Phần Không Tên 1
mưa! Mưa luôn là thứ tôi thik nhất chỉ vởi cơn mưa đầu hạ thường mang đến những xúc cảm khác nhau trog tôi và cả em nữa- ng con gái quan trọng nhất trog cuộc dời tôi, e đi ngag qua cuộc đời tôi, nhah như 1 cơn mưa đầu hạ, vôi đến r vội đi!!! E như tia nắng rực rỡ sưởi ấm con tim đã sớm giá băng của tôi. Dáng ng e nhỏ nhắn với 1 khuôn mặt tròn trịa, nước da trắng hồng, đôi môi đỏ phớt k chút son phấn, chúm chím mở mỗi khi nói chuyện vs tôi
" Nhi" – 1 cái tên thật đẹp pk? Nhớ lại hôm đó, đứng trú mưa dưới 1 cửa hàng tạp hóa nhỏ, chờ cho đến khi mưa dứt, tôi đã gặp em, tronh bộ dạng 1 cô nữ sinh, em ướt từ đầu xuống chân, sách vở cx ướt nhèm, nhưng e lại k hề than vãn vì cơn mưa bất chơt này , cx k phản ứng như những ng khác, e chỉ đứng đó, ngắm từng hạt mưa đag rơi xuống nền xi mắng giá lạh, trên môi nở 1 nụ cười
Nếu nhìn lướt qua sẽ thấy e k có j đặc bt, nhưng nếu để í kĩ, ms thấy do khí trời lại dính nc mưa khiến đôi gò má e ửng hồng, dáng em cx rất chuẩn, có thể ns là e rất đág yêu, bất chợt e nở 1 nụ cười, 1 nụ cười rất nhẹ, chỉ rất nhẹ thôi, nhưng đã vừa vặn lọt vào tầm mắt của tôi, đủ làm tim tôi đập lệch 1 nhịp. K giấu nổi tò mò về cô bé này, tôi từ từ tiến đến và hỏi em:
- Em có vẻ rất yêu mưa nhỉ?
em quay sang, nhìn rõ khuôn mặt tôi và nở nụ cười hiền:
- Mưa rất đẹp pk anh?
Dù câu tl k hề đúng vs câu hỏi nhưng trog thâm tâm tôi hđã bt e đã tl câu hỏi của tôi r. ko 1 chút ngần ngừ hay đắn đo, tôi cũng đáp lại em:
- ừ! anh cũng rất yêu mưa!!
ngẫm nghĩ giây lát, tôi nói tiếp:
-vì mưa phù hợp với tâm trạng của anh
em có 1 chút ngạc nhiên, ngước đôi mắt to tròn lên nhìn tôi, lúc này tôi mới nhìn kĩ.
đôi mắt đó sâu thẳm như mang rất nhingưều tâm sự, đôi mắt đó khiến người khác an tâm và tin tưởng , cảm thấy vô cùng thoải mái khi mới tiếp xúc... sao tôi lại như vậy nhỉ? tôi cảm thấy nơi em có j đó khiến tôi vô cùng dễ chịu , như bỏ đk bao gánh nặng trog lòng.. chắc do đôi mắt đó, quá giống đôi mắt của " người đó" chăng?
[ flashdback]
- mama, mama đâu r?
1 cậu bé nhỏ vs mái đen nhánh đang chạy quanh trog công viên bé nhỏ tìm ng mẹ yêu quí của mình. sau 1 hồi k tìm đk, cậu bệt xuống khóc nức nở
- từ đằng sau bụi cây, 1 ng phụ nữ khoảng 30 tuổi bước ra, nhìn cậu bé cười phúc hậu, bà có đôi mắt nâu thẳm, to tròn dù bà đã qua thời thanh xuân,
- mẹ đây thiên thiên!! đừng khóc nữa nhé, có mẹ ở đây mà!!
từ nhỏ anh đã chỉ có mẹ bên canh, an ủi và động viên trong mọi lúc, do 2 bên gia đình k đồng í với viek kết hôn của pama anh, 2 ng đã chuyển ra ngoài và cắt đứt tất cả các mối quan hệ, họ sống hạnh phúc bên nhau, chuẩn bị cho sự ra đời của 1 cậu nhok kháu khỉnh.cứ ngỡ họ sẽ hp mãi mãi nhưng đâu ai ngờ trc, đúng hôm mẹ trở dạ, đk chuyển đến bệnh viện, ba anh do quá lo lắng đã vội sang đường , nào ngờ 1 tên say rượu đag lái xe k nhìn đường dang đi đến, ông k để í nên đã ...
vừa sinh đk tiểu sinh lih bé nhỏ, ma anh chưa kịp vui mừng vậy mà đã nhận đk tin ng ck yêu quí của mk bị tai nạn, k trụ nổi nên đã qua đời, ma anh dường như mất hết sức sống, k còn nơ ng nào để dựa vào, tưởng chừng k gượng dây nổi, k một ai bên cạnh động viên hay an ủi, bb ko, gia đình cũng ko, dường như bà đang dần chìm trog cái hộ của sự tuyệt vọng, câu con trai bé bỏng đã là chỗ dựa cho bà, p chăng do hiểu mẹ nó nên cậu bé từ nhỏ đến khi lớn đều rất ngoan ngoãn, cũng k khóc, làm bà rất yên tâm
sóng gió thường đến vào lúc chúng ta ko ngờ nhất, phải chăng ông trời đã quá bất công r, trong lúc anh tốt nghiệp loại giỏi, có công ăn viek làm ổn định ng mẹ yêu quí của anh lại mắc 1 căn bênh hiểm nghèo, nhưng vì k muốn anh lo lắng nên đã ko ns j, chờ đến lúc lâm chung anh mới bt, lần đó anh đã khóc rất nhiều, a cx tự trách bản thân rằng mk quá ngu ngốc và vô tâm, từ đó anh cũng lạnh lùng hơn hẳn, cũng tâp trung vào làm viek ko còn bt những chuyện khác nữa cho đến 2 năm sau, khi anh gặp cô
[end flashback]
đúng vậy, người đó mà anh nói chính là mẹ của anh,
ko để im lặng nối tiếp, tôi đã chủ đông bắt chuyện :
- em bt ko, e có đôi mắt rất giống với người đó.
trog mắt e ko giấu nổi ngạc nhiên và tò mò, em hỏi tôi, vẫn chất giọng trẻ con mà ngọt ngào đó:
- 1 người rất quan trọng với anh nhỉ?
- ừ, người đó rất quan trọng với anh... những có lẽ sẽ ko bh đk gặp lại nữa r, vì ng đó dag ở rất xa
tôi thấy rất lạ. chả hiểu sao , đối với em, tôi có thể tin tưởng mà tâm sự mọi ch, dù đã rất lâu r tôi ko hề bắt chuyện hay nhắc lại với ai về vấn đề này nữa, vậy mà với em...
Chả bt chúng tôi đã im lặng trong bao lau, chúng tôi chỉ bt rằng khi nhận ra sự im lăng khó hiểu đó trời cx đã tạnh mưa r.
Em nhẹ nhàng chào tạm bt tôi hẹn k có ngày gặp lại em cũng chỉ cho tôi bt tên ngoài ra cũng chẳng còn j nữa, e thật ác nhỉ, để tôi p nhớ mog 1 người ko thể tìm thấy =)) p chăng chúng toi sẽ gặp nhau và bước qua đời nhau nhah như vậy chăng ? tôi cx k chắc nữa chỉ bt rằng kể từ đó tôi chưa gặp lại em lần nào, cx ít ra khỏi nhà hẳn, hôm nay do có chút viek nên ms ra ngoài ai ngờ lại mưa ntn .... Liệu định mệnh có để em gặp tôi 1 lần nữa chăng?
Vẩn vơ với suy nghĩ của chính mk, tôi k nhận ra rằng bên cạnh đã có 1 bóng hình nào đó, đứng ngắm nhìn tôi mãi cho tới khi tôi nhận ra, tôi sẽ k chú í đâu nếu như vẫn bô đp đó, dánh đi đó chỉ có điều đã cao hơn chút, mái tóc màu nâu sậm bồng bềnh nay dã trở nên thẳng và ngắn hơn ... có lẽ em sẽ k nhận ra tôi nhỉ? Tôi nghĩ vậy, vì dù s cx chỉ bước ngag đời nhau chứ cx đâu có ảnh hưởng j đến cs hiện tại của cả 2 đâu p k nào?
Ai ngờ... cô gái đó tiến đến, vỗ nhẹ vào vai tôi, và hỏi, vẫn giọng nói đó, nụ cười đó, nhưng s có vẻ mag mác 1 nỗi buồn:
- A còn nhận ra e chứ? 1 năm về trc, lần đầu tiên mk gặp nhau
Tôi k nghĩ e sẽ còn nhớ đến tôi, nhưng nếu nhớ đến tôi p nên vui mừng 1 chút chứ nhỉ??
- Ừ, a nhận ra e r, vẫn cô bé ngày đó.. em sống tốt chứ?
- Vâng!!! Vẫn ổn ạ!!!
Trời cx tạnh mưa, p chăng chúng tôi lại như 1 năm trc? Lại kết thúc câu ch và rẽ chia 2 số phận đã đk thượng đế vô tình sắp đặt giao nhau lại trở lại sog sog như n vốn có? .. k. tôi k thể để ch như vậy xảy ra đk . nhưng tôi sẽ lm j? níu em lại chăng? Có thể , vì đó là viek duy nhất tôi có thể và tôi nên lm bh
Nhưng k để tôi lm, e đã nói:
- A à, tuy bt có vẻ đột ngột nhưng a có thể giúp e 1 viek chứ?
- Ừ! – tôi cx k suy nghĩ nh cho lắm, dù s giúp ng cx là p đạo, huống chi ng đó lại là e
- A có thể.... Lm bn trai e đk chứ?- có vẻ khi ns ra câu này e rất bối rối, lúng túng thậm chí là ngại ngùng nữa!!! Thật đáng yêu nga~
k đợi tôi ns tiếp, e đã tiếp lời,:
- Thực ra pama e muốn e p dẫn bn trai về nếu k họ sẽ bắt e kết hôn vs 1 ng mak e k hề yêu, đối vs e, nếu lấy 1 ng chỉ vì sự sắp xếp của bố mẹ thì thà e k bh lấy ck còn hơn, 2 mắt e chợt chứa từng tầng nước... tiếng thút thít cx bị kìm lại, chỉ cất lên khe khẽ
- Ừ! – tôi cx k suy nghĩ nh mak chấp nhận ngay, tôi k muốn ng cg tôi yêu p rơi lệ, càng k muốn nụ cười trên môi cô mất đi, vì dù s, cg khi cười là đẹp nhất
Nhẹ nhàng lau 2 hàng nc mắt trên khóe mi, tôi vừa dang cánh tay của mk ôm e vào lòng. Cứ để e nghĩ tôi tốt bụng hay j cx dk, tôi chỉ muốn thấy em hp và cười thôi ...
- A có thể từ chối vì dù s đây cx là ch của e, có lẽ e k nên liên lụy tới anh, càng k muốn nhận sự thương hại của 1 ng tốt như anh
- E đừng hiểu lầm, tôi k có thương hại hay j cả, chỉ đơn giản là tôi muốn giúp thôi
- Camon a nhiều!!!
- Ừ!!!
- Thỏa thuận của ta sẽ chấm dứt nếu a đã yêu 1 ng cg khác, e sẽ k bắt buộc a đâu!!....
Tôi có thể coi là định mệnh của mk chứ? Vô tình gặp lại và trở thành ny trên danh nghĩa? Có thể k. liệu đấy có thể là mở đầu cho cuộc tình của tôi chăng?
Từ ngày hôm đó, tôi và e hay đi chơi hẳn, cx hiểu nhau hơn, gđ e cx thuộc loại khá giả, nhưng cha e đag dần ốm yếu, mẹ e lại hết mực đau lòng và muốn đứa cg độc nhất vô nhị của nhà sớm kế nghiệp, và cho 2 ng nhìn thấy cháu trc khi nhắm mắt buông xuôi, quả thật nếu kp do hc bắt buộc thì có ép 2 ng cx k đời nào ép đứa cg yêu quí của mk p lấy 1 ng sớm nt
Tôi nghe cx rất thong cảm cho hc của e và càng thấy e đặc bt hơn, có lẽ k chỉ còn là yêu từ cái nhìn đầu tiên nữa r...
Hôm đó, tôi đã quyết định ns vs e, dù kq có như nào
Tôi cx đã ra mắt pama của e, tôi chỉ mong e láy đk ng e y thực sự , k muốn e p giả bô khi ở cạnh tôi, như vậy tôi sẽ thấy như đag ép buộc tc của e
' anh có ch muốn ns vs e"
Vâng- em ns
" mk ct đi!!"
Cố giữ khuôn mặt bthg nhất tôi ns
- A hẳn đã yêu ng khác r nhỉ? E cx nên buông tha cho a r pk anh?
- Kp, chỉ là a k muốn e ở cạnh ng mak e k yêu thôi, a k muốn ép buộc e nv...
- E đang yêu 1 ng, nhưng có vẻ ng đó k yêu e anh ạ!!!- cô ns, giọng ru run như sắp khóc
P là tôi lúc đó ms hiểu cảm giác đau đớn cỡ nào, nhưng đó là hq của e, tôi k thể bắt buộc đk
Nhẹ nhàng tiến đến và ôm em, thủ thỉ:
- S em k thổ lộ vs ng đàn ông đó? Dù s e cx p ns ra thì hắn ms bt tc mak e dành cho hắn lớn ntn chứ nhỉ? E k nên ôm nỗi buồn 1 mk, bt đâu ng đó cx thik e thì s
E ngước đôi mắt long lanh dag ngấn lệ nhìn tôi, nhẹ nhàng ôm tôi, kiễng chân lên và ns nhỏ vào tai tôi:
- Ng e yêu... là anh đó, đồ ngốc!!! Nhưng vì a đã thik ng cg khác r, nên e sẽ chon vùi tc này đi thôi, chúc a hp – cố dặn ra 1 nụ cười tươi nhưu k có ch j, 1 tay lau nc mắt, e ns
- Tôi cười, cười thật tươi và kéo e lại gần mk, ns : " a cx yêu e, nhok ạ!!!" p chăng chúng tôi sẽ kt viên mãn nv?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro