Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[SHORTFIC] Assassin

Author: wiz_uri

Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về au

Pairings: Boram

Rating: G

Category: Shoujo-ai

Status: Shortfic

Note:

- Wiz rất là tự hào vì mình có những ý tưởng và sở thích kì lạ (Vâng, tự hào quá cơ =.=")

- Hm, cảm hứng từ cái MV của Cry Cry và LD đấy

- lại ôm bomb thôi ^^

- Oya, cần phải nói với các rds 1 chút... Thế này nhé, với các fic khác, tớ thật sự quan tâm đến các rds nhưng với fic này, chỉ riêng fic này thôi, tớ sẽ chỉ theo ý tớ, nghĩa là nội dung, cp hay bất cứ thứ gì khác sẽ theo đúng hướng mà tớ muốn. Cho đến thời điểm này, tớ vẫn chưa hoàn toàn quyết định cp chính, nhưng có lẽ nó sẽ là 1 cp lạ. Dù sao thì, tớ vẫn mong các bạn rds ủng hộ tớ.

Enjoy ~

Assassin

Chap 1

Vào một buổi đêm khuya khoắt, người ta bỗng nghe thấy những tiếng hò hét, tiếng đuổi nhau trên những con hẻm nhỏ.

“ Hình như nó chạy vào hẻm bên kia”

Tiếng chân xa dần.

Ở con hẻm bên này, tên trộm đeo mặt nạ đen thở hổn hển

“ Lũ ngốc” – tên trộm cười đắc thắng

“ Hux… appa… hux…”

“ Hơ… Cái quái gì…?!!!” – tên trộm giật mình nhìn sang bên cạnh

Tên trộm đập tay vào mặt

“ Boram ơi là Boram… Sao đi ăn trộm lại thành đi bắt cóc thế này?”

Boram – kẻ vừa bị đuổi trối chết nhìn xuống đứa nhóc đang nắm tay mình. Qua lớp găng tay, Boram có thể cảm nhận đứa trẻ đang run lên vì sợ và lạnh.

“ Nhóc… nín đi…” – Boram khoác lên người nó cái áo khoác để bản thân lại run lên vì lạnh

“ Hux… appa… wooa…” – đứa nhóc lờ đi lời Boram và có xu hướng ngoạc miệng ra

“ Eh… đừng… kẹo… nhóc nín rồi unnie cho kẹo nhé” – Boram lục trong túi ra chiếc kẹo. Thật may mắn là trong túi áo của cô luôn có đồ ăn vặt

Và cái kẹo rất có tác dụng trong việc làm đứa nhóc nín khóc. Boram vội vã đút chiếc kẹo vào miệng nó để đề phòng nó có thể khóc to lên. Nhìn đứa trẻ ăn chiếc kẹo ngon lành Boram lại thở dài. Tại sao trong lúc luống cuống, cô lại để lại cái vật cần lấy, thay vào đó cô lại trở thành kẻ bắt cóc?

Cố gắng dứt khỏi suy nghĩ lần nữa, Boram tặc lưỡi. Thôi thì cứ dắt nhóc đó về nhà. Mai mang trả lại cũng được mà. Nhưng chỉ vừa bước đi một bước, đứa nhóc đã níu Boram lại.

“ Gì?” – Boram nhíu mày

“ Em muốn về với appa…” – đứa nhóc rụt rè

“ Tối nay em về nhà unnie nha. Nhà unnie có nhiều kẹo lắm. Mai unnie đưa em về với appa, chịu không?” – Boram dỗ ngọt

“ Unnie nói thật chứ?” – đứa nhóc mở to mắt

“ Thật” – Boram gật đầu khẳng định

Chẳng lẽ unnie nuôi nhóc? Không có chuyện unnie chia sẻ đồ ăn cho nhóc đâu

“ Unnie hứa đi” – đứa nhóc giơ ngón út nhỏ xíu ra

“ Hứa” – Boram bật cười trước trò trẻ con ấy và ngồi xuống móc ngoéo với đứa trẻ.

“ Vậy về nhà unnie thôi” – Boram đứng dậy và định đi nhưng đứa nhóc lại níu lại

“ Gì nữa đây?”

“…”

Nhận thấy rõ vẻ kì lạ trên khuôn mặt đứa trẻ, Boram lại ngồi xuống một lần nữa

“ Có chuyện gì vậy?” – Boram thận trọng hỏi

Đứa nhóc cắn môi dưới và siết nhẹ tay Boram hơn, ngượng ngùng. Boram ngửi thấy có mùi gì đó là lạ và cô có thể nhìn thấy một vũng nước ngay dưới chân đứa nhóc. Đứa bé đã bĩnh ra quần.

“ Oh… tuyệt…” – Boram chảy dài giọng

Nhưng khi nhìn khuôn mặt méo xệch của đứa nhóc, Boram lại vỗ nhẹ vài cái vào đầu đứa trẻ

“ Không sao. Không sao đâu” – Boram trấn an đứa trẻ

Đúng là một ngày đen đủi. Boram đành dắt đứa nhóc vào một siêu thị 24h gần đó và nhờ nhà vệ sinh của họ một chút, sau đó cô mua một vài bộ đồ cho đứa nhóc mặc tạm.

Kết thúc một ngày mệt mỏi, Boram cùng đứa nhóc nằm trên chiếc giường lò xo. Dường như đứa nhóc rất thích chiếc giường này, Cô nhóc đã thoát khỏi cơn buồn ngủ khi cùng Boram về nhà và cứ nhảy lên nhảy xuống mãi. Boram cá chắc rằng một vài cái lò xo đã bị hỏng. Sau khi nhún nhảy với chiếc giường, cô nhóc trở nên mệt mỏi và buồn ngủ. Boram thích thú nhìn khuôn mặt đứa nhóc khi ngủ.

“ Rất dễ thương” – Boram vừa nhủ thầm vừa chọc nhẹ vào hai má phúng phính của cô nhóc. Nhưng rồi Boram cũng không thoát khỏi cơn buồn ngủ. Cô đã bị rượt đuổi suốt vài con phố, lại phải bế (hoặc vác) đứa nhóc kia suốt chặng đường đi về khiến cơ thể cô rã rời.

“ Chúc ngủ ngon, nhóc” – Boram mỉm cười vòng tay ôm lấy cô nhóc.

TBC…

P/s: chap này thực sự rất ngắn. Sr nha!!!

Đề nghị nhảm: Đoán xem, bé con trong fic là ai ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #boram