Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Shortfic

Rượu Ngọt - Chương 1

Tác giả: Calicali

Ồn ào, náo nhiệt có thể là những từ chính xác nhất để hình dung không khí thường trực trong những quán bar, và RS cũng là một quán bar như thế.

Bar RS chỉ là một bar nhỏ, nhưng trong đây mỗi đêm thường rất tấp nập. Cách đây một tháng, bar RS vốn không đông như thế này. Vì nó chỉ là một quán nhỏ, không thể cạnh tranh với những quán xung quanh. Nhưng từ khi bar RS tuyển dụng một bartender mới thì mọi chuyện hầu như đều thay đổi. Lúc đầu chỉ là những người thường lui tới quán nhưng tiếng đồn càng ngày càng vang xa, mọi người đều tới quán chỉ muốn được xem màn trình diễn và tài pha rượu độc đáo của bartender này. Vì thế càng ngày bar càng đông hơn.

Hôm nay cũng là một ngày như thế, quán thường mở cửa từ 9 giờ nhưng chỉ mới hơn 10 giờ là bar đã bắt đầu đông người, và duy nhất mọi người chỉ tụ tập ở quầy bar. Ai cũng muốn được thưởng thức một ly rượu do chính tay bartender pha.

Đứng sau quầy bar của quán là một cô gái. Một cô gái với khuôn mặt tinh nghịch , nụ cười luôn thường trực trên môi. Tay cô đang cầm chiếc bình shaker, không chỉ 1 mà là 5 bình. Đôi tay nhanh thoăn thoắt, vừa tung hứng vừa lắc bình rất đều. Đến cuối màn biểu diễn, ba bình shaker được chụp lại, cô gái rót 5 dung dịch có 5 màu khác nhau ra 5 chiếc ly khác nhau. Mỗi ly là một loại rượu. Và 5 ly rượu được mang đi bởi bồi bàn. Kết thúc màn biểu diễn mọi người đều tiếc nuối nhìn như muốn lại được xem lại một lần nữa tài năng của người pha chế. Vì trong một đêm cô gái chỉ biểu diễn một lần thôi.

Cô gái đó chính là Ah Sa , nữ bartender tài năng của bar RS. Chính nhờ cô mà quán bar này ngày càng đông khách. Bây giờ, Ah Sa không biểu diễn nữa, cô trở lại là một người pha chế, chỉ là pha chế thôi, không biểu diễn nữa. Mỗi đêm màn showmanship của Ah Sa chỉ diễn ra một lần thôi, không bao giờ có ngoại lệ Ah Sa biểu diễn hai lần. Tuy nhiên mọi người không chỉ đến để xem Ah Sa biểu diễn mà còn là để thưởng thức rượu của Ah Sa pha, biệt tài pha rượu của cô cực kì tuyệt vời.

- Ah Sa cô tuyệt quá. Cũng nhờ cô mà quán tôi làm ăn khá hẳn ra. – Một người chừng hơn bốn mươi, tiến đến nói với Ah Sa

- Có gì đâu, ông chủ. Nhờ ông mà tôi có chỗ làm đó chứ. Những quán khác đâu ai nhận tôi. – Ah Sa mỉm cười lại với người được gọi là ông chủ.

- Cũng không hiểu sao họ lại không nhận cô nhỉ, cô tài năng thế này mà.

- Họ bảo tôi còn quá trẻ, không có kinh nghiệm làm việc. – Vừa nói, Ah Sa vừa pha một ly rượu khác. – Hôm nay, tôi có cái này tặng ông.

Ah Sa mở tủ lạnh nhỏ trong quầy bar. Tuy là một tủ lạnh khá nhỏ nhưng trong đó lại có rất nhiều chai nhỏ, nhiều trái cây. Ah Sa lấy ra đặt lên quầy bar vài trái nho, cô bắt đầu ép lấy nước hai trái, cho vào bình shaker, thêm vài giọt rượu Napoléon hương quýt, rượu nho, lắc nhẹ. Loại Black Magic không cần phải lắc nhiều, Ah Sa lấy một ly highball để vài viên đá vào rồi rót thẳng Black Magic ra, để thêm hai trái nho, một thả trong cốc, một ở thành ly để trang trí. Ah Sa đem thành phẩm mình ra và nói với ông chủ:

- Cái này tặng ông. Ông thích nho, vì vậy tôi làm Black Magic cho ông.

- Hương vị của quýt và nho quyện lại rất ngon đấy. – Ông chủ nhấp một ngụm rượu rồi nói. – Đúng là cô pha có khác.

- ông nhận ra được hương quýt trong rượu là ông cũng hay mà. – Ah Sa cũng cười.

- Nhưng tôi để ý, cô dường như không cần jigger để canh liều lượng. Cô làm cách nào hay vậy.

- Dùng mũi. Mũi của cô ấy là dụng cụ đo chính xác nhất. – Một tiếng nói khác vang lên. 

Cả Ah Sa và ông chủ đều nhìn về phía phát ra tiếng nói. Đó là một cô gái, cô gái với mái tóc dài mượt và đôi mắt to tròn ẩn chứa sự tinh anh. Cô mặc một bộ đồ phải nói là rất sành điệu. Chiếc áo hai dây ôm sát cơ thể lộ ra từng đường cong quyến rũ và lộ ra đôi bờ vai trắng nõn của cô. Chiếc váy ngắn làm lộ ra đôi chân tuyệt đẹp với làn da lán mịm mà chỉ cần nhìn thôi là ai cũng muốn được chạm tay vào.

Ah Sa chỉ mãi ngắm cô, Ah Sa đã từng bị thu hút bởi những chàng trai đẹp nhưng với cô gái đẹp thì đây là lần đầu tiên. Mắt Ah Sa không thể rời khỏi cô gái cho tới khi tiếng nói của ông chủ cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.

- Ah Sa , cô sao vậy?

Ah Sa nhìn ông chủ, không nói gì mà chỉ mỉm cười. Rồi Ah Sa quay sang nói chuyện với cô gái vừa tới.

- Tiểu thư, cô tên gì vậy?

- Gillian – Cô gái buông một câu ngắn gọn.

- Vậy cô có phải là Gillian Chung , con gái Vua bartender. Rất vui được gặp cô. – Ah Sa nở một nụ cười thân thiện. Nhưng rồi cô đột nhiên hoảng hốt như nhớ ra điều gì. – Ôi! Nãy giờ tôi múa rìu qua mắt thợ rồi.

- Tôi không có hứng thú với pha chế, tôi chẳng học được gì từ cha tôi cả. Cho tôi một ly Brandy Gump.

Brandy Gump là một loại rượu trộn với nhiều rượu mạnh, thêm nước chanh và một ít nước táo ép. Một cô gái như thế không nên uống một ly rượu mạnh đến thế.

- Brandy Gump không thích hợp với cô lúc này. Tôi sẽ pha cho cô một ly Margarita. Nó cũng là một loại rượu mạnh thế thôi.

- Nhưng tôi muốn một ly Brandy Gump. – Gillian nhìn Ah Sa trừng trừng như muốn bảo tôi-là-khách.

- Lâu lâu thử một thử vị chua sẽ tốt hơn.

Margarita là 1 loại cocktail được chế từ rượu mùi cam Bols Triple, 100% agave tequila xanh, 39% rượu cồn, phải chuẩn 39 độ và nước chanh tươi vắt...xát muối vào vỏ ngoài thành ly là 1 khâu không thể thiếu.

Vị chua của chanh được làm ngọt và tăng mùi bởi rượu triple nguyên chất. Thường thì người ta dùng đường thay vì muối cho các loại cocktail khác. Nhưng đây cũng là một nét đặc biệt cho Margarita.

Chỉ trong phút chốc thì một ly Margarita đã xuất hiện trên bàn của quầy bar, trước mặt Gillian. Dung dịch màu trắng đục nhẹ nhàng trong ly thủy tinh trong suốt, trên miệng ly còn có một lát chanh trang trí. Gillian vẫn nhìn Ah Sa với ánh mắt hình viên đạn nhưng trong đó vẫn có một chút kinh ngạc.

- Nhanh quá.

- Như tiểu thư đã nói, tôi đâu cần dùng jigger, như thế đỡ tốn một khoảng thời gian rồi. – Ah Sa bình thản nói như đây là lời khen thường xuyên rồi.

Gillian nhấp một ngụm trong ly cocktail, thưởng thức vị chua nơi đầu lưỡi rồi chờ đợi một vị ngòn ngọt, nồng nồng nơi cổ họng. Đây là một thứ uống ngon, Gillian có vẻ hài lòng với thức uống của mình. Ah Sa nhìn Gillian, trong lòng chợt dấy lên cảm giác vui mừng vì đã đem đến cho khách mình một thức uống ngon.

- Tốt chứ. – Ah Sa nhẹ nhàng nhìn Gillian nói. – Tôi nói thứ này tốt hơn Brandy Gump mà.

Gillian không nói gì, chỉ ngồi trầm tư. Đây là lần đầu tiên có người không theo lệnh cô. Gillian là con gái của Vua bartender, ai cũng phải chiều chuộng cô. Giờ đây cha cô lại còn là ông chủ lớn của dãy quán bar lớn nhất Hong Kong, Gillian nghiễm nhiên trở thành công chúa bartender. Cô đi đâu cũng được người khác biết đến, chiều chuộng hết mực. Vậy mà giờ lại có người dám trái lời cô. Nếu bình thường thì cô đã nổi giận rồi nhưng hôm nay lại khác. Cô không hiểu tại sao nhưng cô dường như không thể nổi giận trước người đã pha cho cô ly Margarita đó. Vẫn đang chìm trong những suy nghĩ của mình, Gillian không để ý đã có một người tiến đến bên mình.

- Gill, em không ra kia sao mà ngồi đây uống rượu vậy? – Đó là tiếng nói của một người con trai.

Ah Sa để ý người vừa tiến đến, cô cũng không hiểu sao. Từ khi Gillian xuất hiện trước mặt cô ,Ah Sa không bao giờ rời mắt khỏi Gillian . Người đó có khuôn mặt điển trai, mái tóc được cắt tỉa gọn gàng. Nhìn quần áo cũng có thể đoán được anh ta là một công tử lắm tiền nhiều của. Nhưng điểm đặc biệt của người con trai không phải ở quần áo đang mặt mà là ở nụ cười tỏa nắng của anh.

- Edison, em muốn làm gì là chuyện của em. – Gillian chán nản lên tiếng.

Anh chàng được gọi là Edison nở một nụ cười

- Thôi nào Gill, em đến đây để vui chơi mà. Ra kia với anh đi.

- Edison . Anh có phải là Edison Chen không? – Ah Sa đột nhiên lên tiếng khi thấy Edison kéo Gill đi.

- Phải. Cô biết tôi sao ? – Rồi Edison nhìn chằm chằm Ah Sa – Cô có phải là người được trông chờ nhất trong mỗi buổi tối ở đây Ah Sa không ?

- Phải chính là tôi. – Ah Sa lên tiếng nói một cách tự hào – Nhưng anh giỏi hơn tôi nhiều mà. Anh là người đoạt giải nhất trong cuộc thi bartender toàn quốc năm nay mà.

- Đó chỉ là một giải thưởng thôi. Tôi có thể có nhiều giải khác nữa. – Edison nói bằng giọng khoe khoang.

- Anh khoe khoang quá đấy Edison. – Giờ thì Gillian mới lên tiếng bằng giọng khinh thường – Tôi cứ tưởng anh sẽ khác những người kia. Không ngờ …. – Gillian bỏ dở câu nói, ngồi xuống chỗ cũ của mình.

- Em … em – Không thể hoàn thành một câu nào nữa, Edison lập tức bỏ đi.

- Tiểu thư, tại sao cô làm vậy chứ ? Dù sao cô cũng nên giữ thể diện cho anh ta. – Ah Sa nhìn Gillian.

- Cô là gì mà từ nãy giờ cứ không theo ý tôi vậy hả?

Nói rồi Gillian bỏ đi ra giữa sàn nhảy.

12 giờ, như tất cả các quán bar xung quanh, bar RS vẫn còn khá náo nhiệt. Nhưng lượng khách đã vơi bớt ít nhiều. Gillian tiến đến bên quầy bar.

- Một ly Falling Moon.

- Vẫn là rượu mạnh sao. Tiểu thư, giờ đã khuya, cô không nên uống thứ đó. Tôi có thứ khác cho cô.

- Tại sao cô cứ không chiều ý khách thế. Tôi là khách, tôi muốn uống gì là chuyện của tôi.

- Ai tôi không quan tâm. Họ muốn uống gì thì kệ họ. Nhưng cô thì không. Tiểu thư, tôi có thứ khác cho cô. Chờ tôi chút.

Rồi không để cho Gillian cãi lại lời nào, Ah Sa quay lưng vào quầy bar. Gillian nhìn theo cái dáng đó, cô không biết nên xử thế nào nữa. Từ trước tới nay, lần đầu tiên cô thấy một người kì lạ đến thế. Gillian nhìn quanh quán bar. Người đã thưa bớt, càng lúc càng ít người. Gillian chợt nhìn đồng hồ.

- Cô ta làm gì lâu thế?

Gillian tuy cảm thấy tức nhưng vẫn ngồi đó không hề có ý định bước đi. Tới khi quán không còn ai nữa, Gillian cũng mất hết kiên nhẫn, mặt Gillian hiện rõ sự bực tức, cô đứng lên định ra khỏi quán.

- Khoan đã, tiểu thư hãy chờ chút. – Giờ mới thấy bóng hình của Ah Sa xuất hiện.

Tự nhiên lòng của Gillian cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, cô lo lắng cho Ah Sa sao.

- Nãy giờ cô đi đâu thế. Có thấy là mọi người về hết rồi không hả. Cô còn bắt tôi chờ gì nữa chứ.

- Vì tôi cần thời gian để tạo ra thức uống mới cho tiểu thư chứ. Mọi người vế hết thì sao chứ. Tôi chỉ muốn cho tiểu thư thưởng thức món này thôi. Nó dành riêng cho tiểu thư.

Gillian định nói gì nữa nhưng cuối cùng lại không thể cất tiếng. Ah Sa cho ít rượu vodka vào bình shaker thêm rượu ngọt nhẹ hương cacao trắng và cuối cùng là cherry brandy với ít đá lắc đều. Một lúc thì Ah Sa lại cho thêm kem sữa tươi vào tiếp tục lắc. Xong xuôi đâu đấy thì Ah Sa cầm một chiếc cốc thẳng, cho ít sôcôla lỏng quanh miệng ly để nó từ từ chảy xuống đáy, rót rượu đã pha vào ly, thêm ít kem trên bề mặt và một thanh chocolate nhỏ để trang trí.

- Đây là thứ dành cho cô, tiểu thư. – Ah SA đặt ly rượu đến trước mặt Gillian

Nhấp một ngụm trong ly cocktail trước mặt. Một lần nữa, Gillian lại thấy vị đắng của vodka rồi chỉ trong chốc lát thì vị đắng bị thay thế bởi vị ngọt nơi cổ họng và mùi thơm của cherry.

- Cô rất biết cách phối vị cho thức uống. – Gillian đặt ly cocktail xuống nói. – Nó tên gì vậy?

- Chưa thể nói được. Nó hiện giờ là bí mật. – Ah Sa nở một nụ cười lém lỉnh. – Tiểu thư cũng nên về thôi . Đã hơn 1 giờ rồi.

- Chẳng phải là do chờ cô sao?

- Vậy đó là lỗi của tôi. Xin lỗi tiểu thư.

- Xin lỗi suông thế sao? – Giờ Gillian lại cảm thấy rất vui trước khuôn mặt ngạc nhiên tột độ của Ah Sa. – Nhờ công cô pha cho tôi một thức uống ngon tôi cho cô nợ. Tôi về đây.

Trước khi đi, Gillian còn nở một nụ cười duy nhất của buổi tối dành cho Ah Sa. Ah Sa chỉ biết nhìn theo nụ cười đó. Tất nhiên, nụ cười đó rất đẹp. Đã có rất nhiều công tử quỳ trước Gillian chỉ để nhìn theo nụ cười đó. Ah Sa ngẩn ngơ nhìn theo cũng không phải lạ.

- “Nụ cười đó … đẹp quá. Nhưng hôm nay mình sao vậy. Thật quái đản”Ah Sa không suy nghĩ gì nữa, cô dọn dẹp rồi cũng kết thúc một ngày làm việc của mình

Những ngày sau đó, Gill lúc nào cũng ngồi ngay quầy bar của quán RS. Ah Sa luôn dành cho Gill những thức uống với rượu nhẹ, thêm ít trái cây. Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt. Ah Sa không dùng rượu pha để làm thức uống cho Gill nữa.

- Sao vậy? Hôm nay sao lại cho tôi uống vang đỏ.

- Hôm nay tôi thấy tiểu thư rất vui, dùng vang đỏ để chút mừng. Mà tiểu thư đã dùng thức ăn gì chưa ?

- Hôm nay tôi thấy cô rất lạ đó Ah Sa. Tôi vẫn chưa ăn gì.

- Hả ??? Vậy mấy hôm trước cô chưa ăn mà vẫn uống rượu sao? – Ah Sa đột nhiên hốt hoảng.

- Không, chỉ hôm nay, tôi bận hơi nhiều việc nên chưa ăn thôi. Còn những ngày khác tôi đều đã ăn trước. Tôi biết tác hại của việc dùng rượu khi trong bụng không có gì mà.

- Vậy sao hôm nay tiểu thư không đi ăn trước ?

- Chỉ là …. - Gill đột nhiên không nói nữa, ánh mắt nhìn xoáy vào Ah Sa. Ah Sa vẫn vô tư nhìn Gill chờ đợi câu trả lời. – Chẳng có gì đâu.

- Không được. Tiểu thư, cô phải ăn gì đã.

Ah Sa vội gọi một tên bồi ở gần đó, nói nhỏ vào tai hắn. Hắn chạy đi rất nhanh. Gill nhìn theo với ánh mắt lạ lùng. Một lúc sau, hắn mang lại một đĩa beefsteak. Gill nhìn Ah Sa, cô chợt hiểu Ah Sa muốn gì.

- Ăn beefsteak với vang đỏ sẽ tăng khẩu vị lên phải không ?

- Phải đó tiểu thư. Mời tiểu thư dùng.

- Mà cô chưa nói cho tôi biết sao hôm nay dùng vang đỏ vậy?

- Vì Resveratrol có trong vang đỏ, được chứng minh là một chất chồng ô-xy hoá cực mạnh. Nó có tác dụng ngăn ngừa chứng đông máu, nguyên nhân gây đau tim, đột quỵ và ngăn ngừa bệnh ung thư. Nó rất tốt cho sức khỏe. Vì thế, nên tôi dành nó cho tiểu thư. Tôi thấy tiểu thư dùng khá nhiều rượu nên cần phải cân bằng sức khỏe lại chút.

Gill chỉ nhìn Ah Sa rồi cười, bắt đầu bữa ăn. Bữa ăn hôm đó ngon thật. Đó là nhờ sự kết hợp đúng cách hay là nhờ có người trước mặt. Gill không biết, cô cũng không muốn nghĩ gì lúc này.

Hôm đó, Ah Sa vẫn là người cuối cùng rời khỏi quán. Đã hơn 1 giờ, đường phố khá vắng vẻ, Ah Sa nhớ đến Gill . Gill chỉ rời khỏi trước cô chừng mấy phút thôi mà giờ đã mất dạng. Ah Sa cũng không nghĩ nhiều , Gill có xe, cô ấy có thể tự lo cho mình được. Nhưng chỉ mới đi được vài bước, Ah Sa nghe một tiếng la, Ah Sa đột nhiên dừng lại. Tiếng nói này cô quá quen mà, nó là của Gill . Gill đang gặp chuyện gì mà phải la lên như thế. Nhưng sau đó thì mọi thứ đột nhiên yên ắng như trước. Nhưng lòng Ah Sa lại không còn yên được nữa. Cô thấy lo, không biết có chuyện gì không. Ah Sa đoán tiếng hét đó phải xuất phát từ con hẻm nhỏ trước mặt. Cô từ từ tiến đến và một cảnh tượng đập vào mắt cô. Gill đang bị hai tên lạ mặt lôi đi, không thể chống cự.

- Các người làm gì vậy? – Ah Sa lên tiếng bằng giọng giận dữ.

- Thằng nhóc, mày làm gì mà xen vào chuyện của bọn tao. – Tên bên trái lên tiếng trước.

- Ê hình như nó là con gái. – Giờ là tên bên phải.

- Mặc kệ nó là gái hay trai, xử trước đã. – Tên bên trái nói rồi cả hai thằng đều bước đến trước Ah Sa

Ah Sa tung một quyền vào ngay mặt một tên, rồi nhanh như chớp cô xoay người tung một cước vào tên còn lại. Bọn chúng một phần vì khinh địch, một phần bất ngờ nên không tránh được, ngã lăn quay ra đất. Trong lúc hai tên lồm cồm bò dậy thì Ah Sa đã chạy lại đỡ Gill đứng lên.

- Ah Sa cẩn thận.

Vừa nghe tiếng Gill , Ah Sa quay lại thì cũng là lúc một tên tung cú đấm vào bụng Ah Sa. Nhưng may mắn nhờ được cảnh báo trước, Ah Sa vừa quay lại đã ngã người ra sau làm cho cú đấm của tên đó đánh vào không trung. Hắn mất đà, lao về phía trước, còn Ah Sa , cô thuận thế bật dậy, tung một cước vào mặt hắn làm hắn bất tỉnh. Còn lại một tên, thấy thế thì cũng bỏ chạy mất dạng. Ah Sa quay lại đỡ Gill đứng lên.

- Tiểu thư, cô không sao chứ ?

- Cám ơn Ah Sa . Nếu không có cô tôi cũng không biết làm sao nữa.

- Có gì đâu, tiểu thư. Chúng ta là bạn mà.

- Là bạn. Vậy tại sao cứ gọi tôi là tiểu thư thế ?

- Vậy chứ gọi thế nào?

- Gọi tên tôi được rồi.

- Tiểu thư muốn sao cũng được. – Ah Sa nở nụ cười thường trực.

- Sao lại gọi là tiểu thư rồi.

- Xin lỗi, Gill – Ah Sa lại cười – Nhưng Gill cũng chỉ xưng hô tôi cô thôi mà. Như thế thì xa lạ lắm.

- Sao lúc nào cậu cũng bắt bẻ mình được thế. Xưng hô thế này được chưa? – Gill cũng nở một nụ cười.

- Hì hì. Sao cũng được.

Tiếng cười vang vọng khắp con hẻm mà mới ít phút trước mới có một trận đánh nhau.

Tác giả: Calicali

Những ngày sau đó, quan hệ của Ah Sa và Gill ngày càng thân thiết. Ngày nào Gill cũng đến bar RS không chỉ để uống rượu mà còn giúp Ah Sa dọn dẹp. Một buổi tối cũng như những ngày khác, quán vừa mở cửa đã thấy Gill xuất hiện trong quán.

- “Ah Sa chưa đến. Mình đến hơi sớm nhỉ. Ra ngoài chờ cậu ấy vậy”

Gill vừa bước ra khỏi cửa thì một chiếc moto vừa dừng lại. Trên xe là một chàng trai có khuôn mặt rất đẹp và ngồi sau lưng hàng trai đó chính là Ah Sa. Ah Sa bước xuống xe, mỉm cười với chàng trai rồi quay vào quán. Gill nhìn thấy cảnh đó đột nhiên trong lòng cảm thấy khó chịu. Cô thắc mắc không biết chàng trai đó là ai mà lại chở Ah Sa lại còn rất thân thiết nữa.

- Gill, cậu tới sớm quá. Vào thôi, còn đứng đây làm gì. – Ah Sa tươi cười kéo Gill vào trong.

Gill định hỏi xem chàng trai kia là ai nhưng lại không biết mở lời như thế nào. Có cái gì đó cứ đè nặng trong lòng, thật khó chịu. Ah Sa nhận ra vẻ khó chịu trên khuôn mặt xinh đẹp của Gill.

- Có chuyện gì khiến cho tiểu thư đây buồn phiền đến thế? – Ah Sa nở nụ cười thật tươi.

- Chẳng có gì đâu. – Một cách hậm hực, Gill trả lời.

- Chuyện gì vậy? Sao cậu bực thế? – Ah Sa chạy theo Gill hỏi khi nhận ra thái độ khác lạ của cô.

- Cậu không cần quan tâm. – Gill quay lưng đi thẳng vào trong.

Sa chạy theo nắm tay kéo Gill lại.

- Có chuyện gì vậy, tiểu thư của tôi ? Tại sao cậu lại giận dữ vậy chứ? Mình đã làm gì sai sao? – Nhưng chợt Ah Sa nhớ ra điều gì, Sa mỉm cười lém lỉnh – Cậu ghen sao?

- Không, ghen tuông gì chứ? – Gill đột nhiên lúng túng.

- Không ghen thật sao ? Vậy tại sao lại khó chịu khi thấy mình đi với người khác thế ? – Ah Sa lại nở nụ cười ma quỷ.

Gill nhìn thấy nụ cười của Sa càng thêm bối rối. Gill không thể định nghĩa cảm xúc trong lòng mình lúc này, cô không chắc chắn thì làm sao có thể nói ra chứ ? Gill không biết làm thế nào không thể mở miệng.

- Chỉ vì … vì …. – Gill cứ ấp úng mãi.

- Vì sao chứ ? – Sa lại mỉm cười. – Vì cậu thích mình hả ?

- Cậu … mình …. – Gill đang ấp úng vì không biết trả lời thế nào

- Nhìn cậu lúc này thật không giống một nàng tiểu thư lúc đầu chút nào. – Ah Sa đứng đó nhìn Gill từ trên xuống dưới rồi lắc đầu.

Gill biết mình lại bị Sa chọc rồi. Cô giận dỗi bỏ đi. Sa thấy thế thì liền chạy theo vào quán.

- Này đừng giận. Mình chỉ đùa thôi mà.

Gill cứ bước đi như không thèm nghe nhưng cô đang cười thầm. Cô bước tới quầy bar trong quán, tìm một chiếc ghế ngồi xuống. Tuy là thấy hả hê nhưng Gill lại vẫn chưa giải được mối nghi vấn trong lòng về người chở Sa tới đây, nó cứ đè nặng trong lòng cô. Gill không để ý là Sa đã bước tới trước mặt cô. Chỉ đến khi Sa lên tiếng thì cô mới giật mình.

- Vẫn đang nghĩ xem chàng trai đó là ai hả?

- Chàng trai nào? – Gill biết rõ là Sa đang nói tới ai nhưng vẫn làm như không biết.

- Người chở mình đến đây. – Sa bỏ vào phía sau quầy bar.

- Người đó là ai thì liên quan gì tới mình đâu ?

- Vậy à. Nếu cậu không quan tâm thì thôi vậy ? – Sa vẫn thong thả trả lời.

Gill thoáng chút hụt hẫn khi thấy Sa không quan tâm tới chuyện giải thích. Gill không hiểu cảm giác lúc này là gì, cô chỉ thấy rất khó chịu. Tất nhiên điều đó hiện rõ ra trên mặt của Gill. Cuối cùng, không thể nào chịu được, Gill quay sang hỏi Sa.

- Vậy, Ah Sa àh , người đó là ai vậy ?

- Cậu nói ai ? – Sa mỉm cười kín đáo.

- Thì … – Gill biết chắc chắn là Sa hiểu rõ cô muốn gì, chỉ là muốn chọc phá cô thôi – Thì người chở cậu tới đây.

- À, thì ra là người đó. – Sa không thể giữ được nụ cười nữa, cô cười lớn. – Vậy sao lúc nãy cậu bảo không quan tâm mà giờ thì …. – Sa bỏ dở câu nói

- Thì lúc nãy không quan tâm giờ thì quan tâm.

- Nhìn cậu từ nãy giờ rất giống người đang ghen đấy. – Sa lại mỉm cười. – Đó là em trai mình đấy.

Gill nghe xong thì chợt cảm thấy nhẹ lòng. Nhưng mặt vẫn giữ sự giận dữ.

- Vậy mà nãy giờ cậu làm mình …. – Gill chợt ngưng bặt.

Gill không biết mình nên nói gì tiếp theo, nếu đúng với suy nghĩ thì cô sẽ nói là sợ. Nhưng sợ gì ? Gill không thể trả lời hoặc cũng có thể cô không muốn trả lời.

- Cậu nóng quá đấy. Mình có món này cho cậu. – Tiếng Sa cắt ngang dòng suy nghĩ của Gill .

Sa nói rồi bước vào quầy bar. Cô lấy tất cả những nguyên liệu cần thiết ra. Vừa nhìn là Gill đã biết Sa tính làm gì rồi

- Định pha Blue Lagoon hả ? Món đó mà thích hợp cho mình lúc này sao ?

Sa không nói gì vẫn cứ chăm chú làm việc của mình. Blue Lagoon, một thứ cocktail mùa hè khá đơn giản. Ngòn ngọt, lành lạnh nhưng vẫn giữ được hơi nồng của vodka . Một phần vodka, một phần Curacao xanh và bốn phần lemonade lắc đều với nhau . Cuối cùng Sa đặt xuống bàn một ly cocktail có màu xanh rong vắt tuyệt đẹp , trang trí trên đó là một trái cherry đỏ bao ngoài bằng vỏ chanh trên thành ly .

- Nó sẽ hạ hỏa cho cậu? – Sa nói với Gill.

Nhấm một ngụm Blue Lagon, Gill cảm nhận được cái lạnh của và hơi nồng của Vodka. Đây không phải là lần đầu tiên cô công nhận khả năng phối vị tuyệt vời của Ah Sa trong khi pha chế cocktail. Gill hiểu Sa là một nhân tài. Những người có thể sử dụng mũi của mình pha chế mà không cần jigger có thể nói là thiên tài bẩm sinh trong việc pha chế rượu. Quán bar RS có được Sa cứu cánh quả là vớ được hàng tốt, nếu không chắc chắn ông chủ đã phải phá sản rồi.

- Sa này, mình muốn mời cậu về làm cho quán bar của mình.

Sa nhìn Gill không chớp mắt rồi đột nhiên phá ra cười.

- Cậu đùa mình phải không? Cậu là một công chúa Bartender vậy mà lại mời mình về làm cho cậu sao ?

- Ah Sa. – Gill nghiêm mặt – Mình không đùa. Mình thật sự mời cậu về làm cho quán bar của mình.

Sa nhìn người trước mặt mình chăm chăm. Cái nhìn như soi tỏ từng ngóc ngách trong tâm hồn của Gill . Cái nhìn của Sa làm cho Gill lúng túng, cô không biết làm gì nữa, mắt cứ dán chặt vào ly Blue Lagoon trước mặt mình.

- Tại sao cậu không đứng ra pha chế ? Cậu là con của vua Bartender mà. – Ah Sa chau đôi mày lại.

- Mình không thích.

- Không thích ? – Sa vẫn giữ cái nhìn của mình trên mặt Gill – Hay là cậu không làm được và không muốn làm !

Vẫn cái giọng nói bình thản thường ngày của Sa, nhưng hôm nay nó khiến cho Gill thấy sợ. Cô không thể nói gì nữa, ngay cả nhìn cô cũng không dám nhìn. Cô sợ rằng nếu nhìn Sa thì những gì cô giấu trong lòng bấy lâu sẽ bị nhìn thấy hết. Gill chỉ biết im lặng lãng tránh cái nhìn xuyên thấu của Sa.

Sa nhìn chằm chằm Gill một hồi rồi đột nhiên bước ra khỏi quầy bar, tay nắm lấy tay Gill kéo đi. Trước khi đi, cô còn hét lớn với ông chủ.

- Ông chủ, hôm nay tôi xin phép nghỉ một bữa.

Rồi không để ông chủ kịp gọi lại, Sa đã kéo Gill đi mất hút.

- Sa, bỏ tay mình ra. Cậu làm gì vậy ?

- Kiếm một chỗ yên tĩnh nói chuyện. Quán bar của cậu ở đâu? Chúng ta tới đó.

Gill chỉ đường rồi không nói gì nữa. Cô cứ để Sa nắm tay kéo mình đi. Cả hai dừng lại trước một quán bar mang tên C.A.S . Những quán bar xung quanh đều đã mở cửa cả rồi, chỉ riêng quán này là đóng cửa, không khí thật khác với xung quanh. Cả hai bước vào quán, Sa tìm công tắc mở đèn rồi tìm một chiếc bàn. Cả hai ngồi xuống, Gill vẫn chưa thể nhìn lại Sa một lần nào.

- Gill , nhìn mình này. – Sa dùng cả hai tay kéo khuôn mặt Gill đối diện mình.

- Cậu sợ cái gì vậy Gill ? Tại sao cậu không tự đứng ra pha chế chứ ?

- Mình không sợ. – Gill yếu ớt cãi lại. – Nhưng mình không thể đứng ra pha chế ?

- Tại sao chứ ?

Gill càng lãng tránh hơn nữa. Cô không muốn Sa thấy sự yếu đuối của mình. Nhưng dường như đứng trước Sa lúc này cô như trong suốt vậy. Sa có thể nhìn được mọi thứ.

- Mình không biết pha chế. – Gill yếu ớt nói.

- Cái gì ? Cậu là công chúa bartender mà không biết pha chế sao? – Sa ngạc nhiên nhìn Gill.

- Công chúa bartender. Đó chỉ là do mọi người đặt cho mình vì mình là con gái Vua bartender thôi.

Giọng nói Gill trở nên buồn bã vô cùng.

–Cậu biết không Sa, từ nhỏ mình đã rất có duyên với rượu. Bắt đầu từ năm 15 mình đã có thể phân biệt được những mùi vị rượu khác nhau rồi. Nhưng đến khi 20 tuổi, mình bắt đầu học làm một bartender thực thụ thì mình phát hiện hóa ra mọi người khen mình chỉ vì mình là con gái vua bartender. Lúc đó mình chợt nhận ra, ba mình là một cái bóng quá lớn mà mình không bao giờ vượt qua được. Từ đó, mình không còn muốn trở thành bartender nữa, bỏ dở việc học hành.

- Vì vậy mà giờ đây cậu không thể đứng ở quầy pha chế. – Sa kết thúc câu nói giùm Gill. – Nhưng cậu có thể nhận biết tớ đang làm thức uống gì, lại khá thành thạo trong việc nhận biết rượu.

- Tớ đã nói là tớ nhận biết được các loại rượu từ năm 15 tuổi mà, vì vậy những chuyện đó chỉ là do quá quen thuộc thôi.

- Cậu vốn là một thiên tài bẩm sinh về rượu, bỏ thì uổng lắm. Một tài năng như thế mà lại không thể phát triển. – Sa nhìn Gill một cách tiếc nuối nhưng sau đó đột nhiên cô mỉm cười ngay. – Mình dạy cậu, chịu học không ?

- Nhưng mình sẽ vẫn chỉ là con gái vua bartender thôi. – Gill buồn bã lắc đầu.

- Thôi nào, Gill . Cậu phải mạnh mẽ lên chứ. Đó chỉ là những người ganh ghét cậu thôi. Cậu phải chứng tỏ cậu là Gillian Chung , một bartender, chứ không phải là Gillian Chung , con gái Vua bartender.

- Cậu nghĩ là mình làm được ư ? – Gill nhìn Sa với ánh mắt nghi ngờ. Cô nghi ngờ chính bản thân mình.

- Được cậu chắc chắn làm được. – Ah Sa quả quyết. 

Gill đúng là thông minh, lại có thiên bẩm về rượu nên chỉ trong vòng một tháng hơn cô đã có thể pha chế những ly cocktail đơn giản. Sa cũng đã nghỉ việc tại bar RS để chuyên tâm dạy Gill . Cả ngày, hai người cứ ở suốt trong bar C.A.S để luyện tập. Trong lúc Gill thực hành để lên tay nghề thì Sa cũng có thời gian để sáng tạo vài loại cocktail mới. Người được thưởng thức đầu tiên luôn luôn là Gill.

Leng keng – tiếng chuông nhỏ vang lên báo hiện một người vừa bước vào quán. Sa vẫn đang đứng ở quầy bar, không cần nhìn cô cũng biết người vừa bước vào là ai.

- Gill , tới rồi hả ?

- Sa, hôm nay có gì mới không ? – Gill vừa bước vào vừa nói.

- Không, nhưng có thứ này cậu cần học.

- Hôm nay học làm loại gì ?

- Tequila Sunrise. Món này khó đấy, nhất là phần canh liều lượng. – Sa ngước lên nhìn Gill – Mình nghĩ cậu nên dùng jigger chứ không nên dùng mũi như bình thường , khi nào quen rồi thì thôi .

Gill không nói gì nữa, cô biết Sa luôn muốn những thứ tốt nhất cho cô.

Tequila Sunrise là một loại cocktail có màu rất đẹp như là cảnh mặt trời mọc lúc sáng sớm. Sa đặt lên quầy bar những thứ cần thiết. Sa bắt đầu làm trước, đầu tiên là vắc cam lấy nước, lấy một chiếc ly cổ cao, cho vào ít nước đá và rồi đổ tequila vào sau đó là nước cam vào. Sa không cần dùng jigger, cô đã quá quen với việc dùng mũi rồi. Cuối cùng là siro lựu, Sa đổ ít siro lựu vào ly rồi đẩy ra trước mặt Gill.

- Đẹp thật. – Gill chỉ có thể bật ra mấy tiếng.

Tequila Sunrise tất nhiên là đẹp rồi. Siro lựu màu đỏ từ từ chảy qua lớp nước cam xuống đáy ly tạo thành một màu sẫm ở đáy, còn phần trên ly có màu vàng cam mát mắt của nước cam . Cảnh tượng trông như khi mặt trời bắt đầu mọc vào lúc sáng sớm, đẩy lùi bóng tối xuống phía dưới chân.

- Thưởng thức thử đi rồi làm. Tới cậu làm rồi đó.

Gill chậm rãi nhấp từng ngụm trong ly cocktail. Vị của nó từ từ thấm vào lưỡi cô. Vị của tequila, nước cam trộn lẫn với vị ngọt của siro lựu, tạo nên những cảm xúc khi uống nó. Gill bước vào quầy bar, bắt đầu làm lại ly Tequila đó. Tiếng Sa vang lên chầm chậm...

- Cậu nên nhớ rõ quy tắc của Tequila Sunrise là hai ounce tequila và năm ounce rưỡi nước cam. Cứ dùng jigger mà canh.

Gill chậm rãi làm theo và thành phẩm vẫn là ly Tequila Sunrise tuyệt đẹp.

- Cậu giỏi thật, chỉ một lần đã làm được rồi. – Sa mở to đôi mặt ngạc nhiên nhìn Gill – Mình làm cái này cũng phải tới lần thứ hai mới có được màu đẹp thế này.

Gill cảm thấy rất vui. Cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong người cô. Cảm xúc từ trước đến giờ cô chưa biết đến, chỉ có ở cạnh Sa cảm giác đó mới xuất hiện. Gill hiểu thứ cảm giác của mình là gì chỉ là cô chưa thừa nhận.

- Gill , cái này. – Sa đưa cho Gill một tờ đơn đăng kí. – Sắp có cuộc thi bartender toàn quốc, cậu thử xem.

- Mình không muốn thi, cậu cũng đâu có thi cái đó.

- Cậu muốn chứng tỏ khả năng của mình thì cậu nên thi. Cậu phải để mọi người thật sự khâm phục cậu chứ.

Gill trầm ngâm suy nghĩ. Cuối cùng thì cô cũng quyết định thi. Cuộc thi diễn ra sau một tháng nữa. Trong thời gian đó, Gill và Sa lúc nào cũng túc trực ở bar C.A.S để luyện tập . Gill luyện tập rất chăm chỉ để chuẩn bị cho cuộc thi sắp tới. Và tất nhiên kết quả của nó cũng khiến người bỏ công hài lòng. Kết thúc cuộc thi, Gill dành giải quán quân, chứng tỏ cô không còn phụ thuộc vào cái bóng của cha cô nữa.

Và cũng trong thời gian đó, Gill đã quyết định một việc rất quan trọng. Gill hiểu thứ cảm giác cô dành cho Sa không phải tình bạn bình thường. Cô không muốn giấu nó, cô sẽ nói, cho dù sau đó mọi chuyện sẽ ra sao.

- Thấy thế nào, quán quân? – Ah Sa cười toe toét.

- Cũng nhờ cậu tận tâm chỉ dạy mình mới được thế này. – Gill cũng cười – Sa , hôm nay mình có chuyện muốn nói với cậu.

- Khoan đã, mình muốn cậu gặp một người .

- Ai vậy? – Gill nói một cách ngạc nhiên.

Một người bước vào từ cửa. Người này có một khuôn mặt khá điển trai, lãng tử những cũng điểm khá nhiều những nét phong sương từng trải của cuộc đời. Gill vừa nhìn thấy người đó đã mở to mắt kinh ngạc.

- Ba !!!

Gill quay sang nhìn Sa khó hiểu, nhưng Sa chỉ mỉm cười với cô. Sa quay sang ba của Gill , gật đầu chào.

- Thầy.

- Thầy ? – Gill sửng sốt nhìn Ah Sa. – cậu là học trò của ba mình.

- Đúng – giờ thì chính Vua bartender lên tiếng. – Ah Sa, là học trò giỏi nhất của ba. – Rồi ông quay sang Sa nói – Cám ơn con, Ah Sa. Nhờ con mà con gái ta lấy lại được sự tự tin của nó.

- Ba nói vậy là sao? – Gill càng sửng sốt hơn nữa, cô quay sang nhìn Sa – Chuyện này là sao vậy Sa ?

- Chuyện này để ba nói cho con biết. – Ông Chung kéo một chiếc ghế cạnh đó ngồi xuống, chậm rãi nói – Ba đã nhờ Ah Sa vực con dậy để có thể không núp dưới bóng ba nữa.

- Vậy chuyện con và Sa gặp nhau ở bar RS là do ba sắp đặt ? – Gill hỏi ngay

- Phải. – Ba của Gill nói – Thật ra với tài năng của Sa tất nhiên là quán bar nào cũng muốn nhận. Tương lai của nó rất sáng lạng. Nhưng chính ba đã kêu nó vào đó làm để trông chừng con. Ba biết con chắc chắn sẽ chọn những quán bar khá nhỏ, chẳng tiếng tăm gì để che dấu thân phận công chúa bartender của con.

- Vậy là những lần sau đó cũng do ba sắp xếp. – Nhận được cái gật đầu của ba cô, Gill cảm thấy như bị lừa gạt. – Vậy lần con bị hai tên côn đồ bắt đi là do ba làm luôn sao?

- Không. Lần đó là ngẫu nhiên. Sau này, ba đã cho điều tra thì biết người làm việc đó chính là Edison , kẻ bị con hạ nhục ở trong quán RS .

- Vậy là ngoại trừ lần đó ra tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của ba sao ? – Gill lắc đầu không tin.

- Gillian , thầy chỉ muốn cậu có thể tự đứng trên đôi chân mình thôi mà. – Sa giờ đây mới lên tiếng.

- Cô im đi. Hóa ra tình bạn của tôi với cô đều là giả tạo. Cô chỉ thân thiện theo lệnh của ba tôi thôi. Ha ha . Tại sao tôi lại có thể tin cô kia chứ ?

- Gillian , sao con có thể nói vậy chứ ?

- Ba đừng nói gì cả. Con không muốn nghe . Ba đã lừa con .

Gill hét lên rồi chạy thẳng ra ngoài. Sa thấy thế liền chạy theo.

Gill chỉ biết cắm đầu chạy thẳng, chạy mãi. Cô không còn nghĩ gì được nữa. Cô chỉ thấy đau lắm, cô nghĩ rằng Sa không yêu cô. Sa chỉ tiếp cận cô vì nghe theo lời của ba cô. Giờ cô mới hiểu tại sao mà ông chủ bar RS có thể buông tay để cho người hái ra tiến của ông bay đi một cách dễ dàng đến thế hóa ra là có ba cô .

Gill thấy như mọi thứ của cô phút chốc tan biến tất cả.

Gill cứ chạy mà không hề chú ý rằng cô đã chạy ra tới giữa đường. Không chú ý, Gill cứ thế lao thẳng xuống đường mà không thấy một chiếc ô tô đang lao tới . Rồi Gill cảm nhận một lức đẩy rất mạnh đẩy cô vào thẳng vệ đường, cô ngã xuống. Bất ngờ, Gillian nhận ra mình xém mất mạng, cô quay lại để xem người nào đã cứu mình thì thấy một cảnh tượng mà cả đời cô không bao giờ muốn thấy.

Người đã đẩy Gillian đó chính là Ah Sa. Nhưng chính Ah Sa lại không thể tránh kịp chiếc xe đó, cô bị tông. Nhưng đến phút cuối Sa vẫn cố gắng chắc chắn rằng Gill vẫn an toàn, cô mới từ từ ngất đi. Máu từ cánh tay và đầu cô chảy ra loang khắp mặt đường.

***************

....2 tháng sau...

Gill lặng lẽ bước vào phòng bệnh, tiến tới bên chiếc giường trắng muốt. Có một người đang nằm trên đó. Khuôn mặt bầu bĩnh thanh thản đến lạ , Ah Sa vẫn như trước đây. Nếu có khác chỉ là bây giờ Sa không cười, đôi mắt nhắm nghiền, chỉ biết nằm một chỗ.

- Ah Sa, hôm nay cảm thấy thế nào ? – Gill mỉm cười với con người nằm trước mặt. – Mình và ba đã làm lành rồi. Mình biết ba chỉ lo cho tương lai của mình nên mới nhờ cậu làm thế. Mình hiểu nên đã tha thứ cho ba rồi .

Căn phòng vẫn chỉ có tiếng nói của một người thôi. Sau tai nạn đó, Sa tuy đã được cấp cứu kịp thời nhưng lại rơi vào tình trạng hôn mê sâu. Không ai dám chắc thời gian cô ngủ là bao lâu. Có thể là vài ngày, cũng có thể là không bao giờ tỉnh lại . Chỉ biết nếu Sa hôn mê quá lâu sẽ rất nguy hiểm vì các cơ quan chức năng của cơ thể sẽ dần mất đi khả năng hoạt động.

Nhưng Gillian lại không bao giờ bỏ cuộc, ngày nào cô cũng tới bênh viện trò chuyện với Sa. Vậy mà cũng đã hơn hai tháng rồi.

- Cậu đã ngủ hai tháng lẻ 2 ngày rồi đấy. Sao cậu còn chưa dậy hả Ah Sa ? – Khóe mắt Gill đã xuất hiện hai giọt nước mắt trong suốt. Nhưng Gill cố ngăn nó chảy xuống. – Sao cậu cứ ngủ mãi thế ? Ngủ nhiều xấu lắm đó Sa àh !

Vẫn không một tiếng đáp lại.

- Có phải cậu giận mình không ? Sao cậu giận dai thế ? – Nước mắt đã rơi thật rồi. – Mình nhớ cậu lắm Ah Sa . Cậu tỉnh dậy đi mà Sa !!!

Rồi Gillian bật khóc. Những giọt nước mắt suốt hai tháng qua cô vẫn giữ không cho nó rơi . Đến giờ thì đã quá sức chịu đựng của con tim. Đau buốt. Nước mắt Gill cứ rơi, đau lắm rồi, phải có thứ gì xoa dịu cơn đau này chứ. Vậy mà người duy nhất có thể lại đang nằm đây...bất tỉnh !!!

- Cậu tỉnh lại đi Sa. Mình yêu cậu Ah Sa, cậu tỉnh lại đi. Cậu có biết là mình yêu cậu không ?

Nhưng Sa vẫn không tỉnh. Gillian thất vọng thật sự, cô như gục xuống. Thất vọng lắc đầu, cô đứng lên, quay lưng định bước ra cửa. Chợt tay cô bị kéo lại. Gill cảm thấy bao nhiêu cảm xúc chợt trào lên, nước mắt lại rơi. Một cách từ từ, Gill chầm chậm quay lại. Sa đang nằm đó, đôi mắt vẫn chưa mở ra, nhưng bàn tay đã nắm chặt tay Gill.

- Cậu có thể nói lại một lần nữa không? – Sa chậm rãi nói mắt vẫn không mở.

- Sa … cậu …. – Gillian không nói nên lời. – Cậu tỉnh rồi .

- Mình đã nghe hết những gì cậu nói trong suốt những ngày mình nằm đây. – Chậm rãi, từ từ mở mắt, Sa tiếp tục nói – Mình rất muốn tỉnh dậy nhưng không thể được , có cái gì đó ngăn mình lại. Nhưng hôm nay, cậu đã nói một câu khiến mình có động lực để mở đôi mắt này ra. Cậu hãy nói câu đó lại một lần nữa được không ?

- Ah Sa, mình yêu cậu !!! – Gillian ôm chầm lấy Sa.

- Mình cũng yêu cậu Gillian ! Yêu...rất nhiều !!! – Sa dang đôi tay ôm lại Gill.

***THE END***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: