Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

Vào đợt tuyết lớn nhất trong năm , tất cả thành viên trong nhóm đều chưa có lịch trình nên ngày hôm đó 11 người đều ở trong ký túc xá trải qua một ngày . Đến chiều tối , Lưu Vũ nói muốn mọi người tụ tập nên Bá Viễn đã sang khu nhà A để nấu cơm . Thi thoảng bọn họ vẫn thường có buổi tụ tập như thế , đã tạo thành thói quen từ lâu .

Bá Viễn cùng Nguyên ca ngồi đôi co xem nấu món chính gì cho bữa tối . Người thì muốn làm một nồi thịt kho , người thì muốn giải quyết cái đống tôm hùm đất đang nằm im ở ngăn đá . Lưu Tiểu Vũ ngồi ở bàn phụ bóc tỏi , tai vẫn dỏng lên nghe ngóng hóng hớt , đợi đến khi cuộc tranh cãi chạm đến đỉnh liền vui vẻ mở lời .

- Hay chúng ta nấu tôm trước nhé , thịt để làm món khác được không ?

Tiểu đại ca cũng đã mở lời rồi , hai người cũng chịu xuống nước không tranh cãi nữa , lúi húi chuẩn bị nồi niêu .

AK cùng đám người Lâm Mặc và Châu Kha Vũ đánh game ở phòng khách , không khí cũng huyên náo không kém phòng bếp đang lanh canh khói bếp cả chiều .

- Kha Tử , chú có thể nào nhìn cho kỹ đối phương là ai hẵng nã đạn không ?

- Đại ca chân dài , cậu vừa giết tướng của tôi đấy à..........

- ...à...............

Sau đó là một màn đôi co vật lộn đến không dám đụng vào .

Tiểu Vũ tay bóc tỏi nhưng cái tai ưa hóng hớt đã dỏng sang phòng khách , khoái chí nhìn Kha Tử ngốc nghếch bị hai người kia vật ra sàn mà chọc lét .

Mấy ngày như thế này thường trôi qua rất nhanh .

Lưu Vũ bóc tỏi xong thì đi rửa tay . Tới lúc quay ra thì Tiểu Cùng cùng Pat cũng lên đến nơi . Bắc Kinh trời lạnh đến khắc nghiệt , Tiểu Cửu vẫn khó có thể thích ứng được với loại không khí thế này , toàn thân đùm một mớ ấm áp , vừa nhìn thấy dáng hình quen thuộc liền rất yếu ớt ôm chấm lấy Tiểu Vũ .

- Aiza , Tiểu Vũ sao em có thể chịu đựng được cái lạnh kinh khủng như vậy chứ ?

- Em quen rồi , khí hậu mỗi quốc gia không giống nhau , anh sẽ quen thôi .

- Ca , ngày mai vẫn được nghỉ , anh hầm một nồi canh gà được không ?

PaiPai dường như cũng bị cái lạnh là cho ủ rũ , ngả đầu lên vai tiểu đội trưởng .

- Được , mai hầm một nồi lớn , uống rồi sẽ không lạnh nữa .

Bắc Kinh thời tiết không dễ chịu như ở Thái Lan . Lưu Vũ mở điện thoại xem lịch trình , phát hiên ra mấy ngày nữa Tiểu Cửu phải đi quay chương trình rồi liền nhỏ giọng dặn dò người lớn .

- Mỗi sáng nhất định phải pha mật ong uống đấy nhé . Mấy ngày nữa anh có sân khấu , đừng để cổ họng bị thương . PaiPai , bên đó còn mật ong không?

- Hình như cũng không còn nhiều lắm .

- Ngày mai chúng ta ra siêu thị một chuyến , sau đó mua thêm cho em áo giữ ấm được không ?

- Vũ ca là tốt nhất .!!!

Mika cùng Santa từ bên ngoài trở về , xách theo một túi đồ nhỏ . Hai nguời đứng ở huyền quan phủi bớt tuyết trên người rồi lại lượn qua phòng bếp . Trương Gia Nguyên nghe ở cửa có tiếng động liền ngó đầu ra .

- Hai người đi mua cái gì mà lâu vậy?

- Mua kem , em ăn không?

Lời này nói ra làm một đám năm người gần đó ngơ ngác . Tiểu Cửu nhìn hai người kia cảm thấy rất cạn lời.

- Đại ca , bên ngoài âm độ đó , hai người ăn kem á ?

- Có sao đâu , từ nhỏ đến giờ anh vẫn vậy.

- Santa , dạ dày anh bằng sắt đấy à ?

- Người Nhật vào lúc càng lạnh càng thích ăn đá đó .

- Wow , lợi hại , lợi hại...

Năm người đều rất đồng loạt đưa ra một dấu like . Sự khác biệt văn hóa bao giờ cũng làm người ta phải trầm trồ như thế . Thế giới rộng lớn , điều kỳ quái gì cũng xảy ra .

Một đám hơn chục con người quay quanh chiếc bàn ngồi ăn cơm . Lưu Vũ nói ăn xong cả đám sẽ họp nhóm . Lời vừa nói ra một vài đứa nhóc con liền xị mặt ủ rũ . Điển hình là vị huynh đệ họ Trương và đại ca họ Lưu nào đó . Vào những dịp như thế hai người họ là cái tên đầu bảng bị khiếu nại về vấn đề âm thanh .

Cho tới lúc bữa cơm xong xuôi thì mọi người lại tụ tập ở phòng khách . Tiểu Vũ mở cuốn sổ nhỏ , phổ cập một vài vấn đề cần lưu ý sắp tới . chỉ ra vài khuyết thiếu gần đây . Thực ra cậu cũng muốn những chuyện này trôi qua nhanh một chút , cậu cũng muốn lười biếng một ngày .

- Được rồi , có ai còn ý kiến gì không ? Không thì chúng ta kết thúc ở đây nhé .

Tiểu Vũ định gấp lại cuốn sổ nhỏ của mình thì Tiểu Cửu bên cạnh đã giữ người lại .

- Anh có ý kiến .

Thiếu niên ngồi xuống , đưa mắt ra hiệu người cứ nói . Tiểu Cửu lén nhìn Lưu Chương , bị người kia thúc giục liền hắng giọng một cái , làm ra vẻ rất hung dữ .

- Thực ra cũng không phải chuyện gì to tát .....nhưng.....Tiểu Vũ , anh kiến nghị một chuyện ....

- Có chuyện gì anh không hài lòng sao ?

- Gần đây mọi người phát hiện em đối với một người rất thiên vị....

- Em thiên vị ai chứ ?

- Chính là cái người tên Lưu Phong đó .

Lưu Tiểu Vũ bị lời này đả kích làm cho ngạc nhiên đến tròn mắt . Cậu nhìn những người còn lại . Bá Viễn chỉ lắc đầu cười ngốc . Lưu Chương có vẻ là người đồng tình nhất . Riki cùng Santa thậm chí còn cảm thấy lời của Tiểu Cửu có chút khó hiểu .

- Tiểu Vũ em cũng có ngày này ....hahahahahaha....

Vị đại ca Bá Viễn cười đến sảng rồi chạy vào trong lấy thêm snack , có vẻ rất hứng thú hóng hớt . Tiểu Cửu là ghen tỵ chuyện không đâu nhưng hình như Lưu Chương lần này lại cùng một phe với bạn đồng niên , bình thường bất kể thế nào AK cũng sẽ u mê cưng chiều muội bảo , lần này.....

Một đám cưng sủng đệ đệ sao lại ấm ức đến mức này rồi ?

- AK ca ca , anh cũng cảm thấy vậy sao ?

- Đúng....

AK rất hùng hồn chắc nịch đáp lại một tiếng . Tiểu Vũ ngơ rồi , bản thân cậu cũng cảm thấy rất ấm ức .

- Vậy mọi người nói cho em biết , em bình thường đối với mọi người không tốt sao ?

- Em rất tốt , nhưng em cũng rất thiên vị người kia mà .

Cơn tức giận trong người thiếu niên thành công được thổi bùng lên rồi . Cậu hậm hực quay ra chất vấn .

- Nếu anh cũng công nhận em làm tốt , vậy tại sao lại đi tranh chấp với người ngoài như vậy chứ ?

- Tiểu Vũ , em bình tĩnh , đừng tức giận có được không ?

Bá Viễn nhận thấy mọi chuyện dường như đi hơi xa rồi liền giữ Tiểu Vũ lại . Bình thường đứa nhỏ hiếm khi nóng nảy nhưng nếu như em ấy nóng lên thì chắc chắn là vì em ấy chịu không nổi nữa rồi .

- Vũ ca , anh còn nhớ mấy tháng trước , chúng ta sau khi luyện tập xong , vốn dĩ là muốn trở về sớm cùng nhau ăn một bữa cơm , cuối cùng anh lại chạy đi mất nói rằng có việc . Lần đó là vì người kia chưa kịp chuẩn bị y phục diễn nên anh liền hốt hoảng chạy qua quên luôn ăn cơm , tận đêm trở về liền qua loa ăn một bát ngũ cốc .

Lâm Mặc nhỏ giọng kể ra một câu chuyện . Lời nói ra dường như rất ủy khuất khiến Tiểu Vũ không thể không bình tĩnh lại mà lắng nghe .

- Vào lúc anh cảm thấy ấm ức chuyện của quản lý , chẳng nói lời nào liền trở về vòng tay của người đó , chịu đựng một mình cũng không có nói với tụi em .

- Dịp tuyết đầu mùa muốn cùng anh ngắm tuyết , kết quả anh đôn đáo bên ngoài một buổi chiều đi tìm mua nhạc cụ . Anh mua đàn tỳ bà , ngoài người đó ra còn có thể là ai nữa chứ ?

- Tiểu Vũ , vốn dĩ những chuyện đó người của BiuBiu vốn có thể xử lý mà .....

- Trước dịp Tết , mọi người đều tất bận lo chạy lịch trình cho kịp tiến độ , em là người bận nhất , ăn uống em còn bỏ mặc , cuối cùng Lưu Phong gửi đến một lồng há cảo , em liền ngồi ăn hết . Bọn anh khuyên em nhiều như thế , chẳng hữu ích bằng....

- Nghe nói , em còn vì người đó nên mới học hý khúc . Tủ hán phục của em cũng để lại cho cậu ta sử dụng . 

- Thực ra cũng sẽ có lúc bọn anh rất ghen tỵ , bởi vì nhìn hai người đứng cạnh nhau , chẳng có ai bàn tán thiệt hơn hết . Nhìn hai người cùng một chỗ hòa hợp đến kỳ lạ , mà em vì nhóm chúng ta , lúc nào cũng phải chịu rất nhiều ấm ức .

Mỗi người nói ra suy nghĩ của mình . Riki cùng Mika không đưa ra ý kiến . Lưu Vũ cuối cùng cũng giữ được bình tĩnh , không khí trong phòng liền trở nên trầm lắng đến ngột ngạt . Tiểu Vũ thở một hơi nặng nhọc , lên tiếng .

- Lần đầu tiên em gặp Tiểu Phong là năm 18 tuổi . Santa , anh đã từng xem qua sân khấu của em năm 18 tuổi chưa ?

- Xem rồi . Em lúc đó khí phách rất hiên ngang , rất ngầu đó .

Santa thành thật đáp lời . Lưu Vũ gật gật đầu , mở máy chiếu lên , chiếu một đoạn video từ rất lâu về trước của mình .

- Lần đầu gặp Lưu Phong , chính là thời điểm vị trí của em cao như vậy....

Thiếu niên giơ tay cao quá đầu biểu đạt , kể lại câu chuyện mà rất ít khi cậu nói ra . Vì bảo vệ , rất lâu rồi cậu không còn nhắc đến người trong hội Quốc phong nữa , sợ người ngoài sẽ soi mói bịa đặt chuyện không đâu , nên tránh không làm phiền cuộc sống của mọi người .

- Bọn em từ người lạ tiến lên danh phận đồng đội , rồi trở thành đối thủ.....cuối cùng trở thành anh em thân thiết nhất .

- Người đó đến vào lúc em rực rỡ nhất , chứng kiến em từ trên cao ngã xuống , cùng em trải qua năm tháng thất vọng nhất đời này.....

- Dáng vẻ tự tin nhất của em đến khi em chật vật bấp bênh , đến khi em nỗ lực bò lên từ dưới đáy , đều có sự hiện diện của người đó .

- Em cũng là tiểu lão bản của BiuBiu , nghệ sĩ của công ty đương nhiên em cũng phải lo lắng . BiuBiu quy mô nhỏ , chuyện cần phải gánh vác thực sự quá nhiều . Năm đó ký hợp đồng với cậu ấy đã hứa sẽ trở thành hậu phương vững chắc nhất . Một lời nói ra , nặng tựa Thái Sơn .

- Trận bán kết của năm đó , Lưu Phong không thể hát kinh kịch truyền thống là nuối tiếc lớn nhất của cậu ấy . Cậu ấy xem qua một video tạo hình kinh kịch của em , nói rằng nhìn rất hợp , muốn cùng em hát hý ca . Cũng giống như em luôn muốn mọi người thấy được vẻ đẹp của vũ đạo cổ điển , Lưu Phong cũng canh cánh về việc phục hưng kinh kịch truyền thống . Vì thế mà em học thêm một kỹ năng , đó không phải chuyện tốt sao ?

- Tiểu Phong rời nhà khi còn rất nhỏ . Quan tâm cậu ấy là chuyện duy nhất em có thể làm . Bắc Kinh quá rộng lớn , Phong Phong là người lương thiện , em muốn bảo toàn sự lương thiện , cũng rất vô tư của cậu ấy đến cuối cùng .

- Em tự nhủ đối với mọi người không hổ thẹn . Thực ra mọi người không cần ghen tỵ . Trên đời này có một số chuyện thật sự không thể làm cách nào khác . Người này là tri kỷ khó khăn lắm em mới gặp được .

Thanh âm của thiếu niên nhẹ nhàng , vừa khuyên nhủ vừa vỗ về . Cậu hiểu thực ra nội tâm của Lưu Phong đối với những người này không quá nồng nhiệt . Có thể kết thân là một chuyện rất khó.  Mọi người yên lặng lắng nghe , đáy lòng được xoa dịu phần nào . Tiểu Vũ vừa nói vừa vỗ về gương mặt đang rất tủi thân của Tiểu Cửu . Đến cuối cùng cậu cũng phải hiểu , thực ra ở cái mảnh đất này Tiểu Cửu không có quá nhiều bạn bè , sẽ có khi vô tình ủy khuất mà cậu lại không thể nhìn thấu ngay được .

- Nhưng em thừa nhận , có đôi khi Tiểu Phong được sủng sinh kiêu . Tử Minh còn phải bất mãn , chuyện này em có thể hiểu tâm trạng của mọi người .

Tiểu Vũ rất tri kỷ ôm lấy Tiểu Cửu vỗ về trái tim yếu đuối . Cậu cảm thấy đây là lần cãi nhau đầy tính căng thẳng nhất , thiếu chút nữa thì cả đám chiến tranh lạnh rồi .

- Em biết người ta được sủng sinh kiêu mà vẫn dung túng ?

Lưu Chương vẫn rất bất mãn chất vấn.

- Em còn không thừa nhận bản thân thiên vị ?

- Không phải anh nói đến cả Tử Minh cũng cảm thấy bất mãn sao ?

- Mỗi lần em nhìn thấy hắn đắc ý được anh tận tay dạy make up là em nóng máu lắm nhé ....

- Anh ta hận không thể nói với cả thế giới mình độc duy Lưu Vũ .

- Ca...từ đầu đến giờ Châu Kha Tử em không lên tiếng , nhưng bây giờ em khẳng định anh là người thiên vị. Anh thiên vị Lưu Phong nhất , sau đó là thiên vị Tiểu Cửu và PaiPai, tiếp đó là ưu tiên anh Riki . Sau đó là tới Ngô Hải . Vũ ca , anh chú ý mỗi nhan sắc của em đúng không?

- Sao lại lôi cả em với Tiểu Cửu vào ?

- Khi không chú lôi anh ra ?

- Bình thường anh rất chiều em đó muội bảo , anh nhìn thấy được mỹ nhân đệ nhất đỉnh đỉnh trong lòng em đứng đầu vẫn luôn là cái tên Lưu Phong đó , Châu Kha Vũ và PaiPai vẫn luôn xếp sau phải không ?

- Em không có....mọi người bình tĩnh lại đi mà ............

Tiểu Vũ bỗng trở nên nhỏ bé cực kỳ trước vạn lời chất vẫn . Vấn đề vốn dĩ đã được làm dịu đi bỗng nhiên lại bùng lên càng mạnh mẽ .Hiện trường trở nên hỗn loạn , một đám người tranh chấp lẫn nhau về vấn đề thiên vị chính cung của Lưu Tiểu Vũ khiến chính cậu cũng tự hoài nghi mình đã sai ở đâu ?

Chính cung và hậu cung không cùng chiến tuyến , quả nhiên vẫn luôn là chân lý muôn đời .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro