn được ôm lấy cơ thể trần của Vương tổng cao cao tại thượng .
Cảm giác săn chắc khiến cậu cảm thấy dễ chịu cơ thể không tự chủ mà nhích sát vào nơi làm cậu cảm thấy dễ chịu .
_______________ End _______________
Ta nói thiệt nha 2 ngày ms có 1 chap đấy
Ối mẹ ơi mệt quá đi .
Thương ta thì bấm vote nhea ahiuhiu .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro