Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Short fic][Kaisoo]Anh yêu em !!

Sai lầm lớn nhất cuộc đời tôi là yêu anh ..."

Quá khứ khiến anh rối bời , anh xin lỗi .... thực lòng xin lỗi ...

.

.

.

.

.

.

Kết thúc . Chúng ta đã chẳng còn là gì của nhau nữa nhỉ ? Nhưng thật ngốc nghếch nỗi nhớ em trong anh vẫn cồn cào , da riết . Là anh đã khiến mọi chuyện thật tệ , anh thật không xứng đáng . Nhưng em biết mà anh không làm chuyện tệ hại đó . Anh muốn giải thích hàng trăm nghìn lần , muốn nói yêu em đên khi cổ họng gào thét . Nhưng anh đã không có can đảm , người ngu ngốc là anh , kẻ xấu xa đã để tuột mất em cũng là anh , anh qua yếu đuối . Mọi lời lẽ đã nghẹn đứng nơi cổ họng rồi tràn xuống đi thẳng vào tim . Đau lắm ! Như những mũi Kim đâm thẳng chẳng thể rời , chúng đeo bám anh , anh đau , anh Cần em ! Điều đó sẽ chẳng thể xảy ra nữa . Những cái ôm bất chợt trao cho anh hơi ấm nồng , những nụ hôn ngọt ngào hơn tất cả những Hương vị tuyệt Hảo nhất trên thế giới , những tách cafe sáng sớm , những chiều mưa cùng dạo bước dưới chiếc ô ngày nào . Tất cả giờ chỉ còn lại là những mảnh ghép rời rạc , thiếu vắng em , mọi thứ đã sớm trở nên vô nghĩa rồi ... Anh lạc lối , bước đi trong vô định , trái tim vốn đã héo mòn , đôi môi khô khốc Lạng lẽ trong bóng tối ... gọi tên em .

" ... Anh không xứng ."

.

.

.

Cay đắng . Lời em nói khiến trái tim anh bóp nghẹt . Đầu óc quay cuồng trong vòng xoáy bất biến . Anh thực sự không chịu nổi . Chỉ biết can tâm lặng nhìn em từ xa . Hôm nay , anh đã thấy một cô gái thật sự rất xinh đẹp . Đó chắn Hẳn là niềm vui mới của em nhỉ ? Thật may mắn vì em có thể quên đi tất cả , phải rồi , nhất định phải như thế , đừng bận tâm đến kẻ xấu xa như anh . Gánh nặng trong anh như vơi bớt phần nào . Em như một con gió bỗng chốc bay qua đời anh , gió thường lạnh nhưng em thì không , em rất ấm áp .

Nhưng giờ thì còn lại gì ? Gió . Ngừng thổi rồi...

Anh vẫn chẳng thể hiểu nổi nguyện nhân làm chúng ta chia lìa . Là do anh nói dối , là do em hiểu lầm , hay cả 2 chúng ta đều mù quáng với tình yêu ngăn cấm ? Vết nứt trái tim qua lớn khiến anh chốn chạy , anh không còn biết đến điều gì . Bàn tay anh mất đi cảm nhận , đôi mắt trở nên vô hồn , lạnh lẽo . Lạnh lẽo giống hệt như ngày hôm đó , một buổi chiều mưa buồn thảm , anh vốn thích mưa nhưng giờ anh lại bắt đầu chán ngấy rồi . Nó làm anh cảm thấy cô đọc , anh lại nhớ về chiều mưa hôm đó và anh chẳng thể thôi nhớ em . Gương mặt đó ! Anh không sao lãng quên được . Em là gì ? Một Hương vị thân thuộc hay caffeine khiến anh say đắm ? Từ bỏ em là lúc anh đã tự vứt bỏ tâm hồn mình rồi .

" Anh đi đi . Tôi không Cần anh nữa ."

.

.

.

.

Anh biết . Dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa tình yêu của chúng ta mãi chỉ có 1 kết quả duy nhất thôi đúng không ? Một con số 0 tròn chĩnh . Những ngày không còn anh làm phiền em vẫn sống tốt chứ ? Còn anh , mọi thứ thật tệ . Anh quyết định buông lỏng tất cả , thả trôi nó trên con dốc ngun ngút . Nó quá nhanh nên anh hi vọng mình sẽ không còn đau nữa . Nhưng không hề có tác dụng , hình ảnh của em vẫn ám ảnh tâm trí anh từng ngày dài . Anh bắt đầu uống rượu . Anh thật xấu đúng không ? Thật ngốc nghếch , em cũng biết anh không giỏi mà . Nhưng trong hơi men cay , anh thực sự tạm quên đi tất cả . Anh ích kỉ quá , anh chỉ muốn quên em thôi . Anh say rồi . Anh có nên dừng lại . Anh loạng choạng bước đi vô hồn , người ta đang nhìn anh chằm chằm . Có lẽ họ khinh ghét một gã say xỉn như anh . Những cô gái trở nên hoảng sợ , một vài tên to béo bắt đầu tiến tới . Anh không biết cảm giác này là gì nữa . Bọn chúng bắt đầu đánh anh , nhưng thật may vì anh chả cảm nhận được gì cả .

.

.

.

.

.

.

Bọn chúng đi rồi . Thật tức cười nhỉ . Và anh cũng thế . Anh đang cười ngặt nghẽo va nằm vật vã ra đường như một tên điên . Anh như trở nên vô hình giữa seoul tấp nập . Từng dòng xe vẫn qua lại Đông đúc . Giá như anh có đủ can đảm cung sức sống như thế ! Và giá như ....

Giá như .... Dòng máu nóng tràn ra từ khoé miệng , nó tanh thật , làm anh cảm thấy đáng sợ . Nhưng nó chẳng thể ghê tởm hơn anh lúc này . Chết tiệt ! Hình ảnh em lại hiện ra , thật rõ nét , nụ cười đó đẹp lắm nhưng trái tim anh đang đớn đau đến nghẹt thở , đôi mắt nhoè đi , ngấn nước . Mặn chát !!

Đến phút cuối cùng vẫn luôn là em - Kim jongin

....Duy nhất trong trái tim

Trời lại mưa rồi ! Gió lạnh lắm ! Nó vào qua khung cửa sổ bám đầy bụi . Tiếng chuông gió leng keng giữa không gian buồn thảm . Nỗi cô đơn trở nên thật đáng sợ , nó cuốn lấy anh . Anh hoảng loạn ngồi bó gối và bên cạnh chỉ toàn những vỏ chai vứt bừa bãi . Cố vùi sâu vào 2 cánh tay để che đi những giọt nữa mắt . Ngốc thật , đâu còn ai nữa . Mọi người đã rời xa anh hết rồi , từng người từng người một . Chỉ còn nơi đây tiếng va đập của cửa kính . Có lẽ sẽ là trận bão to nhỉ ? Sau bão mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn . Có thật thế không ? Anh mỉm cười ngao ngán , mọi thứ sẽ cứ mãi như thế thôi .... "Choang" anh đang nghe tiếng cửa kính va đập rồi tan vỡ , hay là chính tiếng trái tim anh thì phải . Mảnh vụn tung toé khắp nơi . Chúng bắn cả lên người khiến anh chảy máu. Nhưng thục sự như anh nỏi đó , anh mất cảm giác rồi . Thiếu em anh chả là gì hết. Anh tiếp tục cuộc sống đớn đau kia tất cả là vì em . Nhưng giờ thì kết quả như vậy , có lẽ đến lúc anh phải đi thật rồi . Anh trở nên điên loạn thực sự , giọng nói ấm áp của em đang dày vò anh một cách nhẫn tâm . Quên em thực sự rất khó . Anh quay cuồng trước moi thứ . Bất giác nhìn nên tấm hình em . Ngay đó . Mỉm cười đầy hạnh phúc . Đôi tay trong vô thức đã cầm lên mảnh thủy tinh sắc nhọn . Thật đẹp . Long lanh và trong suốt , giống như em vậy . Anh lăn cả người vào Đống thủy tinh vỡ vụn , Mường tượng đang được ôm em trong vòng tay ấm nồng . Anh không muốn tỉnh lại , thực sự không muốn , đưa tay với lấy khung hình trước mặt , anh ôm hình ảnh của em vào lòng . Chỉ một thứ duy nhất thôi , cho anh mang đi được chứ ? Anh . Không xin gì hơn nữa đâu .. Chỉ một phút nữa thôi . Một giây nữa thôi . cho anh nhớ mãi dáng hình em ....

.

.

.

....Tanh nồng .... Là Máu . Lênh Láng khắp sàn , màu đỏ rực như những ly rượu vang ta thường cùng nhau thưởng thức . Anh lại nhớ , mọi kí ức lại tràn về . Không còn là mảnh ghép rời rạc nữa . Tất cả đang trào về cùng anh , anh thấy vui . Không thấy cô đơn , hay lạnh lẽo chút nào Cả .Bởi giờ anh đang ở trong vòng tay em , ngủ dần . Một giấc mơ không bao giờ tan ...

Mỉm cười em nhé . Hãy nhớ đến anh như một kỉ niệm đẹp .

Anh chưa bao giờ hối hận

Anh yêu em

Kyung soo yêu em

____THE END____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: