Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2 : BẮT ĐẦU

Cả buổi sáng Vương Nguyên đi khắp Trùng khánh mà không tìm được việc gì làm , cậu ngán ngẫm cái nơi bộn bề này muốn tìm được việc làm lương thiện khó như lên trời vậy .

Vương Nguyên mệt mỏi quay về , chợt cậu khựng lại khi thấy bảng tuyển nhân viên ở một quán bar .

- Á á có rồi .

Vương Nguyên nhảy tưng lên vui mừng . Cậu chạy ào qua bên bar chữ BAR HT màu vàng sang trọng , nó dần rõ nét hơn khi cậu đến gần . Vẻ bên ngoài làm người khác choáng ngợp , những bóng đèn được lắp chằn chịt làm cho người khác suy nghĩ khi đêm đến nơi này sẽ đẹp đến mức nào . Vương Nguyên ngây ngô đứng nhìn đến khi hai người đàn ông vạm vỡ mặc đồ vest bước lại chỗ cậu .

- Thằng nhóc đứng đây làm gì ?!!

- Ơ dạ em muốn xin việc

Hai người đàn ông dò xét cơ thể cậu .

- Được rồi vào đi .

- Dạ cảm ơn hai anh.

Vương Nguyên vui mừng đẩy cửa bước vào . Bên ngoài club đã nói lên độ sang chảnh của mình nhưng khi bước vào người ta còn choáng ngợp hơn với mức độ sang trọng của nó . Những chiếc bàn sang trọng bóng loáng được sắp xếp theo hai hàng dọc ở giữa là sàn nhảy với những ánh đèn chớp nhoáng .
Và trên cao là bộ điều chỉnh nhạc cực hiện đại , Vương Nguyên choáng ngợp , không thốt nên lời .

- Em đến có việc gì ?

Một anh nhân viên bước đến hỏi cậu .

- Dạ em đến xin việc .

- À em đi theo anh .

Nhân viên dẫn cậu đi vào một căn phòng sang trọng . '' Cốc cốc ''

- Vào đi .

- Dạ anh Thiên có cậu này đến xin việc .

Thiên Tỉ lạnh lùng nhìn cậu .

- Cậu có biết ở đây đang tuyển nhân viên để làm gì không !!?!

- Ơ thì để làm phục vụ .

- Ở đây phục vụ đã đủ .

- Vậy cần người dọn dẹp .

- Ở đây cũng rất nhiều .

- Vậy .  .  .  .  .  .

Vương Nguyên khó hiểu , phục vụ người dọn dẹp đều không cần vậy tuyển nhân viên để làm gì chứ .

- Ha ha cậu ngây thơ quá , chúng tôi đang tuyển nhân viên để tiếp khách . Cậu có thể làm được không .

Vương Nguyên chợt hiểu .

- Vậy tôi xin phép , tôi không làm được .

- Alo .   .   .   .   .   .   .   .  dạ . Này cậu .

Vương Nguyên khựng lại .

- Tôi chợt nhớ lại có một nhân viên phục vụ mới xin nghỉ , nếu đồng ý có thể làm .

- Dạ cảm ơn anh .

Vương Nguyên cười tươi .

- Cậu nói về mình một chút .

- Dạ em tên Vương Nguyên , 20 tuổi , em đang ở một mình .

- Được rồi ở đây làm vào buổi tối từ 7 giờ đến 11 giờ . Hôm nay có thể làm luôn chứ ?

- Dạ được .

- Lân hướng dẫn công việc cho cậu ấy .

- Dạ quản lí . Cậu đi theo tôi .

Vương nguyên cuối chào Thiên Tỉ rồi nhanh chóng bước theo Lưu Nhất Lân ra ngoài .

- Anh là Lưu Nhất Lân 22 tuổi , anh làm ở đây được 2 năm rồi .

- Ân .

- Mỗi đêm cậu sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ đến 11 giờ , công việc chính của cậu là chào hỏi khách và nhận order sau đó vào quầy gọi  và đem ra . Nhớ phải vui vẻ và biết chào khách vì ở đây đa số là khách VIP , cậu vui vẻ thì họ sẽ bo cho cậu và tiền đó là của cậu . Lương mỗi tháng cậu sẽ nhận được là 10 triệu .

- Hả sao nhiều vậy ?

- Cậu muốn ít lại .

- A a không phải tại em hơi sốc .

- Ở đây tiền lời một đêm có thể lên đến vài tỉ so với tiền lương của cậu . Bây giờ đi theo ,  để tôi hướng dẫn cậu các nơi cần lưu ý . ( hiểu rõ gớm nhỉ  )

Vương Nguyên ngây ngốc đi theo Nhất Lân đúng là bar này là nơi ăn chơi của những người giàu có . Nghe Nhất Lân nói mà cậu toát mồ hôi hột .
Vương Nguyên đã từng làm phục vụ ở nhiều nơi nên nhanh chóng cậu tiếp thu những lời của Nhất Lân .
Đến gần chiều thì Vương nguyên hầu như đã nắm rõ nguyên tắc hoạt động của bar HT .

- Vậy ok rồi ha đây là đồng phục , cậu nhớ tắm rửa sạch sẽ và có mặt lúc 6 giờ 30 nhé nhớ không được đến trễ .

- Em biết rồi , em về đây .

- Ừ hẹn tối gặp lại .

Vương Nguyên vui vẻ cầm lấy bộ đồng phục ra về . Trên đường về cậu liên tục mỉm cười , mỗi tháng 10 triệu cậu dư xức tiêu xài và gửi về cho mẹ .

Trong phòng tắm một cậu con trai đang đứng trước vòi nước thoải mái mà tắm mình trong làn nước mát lạnh , những khối cơ mềm mại được làn nước làm cho trơn bóng đầy quyến rũ . Tắt vòi nước Vương Nguyên lau mình lấy bộ trang phục mặc vào . Vương Nguyên giật mình khi nhìn mình trong gương , bộ đồng phục của club là một chiếc áo sơ mi trắng nhưng mỏng và mềm mại dường như làn da mềm mại của Vương Nguyên được phơi ra ngoài , cổ áo cũng hở một chiếc cúc làm phần ngực trắng mịn của cậu hiện ra ngoài . Chiếc quần âu ôm sát khéo léo tôn lên đôi chân thon dài . Chải lại mái tóc Vương Nguyên mỉm cười nhìn mình một lần nữa rồi đi làm .
Đúng như cậu nghĩ , đêm đến bar HT vô cùng hào nhoáng , những ánh đèn đủ màu sắc thay phiên nhau nhấp nháy làm sáng rực cả một khu xung quanh .
Bảo vệ thấy cậu mặc đồng phục nên mở cửa cho cậu vào mà không cần hỏi như lúc sáng .
Bên trong những ánh đèn nhẹ nhàng ẩn hiện , được nền sàn bóng loáng phản chiếu càng làm tăng thêm vẻ sang trọng . Vương Nguyên nhanh chóng bước vào đội ngũ của bar , cậu khá bất ngờ khi có hơn 20 người .

- Hôm nay chúng ta có thêm một thành viên mới , tôi hi vọng mọi người có thể giúp đỡ cậu ấy .

Vương Nguyên cúi chào mọi người , cậu không để ý họ kinh ngạc vì vẻ đẹp trai của mình .

- Chào cậu mình là Lâm , rất vui được làm chung , cậu đẹp trai quá .

- Hi hi cảm ơn mình tên Vương Nguyên .

- Cậu bao nhiêu tuổi rồi .

- Mình 20 còn Lâm .

- Mình bằng tuổi nhau hehe .

Mọi người nhanh chóng làm quen cậu , ai cũng khen cậu đẹp làm mặt cậu hơi ửng đỏ .

Đúng 7 giờ không gian êm ái lúc nãy đã không còn , mà thay vào đó là tiếng nhạc DJ sập sình đúng với những gì mà một quán bar cần có ,  những vị khách sang trọng lần lượt bước vào . Đến 8 giờ quán đông nghẹt , khách đến liên tục làm Vương Nguyên bị xoay vòng vòng , đa số ở đây là những cậu ấm con nhà giàu . Đôi lần cậu bị nắm tay ôm eo ngay cả sờ mông nhưng cậu cũng vui vẻ phục vụ , cậu hiểu những chuyện này không thể thiếu ở bar chỉ cần không quá đáng là được . Vì thế tiền bo của cậu cũng rất nhiều .

Khách đến liên tục và đa số gọi Vương Nguyên nên cậu  bị xoay từ bàn này sang bàn khác không có chút thời gian nghỉ ngơi .
Do vận động liên tục nên người Vương Nguyên ướt nhẹp vì mồ hôi , những khối cơ mềm mại ẩn hiện sau những bước chân vội vã của cậu . Đêm đã khuya những vị khách trẻ đã ngà say , nên cuối cùng cậu cũng không tránh khỏi bị đụng chạm .

- Người mới hả cưng ?!!

Vừa nói một tên thanh niên vừa kéo cậu vào lòng . Do bất ngờ nên Vương Nguyên đã ngã ầm lên người anh ta .

- A anh xin anh buông ra em còn phải làm việc .

- Chiều anh một chút nào .

Cánh tay săn chắc của anh ta siết chặt Vương Nguyên khiến cậu không thể động đậy .

- Thơm quá , đêm nay đi với anh nha .

Tên thanh niên bất ngờ hôn lên má Vương Nguyên khiến cậu giật mình . Cậu định đánh hắn ta một cái nhưng như thế cậu chết chắc . Nên những kinh nghiệm khi làm phục vụ của cậu được lập tức sử dụng .

Vương Nguyên cười tươi nhìn người thanh niên , cánh tay mềm mại vuốt vuốt ngực anh ta .

- Mới gặp mà đã muốn đưa người ta đi sao .

- Em đẹp quá .

- Cảm ơn anh nha , hôm nay em mệt lắm để hôm khác có được không .

Đôi mắt Vương Nguyên long lanh nhìn tên thanh niên đang ngẩn ngơ .

- Có được không ?!

Cánh tay mềm mại lướt dọc theo chiếc eo của người thanh niên .

- Được được mai anh lại đến , em tên gì ?

- Em tên Vương Nguyên .

- Tên thật đẹp .

- Cảm ơn anh , anh tên gì vậy ?

- Anh tên Minh .

- À buông em ra nào để quản lí la .

Người thanh niên lưu luyến buông Vương Nguyên ra .
cậu thở phào cầm khay định bước đi nhưng cánh tay mềm mại của cậu bị giữ lại .

- Anh cần gì nữa à ?

- Thưởng cho em .

Người thanh niên đưa cậu 500 ngàn . (  là nhân dân tệ nha )

- Em cảm ơn chào anh .

Thoát khỏi người thanh niên vương nguyên thở phì nhanh chóng lao vào công việc .
Trên tầng cao có một người đàn ông to lớn lặng lẽ theo dõi mọi cử động của Vương Nguyên , đôi mắt anh ta hơi nhíu lại khi thấy cậu ngồi vào lòng người thanh niên kia .

- Tên gì ?

- Hả . . à dạ cậu ta tên Vương Nguyên 20 tuổi .

- Ừk .

Công việc kết thúc Vương Nguyên chào mọi người nhanh chóng về phòng trọ . Cậu mệt mỏi nằm dài lên giường , chợt nhớ một chuyện Vương Nguyên lấy tiền trong túi ra đếm .

- Hả năm .  .  .  . năm triệu , không phải mơ chứ .

Vương Nguyên vỗ vỗ vào mặt mình cậu cứ ngỡ mình đang mơ ,  tiền bo của khách cho cậu đến tận 5 triệu bằng nữa tháng lương của cậu rồi , Vương Nguyên vui mừng gọi điện cho mẹ .

-  Mẹ ơi con mới tìm được việc làm khách bo cho con đến năm triệu mai con gửi cho mẹ nha .

Đầu dây bên kia vang lên tiếng người phụ nữ vui mừng .

-  Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe nha con có việc làm tốt lắm , mẹ yên tâm nha khuya rồi mẹ nghỉ sớm đi , con yêu mẹ nhiều .

Vương Nguyên mỉm cười đi tắm rồi mệt mỏi mà ngủ thật say.

_____________€nd ______________

Đau lưng quá . Bấm hộ ta cái nút ☆ nha . Tay ta mỏi quá bấm  không được .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro