Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vunie đáng chết

Tại hôm nay Zin chưa làm xog nên cố làm nốt, dài cho các mem đọc nak. Bù cho trưa nay ko đăng. Sry các mem nhìu. Đok truyện rồi đi ngủ sớm nha. Nhớ vote vs cmt cho Zin vui nha

Gìơ đok tiếp nak

Hiệu trưởng xém rơi cả bút, chưa ai vào trường này mà dám nói từ dễ với ông, cô bé này, thật khiến người khác tò mò.

_ Thời gian là 45 phút, có 50 câu

_ Bao nhiêu mới gọi là đủ điểm ạ

_ 30 câu. Sao thế, em sợ rớt àh?

_ không, bắt đầu thôi

Thời gian tích tắc trôi, cũng đã sắp 15 phút

_xong rồi

_ hả? Sao nhanh thế, hay là em bỏ cuộc

_ không có, chỉ làm đủ điểm qua kỳ thi thôi

Thật kỳ lạ, 30 câu, làm trong 14 phút. Đây toàn là bài cao toán khó, ông chỉ muốn thử cô thôi chứ thật ra đây là bài dành cho học sinh tốt nghiệp loại xuất sắc. Không ngờ cô làm hết 30 câu trong 14 phút, đúng là không thể ngờ.

_ Em chắc đúng 30 câu chứ, có cần xem lại không?

_ Không ạ

15 phút sau

_oa......em làm.... đúng 30 câu

Kết quả: 30/50!

Thật bất ngờ, không sai dù chỉ một chi tiết nhỏ. Đúng ngay 30 câu đã làm.

_ Lớp thưa thầy?

_ À là năm 3 khối A

_ Xin phép thầy em đi

Cô rời khỏi phòng, sắp được vào lớp rồi, thật háo hức.

_ Em là

_Khởi My

_ à, là học sinh mới. Em ngồi chỗ bên cạnh Vunie đi.

Cô cúi đầu xin phép rồi đi xuống chỗ mình. Lớp này thật lạ a, sao lại nhìn cô mãi thế, bộ cô nhìn lạ lắm à, chỉ lùn hơn thôi mà. Còn những cô gái kia nữa, sao lại liếc cô kiểu ăn tươi nuốt sống thế chứ, cô đâu dành ăn với các cô ta đâu. Thật khó chịu

Cậu bạn tên Vun đây sao, hình như ngủ rồi. Trông thật tuấn tú, điển trai y hệt Tro. Hình như lạnh lùng hơn Tro thì phải
( hai người giống nhau mà nàng =.=)
Chị Đẹp hay gọi Tronie là Tro. Còn Vunie là Zin nghĩ thôi nha. Vunie được My My gọi tắt là Vun. Có lẽ về sau sẽ gọi hẳn là Vunie và Tronie. Lúc suy nghĩ 1 mình thì là Tro, Vun và Khánh nha

Nghĩ đi nghĩ lại, Huy Khánh vẫn đẹp trai nhất

Vunie đang ngủ, cảm giác có người liền hé mắt.

_ Á.......

Anh giật mình la lên, thấy mình có chút không tự chủ, giả bộ quay lại khí chất lạnh, sửa cổ áo cho qua chuyện rồi nhìn cô. Một con nhóc đang ngồi kế anh.

_ Ngô nhị thiếu, có chuyện gì sao?_ cô giáo gặng hỏi.

_ Không

Vunie sau khi trả lời, mắt vẫn không dời khỏi My

Cô chợt nhướng người lên, đưa tay sửa lại những lọn tóc rối cho cậu, sau đó quay người chăm chú nghe giảng. Vun không lạnh lùng, anh ta cũng dễ mến như Tro vậy, cô suy nghĩ một lúc rồi cũng theo kịp vấn đề mà cô giáo đang giảng. Khởi My nào biết, anh chàng đang đỏ mặt vì động tác lúc nảy của cô.

Tiếng chuông vang lên, đây là giờ tự học. Có thể đi đâu tuỳ ý hoặc ăn uống ngoại trừ về nhà (trừ hợp khẩn cấp). Đây cũng là tiết cuối, sắp được về với Khánh rồi...A...đến giờ ăn trưa rồi, không ăn Khánh có lẽ sẽ buồn.
Đang định đi ăn mà không biết nhà ăn ở đâu, Tiểu My chán nản gục xuống

_ Đi ăn không?

Vunie thấy cô gật gật đầu, liền nắm tay cô kéo xuống nhà ăn.
Vì là em của Tronie, chứ nếu là người khác, chắc cô đã nhảy xổng lên cắn anh rồi.

_ Ăn gì?

_ Cơm, đùi gà chiên mắm

_ tôi thấy có cánh gà chiên mắm chứ đâu có đùi

_ Có, chắc chắn có

Vunie cau mày, cô nhóc này thật là quyết đoán. Đã bảo là không có mà

_ Tiền?

_ Tôi bao

Nhưng sự thật thì Khởi My đúng, đúng là có đùi gà chiên mắm.

Vunie còn mua cho cô ly sinh tố bơ, anh thầm nghĩ không ngờ có ngày anh cũng bỏ tiền ra mua đồ ăn cho con gái đấy.

Khởi My gật đầu cảm ơn vì đồ ăn, nhìn đĩa ăn của Vunie hình như là mỳ hải sản và coca.

_ Vunie ăn ngon miệng

Cả phòng ăn liền ngừng ăn, tập trung ánh mắt vào bàn Khởi My và Vunie sau khi nghe cô nói câu đó. Trong trường này, thầy cô giáo và học viên ai cũng không dám gọi tên cậu ta thẳng thừng như thế, chỉ dám gọi là Ngô nhị thiếu hoặc Ngô thiếu gia thôi, bố mẹ anh ta cũng chỉ gọi anh ta là Ngô Trọng Tuấn hay Trọng Tuấn thôi. Chưa ai giám gọi biệt danh cả. Vậy mà cô nhóc này. Thiệt tềnh

Vunie cũng xém nghẹn lại khi nghe cô mời ăn, nếu là người khác anh đã lấy quyền thế mà rút hết tài sản của họ rồi. Nhưng cô nhóc này có gì đó rất lạ, cho anh cảm giác riêng biệt nên có thể cho cô là ngoại lệ.

Khởi My cũng không quan tâm đến việc bị xung quanh dòm ngó bàn tán, cầm muỗng lên xúc cơm gà ăn.

Ăn xong, Khởi My cứ đi theo Vunie mãi, anh cũng để mặc không nói gì. Các cô gái hiện giờ đang xem Khởi My là một đối thủ, là thù địch không đội trời chung. Chàng trai nổi tiếng đẹp trai, lạnh lùng nhất trường lại bị một cô nhóc con dụ dỗ, đúng là hồ ly!

Họ dừng chân tại một gốc cây gần cổng trường, Vunie lấy sách ra đọc, thấy vậy, Khởi My cũng lấy từ trong cặp một cuốn sách.

_ Tên nhóc là gì?

_Khởi My

_Ừ, lạ, hay, êm tai_ câu trả lời rất ngắn gọn

_ Vunie trả lời y hệt anh trai_
Trán Vunie chợt hiện lên một nếp nhăn nhưng biến mất nhanh chóng.

_ Nhóc biết anh tôi?

_ Đúng vậy_ Khởi My không để ý, mắt vẫn dán vào sách

Thật ra nhóc con này là ai? Tại sao lại biết Tronie? Chẳng lẽ là một trong những người phụ nữ của anh ấy?

_ Ah lạnh lắm, đừng nhìn thế_ Khởi My nhấn mạnh từng chữ cho Vunie nghe, ánh mắt lạnh đầy hoài nghi làm cô thật khó chịu.

Tiếng chuông ra về reo lên, Khởi My bỏ cuốn sách vào cặp. Cúi đầu tạm biệt Vunie rồi hẹn gặp lại ngày mai. Chưa kịp đi, cổ tay của cô đã bị kéo lại.

_ nhóc con, tôi phải làm rõ một vài điều

Aiza, Huy Khánh chắc chắn đang đợi, phải đi nhanh thôi

_ xi..n lỗi, phải đi_ cô nhịn đủ rồi, dũng khí từ sáng giờ đã cạn kiệt.
Càng muốn tháo tay Vunie ra khỏi tay mình, cô càng bị nắm chặt hơn đến đỏ tấy.

_ Tôi chỉ muốn biết, danh thế thật sự của nhóc thế nào, là ai, tại sao lại vào đây. Hay là nhóc đang tiếp cận tôi để được tôi nói tốt giúp cô cho anh trai_

Ngữ điệu ấy, cô thật không muốn nghe tí nào. Đầy nghi ngờ, chút khinh bỉ, thật giống bà ta, Tú Loan. Sao cảnh này cứ đeo bám cô mãi thế. Khởi My nhăn nhó, vẫn cố hết sức mở tay Vunie ra, ánh mắt vừa khó chịu, vừa sợ hãi. Vì lúc nào cũng có Huy Khánh và Tronie bên cạnh, cô đã trở nên yếu đuối chăng?

_ Vunie, em không mau thả ra thì đừng trách anh!

Tronie? Phải rồi, anh trai đến đón anh đây mà. Nhưng sao Tronie ca lại quan tâm cô nhóc này như thế. Vậy là đúng rồi, cô ta đang giả tạo để tiếp cận anh.
Vunie thả tay mình ra, Khởi My không nhấc chân lên nổi, đưa mắt nhìn quanh. Vunie và mọi người sao lại nhìn cô như thế, tiếng xầm xì "đáng đời, hồ ly, giả tạo" mỗi lúc mỗi to. Khởi My không quan tâm Tronie đang ở đây, Huy Khánh? Anh ở đâu, mắt cô đầy sợ hãi, bọn họ nhìn cô như đàn chó hoang nhìn mồi. Huy Khánh ....

_ Nha Đầu! Ổn rồi_

Tiếng nói, cái ôm từ sau lưng. Ai ai cũng nhìn họ mà mở to cả mắt, cô xoay người

_ H.....Huy Khánh, oaaa

_ Ngoan nào, anh đây. Xin lỗi đã đến trễ, chắc em sợ lắm_Huy Khánh vuốt tóc cô vỗ về, tay vẫn ôm chặt lấy. Vunie nhìn cảnh tượng trước mắt, không hiểu cái gì cả. Rõ ràng là người của Tronie ca sao lại tình tứ với Kevin ca ca

_ Vunie, em muốn chết hay sao mà hù con bé thế hả?

_ A, Tròn ca, sao lại đánh?

_ thế em muốn bị Kelvin phanh thây xẻ thịt mới chịu à, thằng ngốc này!

Thấy anh em họ cãi nhau chí choé, Khởi My nín khóc. Cũng nhờ vậy mà Vunie không bị Huy Khánh mắng một trận.

Đi ăn tạ lỗi, được không?_ Tronie chấp tay chớp mắt nhìn Khởi My

_ Kem_ Khởi My gật đầu nói, bỏ qua chuyện lúc nảy.

_ Được, anh sẽ mua cho em thật nhiều kem

Khởi My thích thú gật thêm vài cái, cô đã thấy kem trong sách và phim ảnh rồi, nhìn rất ngon, muốn thử quá.

Huy Khánh nhìn Vunie, lắc đầu không trách. Sau đó họ kéo nhau đi ăn, Khởi My được Huy Khánh bế lên, Tronie tức giận đưa tay đòi bế Khởi My nhưng bị Huy Khánh đẩy ra. Vunie phải đi ở giữa đánh đầu hai người mới chịu yên.

Mọi học viên xung quanh đều bất ngờ, ba vị thiếu gia nổi tiếng lạnh lùng đẹp trai giàu có, giờ lại tụ họp đủ tại trường vì một cô gái mít ướt, chuyện quái gì đang diễn ra vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro