Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

"-Park Jiyeon-ssi lâu rồi không gặp"_Myungsoo dùng kính ngữ chào cô

Cô ngại khi đổi mặt với anh nên cũng đáp trả lại theo cách lịch sự " Myungsoo,lâu rồi không gặp anh". Cô cúi đầu chào rồi bước ra khỏi nhà bà cụ đi bộ về.

Những chiếc lá vàng mùa thu từ từ rụng xuống vì đã già đi.Cũng như một đời người vậy,rồi một ngày nào đó tất cả rồi cũng sẽ qua đi mà thôi tạo nên một khung cảnh trầm lắng đúng như tâm trạng của Jiyeon bây giờ

Nhưng khung cảnh đẹp tuyệt vời như chốn thần tiên ấy,không lâu sau lại bị phá hỏng đi bởi tiếng còi xe ô tô inh ỏi của "ai đó"

"Park Ji Yeon,lên xe"_Lời nói của Myungsoo như đang bắt buộc cô.Mà sự thật là như vậy.Cô đắn đo một lúc lâu...anh bực tức quá nên mở cửa xe và kéo cô vào trong xe.Không khí ngột ngạt trong chiếc xe BMW màu đen sang trọng,nhưng tính cô và anh thì không như vậy,họ không trầm tính như lúc này.

"Myungsoo/Jiyeon" hai người từ hai hướng nhìn ngoài cửa xoay lại...rồi hai người lại im lặng...ôi mẹ ơi cái cảnh này như là thù hận lâu năm ghét nhau đến nỗi không thèm nói chuyện...bởi người xưa hay nói Yêu nhau bao nhiêu thì ghét nhau bấy nhiêu.

"Nhà em ở đâu?" Myungsoo hỏi địa chỉ nhà Jiyeon để làm "tài xế" chở Jiyeon về nhà

"Chung cư Soim trên đường Cheondamdong" Cô lại trả lời một cách lịch sự.Một lần nữa bầu không khí im lặng lại bao trùm tiếp tục hòa lẫn với chút ánh nắng chói chang của hoàng hôn buông xuống.Thế là cũng đã đến.Căn.hộ đã được cô mua từ hồi tá túc ở khách sạn.Cô cứ im lặng mà đi xuống xe cúi đầu 90 độ chào tạm biệt anh.Cô lên căn hộ của mình và mở khóa phòng 5089...Dưới nơi đỗ xe kia,

"Alo,Cô đặt tôi căn hộ số 5088 kế bên căn 5089 ngay dùm tôi ở chung cư Soim,tôi đợi ở dưới chung cư nha ngay 15 phút sau có liền" -Myungsoo cầm chiếc điện thoại gọi cho thư kí của mình.Các bạn có biết vì sao Myungsoo lại biết số của căn hộ mà Jiyeon ở không?

*15 phút trước tại bãi đổ xe*

'Jing jing' Jiyeon liền mở điện thoại xem tin nhắn và không may đã bị anh nhìn trộm được số phòng.Tất cả nhân vật nam chính trong tất cả các truyện tiểu thuyết lại khác hẳn so với nam chính này,anh ta bị bệnh "có duyên rung xẻng". *Hết 15p trước*

"Đã quá!!"-Cô ngã nhào lên chiếc giường sau khi thay quần áo ngủ.Quần áo thường thể hiện tính cách của một con người,bây giờ và lúc trước có lẽ nó tỉ lệ nghịch với nhau.Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần short ngắn.

Bên phòng số 5088,kẻ nào đó cố ý mở nhạc lớn maximum

'Bét bum ba ra tatata ta ta ta tá tà ta~~'

Kẻ nào đó âm mưu ghê gớm cố tình mở nhạc to lên để coa thể gặp người nào đó.

"15..14...12...10....."Kẻ nào đó đang ngồi bấm giờ chờ cô.

"Ôi tía ạ,phòng bên kia làm gì mà ồn thế,như thế này làm sao người ta hoàn thành được công việc?" Jiyeon cau có.Với tính khí khó chịu của cô,cô đùng đùng đi qua căn hộ kế bên bấm chuông inh ỏi

"BINGGO~"Anh nở một nụ cười nhếch mép vì người nào đó đã mắc bẫy

"Có chuyện gì không,cô Park?" Như đang đóng phim,anh mở cửa ra.

(Đón đọc Chap 3 nhé! Điện thoại hết pin rồi TT.TT).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro